Chương 478: Ngươi tin hay không?
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nhìn thấy pháp thuyền từ phương xa hướng về phía mình bay tới, Nhất Minh trong lòng khẽ động, bản thân liền hướng về một phương hướng khác lao đi.
Dưới tình huống không bạo lộ thực lực chân chính, hắn chỉ là vận dụng thập nhất mạch để phi hành mà thôi, khí tức tản mác đi ra so với nửa bước chân nguyên cũng không khác bao nhiêu.
Bởi vì hắn biết, cho dù bản thân có dùng toàn lực để chạy đi, cũng không cách nào nhanh bằng tốc độ của pháp thuyền kia truy đuổi.
Chưa biết được phong cách hành sự của đối phương, Nhất Minh hắn cũng không có lỗ mãng, đành phải tạm thời né tránh mũi nhọn, hy vọng ý nghĩ của chính mình là sai.
Hắn chỉ muốn xác định một điều, cái pháp thuyền kia có phải hay không là đang hướng về phía hắn mà tới?
Thế nhưng để hắn bất đắc dĩ là, mặc cho hắn thay đổi phương hướng, pháp thuyền kia vẫn đuổi theo không bỏ, trực chỉ tiền phương.
Thân hình của Nhất Minh chậm rãi dừng lại, rơi xuống ngọn sơn phong ở cách đó không xa, quay người nhìn qua, đáy mắt ẩn chứa hàn mang lập lòe, tựa hồ đối với sự tình đang diễn ra rất là khó chịu.
Hắn thừa biết tại thế giới này, một võ giả mang theo trứng linh thú có ý vị như thế nào, nhưng hắn cũng không ngờ, sự tình chỉ xảy ra trong nháy mắt, hắn liền đã bị người để ý tới.
Vài hơi thở trôi qua, pháp thuyền chậm rãi đến gần, đại phong cuồng bạo nhấc lên, thổi bay toàn bộ cát bụi tại trong phạm vi mấy chục trượng lên cao, một chiếc pháp thuyền to lớn hiện hữu ở trước mắt, lập tức khắc sâu vào trong tâm trí của hắn.
Pháp thuyền phảng phất như một đầu hung thú chứa đầy huyết tính, toàn thân đều có từng mũi gai sắc nhọn hiện ra, cái miệng mở to như chậu máu, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm về phía trước, lộ ra quang mang sắc bén kinh người.
Khí tức cường đại ở bên trên phát ra, cũng không khỏi khiến lông mày của Nhất Minh nhíu lại, cảm giác không tốt chút nào.
“Chính Thành ca ca, là tên này sao?” một nữ tử đứng bên cạnh bạch y thanh niên, thần sắc tò mò nhìn xuống bên dưới, biểu lộ hứng thú cùng dò xét.
Thanh niên gật gật đầu: “Vừa rồi ta nhìn thấy tên này mang theo một quả trứng tựa hồ là trứng linh thú, ta cũng vô pháp xác định, muội có đồng thuật về phương diện này, không bằng dò xét một chút?”
“Ừm ừm.” nữ tử gật gật đầu vui vẻ nói, “Không thành vấn đề, có thể giúp được Chính Thành ca ca, ta tuyệt không chối từ a!”
“Cảm ơn!” Lưu Chính Thành xoa xoa đầu nàng, cũng không thèm mang Nhất Minh cùng Tiểu Linh hai người để vào trong mắt.
Tựa hồ đối với một tên còn chưa bước vào chân nguyên cảnh, cũng không đáng hắn phải phí sức như vậy.
Tiểu Linh nàng ngồi tại trên bờ vai của Nhất Minh, thần sắc khinh miệt, dường như đối với cử động cùng lời nói của hai người cảm thấy chán ghét vô cùng.
Trong mắt của nàng, một thanh niên đang cùng một nữ tử đang ân ân ái ái đứng bên cạnh nhau, biểu lộ của nữ tử kia còn đỏ mặt vô cùng, một bộ còn đang hưởng thụ bộ dáng.
Nữ tử đồng dạng cũng khoác một bộ váy dài màu trắng, làn da trắng nõn như ngọc, cả người đều toát ra khí chất cao quý, phảng phất như thánh nữ hạ phàm, đang dùng một ánh mắt đê mê nhìn về thanh niên bên cạnh.
Không qua bao lâu, bàn tay của thanh niên chậm rãi từ trên đầu nàng rời khỏi, ánh mắt của nàng cũng ngay lập tức biến hóa, đổi thành một ánh mắt cao cao tại thượng nhìn xuống bên dưới, nhìn về vị trí mà Nhất Minh đang đứng, biểu lộ hiếu kỳ.
Lưu Chính Thành đứng tại mũi thuyền bên trên, thần sắc lạnh nhạt nhìn xuống bên dưới, sau đó ánh mắt liền rơi vào trên thân Tiểu Linh dừng lại hồi lâu, ẩn ẩn bên trong còn có một chút ba động.
“Hừ, nhóc con, nhìn nhiều thêm một chút, có tin hay không ta móc mắt ngươi ra?” Tiểu Linh hừ lạnh một tiếng, cũng không có mang cái gọi là Thiên Điện để ở trong mắt.
Nếu Thiên Điện đã là một thế lực cường đại trên giới vực, hẳn là cũng không cần phải vì một tên nhóc con mà xuất động cường giả a, nếu đã không có cường giả, vậy thì nàng cũng không cần phải lo lắng cái gì.
Nhưng cũng không ngoại trừ tên này chính là con cháu trong một gia tộc cường đại nào đó, mặc dù không có cường giả đi theo hộ đạo, nhưng hẳn là còn có át chủ bài phòng thân.
Thế là nàng cũng mang ý nghĩ của mình âm thầm cáo tri Nhất Minh, hắn nghe xong cũng đồng dạng gật đầu, biểu thị minh bạch.
Kỳ thật không cần Tiểu Linh nhắc nhở, hắn cũng đã có đề phòng từ trước.
Hắn không biết tại bên trên pháp thuyền còn có cường giả khác hay không, hắn cũng không biết thanh niên kia rốt cuộc có lai lịch như thế nào, việc có thể sử dụng một chiếc pháp thuyền tùy ý di động, cũng không phải người bình thường có thể vận dụng.
Thế nên, hắn rất cảnh giác.
“Khí linh?”
Hai mắt của Lưu Chính Thành lấp lóe tinh quang, hiển nhiên là hắn cũng không ngờ, tại đây lại có thể có thêm thu hoạch ngoài ý muốn như thế này.
Nữ tử sau khi nghe được lời nói của Tiểu Linh, lập tức nổi giận, trong mắt ẩn ẩn có xiềng xích lưu động, tóc dài ở sau lưng bỗng dưng phiêu lên, miệng không khỏi quát to một tiếng.
“Hỗn xược! Một khí linh như ngươi cũng dám đối với Chính Thành ca ca nói lời hung ác, ngươi đây là muốn c·hết?”
Cảm giác được khí tức mạnh mẽ ba động, rất nhiều người tại trên pháp thuyền lập tức mở ra hai mắt, nhao nhao tập hợp trở lại, một bộ nghênh địch dáng vẻ.
Nhưng sau khi nhìn thấy đối phương chỉ là một tên thanh niên võ giả về sau, rất nhiều người đều lộ ra cười nhạt, lẳng lặng đứng ở một bên xem kịch vui.
“Ha ha, bằng ngốc nữ nhà ngươi ngay cả Xích Đồng nhị trọng còn chưa có lĩnh ngộ, ngươi muốn lấy cái gì mà đối với chúng ta động thủ? Không bằng hai người các ngươi cùng lên, có lẽ sẽ tại dưới tay tên nhóc này sống lâu một chút.”
Tiểu Linh cười lên ha hả khuyên bảo một câu, nàng không phải là đang nói đùa, mặc dù hai người này rất mạnh, nhưng vẫn chưa mạnh tới trình độ cùng giai vô địch cho được.
Muốn tại dưới tay của tên nhóc này sống sót rời đi, e rằng phải trả ra đại giới cực lớn a.
Nghe được lời này của Tiểu Linh, rất nhiều võ giả tại trên pháp thuyền lập tức giận giữ, dám đối với đội trưởng cùng đội phó buông lời hung ác, đây quả thật là muốn c·hết.
Có người thậm chí đứng ra quát to một câu: “Tiểu tử không biết sống c·hết, các ngươi không biết người đứng trước các ngươi, là ai sao?”
Cùng này đồng thời, khí tức của nữ tử lập tức tán khai, nàng vừa định xông lên dùng một bàn tay đập c·hết tên võ giả bên dưới thì bỗng dưng bị Lưu Chính Thành ngăn lại.
Hắn nhàn nhạt nhìn qua, đôi mắt khẽ híp.
Rõ ràng là đứng trước hai người Chân Nguyên cảnh, thế nhưng là tên thanh niên bên dưới vẫn chẳng lộ ra một chút sợ hãi nào, nếu như không phải khí linh kia nhắc nhở, hắn cũng không có chú ý tới tình huống dị thường như thế này.
“Thế nào? Các ngươi nhìn ra rồi sao? Tên nhóc này quả thật rất là cường đại ta không có nói gạt các ngươi đâu, ta khuyên các ngươi một câu, quay đầu là bờ, từ nơi đâu thì nên trở về nơi đó đi thôi.”
Tiểu Linh phất phất tay, một bộ ta rất là đáng tin bộ dáng.
Mà từ nảy tới giờ, Nhất Minh vẫn bất vi sở động, vẫn luôn nhìn về hai người trước mắt, tùy thời đều có thể động thủ.
Bạch y nữ tử đứng ở bên cạnh sau khi bình tĩnh trở lại, ánh mắt cẩn thận dò xét lại một lần, không qua bao lâu, nàng dường như nghĩ tới cái gì, bản thân liền lộ ra một vệt nụ cười bí hiểm, hướng sang thanh niên thì thào nói nhỏ.
Không biết hai người đang nói cái gì, thanh niên sau khi nghe xong thì lại lộ ra mỉm cười, thanh âm tựa như chuông đồng vang vọng, kèm theo uy áp cường đại hướng về Nhất Minh bao phủ mà tới.
“Vị huynh đệ này, vừa rồi ta tại trên pháp thuyền vô tình đánh rơi một chiếc vòng ngọc, sở dĩ ta nhìn thấy chiếc vòng trên tay ngươi trông giống như vậy, cho nên mới đuổi theo ngươi xác nhận một chút.”
“Bây giờ nhìn lại, quả thật chính là vòng ngọc của ta, nếu như huynh đệ đã vô tình nhặt được, không bằng vật quy nguyên chủ, bản thân ta cũng sẽ không để ngươi chịu thiệt thòi.”
Vừa nói, Lưu Chính Thành vừa xuất ra một chiếc túi trữ vật, khóe miệng nhếch lên một vệt nụ cười, tiếp tục mở miệng nói.
“Bên trong có không ít tài nguyên dành cho tu sĩ tu luyện, đầy đủ để huynh đệ tấn thăng chân nguyên cảnh, còn nếu không thì ta có thể để huynh đệ tham gia khảo hạch của Thiên Điện, chính thức trở thành một tu sĩ mà người người ngưỡng mộ, còn mong huynh đệ ngươi trả lại vòng ngọc cho ta, ý của huynh đệ thế nào?”
Nói xong, Lưu Chính Thành vừa mang một tia uy áp của Chân Nguyên cảnh đỉnh phong hướng về phía Nhất Minh lao tới, hai mắt híp lại, dường như muốn từ trên người của hắn nhìn ra thứ gì.
Chỉ cần Nhất Minh hắn có một tia biểu hiện không đúng, nói rõ khí linh này chỉ là đang hồ ngôn loạn ngữ, dù sao thì từ đầu tới giờ chỉ có khí linh mở miệng nói chuyện, còn tên thanh niên kia vẫn bất vi sở động, không nói lời nào.
Đổi lại là người khác, khi đứng trước uy áp như thế này, e rằng đã phải quỳ xuống mở miệng xin tha, còn về việc nhận lấy túi trữ vật, đó quả thật là si tâm vọng tưởng.
Lời nói nghe vào rất là dụ hoặc, nhưng khí tức tản mác đi ra đã mang ý cảnh cáo rất là rõ ràng, đây là cơ hội dành cho ngươi, nếu ngươi khai khiếu thì đôi bên cùng vui vẻ, nhưng nếu không mà nói, ngươi hẳn phải c·hết không thể nghi ngờ.
Nghe xong lời này, Tiểu Linh mở miệng cười lên hả hả, bàn tay nhẹ nhàng khẽ phất, một vòng lam quang tại xung quanh hai người lập tức bao phủ, ngữ khí bắt đầu trở nên chán ghét cùng cực.
“Cái chó má Thiên Điện, nếu ngay cả một tên rác rưởi như ngươi cũng là thành viên của Thiên Điện, vậy cái thế lực này không gia nhập cũng được, xem ra cũng không phải là thứ đồ gì tốt.”
Uy áp mạnh mẽ lập tức tán khai, oanh một tiếng, phạm vi mấy chục trượng xung quanh đều có bụi mù bốc lên, lực lượng cường đại áp xuống sơn phong, rơi vào bên trên vòng lam quang nổi lên từng tầng gợn sóng.
Nhất Minh vẫn đứng tại nơi đó, cảm nhận được thanh niên đối với chính mình lộ ra sát ý, thế là hắn nhàn nhạt mở miệng.
“Thứ ngươi muốn, chính là cái này sao?” nói xong, theo Nhất Minh ra hiệu một tiếng, một đoàn lam quang từ trong vòng tay phát ra, hóa thành một quả trứng to lớn đặt tại trong tay của hắn.
Quả trứng hiện ra với một vòng huyết quang mờ mịt bao phủ xung quanh, bên trên vỏ trứng còn có từng vòng phù văn đang dần dần liên kết, bắt đầu trải rộng.
Nhìn thấy quả trứng xuất hiện, hai mắt của nữ tử không khỏi trừng lớn, bên trong lập tức có xích ảnh hiện lên, vài cái hô hấp trôi qua, nữ tử không khỏi hét thảm một tiếng, hai mắt nhắm lại, thân thể nhịn không được run rẩy ngồi bệt trên thuyền, dường như rất là đau đớn!
“Thế nào?” Lưu Chính Thành hồ nghi nhìn qua nữ tử, sau đó liền mang ánh mắt băng lãnh nhìn về phía Nhất Minh, lạnh giọng quát: “Ngươi đối với nàng làm cái gì?”
Nhất Minh lắc lắc đầu, thu hồi quả trứng: “Ta cũng không biết nàng rốt cuộc đây là như thế nào, nếu ta nói ta không có làm cái gì, ngươi tin hay không?”
“Ta tin ngươi, quả thật là sỉ nhục trí thông minh của ta!”
Lưu Chính Thành hừ lạnh một tiếng, một thân khí thế lập tức tán khai, bàn tay nhẹ nhàng nhấn xuống, chân nguyên cảnh đỉnh phong lực lượng ầm vang nở rộ, hóa thành một cái cự chưởng khổng lồ mang theo thế không thể đỡ phi tốc lao tới.
Hắn nhìn ra được, thanh niên này quả thật chỉ là một tên võ giả mà thôi, vừa rồi có thể ngăn chặn uy áp, chính là tiểu khí linh gây ra.
Nếu đã như vậy, vậy thì hắn cũng không cần khách khí, khí linh cho dù có thể ngăn cản nhất thời, cũng không thể ngăn cản cả đời.
Dưới một chưởng như thế này, cho dù có là chân nguyên cảnh đỉnh phong cũng không khỏi nghiêm túc đối đãi, nói chi chỉ là một tiểu khí linh còn chưa bước vào Thần cảnh?
Thêm một điều nữa, hắn tùy thời đều có thể khống chế lực lượng không rơi vào chiếc vòng tay kia, đây chính là đối với lực lượng khống chế đến mức độ hoàn mỹ, nếu không thì không có khả năng xuất ra một chưởng như vậy được.
Dù sao thì hắn cũng muốn giữ lại khí linh cùng quả trứng ẩn giấu ở bên trong, tuyệt không có khả năng mang chiếc vòng này phá hủy.
Mà theo một chưởng này xuất ra, thần sắc của Nhất Minh vẫn không có mảy may biến hóa, có chỉ là bình thản đón nhận.
“Cũng tốt, để ta xem thực lực của ta so với chân nguyên cảnh đỉnh phong, rốt cuộc là có bao nhiêu khoảng cách?”
Nhất Minh thì thào trong miệng, cùng lúc đó huyết hà trên thân lập tức tán khai, hình thành bảo y có huyết quang nở rộ, thân thể vừa động liền xuất ra từng trận rung chuyển cực kỳ khủng bố, hướng thẳng về phía một chưởng rơi xuống lao tới, đấm ra một quyền.