Chương 400: Máu nhuộm mật thất (1)
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
“Oanh” một tiếng vang vọng toàn bộ mật thất ở bên trong, một đám Linh tộc còn không kịp phản ứng được là chuyện gì đang xảy ra, cả đám đều nhao nhao đưa mắt nhìn về hai phương hướng, trong lòng liền dâng lên một chút dự cảm không tốt.
Một thương vừa rồi quả thật là khủng bố, bọn hắn chỉ kịp nghe thanh âm gầm thét của Linh Tử phát ra, nhưng bởi vì bụi mù ở xung quanh vẫn chưa kịp tán đi, cho nên bọn hắn cũng không biết tình huống của Linh Tử như thế nào rồi?
Nhưng nghe được thanh âm gầm thét của Linh Tử, hiển nhiên là hắn đang tức giận tột cùng, cũng vì điều này mà bọn hắn mới thở dài ra một hơi, Linh Tử không sao thì tốt!
Giờ khắc này, rất nhiều Linh tộc nhao nhao hướng về phía La Duệ Quân nhìn qua, nơi đó không biết tại sao lại có bụi mù bốc lên bốn phía, không nhìn thấy thứ gì.
Tiếng oanh động vừa rồi cũng tại nơi đó phát ra, khiến rất nhiều Linh tộc cảm giác được một chút không đúng.
Dù là như vậy, bọn hắn cũng tinh tường một điều, bốn tên kia không có khả năng chạy ra khỏi màn sáng cho được, bởi vì nồng độ độc khí ở nơi đây, không phải một đám sâu kiến đang thụ thương như bọn hắn có thể tiếp nhận cho được.
Mà thanh âm oanh động vừa truyền đi ra, đồng thời, bọn hắn dường như cảm nhận được một chút ý vị không đúng, khí tức của Linh Tử, biến mất!
Toàn bộ Linh tộc ở nơi này một mặt còn ngơ ngơ ngác ngác, trong nhất thời còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, bởi vì mọi ánh mắt vừa rồi đều đang tập trung ở chỗ La Duệ Quân bên kia, hoàn toàn không chú ý tới, Linh Tử của bọn hắn đã bị người cho oanh thành mảnh vụn.
Cẩn thận cảm thụ lại một lần nữa, quả thật là khí tức của Linh Tử đã biến mất không còn, bên trong bụi mù kia, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Rất nhiều Linh tộc đều không còn quan tâm tới bốn tên sâu kiến bên kia, sắc mặt của tất cả đều nhao nhao đại biến, Linh Tử vẫn lạc, đây chính là đại sự!
Không đợi bọn hắn làm ra cử động gì, có Linh tộc cảm nhận được một loại sát cơ khóa chặt lấy chính mình, dọa cho hắn quát chói tai một tiếng: “Là ai?”
Đồng thời, một chưởng từ trong người toàn lực bộc phát mà ra, một kích của võ giả đỉnh phong quả thật không thể coi thường, nhưng đối với Nhất Minh mà nói, khí huyết đã khôi phục gần năm thành, dĩ nhiên là không e ngại những tên này rồi.
Một chưởng mang theo lực lượng kinh khủng từ trong bụi mù xuyên ra bên ngoài, v·a c·hạm vào một bên của mật đạo, khiến không gian ở xung quanh đều rung động một chút, nhưng rất nhanh liền yên tĩnh trở lại.
Cùng lúc đó, thân ảnh của tên Linh tộc đã hiện rõ ra ngoài, bụi mù cũng vì một chưởng này mà tán đi không ít.
Nhưng dù là như vậy, loại sát cơ mãnh liệt kia vẫn không hề tán đi, vẫn đang khóa chặt lấy bản thân, dọa cho thần sắc của tên Linh tộc càng thêm tái xanh.
Hắn cảm nhận rất là rõ ràng, dưới tình huống bị sát cơ khóa chặt như thế này, trái tim của bản thân càng là phanh phanh trực nhảy, nhịp tim tăng tốc càng lúc càng nhanh, nhưng hắn lại không hề cảm giác dễ thở một chút nào, hơn nữa càng trở nên khó thở hơn bao giờ hết.
Một tay ôm chặt lồng ngực, hai mắt tràn đầy tơ máu nổi lên, dường như muốn nổ tung vậy, hắn cắn răng vận khởi linh lực, lại là một chưởng oanh ra, hướng về phương hướng của sát cơ đánh tới.
Nói thì lâu nhưng trong khoảnh khắc mà Nhất Minh một quyền đập c·hết Linh Tử, cho tới khóa chặt tên Linh tộc, hoàn toàn không đầy ba cái hô hấp.
Trong một khoảng thời gian ngắn như thế này, tên Linh tộc có tu vi đỉnh phong phải trải qua một loại khủng bố đến gần, khiến hắn rất là sợ hãi!
Nhìn thấy một chưởng lần nữa oanh về phía chính mình, Nhất Minh cũng không ngần ngại mà thi triển thân pháp.
Cả người cấp tốc né tránh sang một bên, một tay hướng về phía t·hi t·hể của tên Linh Tử trảo một cái, huyết cầu ngay lập tức được hắn ngưng luyện thành công.
Trong nháy mắt, thân hình bộc phát ra tốc độ cực kỳ kinh người, hướng về phía tên Linh tộc lao tới.
Ngón tay nhanh chóng huy động, một đạo huyết tiễn nhanh chóng được hình thành, hướng về một tên Linh tộc có tu vi thấp kém gào thét bay đi.
Đồng thời, cả người đều phát ra hồng quang óng ánh, một thân khí huyết cường hoành không gì sánh được, một quyền phảng phất như hồng giang đại hải lao nhanh, bên trong còn ẩn chứa một loại cảm giác gai gai nhức nhói, hướng thẳng về tên Linh tộc đập tới.
Tất cả những hành động đều được Nhất Minh vận dụng trong nháy mắt, tên Linh tộc đang bị sát cơ khóa chặt giờ khắc này đều run rẩy không ngừng, cả người tựa hồ có dòng điện chạy qua, toàn thân tê cứng, con ngươi nhìn về một quyền đang hướng về phía chính mình đập tới.
Cảm giác t·ử v·ong bao phủ tới gần, khiến lòng hắn sinh ra một loại cảm giác hoảng sợ đến cực điểm!
Trong mắt của hắn, một quyền này quả thật là cường hoành không gì sánh được, toàn thân cố gắng muốn giãy dụa phản kháng, nhưng cảm giác toàn bộ gân mạch đều bị thứ gì đó chặt đứt không còn, thân thể cứ thế mà bị một quyền này rơi xuống, đầu lâu liền không có.
Một tiếng oanh động lần nữa truyền ra, máu tươi tung bay bốn phía, đồng thời một đạo huyết tiễn vừa rồi cũng xuyên thẳng vào mi tâm của tên Linh tộc khác, không hề có bất kỳ lời kêu cứu nào phát ra, hai cái thân thể bỗng dưng lay động, chậm rãi ngã xuống.
Mà một tiếng oanh động này cũng lập tức đánh thức toàn bộ Linh tộc ở nơi đây, bọn hắn tới bây giờ mới ý thức được, đây là có địch nhân chui vào a!
Rất nhiều Linh tộc đều nổi giận quát to, tám tên Linh tộc đỉnh phong giờ đ·ã c·hết hai tên, còn lại sáu tên còn đang vô cùng chật vật, hiển nhiên là dưới một thương vừa rồi bị tác động không nhẹ.
Nhất thời chỉ còn mấy chục tên Linh tộc gầm thét đánh tới, một bộ muốn cho tộc nhân của bọn hắn lấy lại công đạo bộ dáng.
Từng đạo thuật pháp oanh kích mà đến, phảng phất như thiên hà vạn lũ lao nhanh, từng đoàn ánh sáng chớp động không ngừng, liên miên đánh vào phía trên mật đạo, chấn cho toàn bộ mật đạo đều lung lay mãnh liệt.
Đưa mắt nhìn lại, nơi đó làm gì còn thân ảnh của Nhất Minh?
Hắn nhanh chóng thúc dục thân pháp hướng về một phương hướng tránh đi, một khỏa linh thạch liền quăng vào trong miệng, cấp tốc khôi phục linh lực.
Đồng thời bàn tay hướng về hai cỗ t·hi t·hể trảo một cái, đại lượng huyết dịch ngay lập tức tập hợp, hóa thành hai đạo huyết tiễn, hướng về hai tên Linh tộc yếu nhất phóng đi.
Khí huyết càng là phát ra từng trận hồng quang, hóa thành huyết sắc chiến y, thân hình cũng không ngần ngại mà xông vào giữa một đám Linh tộc, từng quyền từng quyền đập tới.
Nhất thời, từng đạo công kích cùng la hét vang vọng khắp nơi, máu tươi càng là văng tung tóe, nhưng trong nháy mắt liền hóa thành huyết tiễn, liên miên hướng về bốn phương tám hướng gào thét bay đi.
Tràn diện phải nói kinh khủng đến cực điểm!
Công kích rơi vào trên thân, chấn cho thân thể của Nhất Minh rung động kịch liệt, cảm giác đau đớn càng là kích thích hung tính của hắn, hai mắt tràn đầy xích hồng, một tên, hai tên,... lần lượt bị từng quyền oanh tan nát tại chỗ.
Nhìn lấy một màn này, ba người bên cạnh La Duệ Quân đều trợn to hai mắt, hiện giờ một thân linh lực của bọn hắn đều đã tiêu hao không còn, nhưng cũng không cách nào khiến bọn hắn cảm giác được một chút mệt mỏi, hơn nữa còn ẩn ẩn rất là kích động!
La Duệ Quân đưa mắt liếc nhìn tình hình ở ngoài kia, sau đó liền nhìn sang trường thương tại trước mặt, khóe miệng càng lộ ra vẻ không thể tin nổi, thanh âm khàn khàn mà vô lực vang lên.
“Tại… tại sao ngươi lại ở nơi này?”
Dường như phát giác ra cái gì, hắn đưa mắt nhìn xuống tại mũi thương bên dưới, nơi đó còn quấn lấy một cái túi vải, thân thể chậm rãi cúi xuống, tháo ra, từng khối linh thạch theo túi vải bắt đầu rơi xuống.
Nhìn thấy cảnh này, La Duệ Quân liền biết chính mình không nên chậm trễ quá lâu, người thiếu niên kia mặc dù rất là mạnh mẽ, nhưng tình hình tiếp tục kéo dài quá lâu, bọn hắn coi như xong rồi.
Hắn không chút nghĩ ngợi mà cầm lấy ba khối linh thạch đưa cho ba người bên cạnh, ba huynh đệ cũng không có khách khí, lập tức cầm lấy hấp thu, bản thân của hắn cũng nhanh chóng ngồi xuống luyện hóa, bổ sung tiêu hao.
Mà trong lúc bốn người đang khôi phục tự thân, thân hình của Nhất Minh cũng chưa từng dừng lại, từng quyền từng quyền oanh ra, cùng với một đám Linh tộc lẫn nhau đối kháng.
Linh lực tại bên trong cơ thể càng là tiêu hao nhanh chóng, nhưng dù là như vậy, đám Linh tộc này đã ý thức được vấn đề, bắt đầu tập trung trở lại, Nhất Minh muốn đánh tan bọn hắn quả thật là không có cách nào.
Gần ba chục tên Linh tộc oanh kích về phía trước, chấn cho mật thất rung động kịch liệt, từng tiếng oanh động vang vọng khắp nơi, thân hình của Nhất Minh không ngừng né tránh, tốc độ cực nhanh.
Mỗi nơi hắn đi qua, bản thân cũng không có rảnh rỗi, bàn tay nhanh chóng huy động, từng dòng huyết dịch từ trong thân thể của những tên Linh tộc điên cuồng phóng ra, bắt đầu xoay quanh thân thể của hắn.
Không biết có phải vì bản thân đang kích phát đao hồn hay không, mỗi dòng huyết dịch dung nhập vào cùng nhau liền chậm rãi hóa thành một đầu huyết long, không ngừng du tẩu.
Huyết sắc chiến y cùng với huyết long du tẩu quanh thân, hóa thành một đạo phòng tuyến vững như bàn thạch, gần ba mươi tên Linh tộc muốn đánh tan quả thật là không có cách nào làm được.
Nếu như sáu tên Linh tộc đỉnh phong ở thời kỳ toàn thịnh thì còn tốt, nhưng bây giờ bọn hắn đã thụ thương không nhẹ, một thân thực lực cũng tiêu giảm không ít, cả hai bên nhất thời lâm vào tình trạng giằng co lẫn nhau.
Mà những tên Linh tộc còn lại thì thực lực cũng không coi vào đâu, nhưng số lượng thật sự là nhiều như chó, với thực lực của Nhất Minh bây giờ, muốn ngăn chặn toàn bộ công kích đánh vào thanh niên bên dưới, quả thật là có chút miễn cưỡng.
Thân thể truyền tới từng cơn đau nhức kịch liệt, hai mắt của hắn càng là có huyết quang ẩn hiện, tơ máu bắt đầu nổi lên bốn phía, sắc mặt càng lúc càng phát ra dữ tợn.
Hắn đứng chắn ở phía trước, chỉ cần có công kích hướng về bốn người bên kia đánh tới, hắn liền ra tay ngăn cản trở lại, cũng vì điều này mà huyết long trên thân cũng bị oanh tung tóe khắp nơi.