Chương 4: Tiềm Long bảng công bố (cầu cất giữ, cầu đề cử)
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nhìn về phía bảng Nhất Minh không khỏi bất ngờ.
Linh điểm tăng lên!
Từ lúc đến thế giới này hắn đã thấy bảng, nhưng không biết cách thu hoạch linh điểm.
Hôm nay đ·ánh c·hết hắc y nhân, hắn mới bất ngờ phát hiện linh điểm biến hoá, điều này khiến hắn mừng rỡ không thôi.
Nhưng sau khi mừng xong, hắn lại cảm thấy trong lòng đắng chát, muốn tăng lên thôi tâm chưởng đến viên mãn cần 100 linh điểm, tương ứng mỗi linh điểm, có thể tăng lên 1%.
Thôi tâm thưởng là công pháp nhập môn, bao gồm cách vận chuyển linh khí thông qua kinh mạch hình thành chưởng lực.
Mà bởi vì thôi tâm chưởng, Nhất Minh vẫn chưa phát huy ra được một thành lực lượng, nên cũng không biết phải vận dụng thế nào.
Nhìn về phía linh điểm, hắn không khỏi cảm khái một câu: "Thế này thì g·iết bao nhiêu thằng mới đủ mang Thôi Tâm Chưởng đến đại thành đây!"
Ngừng lại suy nghĩ trong lòng, hắn nhìn về phía hai huynh muội không khỏi thở dài một hơi.
Cũng may là hắc y nhân rời đi, nếu không, Nhất Minh cũng không biết phải làm thế nào cho phải, hắn không rõ vì sao mình có thể phát ra lực lượng mạnh như vậy.
Thời khắc bị phát hiện, hắn chỉ có một ý nghĩ đó là chiến, chỉ vì, không chạy được ah!
Bọn hắc y nhân rõ ràng tu vi cao hơn, cho nên, dù có muốn chạy cũng chưa chắc đã chạy, mà lại, có tận hai tên tiến về phía mình.
"Xem ra, ta phải hảo hảo nghiệm chứng lực lượng của mình mới được, có vẻ có gì đó kì lạ trong cú đấm vừa rồi." Nhất Minh thầm nghĩ.
Rất nhanh,
Nhất Minh cũng không còn nghĩ nhiều cái gì, hắn vừa định quay người rời đi thì thanh âm của hồng y nữ tử vang lên:
"Tiểu huynh đệ xin dừng bước!"
Nhất Minh xoay người nhìn lại, thấy hồng y nữ tử tiến lên thi lễ một cái, nói:
"Đa tạ huynh đệ ra tay tương trợ, ta gọi Hoàng YY, không biết huynh đệ đại danh, nếu huynh đệ không chê, có thể đến gia phủ để huynh muội chúng ta bày tỏ một hai."
"Ta gọi Nhất Minh, chỉ là vô tình đi ngang qua, vô tình bị người ra tay động thủ, ta chỉ là tự vệ mà thôi." Nhất Minh chắp tay đáp trả.
"Ta thấy sư huynh kia b·ị t·hương không nhẹ, ta vừa định xuống núi tìm nơi nghỉ lại một đêm, nếu sư tỷ không ngại ta có thể cõng sư huynh kia một đoạn." Nhất Minh liếc nhìn thanh niên huyết tinh đầy người, mở miêng nói.
"Thế thì tốt quá, cảm ơn sư đệ.” Hoàng YY mỉm cười chắp tay cúi người một cái.
Nàng mặc dù lớn tuổi hơn, tu vi cũng cao hơn, nhưng nàng minh bạch, có thể khiến hắc y nhân "điêu khắc" trên cây cảnh tượng, chính nàng cũng không làm được, cho nên, đối với thiếu niên trước mắt, nàng thật sự rất hiếu kì.
Đi tới trước mặt bạch y nam tử, máu nhuộm đỏ một bên vai, trải dài xuống toàn bộ thân thể, không còn cách nào, Nhất Minh đành phải cắt một bộ phận y phục băng bó tạm thời v·ết t·hương, sau đó cõng nam tử trên lưng, cùng Hoàng YY xuống núi.
Trên đường đi cũng không có gì đặc biệt, chỉ có một vài yêu thú nhỏ trên đường theo mùi máu mà đến, nhưng toàn bộ đều bị Hoàng YY chém g·iết.
Nửa ngày sau, sắc trời đã tối, ba người đã đi tới chân núi, xa xa phía trước là một hàng bức tường trải dài sang hai bên, chính giữa có một cổng vào không ai trông coi.
“Phía trước là Thương Minh Vực, đi vào cánh cổng đó sẽ đến Đông Phương thôn, từ thôn tới Thương Minh Thành cần một đoạn đường nữa, chúng ta trước hết đến thôn tìm một quán trọ qua đêm, sư đệ thấy thế nào?”
Hoàng YY chỉ tay về phía trước nói.
“Được, theo lời sư tỷ.”
…
Vào Đông Phương thôn, hai người đi tới một gian khách trọ.
“Cho ta ba gian phòng cùng một chút nước ấm, tiện thể gọi đại phu, đa tạ."
Nhất Minh tiến về phía trước quầy lão bản nói ra.
Lão bản nhìn về phía ba người, thấy thanh niên thương thế khá nặng lập tức đáp ứng.
“ba gian phòng hết thảy một khối linh thạch.” lão bản nhìn về phía thanh niên trước mắt nói ra
“Làm phiền lão bản, cho thêm vài món điểm tâm.”
Hoàng YY tiến lên đưa hai khối linh thạch, giọng cực kì ôn nhu, nói.
Lão bản nhìn thấy hai khối linh thạch lấp la lấp lánh, lập tức đáp ứng.
“Được, mời tiến bên này."
…
Đêm đến không có gì bất ngờ xảy ra, đại phu cũng chữa trị hoàn tất, v·ết t·hương không coi là nặng, chỉ là mất máu cùng kiệt sức mà thôi, tịnh dưỡng một đêm liền có thể.
Nghe nói như thế Hoàng YY không khỏi thở dài một tiếng.
Sở dĩ có thể khôi phục nhanh như vậy, là vì bạch y nam tử tu vi không phải bình thường, nghe được Hoàng YY giới thiệu, Nhất Minh mới biết nam tử là Hoàng Anh, tu vi cao hơn nàng một bậc, ở vào tôi thể nhị trọng.
Tôi thể cảnh chia làm 9 trọng cảnh giới, mỗi nhất trọng, lực lượng phát huy ra đạt tới 300 cân tả hữu, không những lực lượng tăng lên, mà cơ thể, khí huyết cũng theo đó tăng lên.
Trên bàn thức ăn nghe Hoàng YY nói, Nhất Minh không khỏi kinh nghi bất định, nếu nói Hoàng Anh tu vi Tôi thể nhị trọng, vậy đám hắc y nhân chi ít cũng là đồng cảnh giới, mới khiến hai người chật vật như vậy.
Nhất Minh nghĩ tới đây, khóe miệng không khỏi giật một cái!
Nói vậy, lực lượng của mình không hề thua gì tôi thể nhị trọng?
Điều này sao có thể a?
Không lẽ là do cái ánh sáng màu lam đó gây ra?
Nói đến đây, Hoàng YY không khỏi tò mò nhìn về phía Nhất Minh, theo nàng cảm giác được, thiếu niên này chỉ mới khai nguyên cảnh hậu kì, làm sao có thể đánh bay đám hắc y nhân kia được?
“Sư đệ mở mấy mạch rồi?”
Hoàng YY nhìn về phía Nhất Minh tò mò hỏi.
“Đệ sáng nay khai vừa mở thất mạch, hì hì!”
Nhất Minh ngại ngùng nói ra.
“Thất mạch, đệ mở thất mạch liền có thể đánh bay đám hắc y nhân đó, đệ làm sao làm được?”
Hoàng YY nghe vậy, trong lòng không khỏi chấn kinh, gấp giọng hỏi.
“Cái này… cái này.” Nhất Minh cười khổ không thôi, chính hắn còn không biết là chuyện gì xảy ra đây, cũng không thể nói mình không biết a!
Hoàng YY bừng tỉnh, mỗi người có bí mật của riêng mình, nàng biết mình có vẻ hơi xúc động, liền mở miệng nói: “Sư đệ chớ trách, là ta quá xúc động.”
“Sư tỷ quá lời, à đúng, đệ có khúc mắc trong việc tu hành, mong được tỷ chỉ giáo.” Nhất Minh chắp tay hướng về phía Hoàng YY nói ra
“Sư đệ có gì không hiểu cứ nói, tỷ biết, tỷ sẽ trả lời.” Hoàng YY gật gật đầu, giọng điệu chắc nịt nói ra.
Nhất Minh bỏ đôi đũa xuống, chậm rãi nói: “Là như vầy, đệ nghe sư tỷ đệ nói, khai mạch hậu kì chỉ cần 3 viên khai mạch đan là đủ, nhưng sáng nay đệ luyện hoá 5 viên khai mạch đan cũng chỉ đột phá thất mạch, chuyện này đệ thấy không giống như lời các sư tỷ nói."
Nghe xong, Hoàng YY không khỏi trồ mắt nhìn, "PHÁ GIA CHI TỬ" đây là 4 chữ hiện lên trong nội tâm nàng.
Mặc dù như thế nàng cũng giữ bình tĩnh, cũng không đả kích thiếu niên này, liền hắng giọng một cái, nói:
"Là như vầy, mỗi khi đệ khai mở nhất mạch, sẽ cần thời gian lắng đọng tích trữ linh lực.
Mà linh lực tích trữ bằng cách hấp thu thiên địa linh khí bên ngoài, vận chuyển linh khí tích trữ ở kinh mạch bên trong.
Đây là cách phổ thông nhất và cũng là cách chậm nhất.
Thường các tu sĩ sẽ sử dụng linh thạch để luyện hoá hấp thu, bên trong linh thạch cô đọng linh khí so với bình thường hấp thu sẽ dễ dàng và nhanh chóng hơn nhiều.
Mỗi tu sĩ có thể chất, cũng như khai mở kinh mạch trình tự khác nhau, cho nên nhu cầu đối với linh thạch cũng khác nhau.
Có người dùng 12 đến 15 hạ phẩm linh thạch là có thể khai bát mạch, nhưng cũng có người sử dụng ít hơn, linh khí hấp thu càng nhiều, chứng tỏ kinh mạch càng rộng, đòi hỏi nguồn linh khí dự trữ linh khí cũng càng lớn.”
Nói xong, Hoàng YY cũng không khỏi thầm nghĩ: ”Khai nguyên cảnh hậu kì rồi vẫn còn thắc mắc vấn đề cơ bản này? Thật là lạ!”
“Thì ra là vậy, đa tạ sư tỷ giải hoặc.” Nhất Minh cười khổ không thôi, hèn chi mình luyện hóa khai mạch đan liên tục, một chút tăng lên cũng không có.
“Không có gì, việc nhỏ mà thôi.” Hoàng YY khoác khoác tay.
“Sư tỷ nghỉ sớm, ngày mai chúng ta tiếp tục lên đường.”
“Được!”
…
Hôm sau, trời tờ mờ sáng.
Sau khi dùng xong điểm tâm, ba người mua ba con tuấn mã tiếp tục hướng về Thương Minh thành phương hướng lên đường.
Sau một đêm nghỉ ngơi, thương thế của Hoàng Anh đã khỏi nhiều, phải công nhận, khả năng phục hồi của Tôi Thể cảnh thật sự mạnh.
Giữa trưa, nắng cao đến đỉnh đầu. ba người dừng lại ở trước một tửu quán ở thị trấn.
Nơi đây người tới người đi, tiếng ồn ào náo nhiệt của người đi đường cũng như tiếng reo hò trên đại lộ vang vọng khắp nơi.
Tửu quán có liên miên không dứt dòng người ra vào, vô cùng náo nhiệt, Nhất Minh ba người vừa bước cửa tửu quán, liền có tiểu nhị vội vàng chạy ra, tay cầm khăn khoát lên vai, chắp tay cung kính cười nói:
”Các vị khách quan, các vị khách quan, thật thứ lỗi, hiện tại vừa hay không còn bàn, thiệt là ngại quá!”
Nhất Minh kinh ngạc nhìn về phía tiểu nhị, ánh mắt nghi hoặc vô cùng, chẳng lẽ tửu quán nơi này đều làm ăn tốt vậy sao? hắn nhịn không được lên tiếng hỏi:
“Nơi này có chuyện gì hay sao? tửu quán lại đông khách như vậy?”
“Chắc hẳn là liên quan đến Tiềm Long bảng, hôm nay sẽ chính thức khai bảng thì phải.”
Nghe được thanh âm, tiểu nhị nhìn về phía thanh niên bạch y, thần thái tuấn lãng không khỏi cười nói:
“Vị khách quan này nói thật là chuẩn, chính vì như vậy nên có rất nhiều người đến bổn quán, luận bàn chuyện này.”
Nhất Minh nhìn vào bên trong tửu lâu không khỏi cảm khái!
“Đông như vậy!”
“Đi thôi, chúng ta tìm tửu lâu khác vậy.” Hoàng Anh nói.
Dứt lời,
Ba người vừa định xoay người rời đi, liền có thanh âm từ trên cao vọng xuống:
“Ba vị nếu không ngại, có thể cùng bàn thưởng thức một hai, hiện tại các tửu lâu trong trấn đa phần đều hết bàn, nếu không tin, các vị có thể thử dò hỏi bách tính xung quanh, tại hạ liền chờ tại đây!”
Nhất Minh nhìn lên trên lầu, thấy vị thanh niên tuấn dật, toàn thân lam y, thần thái bức cười, tay cầm quạt xếp phe phẩy trước ngực nhìn xuống.
Nghe vậy, Nhất Minh cũng không khỏi nhìn xung quanh một vòng, "đúng thật là người đông như chó...”
"Đa tạ huynh đài chiêu đãi, tại hạ cung kính không bằng tuân mệnh.” Nhất Minh chắp tay cười nói.
Tiến lên tầng hai tửu lâu, liền thấy thanh niên đứng lên chào hỏi, Nhất Minh ba người cũng không thất lễ chắp tay đáp lại.
“Ngươi đoán xem, lần này ai sẽ đăng lâm top một tiềm long bảng?”
“Ta nghe nói, công chúa Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành tuổi còn nhỏ mà đã có tu vi Tôi Thể cảnh, chắc hẳn tuổi trẻ không có ai vượt qua được cô nàng này.”
Có thanh niên ực một hớp rượu trên tay: ”Nói vậy là huynh đệ chưa nghe nói Nam Thế Gia rồi, nghe nói tứ công tử của Nam Thế gia tu vi không thua gì công chúa của Phiêu Tuyết Thành đâu a.”
Người xung quanh nhao nhao, ta một câu ngươi một câu cả tửu lâu vô cùng náo nhiệt.
Nhất Minh ba người ngồi xuống, gọi xong điểm tâm sau, lẫn nhau giới thiệu.
Lam y thanh niên gọi Tư Ngọc Nam, hôm nay trên đường đến Đông Vực chấp hành nhiệm vụ, tiến tới thị trấn này không lâu thì thấy nơi đây vô cùng náo nhiệt, cũng không khỏi đến tửu lâu nghe ngóng một hai.
“Ta thấy ba vị khí chất bất phàm nên muốn kết giao bằng hữu, sau này hành tẩu, mong các vị nhiều nhiều trông nom.”
Tư Ngọc Nam tay nâng chén rượu hướng về phía ba người nói ra.
“Tư huynh quá lời, người xưa nói, ra ngoài thì nhờ bằng hữu, huynh muội chúng ta lần này ra ngoài gặp phải cường địch, cũng nhờ có Nhất Minh sư đệ đây tương trợ, mới thoát khỏi nguy hiểm lần này, cũng coi như trong họa có phúc, được kết giao với các vị là vinh hạnh của huynh muội ta!” nói, Hoàng Anh liền giơ chén rượu, sảng khoái uống một hơi cạn sạch.
“Haha cạn..”
…
Oanh!
Ngay tại tiếng nghị luận ầm ĩ, bầu trời thanh âm lại lần nữa vang lên.
Thiên Bảng Tiềm Long, chính thức khai bảng!
Top 100: Phương Hành.
Cảnh giới: Tôi thể thất trọng.
Chủng tộc: Nhân tộc.
Thế lực: Tán tu.
Ban thưởng: huyết linh đan một bình.
“Cái gì? huyết linh đan một bình?”
“Cái gì? top 100 đã là tôi thể thất trọng? vậy ta tôi thể lục trọng chẳng phải đi tong rồi sao?"
“Haha, huynh đệ chớ hiểu lầm, này là tiềm long bảng, không phải cứ nhìn tu vi tính toán là được, có thể người này tiềm lực càng lớn, khí vận, cơ duyên, rất nhiều yếu tố để xem xét a.”
“Ờ ha, ta quên mất, đa tạ huynh đài nhắc nhở”
“Huyết linh đan, vừa vặn, linh đan này rất thích hợp tôi thể cảnh, nếu có huyết linh đan, chắc chắc người này dễ dàng tiến thêm một bước”
“Đừng quên, cái này mới xếp hạng 100, không biết đăng lâm top 1 ban thưởng sẽ như thế nào đây!”
“Đúng đúng, ta không kịp chờ đợi muốn nhìn người tiếp theo quá đi ~”
Cảm tạ các vị huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có thể mời tiểu đệ ly cafe sáng cảm tạ rất nhiều