Chương 426: Điên cuồng trốn chạy
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Hai người trong sát na v·a c·hạm, tiếng vang quanh quẩn, trong nháy mắt liền có một cái ngón tay khô bại hướng về phía thân hình của Nhất Minh đánh tới, từng cái mặt quỷ lộ ra âm tàn cùng quỷ dị, điên cuồng gào thét.
Hắn không cách nào lý giải được, vì sao Cửu Diện Âm Hình của chính mình đối với tên sâu kiến này lại không có tác dụng?
Đúng hơn mà nói, tác dụng quả thực thấp đến cực điểm, tựa hồ trong một cái nháy mắt liền bị hắn phá giải.
Lần đầu tiên thì cũng thôi đi, thế mà lần thứ hai cũng đồng dạng là như vậy, trên người của tên sâu kiến này, có gì đó không đúng.
“Liền để ta xem một chút, trên người của ngươi rốt cuộc là có vấn đề gì!”
Nhất Minh không nói một lời nào, ánh mắt tràn đầy sát cơ không có tiếp tục cùng hắn đối kháng, bởi vì ở phía sau, thình lình đã có hai đạo khí tức phá không bay tới.
Thế là hắn cũng không có dây dưa, lần nữa thúc dục thân pháp, điên cuồng trốn đi.
Oanh một tiếng, ngón tay khô bại lại lần nữa đánh xuyên qua tàn ảnh, rơi vào đại địa bên dưới, mang đi không ít sinh mệnh của võ giả, từng tiếng hốt hoảng còn chưa kịp kêu rên đã hóa thành tro bụi, biến mất không thấy.
Có thể một màn tiếp theo tựu khiến rất nhiều võ giả lộ ra kinh hồn táng đảm, chỉ thấy tại bên trên ngón tay khô bại kia, từng gương mặt quỷ điên cuồng gào thét xông ra bên ngoài, hướng về phía bọn hắn điên cuồng cắn tới.
Một tên, hai tên,... rất nhiều tên võ giả trong nháy mắt liền đã ngã rạp xuống đất, thân thể nhịn không được run rẩy kịch liệt, trong người dường như có thứ gì đó đang điên cuồng du tẩu, mang toàn bộ huyết nhục của bọn hắn thôn phệ không còn, trong nháy mắt liền hóa thành bạch cốt, ảm đạm tiêu tán.
Cắn xé một tên về sau, theo ngón tay khô bại lần nữa rút lui, từng gương mặt quỷ cũng theo ngón tay lần nữa bị kéo trở về, tất cả đều lộ ra điên cuồng, phảng phất như chưa ăn no bộ dáng, nước dãi từ trong miệng hóa thành lục dịch rơi xuống, bốc lên từng trận khói xanh lượn lờ, h·ôi t·hối vô cùng.
Toàn bộ quá trình chỉ xảy ra trong một cái chớp mắt mà thôi, thanh niên lộ ra phẫn nộ không gì sánh được, hướng về phương hướng của Nhất Minh, lần nữa đuổi theo.
“Muốn chạy trốn?”
Âm thanh lạnh lẽo quanh quẩn khắp nơi, không biết thanh niên này rốt cuộc dùng bí pháp gì, từng tầng lục quang bao bọc quanh thân càng trở nên nồng đậm, hắn lấy tốc độ không cách nào hình dung ra được, mang theo sát cơ mãnh liệt, chớp mắt liền đến.
Cảm giác nguy hiểm từ trong thân thể dâng lên, thời khắc nguy cấp, huyết bào tung bay quanh thân bỗng chốc hóa thành chiến y, hình thành phòng hộ, trong nháy mắt liền có một tầng huyết quang chiếu rọi, ngăn cản một kích của tên thanh niên này rơi xuống.
Oanh một tiếng, thân thể của Nhất Minh bỗng nhiên lảo đảo một cái, máu tươi từ trong miệng truyền ra, mặc dù chống được một chưởng rơi xuống, nhưng khí huyết ở trong thân thể lại kịch liệt rung động, vẫn là để hắn chịu thương tổn không nhỏ.
Song phương mặc dù không chênh lệch bao nhiêu, nhưng vì tại phía sau có thêm hai đạo khí tức của Chân Nguyên cảnh điên cuồng đuổi tới, khiến hắn không dám ở lại giao phong, lần nữa thôi thúc linh lực, điên cuồng trốn xa.
Thanh niên linh tộc nhìn một kích của mình đánh trúng lại không có mảy may hiệu quả, ánh mắt của hắn bỗng dưng co rút lại, tên sâu kiến này, quả nhiên không phải tầm thường a.
“Thế thì lại như thế nào? Trúng phải kịch độc của ta, để ta xem ngươi còn có thể chịu được bao lâu?”
Thanh niên thì thào trong miệng, khóe miệng càng là cười gằn, thần sắc dữ tợn, tiếp tục hướng theo thân hình của Nhất Minh đuổi theo.
Hai tên Linh tộc ở phía sau truy kích mà tới, trong mắt càng là phát ra lửa nóng, theo đuổi không bỏ.
Bọn hắn đồng dạng cũng nhận được tin tức, một khi có thể cầm xuống tên sâu kiến này, chính mình không những không bị trách tội, bản thân còn có cơ hội tiến vào Huyết Mạch Linh Trì, cho nên hai tên Linh tộc vào giờ phút này cũng điên cuồng đuổi theo, một bộ liều mạng dáng vẻ.
Thực lực của hai tên đuổi theo cũng không phải tầm thường, một trong số đó thình lình chính là tên Linh tộc béo ú kia, bản thân có thực lực tương đương với Chân Nguyên cảnh trung kỳ, còn tên còn lại thì gầy còm hơn rất nhiều, thực lực cùng tên béo ú cũng không sai biệt lắm.
Cả hai đều có riêng phần mình tư tâm, dù sao thì trong hai người, tên sâu kiến này có thực lực yếu nhất, không chọn hắn thì chọn ai?
Chỉ trong vài chục cái hô hấp trôi qua, cả ba tên Linh tộc đều đã đồng dạng đuổi kịp, song phương nhanh chóng rút ngắn khoảng cách, từ hơn trăm trượng đã rút ngắn gần sáu mươi trượng mà thôi.
Theo đoạn thời gian này đuổi theo, lực lượng của hai tên Linh tộc mới tới đều đã tiêu hao không nhỏ, dù là như vậy, thực lực vẫn là Chân Nguyên cảnh trung kỳ không sai, dù có tiêu hao lượng lớn chân nguyên, chỉ cần giao phong không kéo dài, đối với bọn hắn cũng không có bao nhiêu khác biệt.
Nhìn thấy ba tên linh tộc đang nhanh chóng rút ngắn khoảng cách, tại cổ của Nhất Minh nổi lên từng đường gân xanh, hiển nhiên là hắn cảm nhận được một loại ác ý nhằm vào chính mình, khiến toàn bộ cơ thể của hắn khó chịu không cách nào tưởng tượng.
Bàn tay nắm chặt, tròng mắt nổi lên từng tia tơ máu, hắn rất muốn quay trở về phát tiết cảm giác tiêu cực trong người, nhưng hiện tại cũng không phải lúc đi làm chuyện này, chỉ có hướng về phía Nhân tộc bên kia phóng đi, hắn mới có cơ hội thoát khỏi ba tên này.
Thế là hắn điên cuồng thúc dục thân pháp, linh lực trong người nhanh chóng sụt giảm, Nhất Minh cũng ngay lập tức xuất ra linh thạch, tiện tay bóp nát.
Khai mở thập ngũ mạch, khiến trữ lượng linh lực bên trong thân thể của hắn trở nên không giống, cho dù có bóp nát linh thạch mang toàn bộ linh khí hấp thu đi vào, hắn cũng không hề cảm giác được kinh mạch bên trong có một chút căng cứng nào.
Thân pháp điên cuồng thúc dục phóng đi, mỗi một bước bước ra, chính là gần hai mươi trượng khoảng cách, với cái tốc độ này, ba tên Linh tộc muốn đuổi theo quả thật là không có khả năng.
Cho dù bọn hắn có là Chân Nguyên cảnh cũng không cách nào trong nháy mắt đuổi ra xa như vậy.
Nhìn thấy tên sâu kiến kia chạy càng lúc càng xa, khóe mắt của thanh niên linh tộc càng phát ra cay độc, nắm tay không tự chủ nắm chặt, nhanh chóng kết hợp ấn quyết, một ngụm tinh huyết nhanh chóng phóng xuất ra ngoài, tốc độ tăng thêm.
Tiêu hao tinh huyết để gia tăng tốc độ, cách làm này không khác gì uống rượu độc giải khát, tới một mức độ nào đó, thực lực của hắn sẽ bị hao tổn nghiêm trọng, nhưng nếu chỉ tiêu hao một ngụm tinh huyết mà nói, hẳn là không có ảnh hưởng bao nhiêu.
Nghĩ như vậy, hắn điên cuồng bộc phát ra lực lượng đuổi theo, thanh âm càng là quát chói tai, từng câu từng chữ phảng phất như đang phát tiết phẫn nộ trong lòng, càng đuổi theo, hắn lại càng biệt khuất.
“Tên này… thật mẹ nó biến thái!”
Hắn có thể nhìn ra được, mỗi một bước bước ra, tên sâu kiến kia thế mà bóp nát linh thạch hấp thu đi vào, loại tốc độ luyện hóa này, đã không phải bình thường có thể hình dung được nữa rồi.
Ngay cả Chân Nguyên cảnh cũng không có khả năng luyện hóa linh khí nhanh chóng như vậy đi?
Càng là như thế, ánh mắt của hắn cũng càng phát ra nóng bỏng vô cùng, một khi tóm được tên sâu kiến này, hắn nhất định phải xem xem, rốt cuộc trong cơ thể của hắn ẩn chứa cái gì?
Theo một đường truy đuổi không bỏ như thế, thanh niên cảm giác cứ tiếp tục như thế cũng không phải là cách, thế là theo nội tâm giãy dụa trong nháy mắt, cánh tay của hắn đồng dạng giơ lên, hướng về phía Nhất Minh nhẹ nhàng nhấn xuống một cái.
Lần trước chỉ sử dụng lực lượng của một gương mặt hoàn toàn không có hiệu quả, thế là lần này hắn cắn răng chịu đựng, mặc dù là tiêu hao nghiêm trọng, nhưng hiện giờ quả thật là không còn cách nào.
Theo bàn tay khẽ nhấn xuống trong sát na, ba cái gương mặt ở sau lưng bỗng dưng rung động mãnh liệt, từng tràn khí tức tà ác ở bên trên bỗng dưng phóng xuất đi ra, đồng thời ba đôi mắt ẩn chứa lực lượng quỷ dị hướng về Nhất Minh nơi đó, ầm vang bạo phát.
Hai tên Linh tộc bên cạnh cũng đồng dạng là xuất ra thuật pháp, tại tình huống vây công như thế, tại đông đảo thuật pháp cộng minh âm hưởng, từng trận tiếng vang nhanh chóng xuyên thích vào trong tai của hắn.
Nhất Minh liếc mắt nhìn về phía sau, lực lượng toàn thân nhanh chóng bộc phát, thân pháp điên cuồng thúc dục né tránh, dù là như vậy, hắn chỉ có thể thoát khỏi thuật pháp oanh kích mà thôi, còn loại lực lượng quỷ dị kia dường như có mắt một dạng, theo đuổi không bỏ.
Trong chớp mắt này, thân thể và tâm thần của hắn dường như bị một loại lực lượng nào đó xâm nhiễm, nhục thân truyền tới từng loại cảm giác dường như tan rã, tâm thần thì không cần phải nói, trong nháy mắt, ý thức của hắn bỗng dưng bị bóng tối bao trùm, không chút quang minh.
Thân thể cũng vào lúc này từ ở trên không trung ngã xuống, phảng phất như chiếc lá rời cành, chậm rãi rơi xuống.
Nhìn thấy cảnh này, thần sắc của thanh niên linh tộc càng phát ra cay độc, Cửu Diện Âm Hình vốn dĩ chỉ cần tiêu hao một cái mà thôi, nhưng bởi vì tên sâu kiến này thế mà khiến hắn tiêu tốn hẳn năm cái, điều này càng khiến nội tâm của hắn phẫn nộ vô cùng.
Theo song phương khoảng cách nhanh chóng rút ngắn trong nháy mắt, tên sâu kiến kia thế mà bừng tỉnh trở lại, thân thể tựu trong sát na biến mất tại chỗ, lại tiếp tục hướng về phương xa, phóng đi.
“A a a a!”
Thanh niên nhìn thấy cảnh này liền gào thét một tiếng thật dài, thanh âm mang theo lực xung quanh, oanh tạc tứ phương, thân thể càng là không tiếc đại giới, một ngụm, hai ngụm tinh huyết đồng loạt phun ra, hướng về Nhất Minh đuổi theo.
Hắn điên, hắn thật sự phát điên!
Chưa bao giờ hắn đuổi theo một tên sâu kiến mà phí sức như vậy, nhớ lại những tên sâu kiến trước kia dễ dàng bị Cửu Diện Âm Hình tỏa định, lần này tiêu tốn những năm cái vẫn không tóm được tên sâu kiến này, điều này làm sao làm được!
“Sâu kiến, sâu kiến…!”
“Ngày hôm nay ta không mang ngươi băm thành trăm mảnh, ta thề…”
Không đợi hắn thề thốt xong, một đạo ánh sáng từ phương xa phóng thẳng trời cao, một cỗ khí tức mang theo dương quang sáng tỏa, ánh chiếu thương khung, trùng trùng điệp điệp hướng về phía hắn hàng lâm mà tới.