Chương 485: Huyết Vũ ngập trời (3500 chữ)
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Xuất hiện trước mắt, đông đảo linh chu đang không ngừng bắn ra từng đạo cột sáng, hướng về một tòa thành điên cuồng t·ấn c·ông.
Những chiếc linh chu này so với pháp chu mà hắn biết phải nhỏ hơn nhiều lắm, hình thể cũng đơn giản vô cùng, bên trên chỉ có bốn năm người ở bên trong, tất cả đều thống nhất y phục.
Phóng nhãn nhìn lại, tại bên ngoài tòa thành, quang mang lấp lóe hình thành một vòng phòng hộ, ngăn cản công kích.
Bầu trời bên trên phong lôi liên tục, gào thét không ngừng, mấy chục đạo thân ảnh tại giữa không trung đang tại giao thủ, uy thế hạo hãng khiến đại phong cuốn ngược, sương mù lượn lờ, mặc dù chỉ có thể nhìn thấy mơ hồ nhưng hắn cũng có thể đoán được đây là tình huống như thế nào.
Huyết Ma Đường, công thành!
“Tiểu tử tiểu tử, thật là đông a, nhiều người như vậy chiến thành một đoàn, so với trước kia còn đông hơn nhiều a, lần này tiểu tử ngươi phát tài rồi, ha ha ha!”
Tiểu Linh kích động đến hai mắt tỏa ánh sáng, nàng ra ngoài rốt cuộc là vì cái gì, chẳng phải là đi xem náo nhiệt hay sao, bây giờ náo nhiệt đang ở trước mắt, không tham gia thì coi thế nào được?
“Tiểu tử xông lên a.” Tiểu Linh vỗ vỗ bờ vai của hắn, một tay chỉ về phía trước, “Ta không có cảm giác được thần niệm bao phủ, nơi này không có Thần cảnh cường giả, bằng thực lực của ngươi, sẽ không có nguy hiểm gì đâu, cứ tin ở ta!”
Nhất Minh nghe xong nhìn nàng liếc mắt, hắn đương nhiên sẽ không tùy tiện xông vào lỗ mãng như vậy, đổi lại là trước kia, hắn sẽ không ngần ngại mà xông vào chiến một trận, nhưng bây giờ không giống, hắn cũng có suy nghĩ của mình, cho nên tạm thời vẫn ẩn giấu thân hình, chờ đợi thời cơ.
Quan sát hồi lâu, lần giao chiến này cũng không có kịch liệt đến cực hạn, tựa hồ chỉ là trạng thái bình thường mà thôi, cảm giác như bọn hắn đều đang để lại dư lực, không hề xuất thủ toàn lực.
Tỉ như một vị lão giả khoác thanh bào trên thân, mỗi lần xuất thủ đều mang theo uy lực mạnh mẽ, nhấc lên đại phong ngất trời, chỉ cần nhìn lướt qua hắn liền có thể biết được lão giả này chính là một vị chân nguyên cảnh đỉnh phong không sai.
Đối đầu với lão không ai khác chính là một tên Huyết Ma Đường, trên thân tràn ngập huyết quang, huyết sắc trường vân mang theo từng giọt mưa máu rơi xuống, mỗi lần xuất thủ đều là mang theo uy lực kinh người, sau lưng càng là có một vòng đồ án hiển hóa đi ra, tràn ngập sát tính.
Nhìn song phương giao tranh không qua bao lâu, hắn liền đã biết rốt cuộc vì sao đám Huyết Ma Đường này lại dây dưa như vậy, hóa ra là đang chờ tiếp viện a!
Trong tầm mắt của hắn ở nơi xa, từng đạo bóng đen tại bên trong sương mờ chậm rãi nổi lên, lít nha lít nhít, đông đảo linh chu lại lần nữa xuất hiện từ một phương hướng khác, dẫn đầu chính là một chiếc pháp chu to lớn, bên trên còn đứng đấy không ít thân ảnh, thần sắc lạnh nhạt.
Trong nháy mắt, những thân ảnh này đạp bước phóng lên tận trời, hướng về các tu sĩ của Thiên Môn công tới.
Thiên Môn cùng Địa Môn, chính là hai phe phái mà thiên địa ý chí phân ra, hình thành ấn ký.
Trên tay của hắn cũng có một cái ấn ký khắc ở nơi đó, nhưng phần lớn đều ảm đạm vô quang, chỉ có một chút lam quang lờ mờ lấp lánh, nếu không tỉ mỉ quan sát, e rằng rất dễ bị phớt lờ qua đi.
“Không tốt rồi tiểu tử, địch nhân lại có thêm tiếp viện, ngươi không xuất thủ thì đám người này coi như xong a!” Tiểu Linh đưa mắt nhìn Nhất Minh, thấy hắn vẫn còn ở ngoài quan sát, khiến nàng cũng không khỏi lo lắng.
Nàng mặc dù chỉ là khí linh, sống c·hết của đám người này cũng không có quan hệ gì với nàng, nhưng dù sao cũng đi theo hắn lâu như vậy, cũng biết được đám Huyết Ma Đường này g·iết chóc vô số, già trẻ lớn bé đều không tha một ai, trong tâm nàng cũng có một chút bài xích.
“Không cần lo lắng, chờ thêm một chút.” Nhất Minh nhàn nhạt nói ra, tiếp tục quan sát.
Hộ thành đại trận dưới hàng loạt công kích của linh chu, đã xuất hiện từng tia vết nứt, hắn cũng không có quan tâm tới, ánh mắt lần lượt quét qua từng thân ảnh đang giao chiến tại giữa giữa không trung, cuối cùng dừng lại tại trên thân của một tên tu sĩ, cảm giác bất ngờ!
“Cái tên thiên kiêu chi tử này, vì sao lại xuất hiện ở đây?” Nhất Minh kinh ngạc bật cười, nhớ tới tên này liền khiến hắn nhịn không được cảm thấy hứng thú, quan sát một chút.
Nơi đó, có thanh niên với thân hình mập mạp béo ú, chiếc bụng phệ theo mỗi lần xuất thủ đều tung bay không lệch đi đâu được, y phục màu vàng cũng tùy theo mà động, tay trái từng quyền đấm ra, tay phải nâng lấy trận bàn hướng về một tên Huyết Ma Đường trước mặt hung hăng nện tới, hai mắt xích hồng, tràn đầy hung ác!
“Oanh!”
“Chậc chậc chậc, tên béo này thế mà cũng đã bước vào Chân Nguyên cảnh, nhìn bộ dáng của hắn, vẫn không khác gì trước kia, ha ha ha!” Nhất Minh vừa xem vừa cười lên ha hả, Tiểu Linh nàng cũng nghi hoặc vô cùng, “Ngươi đang nhìn người nào đấy?”
Nhất Minh lấy tay chỉ chỉ: “Tên mập đang gào thét ở bên kia, lần đầu ta gặp hắn là ở bên trong Đoạn Mộc Lâm, lúc đó ta chỉ mới vừa xuống núi không bao lâu liền bị Linh tộc t·ruy s·át, vô tình mới gặp được tên mập này, hắn gọi lão Chư.”
“Lão Trư? Cái tên thật là hay a!” Tiểu Linh quan sát hình thể của hắn, cảm giác cái tên này cũng không sai, thế là mở miệng tán thưởng: “Thân hình ục ịch mà vẫn chiến đấu khí thế như vậy, quả thật là không tầm thường nha.”
Nhất Minh nghe được lời này cười muốn bể cả bụng, hắn dụi dụi nước mắt khoác khoác tay nói: “Cô đừng nhìn hắn gào thét hung ác như thế mà tưởng bở, tên này nếu không phải vạn bất đắc dĩ hắn sẽ không xuất đầu chiến đấu, càng là như vậy, chứng tỏ trong lòng của hắn đang rất là kinh hãi, gào thét như vậy chẳng qua là để áp chế nỗi sợ trong lòng mà thôi.”
“Nhớ lại tình cảnh trước kia, tên mập này ngay cả một con cá cũng không tóm được, gặp chiến đấu thì giả c·hết trốn trong đống t·hi t·hể, bây giờ lại xuất đầu lộ diện cùng với Huyết Ma Đường chém g·iết, xem ra là đã không có cách nào giả c·hết nữa a, hắc hắc.”
“Thật như vậy?” Tiểu Linh bất ngờ, cẩn thận nhìn qua một lần nữa, quả thật trên chiến trường chỉ có mỗi thanh âm của hắn là gào to nhất, xuất thủ cũng càng hung mãnh nhất, chiếc bụng phệ cũng tung bay khí thế nhất, khiến nàng cũng không khỏi bật cười ha hả.
Không còn để ý tới Chư Bát, sau khi có viện quân của Huyết Ma Đường dung nhập đi vào, tình hình chiến đấu càng là căng thẳng thêm mấy phần, đến thời điểm này cũng không còn tiếp tục giữ lại, ai ai cũng toàn lực bộc phát, nhất cử cầm xuống đối phương.
Trong lúc nhất thời, đếm không hết các loại pháp khí liên tiếp xuất hiện, khi thì oanh minh, kích phát ra từng đạo thuật pháp kinh thiên động địa, hướng về bát phương du tẩu.
Giữa không trung, cách mỗi mấy hơi càng là có linh phù tung bay bốn phía, hình thành phòng hộ tự thân, cũng có phát khởi công kích, loạn thành một đoàn.
Có võ giả hợp thành trận thế cùng với tu sĩ của Huyết Ma Đường chém g·iết, nhưng cũng chỉ ngạnh kháng được mấy hơi thời gian liền vỡ tan không còn, rất nhiều người đồng loạt phun ra máu tươi, rơi xuống đại địa bên dưới.
Giao phong, kịch liệt vô cùng!
Còn có những võ giả ở bên trong trận pháp cũng lộ ra lo lắng, từng chiếc linh chu điên cuồng phát khởi thế công, mà mỗi một lần bộc phát, đều để đại địa chấn động, lực lượng kinh khủng hợp lại đánh vào đại trận bên trên, vết nứt lan rộng càng lúc càng nhiều.
Oanh một tiếng, uy áp kinh khủng tán xạ tứ phương, tại giữa không trung bên trên, hai bóng người đang tại lẫn nhau giao thủ, uy thế kinh người, dần dần hướng về nơi xa mà đi.
Cảm nhận được uy áp kinh khủng phát ra, tâm thần của Nhất Minh bỗng dưng chấn động, ngóng về nơi xa.
Hắn thấy được một lão giả mặc áo xám đang cùng với một tên Huyết Ma Đường giao phong kịch liệt.
Từng đạo công kích liên tục tán khai, lực lượng cường đại xuyên thích vào hai mắt khiến tâm thần của hắn rung động kịch liệt, thế là hắn cũng không có chần chờ, viêm long tề xuất, thủ hộ tâm thần.
“Thần cảnh?” Nhất Minh lộ ra kinh ngạc, hóa ra sớm giờ hai người này vẫn luôn ẩn nấp không có lộ diện, bây giờ Huyết Ma Đường có viện quân chạy đến mới bắt đầu lộ ra, chính mình nếu xông vào từ trước, e rằng sẽ bị tên cường giả này để mắt tới.
“Không phải.” Tiểu Linh lắc lắc đầu, “Hai người này chỉ vừa bước một chân vào ngưỡng cửa Thần cảnh mà thôi, cũng không hoàn toàn là Thần cảnh, cái này hẳn là do thế giới không đủ gây nên, đổi lại là trước kia, quá trình ngưng thần cung sẽ không có chuyện làm một nửa bỏ một nửa như thế này.”
“Thì ra là như vậy.” Nhất Minh gật đầu hiểu rõ.
Thân hình chậm rãi đứng lên, cũng không cần tiếp tục ẩn nấp, đao hồn kích phát đã khiến không ít ánh mắt nhìn về bên này, hắn cũng không cần thiết phải tiếp tục giấu diếm, thế là hai chân mạnh mẽ phát động, bản thân liền hóa thành một vệt hồng quang hướng về không trung phóng đi.
Trên đường phi nhanh, Nhất Minh triển khai tốc độ, một đường hướng về phía của Chư Bát đồng thời, vô số công kích đồng loạt hướng về phía hắn tập kích mà tới.
Mưa máu khi thì bộc phát rơi vào trên thân, oanh minh đinh tai nhức óc không ngừng quanh quẩn, bàn tay màu máu tại giữa huyết vân nhô ra, thẳng về phía hắn hung hăng khẽ bóp.
“Ha ha ha ha ha, chơi thật vui, chơi thật vui, tiểu tử, xông lên a!” Tiểu Linh ở trong màn mưa xối xả ngồi tại trên đầu của hắn không ngừng la hét, oanh động khắp nơi cùng với uy áp mạnh mẽ khiến cho nàng cảm giác phấn khích vô cùng, bàn tay nhô ra, hướng về những đạo công kích nhỏ yếu chậm rãi khẽ nắm.
Oanh một tiếng, những đạo công kích của tu sĩ sơ kỳ đều bỗng dưng biến mất không còn, phảng phất như bị bàn tay vô hình tóm lại, kéo vào một cái không gian khác.
Còn không dừng lại ở đó, nàng đưa mắt nhìn lên bàn tay màu máu ở bên trên, thần sắc hưng phấn, cánh tay vừa định di động, Nhất Minh hắn nhàn nhạt ngước lên liền thuận tay đấm ra một quyền.
Bàn tay màu máu v·a c·hạm vào bàn tay của hắn liền lập tức ầm vang vỡ vụn, oanh minh truyền ra, hóa thành từng giọt mưa máu rơi xuống đại địa bên dưới, nhấc lên chấn động mãnh liệt.
Huyết y tung bay bốn phía, thân hình chớp động đã tới bên cạnh một tên Huyết Ma Đường, một quyền hung hăng rơi xuống.
“Oanh!”
Ba động mãnh liệt truyền ra, Chư Bát nhìn thấy một màn này cũng không khỏi ngây người, cả người đình trệ, không dám tin tưởng.
Tên Huyết Ma Đường đang cùng chính mình giao thủ liền bị người này một quyền sinh sinh đập c·hết, tàn thi toái thể lập tức phân ly, máu tươi bắn tung tóe còn chưa kịp rơi xuống thì đã tập trung thành một khối huyết cầu trong tay.
Một màn phát sinh tiếp theo càng khiến hàm răng của Chư Bát suýt nữa rớt ra, mở miệng kinh hô: “Ngươi ngươi ngươi…”
Không chỉ là hắn, tất cả mọi người ở quanh đây đều trợn mắt nhìn qua, chỉ thấy khỏa huyết cầu trên tay nhanh chóng hóa thành từng đầu sợi tơ chui vào thân thể, trong sát na, một đôi con mắt tràn đầy hưng phấn nhìn qua Chư Bát khiến da đầu của hắn suýt chút nữa nổ tung!
Thân hình tựu trong nháy mắt liền lui về phía sau, trận bàn lóe lên hào quang mãnh liệt, bên trong ẩn ẩn còn có từng đầu kim quang nổi lên, không ngừng phát ra thanh âm “ông ông” tựa như chỉ cần Nhất Minh tiến lên một bước, hắn liền sẽ mang cái trận bàn này tự bạo vậy.
Nhất Minh đối với hắn lộ ra mỉm cười, thân hình nhất chuyển, tiếp tục hướng về một tên Huyết Ma Đường khác lao đi.
Chư Bát ngây người, đầu óc của hắn giờ khắc này hoàn toàn trống rỗng, tâm thần nhấc lên sóng lớn ngập trời, không cách nào tưởng tượng.
“Huyết Ma Đường? Không phải, cái nụ cười kia…” hắn ngây người trong chốc lát, liền bị một thanh âm kêu thảm truyền vào trong tai hấp dẫn đưa mắt nhìn qua.
Đã thấy cách đó không xa, lại thêm một tên tu sĩ của Huyết Ma Đường bị bàn tay sinh sinh bóp nát đầu lâu, sinh cơ mẫn diệt.
Máu tươi văng tung tóe lần nữa bị người kia thu gọn vào lòng bàn tay, cả người đều tỏa ra huyết quang ngập trời, huyết y tung bay, huyết hà chảy xuôi nhấc lên kinh thiên sóng lớn, so với những tên tu sĩ Chân Nguyên cảnh đỉnh phong kia còn thêm kinh khủng.
Phảng phất, hung thần!
Ven đường còn có không ít võ giả không biết sống c·hết, ý đồ ngăn cản, điều khiển linh chu hướng về phía hắn phát khởi thế công.
Theo thân hình lướt dọc trên chiến trường, cho dù công kích có rơi vào trên người cũng không cách nào ngăn cản mảy may, huyết y chỉ nổi lên một tầng chập chờn liền bất vi sở động.
Thoáng chốc đến gần, một quyền oanh ra mang theo uy thế hạo hãng kinh người, đại phong tựa như vòi rồng nhấc lên, sinh sinh mang một chiếc linh chu đánh thẳng xuống đại địa bên dưới, ầm vang oanh động!
Tiếp theo tiếp theo là từng chiếc từng chiếc linh chu b·ị đ·ánh bay ra ngoài, có chiếc trực tiếp vỡ vụn, có chiếc kịp thời nâng cao phòng ngự, chỉ là b·ị đ·ánh bay xuống đại địa vỡ thành từng mảnh mà thôi.
Chưa bao giờ có người tại trên chiến trường lại gặp qua trường hợp kinh tâm động phách như vậy.
Từ lúc tên thanh niên này xông vào chiến trường, không qua bao lâu liền đã có hai tên tu sĩ của Huyết Ma Đường vẫn lạc, điều này khiến rất nhiều người vừa mừng vừa sợ.
Mừng là vì có người giúp bọn hắn chém g·iết đám Huyết Ma Đường kia, sợ là vì công pháp mà tên này sử dụng so với đám Huyết Ma Đường kia cũng không khác bao nhiêu, đây quả thật là vô pháp tin tưởng!
Một thanh bào lão giả đang cùng với một tên chân nguyên cảnh đỉnh phong kịch liệt giao chiến, cũng nhịn không được liếc mắt nhìn qua.
Theo thân ảnh kia hướng về bên này tới gần, liền có bốn năm đạo khí tức mãnh liệt từ bốn phương lao tới, phát khởi thế công.
Không trung truyền ra oanh minh tột đỉnh, mưa to như trút nước, càng là có huyết vũ bay đầy trời, năm cái bàn tay màu máu tại giữa không trung hàng lâm mà xuống, mang theo hung uy ngập trời, gào thét kinh khủng!
Thanh bào lão giả vừa giao chiến ở nơi xa vừa đưa mắt nhìn qua, một bộ vô pháp tưởng tượng.
Thanh niên kia với huyết quang đại thịnh, quanh thân càng là có huyết hà chảy xuôi, thần sắc băng lãnh nhìn về đám người, không ngừng đáp trả.
Ngay tại dưới năm tên Huyết Ma Đường đồng thời vây công, lại chẳng hề rơi xuống hạ phong một chút nào, từng quyền rơi xuống, đánh cho từng tên đều miệng phun máu tươi, thần sắc kinh hãi!
Lão giả nắm chặt bàn tay, trong lòng vào giờ khắc này nhấc lên chiến ý cuồng nhiệt, lập tức lướt dọc hướng về tên địch nhân trước mặt đánh tới, xuất thủ càng là hung ác thêm mấy phần.
Không bao lâu sau, tại dưới năm người đồng thời vây công, ngay lập tức liền vang lên một tiếng kêu rên thảm thiết, tựa như âm linh quấn thân, điên cuồng hò hét.
Máu tươi lần nữa vẫy ra, thần sắc của một tên Huyết Ma Đường tràn đầy hung ác cắn răng quát chói tai một tiếng: “C·hết đi cho ta!”
“Oanh!”
Linh hồn, run rẩy!
Đồng thời cũng vào khoảnh khắc này, không biết có bao nhiêu công kích hướng về phía Nhất Minh điên cuồng oanh tạc, càng là có người cắn nát đầu lưỡi phun ra một ngụm tinh huyết, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết đồng thời, một vòng đồ án nhanh chóng hiện ra, theo bàn tay nhấn xuống mà vang lên oanh động cực kỳ khủng bố!
Bầu trời, lôi minh kinh thiên.
Đại địa, ầm vang sụp đổ.
Thế nhưng trong nháy mắt, một đạo huyết quang từ bên trong bụi mù xông ra, huyết y trên thân vẫn phiêu nhiên mà động, phát ra huyết quang óng ánh.
Phòng hộ không phá, muốn chạm vào thân thể của hắn, quả thật chính là si tâm vọng tưởng.
Nhất Minh nhếch lên một vệt nụ cười, có thể nụ cười vào thời khắc này, tại dưới thiên lôi quanh quẩn lại phá lệ kinh khủng, loại cảm giác t·ử v·ong vô tận hướng về tâm thần của mỗi người oanh minh mà tới, tựa như làn gió thổi qua, lại nhấc lên sóng cả mãnh liệt.
Thanh bào lão giả nhìn thấy một màn này, ánh mắt đều không khỏi toát ra kiêng kỵ, hiển nhiên là lão đối với người mới đến này cảm giác một loại điên cuồng cùng hung ác tàn bạo, ngay cả tên Huyết Ma Đường đang cùng lão giao chiến cũng nhịn không được run lên, trong tâm ẩn ẩn đã có ý thoái lui rời đi.
Tên này, quá nguy hiểm!
Nhất Minh cũng không có để ý đến lão, thân hình chớp động tới gần đám Huyết Ma Đường, lần nữa đập c·hết một tên về sau, hắn liền lập tức mang huyết dịch trực tiếp hấp thu.
Trong mắt, càng là phát ra điên cuồng cùng hưng phấn, chiếc lưỡi nhẹ nhàng tại trên môi lướt qua, phảng phất như hung thú liếm láp mỹ vị, đôi mắt lộ ra hàn mang tiếp tục phóng về một tên khác lao đi.
Thanh bào lão giả hít sâu một hơi, cố gắng để bản thân bình tĩnh trở lại, cho dù bản thân có đang giao chiến đi chăng nữa, trái tim của lão cũng nhịn không được gia tốc thêm mấy lần.
Nhìn thấy thế cục có chuyển biến về sau, rất nhanh liền có mệnh lệnh được truyền ra, vô số chúng tu từ bên trong thành chớp động phóng ra, cùng với Huyết Ma Đường một phương chém g·iết tại cùng một chỗ.
Chiến lực cao tầng đang chiếm ưu thế, bọn hắn đương nhiên sẽ không từ bỏ cơ hội để thu hoạch chiến công.