Chương 510: Cùng Bán Thần một trận chiến
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
- Đa tạ "vu916" đã ủng hộ 2000 tử linh thạch nha!
“Ha ha ha ha, các anh em tiếp tục t·ấn c·ông a, đại trận hẳn là sắp phá.” có trung niên cảm nhận được tòa sơn phong rung động mãnh liệt, thần sắc không khỏi lộ ra kích động vô cùng, ngửa mặt lên trời cười to, tiếp tục hung hăng hướng về đại trận oanh kích.
Những người khác cũng đồng dạng có suy nghĩ như vậy, dù sao thì một tòa đại trận sắp sửa phá toái, hẳn là gây nên tác động lớn cũng là bình thường vô cùng, bọn hắn cũng không có suy nghĩ nhiều, tiếp tục xuất thủ cường công.
Oanh minh liên tiếp truyền ra, đại trận đồng thời nổi lên tầng tầng gợn sóng, nhưng cũng không có vẻ gì là phá toái cả.
Mà tại trong đám tu sĩ, có người cảm giác được một chút không đúng, ánh mắt lấp lóe mấy lần, lập tức hướng về phía sau lui ra.
Bên ngoài, uy thế cuồng bạo chấn động bát phương.
Bên trong, đại địa oanh minh không ngừng chấn chiến.
Vô số loạn thạch bị hàng loạt thuật pháp điên cuồng nhấc lên, Nhất Minh quay đầu nhìn về phía sau, một màn xuất hiện trong mắt liền khiến da đầu của hắn đều phải tê rần cả lên, trong miệng càng là quát chói tai một tiếng.
“Cút ngay cho ta!” thanh âm vừa dứt, trường đao nhanh chóng huy động, một đao phất lên, viêm long ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng, huyết hà chảy xuôi, đao quang hóa thành một vòng bán nguyệt hướng về trăm đạo thuật pháp mạnh mẽ bay tới.
“Viêm Vũ!”
Oanh một tiếng, đao quang lập tức phá toái, thanh âm vang lên nổ long trời lở đất khiến loạn thạch bên dưới cũng tự hành tán ra, nhưng sau một cái chớp mắt, gần trăm đạo thuật pháp liền hướng về trên người của hắn hung hăng v·a c·hạm.
Nhất Minh sắc mặt đỏ lên, chiến y lập tức hình thành, nương theo trường đao điên cuồng khiêu vũ, từng vòng thuật pháp v·a c·hạm tại trên trường đao không ngừng tóe ra ánh lửa ngút trời, quanh thân càng là có huyết hà cuồn cuộn chảy xuôi, nhưng cũng vô pháp ngăn cản toàn bộ.
Oanh minh liên tiếp truyền ra, thân thể của Nhất Minh nhịn không được văng ngược về phía sau, trong miệng càng là nhịn không được phun ra máu tươi, hai mắt xích hồng, hai chân lập tức đạp không thuận thế hướng về đại trận điên cuồng phóng đi.
Thân hình lướt dọc ở giữa, hắn cố gắng né tránh từng đạo thuật pháp hướng về phía mình bay tới, nhưng công kích quả thật là nhiều lắm, tựa như thiên hà vạn lũ lao nhanh, hắn phảng phất như là một con thuyền độc hành nhỏ bé, cố gắng giữ vững giữa s·óng t·hần ngập trời.
Trường đao liên tiếp huy động, cho dù Nhất Minh có dùng khí huyết bao bọc trường đao vào bên trong, nhưng đứng trước áp lực khủng bố như thế này, trường đao cũng vô pháp kháng nổi.
Thế là một thanh âm thanh thúy vang lên, ngay khi trường đao chém vào một đạo thuật pháp bay tới liền tự hành phá toái, trường đao vỡ vụn, hắn lập tức vung tay đấm ra một quyền, sinh sinh mang đạo thuật pháp kia chấn vỡ tại chỗ đồng thời, dư ba mạnh mẽ cũng khiến thân thể của hắn bay ngược về phía sau.
Một màn này, để con mắt của gần trăm tên Linh tộc đều phải trợn to!
Bọn hắn xin thề, đây chính là lần đầu tiên trong cuộc đời nhìn thấy một tên Nhân tộc biến thái như vậy.
Không những tại giữa hàng trăm đạo công kích sinh sinh ngạnh kháng, thế mà một điểm trọng thương cũng không có, đây là một tên chân nguyên cảnh có thể làm được sao?
Ngay cả hai đứa đệ tử ở bên trong vòng ngọc cũng nhịn không được kinh hô thành tiếng, nhìn thấy sư phụ bị hàng trăm tên Linh tộc đuổi g·iết, trái tim của bọn nhỏ đều đã nâng lên tới cổ họng rồi.
Nhưng sau khi nhìn thấy sư phụ phun ra máu tươi về sau, cũng không hề có dấu hiệu suy yếu chút nào, trong lòng bọn nhỏ đều kích động vô cùng!
Ngay cả tiểu đồ đệ cũng giơ lên nắm tay nhỏ không ngừng cổ vũ: “Sư phụ cố lên a!”
Có thể là Linh tộc rất nhanh liền nhận ra không đúng: “Tên Nhân tộc không phải là chân nguyên cảnh, hắn hẳn là một tên thể tu, cường độ khí huyết hùng mạnh như vậy, nhất định phải trong thời gian ngắn mang hắn cầm xuống, Thần Tượng không có khả năng bị Nhân tộc mang đi, nếu không thì chúng ta coi như xong rồi.”
Cả đám tu sĩ của Linh tộc nghe được lời này, thần sắc liền trở nên dữ tợn hơn mấy phần, bọn hắn đương nhiên không muốn Thần Tượng bị tên Nhân tộc kia mang đi, càng không muốn c·hết!
“Các ngươi nhanh chóng đuổi theo, ta lập tức truyền tin cho đám Độc Hành Tông kia, bọn hắn rốt cuộc đang làm cái gì, thậm chí có người xông vào cấm địa cũng không biết, đây là muốn tạo phản sao?”
Một vị Linh tộc cường giả thần sắc âm trầm, có thể thanh âm vừa ra, rất nhiều Linh tộc đều vận dụng toàn lực hung hăng oanh kích, đại lượng thuật pháp mang theo sát cơ ngập trời, không chút lưu tình hướng về phía Nhất Minh đánh tới.
Có thể với tốc độ của tên Nhân tộc kia muốn rời khỏi đây, hẳn là không có khả năng.
Thế là có Linh tộc xuất ra một mai ngọc giản, truyền đi tin tức.
Không qua bao lâu, thần sắc của tên Linh tộc liền dữ tợn hơn mấy phần: “Một đám phế vật!”
Hắn rõ ràng rồi, đám người của Độc Hành Tông vì muốn thu thập đại lượng huyết nhục, cho nên mới tiến hành xuất động cường giả hướng về Quang Minh Điện phát khởi t·ấn c·ông.
Thân là linh nô, tông chủ của Độc Hành Tông không còn sự lựa chọn nào khác, bề ngoài chính là hợp tác với Lưu Chính Thành, nhưng sau lưng lại âm thầm thu thập đại lượng huyết nhục cho Linh Tử sáng tạo khôi lỗi.
Vốn dĩ tình huống không có ngoài ý muốn như vậy, với hộ tông đại trận cùng với cường giả của Lưu Chính Thành, cho dù có thế lực hướng về Độc Hành sơn môn t·ấn c·ông, cũng không có khả năng trong thời gian ngắn liền mang đại trận phá hủy.
Mà một khi có thế lực nhằm vào, bọn hắn cũng rất nhanh nhận được tin tức để rút lui trở về.
Nhưng bọn hắn không ngờ là, người t·ấn c·ông sơn môn cũng không phải thế lực bên ngoài, mà là các thế lực bản địa.
Thậm chí, đám người của Độc Hành Tông cũng không ngờ tới, những thế lực phụ thuộc vào bọn hắn lại gắn kết đến như vậy, đây quả thật là thiên phương dạ đàm a!
Có thể bọn hắn không biết, tất cả những chuyện ngoài ý muốn này xảy ra, đều là do một tay của tên Nhân tộc trước mắt tạo thành.
Nếu không phải Nhất Minh mang đại lượng phá trận phù tiến hành công kích, làm tiêu hao lực lượng của đại trận, những tu sĩ bên ngoài muốn dùng bản thân để cường công, chí ít cũng phải cần ba bốn ngày thời gian mới có thể đánh phá.
Sức người cho dù mạnh, cũng không có khả năng liên tục t·ấn c·ông đại trận, dẫn đến thời gian phá trận càng kéo dài thêm.
Thứ hai nữa là, trong quá trình Nhất Minh quét dọn sơn môn, đã có không ít linh thạch ở bên trong các tiết điểm của đại trận bị hắn mang đi, thình lình biến tướng khiến cho đại trận trở nên suy yếu rất nhiều.
Và điều cuối cùng cũng là điều quan trọng nhất, chính là hắn quấy tung toàn bộ sơn môn, khiến cho những tu sĩ kia cũng không có khả năng mang linh thạch bổ sung, dẫn đến đại trận cạn kiệt năng lượng, cho nên mới bị nhiều tu sĩ nhanh chóng phá tan.
Tất cả những chuyện xảy ra, rõ ràng là không có ai ngờ tới, lại có người dám độc thân g·iết vào bên trong, và lại có người có thể dưới phần lớn tu sĩ mang toàn bộ cường giả đều chém g·iết không còn.
Giờ khắc này, đừng nói là Linh tộc bên kia, cho dù là các đệ tử của Độc Hành Tông cũng không minh bạch là chuyện gì xảy ra, rõ ràng là tông môn đang hảo hảo tốt lành, bây giờ lại biến thành tu la địa ngục, kẻ đoạt người g·iết, quả thật là không cách nào tưởng tượng.
Sự tình đã thành ra như vậy, tên Linh tộc cũng không còn cách nào, Độc Hành Tông có thể từ bỏ, nhưng Thần Tượng tuyệt đối phải lấy lại.
Thế là hai mắt của hắn nhìn chằm chằm vào tên Nhân tộc đang điên cuồng bỏ chạy, uy thế theo từng cái hô hấp trôi qua mà dâng cao, nhìn thấy hơn trăm tên tu sĩ vây công thế mà vẫn chưa có đắc thủ, gân xanh trên trán đều nổi lên phi thường dữ tợn.
Theo Linh tộc Bán Thần gầm thét, thân ảnh của hắn bỗng nhiên xông thẳng về phía Nhất Minh đồng thời, hai tay kết hợp pháp quyết, một ngón tay từ giữa không trung mang theo t·ử v·ong nồng nặc hoành xuất thương khung, trong nháy mắt liền đã vượt qua mấy chục trượng.
Uy thế mạnh mẽ, gào thét kinh thiên.
Mỗi nơi đi qua, đại địa nhấc lên cuồng phong mãnh liệt, độc khí hóa thành khí lãng ngập trời, quét sạch bốn phương tám hướng.
Hàng trăm tên Linh tộc tu sĩ cảm giác được đại nhân phi thường tức giận, thân hình dừng lại, thuận tiện đánh ra một kích liền không còn xuất thủ, ngẩng đầu nhìn lên phía trên.
Nơi đó, khí tức t·ử v·ong dường như đã hóa thành thực chất, một mảng độc khí kinh khủng cuồn cuộn lao nhanh, tựa như t·ử v·ong chi hà, ẩn ở bên trong chính là một vị Bán Thần mang theo sát khí không cách nào tưởng tượng.
Hai mắt của Nhất Minh trợn to, dưới trăm đạo thuật pháp hướng về phía mình oanh tới, hắn chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản, phần lớn đều không cách nào né tránh, nếu như tên Linh tộc này đuổi kịp, chính mình coi như không cách nào chạy thoát.
Không thể nghi ngờ, tên kia, chính là Bán Thần không sai!
Da đầu của Nhất Minh đều muốn nổ tung, nhục thân điên cuồng truyền tới cảm giác khó chịu phi thường, ngay cả sắc mặt cũng vô pháp bình tĩnh, thế là hắn hướng về Tiểu Linh gầm nhẹ một tiếng: “Tiểu Linh, cho ta thương!”
Tiếng nói vừa ra, tốc độ ầm vang bộc phát, huyết hà tại bên trong thể nội ầm ầm phóng ra bên ngoài, hóa thành huyết vũ đồng thời, hai chân lập tức hướng về thuật pháp phía sau hung hăng đạp mạnh.
Oanh một tiếng, song phương v·a c·hạm, tốc độ lại lần nữa bạo tăng.
Mượn nhờ lực lượng xung kích của đạo thuật pháp kia, mà tốc độ của hắn lại nhanh hơn mấy phần, chớp mắt liền vọt ra mấy chục trượng đồng thời, rất nhanh liền tránh thoát được một đợt công kích, xem như là hữu kinh vô hiểm.
Tốc độ của hắn mặc dù nhanh, có thể tên Linh tộc Bán Thần kia còn nhanh hơn, chớp mắt đuổi theo, thanh âm gào thét ở giữa, hai mắt của Nhất Minh nổi lên điên cuồng, bản thân thúc dục thân pháp, lần nữa chạy ra.
Nhìn thấy một màn này, tên Linh tộc Bán Thần nổi giận gầm lên: “Nhân tộc sâu kiến, ngươi chạy không thoát, ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói ta còn lưu ngươi toàn thây, cho ngươi một cái thống khoái, nếu không ngươi sẽ phải biết cái gì được gọi là sống không bằng c·hết!”
Hắn điên vô cùng, nếu như không mang tên sâu kiến ở trước mắt cầm xuống, lấy lại Thần Tượng, bản thân cho dù có trở về cũng sống không bằng c·hết, đây quả thật là không có khả năng.
Hắn đối với Độc Hành Tông, đối với Nhất Minh nơi này, sát ý đã dâng trào đến cực điểm.
Nhất là cái loại sự tình cực kỳ vô lý, tại dưới cách nhìn của Linh tộc mà nói, đã quá nhiều năm không có xuất hiện qua.
Nếu hắn là một cường giả thì cũng thôi đi, hết lần này tới lần khác lại là một tên thể tu, hơn nữa còn chưa bước vào Bán Thần, thế mà có thể tại dưới tay của bản thân cùng với trăm tên tu sĩ chạy đi.
Cái này, để tên Linh tộc Bán Thần giận đến cảm xúc kịch liệt ba động, mà càng làm cho tâm thần của hắn nhấc lên thao thiên sóng lớn là, đại trận bên kia, thế mà đang có dấu hiệu rung chuyển.
Tên Linh tộc Bán Thần hít sâu một hơi, trong mắt lộ ra sát ý kinh khủng không gì sánh được, cũng không biết hắn sử dụng loại bí pháp gì, tốc độ thế mà ầm vang bạo phát, không trung đột nhiên nổ tung.
Thân ảnh của hắn, trong nháy mắt thế mà đã cách Nhất Minh còn không tới bốn mươi trượng, đối với cường giả như vậy, không khác gì là hai mặt kề nhau.
“Không tốt!” toàn thân của Nhất Minh run lên, cảm giác kinh khủng bao trùm tứ phía, khiến hắn không thể không dừng lại.
Thế là hắn cũng không còn chạy tiếp, cả người quay lại, sát ý toàn bộ tán khai.
Viêm long đỏ rực rống lên một tiếng, huyết hà đồng dạng hóa thành chiến y bao phủ quanh thân, cuối cùng là trường thương được hắn nắm chặt trong tay, quanh thân tản ra hồng quang phi thường rực rỡ.
Hắn đứng ở nơi đó, tựa như chiến thần!
Có thể nói, đây chính là lần đầu tiên mà hắn cùng với Bán Thần giao phong!
Khóe miệng của tên Linh tộc Bán Thần không khỏi cong lên một vệt nụ cười dữ tợn, bàn tay nhấn xuống, ngón tay khô bại phát ra uy thế ngập trời từ trong độc vân nhô ra, mang theo t·ử v·ong hướng về phía Nhất Minh ấn xuống một cái.
“Sâu kiến, c·hết!”