Chương 505: Chư Bát làm sinh ý
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Chư Bát sau khi nhìn thấy thời cơ cũng không sai biệt lắm, hộ tông đại trận hẳn là rất nhanh liền b·ị đ·ánh tan không còn, thế là hắn ra hiệu cho một tên thủ hạ, bắt đầu hành động.
Nhận được lão đại cho phép, tên thủ hạ này đã hưng phấn không gì sánh được, cấp tốc mang tin tức truyền ra, rất nhanh liền có người hướng về những tên tu sĩ khác bay tới.
Nhìn thấy một đám nửa bước chân nguyên hướng về phía mình, có tu sĩ bỗng dưng nhíu mày, thần sắc liền trở nên lạnh hơn mấy phần, hắn đang nỗ lực ra sức công phá hộ tông đại trận, tên này thế mà dám tiếp cận tới gần, đây là muốn c·hết sao?
“Tiền bối chớ nóng giận, đại nhân nhà ta có một cái sinh ý muốn cùng với tiền bối trao đổi, điều này ảnh hưởng tới việc tiền bối thu hoạch có lớn hay là không, không biết ý của tiền bối như thế nào?”
Tên thanh niên này cười hì hì lấy lòng, cũng trước tiên ám chỉ đây là ý tứ của “đại nhân” nhà mình, chính mình tới đây chỉ là truyền lời mà thôi.
“Là cái sinh ý gì?” tên tu sĩ nghe vậy không khỏi hiếu kỳ, dưới loại trường hợp này còn có thể làm được sinh ý, xem ra đối phương cũng không phải là một người đơn giản a.
Tên thanh niên nghe thấy người tu sĩ này cũng không có từ chối, trong lòng nở hoa: “Bẩm tiền bối, chúng ta có địa đồ đánh dấu toàn bộ chi tiết những nơi đáng giá của Độc Hành Tông, nếu như tiền bối có ý định mua mà nói, chỉ cần một trăm linh thạch là được.”
“Ngươi nói bao nhiêu?” tên tu sĩ nghe vậy liền bỗng dưng cười lạnh, một tấm bản đồ liền thu lấy một trăm linh thạch, thật mẹ nó xem ta là quan đại đầu không chừng?
“Là một trăm linh thạch!” tên thanh niên xác nhận lại một lần, đối với chuyện này cũng không có ngoài ý muốn, lão đại quả nhiên là lão đại a, đã lường trước được những phản ứng như thế này luôn rồi, cho nên hắn lập tức bồi thêm một câu.
“Tiền bối cũng chớ vội từ chối, tiền bối ngài cẩn thận nghĩ lại một chút, thật ra một trăm khối linh thạch để đối lấy tiên cơ, không chừng đêm nay thu hoạch còn ngoài sức tưởng tượng rất nhiều, người ở đây lại đông như vậy, một khi tiền bối có được địa đồ trong tay, lo gì không tại tòa sơn môn kia lấy lại tiền vốn, một trăm khối linh thạch so ra, quả thật là chẳng đáng để nhắc tới!”
Tên tu sĩ nghe vậy, lửa giận trong lòng cũng dường như đã dập tắt, lâm vào trầm tư.
Tên thanh niên đương nhiên là đã được Chư Bát huấn luyện ma quỷ, lập tức liền bồi thêm một đại chiêu cuối cùng: “Tiền bối ngài hãy quan sát xung quanh một chút, nếu như ngài không mau chóng làm ra quyết định, đến lúc đó bị đối phương chiếm trước tiên cơ, vậy thì ngay cả cặn cũng không còn mà húp a!”
Tên tu sĩ đưa mắt nhìn qua xung quanh, hắn nhìn thấy không chỉ một mình hắn là có người tiếp cận đến gần, một màn chào hàng ngay trước thềm đại chiến như thế này, quả thật là khiến người người rung động!
Đương nhiên, cũng có tu sĩ mang ác tâm trong lòng, một chưởng oanh ra hòng mang tên nửa bước chân nguyên đ·ánh c·hết tại chỗ, một con kiến mà thôi, nhất tay liền có thể diệt, thuận tiện c·ướp là được, còn mua mua cái rắm.
Thế nhưng khi tên tu sĩ kia vừa xuất thủ trong nháy mắt, cả người của tên thanh niên liền nổi lên một vòng quang mang, tiếp theo chính là một đống linh phù hướng vào mặt của tên tu sĩ bay tới, oanh minh liên tiếp truyền ra, cho dù chỉ là nhất phẩm linh phù, nhưng số lượng quả thật là nhiều lắm.
Hộ tông đại trận còn chưa phá, thế mà tên tu sĩ này liền đã mang thương tích đầy người, khóe miệng chảy ra máu tươi, ánh mắt hung ác đến cực điểm.
Hắn gào to một tiếng, chân nguyên quanh thân lập tức tán khai, uy thế của một chân nguyên cảnh hiển lộ ra không thể nghi ngờ, thế nhưng còn không đợi hắn đích thân động thủ, tròng mắt đều muốn rớt ra ngoài, đã thấy một hai ba bốn,... cái trận bàn hướng về phía hắn phi tốc bay tới.
Liệt hỏa, thần lôi, mê vụ, cự sơn,... tất cả đều đồng thời hướng về phía hắn oanh tới, một màn này diễn ra liền khiến cho tất cả mọi người ở xung quanh đều tê cả da đầu!
Thế nhưng sự tình còn chưa dừng lại ở đây, lại một đống linh phù lập tức hiện ra trong tay của tên thanh niên, bàn tay giơ lên, ánh mắt khẽ híp.
Tựa hồ chỉ cần tên tu sĩ này giãy dụa một cái, hắn sẽ ngay lập tức mang đống linh phù này ném thẳng vào mặt ngay lập tức.
Đây, chính là chỗ đáng sợ của Linh Văn Sư và Trận Pháp Sư!
Trong lúc nhất thời, rất nhiều tu sĩ xung quanh cảm giác một màn này rất là quen thuộc, ánh mắt liền dò xét bốn phương, nhưng cũng không nhìn thấy thân ảnh của vị “hoàn khố” kia ở đâu.
Bọn hắn cũng đâu có biết, hiện tại Chư Bát đã dùng ẩn thân phù tìm một nơi trốn đi, lỡ như có xảy ra chuyện gì, cũng không hề liên quan gì tới hắn.
Nhưng hắn cũng không biết là, điều này lại vô tình khiến cho rất nhiều tu sĩ ở nơi này cảm giác bất an vô cùng, phảng phất như có ai đó ở trong bóng tối nhìn chằm chằm, loại cảm giác này phi thường phi thường không tốt!
Võ giả không đáng sợ, đáng sợ là một tên võ giả lại nắm trong người không biết bao nhiêu là linh phù và trận bàn, ngươi cũng không biết được tại bên trong chiếc nhẫn kia, còn có bao nhiêu thứ “thú vị” đang chờ đón ngươi.
Bọn hắn cho dù là chân nguyên cảnh, cũng không muốn tại thời điểm này bị người “âm” cho một phát a, giống như tên tu sĩ kia, giờ khắc này đã vô pháp cùng với bọn hắn tranh đoạt, khóe miệng cũng nhịn không được nhếch lên cười lạnh.
“Tới tới tới, cho ta một tấm…”
“Ha ha, tiền bối ngài quả thật là mắt sáng như đuốc, tiểu nhân ở đây chúc ngài lên đường bình an, à không…”
“Cút!” tên tu sĩ nổi giận quát to một tiếng, thanh niên nghe vậy cũng không dám nói thêm một câu, thần sắc hốt hoảng biến ngay tại chỗ, chỉ còn lại từng tiếng “xin lỗi” dần dần vang xa.
Mà một màn này, đồng dạng cũng diễn ra khắp nơi ở xung quanh tòa sơn phong, từ võ giả cho tới tu sĩ, ai ai cũng đều được những người này mời chào một hai.
Không qua bao lâu, hộ tông đại trận liền ầm vang vỡ vụn, rất nhiều tu sĩ đều quát chói tai vọt vào bên trong.
Nhất thời, cả tòa sơn phong đều náo nhiệt vô cùng, người chen kẻ lấn, chỉ cần ngươi tranh với ta một cái thôi, ta liền cùng ngươi đồng quy vu tận ngươi có sợ hay không, sợ thì lập tức tránh sang một bên nha.
Mà Chư Bát nhìn thấy cảnh này, trong lòng cũng nhịn không được run lên!
“Cũng may, cũng may chính mình không có tham gia vào, nếu không hẳn phải c·hết không thể nghi ngờ!” hắn vỗ vỗ lồng ngực, thở phào một hơi, sau đó liền bỗng dưng cảm giác được cái gì, lập tức xuất ra một mai ngọc giản, tâm thần đắm chìm vào bên trong.
Vài cái hô hấp trôi qua, thần sắc của hắn không khỏi biến đổi: “Nhanh như vậy?”
Hắn vừa nhận được tin tức từ thuộc hạ báo cáo trở về, người của Độc Hành Tông đã nhận được tin tức và đang cố gắng rút lui, nhưng Quang Minh Điện bên kia hiển nhiên là cũng cảm giác được hành động khác thường, cho nên hai vị tông chủ vẫn đang giao phong kịch liệt, chưa có xu thế dừng lại.
“Xem ra nơi này không nên ở lâu, ta phải mau chóng mang tin tức này báo cho đại ca mới được.” Chư Bát thì thào trong lòng, hai tay lập tức kết hợp pháp quyết, một vòng đồ án tại trên mặt đất nhanh chóng hiện ra, đường vân lít nha lít nhít tạo thành một cái vòng tròn, trông rất là bất phàm.
Theo thanh âm lầm bầm trong miệng, vòng đồ án rất nhanh liền phát ra hào quang chói sáng, quang mang lập lòe, dường như có thứ gì đó chuẩn bị xuất hiện.
Vài cái hô hấp trôi qua, một con Anh Vũ từ bên trong truyền tống trận bay ra, còn Chư Bát thì liên tục hít thở, sắc mặt đều trắng bệch không còn chút máu, lập tức xuất ra đan dược nuốt vào, ngồi bệt trên mặt đất điên cuồng thở hổn hển.
Đối với những chuyện này, Nhất Minh hắn cũng không hề hay biết, hắn chỉ biết hộ tông đại trận đã ầm vang phá toái, hiện giờ đang có rất nhiều tu sĩ hướng về sơn thượng phóng đi, hắn phải hành động nhanh thêm một chút mới được.
“Tiểu Linh, cô có cách nào mang hai đứa nhỏ này ẩn tàng hay không?” Nhất Minh cảm thụ ba động từ bên dưới sơn phong tỏa ra, lập tức nhíu mày.
Hắn cảm giác được rất nhiều luồng khí tức cường đại đã tại đồng loạt bạo khai, hẳn là đã có không ít tu sĩ bắt đầu giao thủ, tranh đoạt tài nguyên.
“Cái này nha, đơn giản mà.” Tiểu Linh gật gật đầu, bàn tay vung lên, hai đứa nhỏ liền được một tầng lam quang bao bọc vào bên trong, rất nhanh liền hướng vào vòng ngọc bay đi.
Nhìn thấy cảnh này, Nhất Minh hắn cũng không có ngoài ý muốn, hỏi lên một câu như vậy chẳng qua là muốn xác định một chút mà thôi, dù sao thì quả trứng vẫn được nàng lưu giữ ở bên trong, sinh cơ cũng không có đoạt tuyệt, bây giờ nhìn thấy hai đứa đồ đệ được nàng mang vào, hắn triệt để yên tâm.
“Đám người này không qua bao lâu nữa liền sẽ chạy lên tới đây, xem ra ta cần phải thay đổi một chút mới được.” Nhất Minh sờ sờ cằm, nhẹ giọng nói ra.
“Tiểu tử ngươi có suy nghĩ như vậy quả thật không sai, đám người ngoài kia một khi nhìn thấy thân phận này của ngươi, hẳn là sẽ liên hợp tiến hành vây công, dù sao thì tiểu tử ngươi bây giờ có khác gì một cái bảo tàng di động đâu, ha ha.”
Nhất Minh cười cười, ánh mắt nhìn về bóng lưng của tên trung niên biến mất ở nơi xa về sau, thế là cũng không có chần chờ, liền thu hồi hồng y trên người, đổi lại một bộ bạch y, bản thân cũng không cần huyễn hóa, lấy chân diện mục gặp người.
Hắn vốn là người của Quang Minh Điện, nơi này náo nhiệt như vậy, xuất hiện ở đây cũng là hợp tình hợp lý, cho dù có người nhận ra thân phận của hắn cũng không có mao bệnh gì.
Giờ khắc này, Nhất Minh với một bộ bạch y phiêu nhiên mà động, cánh tay phải và mặt nạ đồng dạng đã biến mất không thấy, trả lại một thanh niên cùng với trường đao nơi tay, diện mạo anh tuấn không gì sánh được, tiếp tục hướng về phía chủ sơn bay đi đồng thời, đối với hai đứa đồ đệ truyền ra thoại ngữ:
“Bài học đầu tiên vi sư mà muốn dạy cho các ngươi, hành tẩu trên đời, đối với bằng hữu phải dụng tâm đối đãi, còn đối với địch nhân phải trảm thảo trừ căn, tốt nhất là ngay cả bụi cũng phải toàn bộ hất lên, nghe rõ chưa?”
“Nghe rõ!” hai đứa hài tử tại bên trong vòng ngọc đồng thanh đáp lại, đoạn đường này nhìn thấy sư phụ quét dọn sơn môn, bọn hắn đã đối với người sư phụ này sùng bái cực kỳ!
Độc thân độc mã xông vào sơn môn mang các loại công pháp, binh khí, thảo dược, đan dược,... đều quét dọn không còn.
Đây, quả thật là khiến cho bọn hắn mở mang tầm mắt a!
Tiểu Linh thì ở bên cạnh của tiểu nữ hài chơi đùa cùng với nàng, đoạn đường này trải qua nhìn thấy Tiểu Hoa đã mạnh dạng hơn không ít, Nhất Minh hài lòng nhẹ gật đầu, nhưng bỗng dưng hắn cảm giác được cái gì, thân hình dừng lại, ngẩng đầu ngước lên.
Một con Anh Vũ tại trên đỉnh đầu của hắn xoay quanh mấy vòng, dường như đang cẩn thận xác định cái gì, không qua bao lâu liền có một vật từ giữa không trung chậm rãi rơi xuống.
Nhất Minh lập tức thu hồi trường đao, bàn tay xòe ra, một khối ngọc giản từ trong miệng của Anh Vũ lập tức rơi vào trong tay của hắn.
Hoàn thành nhiệm vụ về sau, Anh Vũ cũng không còn lưu lại, tại giữa màn đêm bay đi, rất nhanh liền biến mất không thấy.
Nhìn thấy Anh Vũ tìm đến chính mình, hắn không cần nghĩ cũng biết đây là ai đang tìm đến hắn, điều này khiến hắn nghi hoặc vô cùng, những con Anh Vũ này làm thế nào mà có thể tinh chuẩn tìm đến bản thân mình như vậy?
Thế là hắn mang nghi hoặc này hỏi Tiểu Linh, cô nàng cũng đồng dạng cho ra đáp án: “Không phải trước kia ta đã nói qua với ngươi rồi sao, loài linh thú này có một loại liên kết rất là đặc biệt, một khi chủ nhân của nó ra lệnh khóa chặt khí tức của ngươi, trừ khi ngươi có khả năng thay đổi khí tức của bản thân, nếu không thì cũng vô pháp tránh khỏi nó truy tung.”
“Thì ra là vậy, là khí tức sao!” Nhất Minh gật đầu hiểu rõ, chẳng trách con Anh Vũ này lại có thể dễ dàng tìm đến chính mình, thế là hắn cũng không còn ở trên vấn đề này xoắn suýt, lập tức mang tâm thần đắm chìm vào bên trong ngọc giản xem xét.
Không qua bao lâu, sắc mặt của Nhất Minh lập tức âm trầm, thì thào đê ngữ: “Xem ra chúng ta cần phải quét dọn nhanh lên một chút.”