Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nhục Thân Thành Thánh

Chương 34: Quỳ Hoa Trục Nhật




Chương 34: Quỳ Hoa Trục Nhật

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

P/s: Ta đã Viết Lại tới chương này, chúc các vị đạo hữu một ngày tốt lành a.

Kết quả vừa ra, bên dưới lôi đài đều là xôn xao không ngớt, mà tại giữa không trung bên trên, có không ít gương mặt lạ lùng đang nhìn chằm chằm về phía bảng khiêu chiến trước mắt, sắc mặt không khỏi kinh ngạc!

Những gương mặt này nam có nữ có, thần sắc khác nhau không biết đang âm thầm nghị luận thứ gì.

Từ lúc trận vây quét kia kết thúc, cho tới Linh tộc xâm lấn, một số truyền thừa đều đã bị đoạt tuyệt không còn, dẫn tới những võ giả bên dưới tu luyện thập phần khó khăn.

Mà đối với những võ giả này, những vị tiền bối cũng không có lưu tâm quá nhiều, dẫu sao cũng chỉ là võ giả mà thôi, ở đâu lại không có?

Nhưng một võ giả có tư chất ngút trời, có thể tại đồng cảnh giới biểu hiện vượt trội như thế, có thế lực nào lại không muốn cơ chứ?

Quang Minh Điện suy cho cùng chỉ là tông môn hạ đẳng mà thôi, Quang Minh Điện hiện tại đã không phải là Quang Minh Điện của trước kia, nếu như có thể mà nói, rất nhiều thế lực đều muốn mời chào thiếu niên này đi vào.

Bên ngoài lôi đài, đám người nhìn thấy kết quả hiện ra, một mặt vô pháp tin tưởng!

“Oi oi oi! đây là sự thật sao?” có võ giả không dám tin vào mắt mình, thậm chí có rất nhiều võ giả cũng không dám tin tưởng chuyện này đã thật sự xảy ra, tên nhóc kia, thế mà lại có thể vượt qua lần khiêu chiến thứ ba!

Bọn hắn cũng không tài nào nghĩ tới, một tên nhóc võ giả lại có thể tại trong nửa canh giờ hạ gục ba con khôi lỗi đồng cấp, phải biết đây chính là đồng loạt t·ấn c·ông, đổi lại là người khác nếu có thể sống sót qua nửa canh giờ đã là rất tốt rồi, đừng nói tới việc chiến thắng.

“Ta đoán quả không sai, tên tiểu tử này có lẽ thật sự có khả năng vượt cấp khiêu chiến, hahaha…”

“Nghe nói tiểu tử này bị Linh tộc vây g·iết vẫn có thể đột phá vòng vây, đánh bại thiên kiêu của Linh tộc, giờ khắc này tận mắt chứng kiến, quả thật danh bất hư truyền!”

Trong nghị luận ầm ĩ, không biết có bao nhiêu ánh mắt đang dồn dập hướng về phía bảng khiêu chiến, có người hứng khởi, có người tràn đầy lo lắng, mà hiển nhiên là những người lo lắng, đang chiếm phần lớn.

Tất nhiên rồi, ai mà ngờ được tên tiểu tử này lại có thể vượt qua ba khôi lỗi đồng giai vây công cơ chứ?

Giờ khắc này, một số người cảm giác bản thân mình bắt đầu sắp điên.

Lúc Nhất Minh tốn hao gần nửa canh giờ mới xông qua được tầng 7-1, những người này đều cảm thấy tiểu tử này hẳn là đã đi đến cực hạn, khả năng không bao lâu sẽ đi ra ngoài, nhưng sự tình phát sinh kế tiếp khiến tâm thần của bọn hắn đã không cách nào trụ vững.

Nhất Minh y nguyên duy trì tốc độ, một đường hướng thẳng đi lên, mà lại mỗi lần khiêu chiến đều đồng nhất là nửa canh giờ mới thành công vượt qua, điều này đã khiến tâm lý của rất nhiều người phá phòng.

Bọn hắn có một loại cảm giác, tên nhóc này sẽ thành công khiêu chiến vượt cấp a!

So sánh với những người này, những người đặt cược Nhất Minh sẽ chiến thắng càng thêm điên cuồng, nhóm người này vốn không có ôm hy vọng gì, nhưng giờ khắc này, kỳ tích xuất hiện!



Đám người này không thể nghi ngờ là vô cùng kích động, bọn hắn vừa chạy vừa la vừa hét, một bộ muốn trở nên điên cuồng vậy, khiến rất nhiều người cảm giác cay không chịu được.

Chỉ cần thiếu niên kia vượt qua lần khiêu chiến đầu tiên tại tầng tám, bọn họ liền thật sự đổi đời, dụ hoặc kiểu này, ai mà không thèm khát cơ chứ.

Giờ khắc này, cái tên “Nhất Minh” được các võ giả nơi đây hô theo từng nhịp từng nhịp, tựa như đang cổ vũ một dạng, mà điều này diễn ra lại khiến cho phần lớn võ giả còn lại đau đầu không thôi, sắc mặt càng là khó coi đến cực điểm.

Tại một góc nào đó của lôi đài.

“Con bà nó, không ngờ tên tiểu tử này lại lợi hại như vậy!” một trung niên với thân hình vạm vỡ đập vỡ cái chén, mắng to một cái.

Những người xung quanh nhìn thấy cảnh này liền biết chuyện gì xảy ra, không dám lại gần, đều tránh ra xa.

Một tên thanh niên khom người đi đến: ”Lão đại, nếu tên tiểu tử lại thật sự thắng cược, chúng ta phải làm thế nào? Toàn bộ số tiền chiếm được, chúng ta đều mang đi đánh cược vào tên tiểu tử này hết rồi, tình hình này sợ rằng…”

Thanh niên nói đến đây liền không dám nói tiếp, lẳng lặng đứng một bên nhìn về trung niên hùng tráng.

“Hừ! Tên tiểu tử đó nếu không chiến thắng thì thôi, nếu hắn thành công… ha ha, hắn ăn bao nhiêu, chúng ta liền để hắn nôn ra bấy nhiêu, không lẽ các ngươi lại sợ tên tiểu tử đó?” trung niên hùng tráng liếc mắt nhìn về phía thanh niên thanh âm, đạm mạc nói ra.

“Làm sao có chuyện đó, ta chỉ là lo lắng trong thành này động thủ sẽ kinh động tới đám Thương Minh Vệ kia thì không tốt.” trên mặt thanh niên lộ rõ bất an trong lòng, cẩn thận đáp lại.

“Điều đó ngươi không cần quan tâm đến.” trung niên khoác khoác tay, “Đám Thương Minh Vệ ăn không ngồi rồi đó lại làm được cái gì, ta tự có cách ngăn chặn bọn chúng, ngươi không cần quan tâm đến điều này.”

Nghe vậy, thanh niên cũng không còn lo lắng gì nữa, thần sắc nghiêm túc nói: “Vậy được, chúng ta trước tiên theo dõi tình hình, nếu tên tiểu tử này thật sự thông qua tầng tám, ta sẽ lập tức an bài nhân thủ.”

Trung niên gật gật đầu, cũng không có đáp lại, lẳng lặng tiếp tục cầm lên bầu rượu ực một hơi cạn sạch, ánh mắt lấp lóe từng tia hàn mang, trông rất là dữ tợn.



Bên trong tử đấu đài, Nhất Minh giờ khắc này đang ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm nghiền, thân hình không hề động đậy một chút nào.

Trước mặt hắn liền có một đoàn quang mang màu trắng đang lơ lửng trước mặt, cái đoàn quang mang này là cái gì thì phải quay ngược lại thời điểm hắn vừa hạ gục con khôi lỗi cuối cùng kia.

Lúc đó, một thanh âm quen thuộc lại lần nữa vang lên.

“Khiêu chiến thành công!”

“Ban thưởng 1 khối hạ phẩm linh thạch.”

“Ban thưởng thân pháp cảm ngộ.”



“Xét thấy người khiêu chiến tu vi không đủ, khiêu chiến sẽ bắt đầu sau một canh giờ, trước đó người khiêu chiến có quyền rời khỏi.”

Thanh âm vừa dứt thì một màn quen thuộc lại hiện lên, đồng dạng là linh thạch xuất hiện trong tay, thình lình lại thêm có một đoàn bạch quang đang lơ lửng ở trước mặt, nhìn thấy đoàn bạch quang này, Nhất Minh liền minh bạch đây rốt cuộc là thứ gì.

Thân pháp cảm ngộ!

Sắc mặt của Nhất Minh nhất thời rất là kinh ngạc, loại cảm ngộ này không phải là bình thường công pháp có thể so sánh, có thể nói cái gọi là cảm ngộ so với công pháp phải khác biệt rất nhiều.

Công pháp chính là đặc hữu một loại pháp môn, mà loại pháp môn này có thể phù hợp, nhưng cũng có thể không phù hợp với bản thân, mà cái gọi là “cảm ngộ” chính là tự ngộ ra loại pháp môn phù hợp với chính mình, loại chuyện tốt này quả thật là không cách nào ngờ tới.

Có lẽ, đây chính là phần thưởng đặc biệt đi?

Hắn cũng đã từng trải qua một lần cảm ngộ, cho nên có thể hiểu được nó quý trọng tới mức nào, phải nói là có tiền cũng không mua được, trân quý vô cùng.

Lần trước tại trong tửu quán, Thiên bảng xuất hiện ban thưởng, hắn đã rơi vào một cái trạng thái kỳ lạ, nơi đó hắn trải qua một thứ gọi là “cảm ngộ” khiến bản thân nhặt được chỗ tốt không ít.

Lần này, hắn lại được ban thưởng cái gọi là “cảm ngộ” làm sao khiến hắn không kinh hỉ cho được, loại đồ vật này luôn luôn kỳ diệu vô cùng, hư hư thật thật, không thể diễn tả bằng lời cho được.

Nhưng chỉ cần biết nó có chỗ tốt là được rồi, quản nhiều như vậy làm gì!

Nghĩ như vậy, Nhất Minh cũng không chần chờ bao lâu, lấy tay chạm vào đoàn bạch quang trước mặt, lập tức, một cỗ sức mạnh huyền diệu xông thẳng lên đầu, khiến hắn nhất thời hoảng hốt!

Không đợi hắn làm ra phản ứng, toàn thân đều đã cứng ngắt tại chỗ, hai mắt vô thần, không còn động đậy, nhưng có thể nhìn ra được bên trong con ngươi lại không ngừng có hào quang hiện lên, rất là thần kỳ!

Hình tượng biến đổi, chỉ thấy tại trước mắt của hắn xuất hiện một bóng hình hư vô phiêu miểu, bóng hình chậm rãi bước đi, một bước, hai bước,... mỗi một bước bước ra, bóng hình kia lại xuất hiện tại một địa phương khác, nhưng tại nguyên địa lại vẫn còn bóng hình kia đứng ở nơi đó.

Theo từng bước liên tục bước ra, bóng hình lại dịch chuyển đến một địa phương khác, nhưng hắn lại cảm thấy bóng hình vẫn đang đứng tại nguyên chỗ.

“Đây là… dịch chuyển? tàn ảnh?”

Rất nhanh, hình tượng phảng phất như tấm gương, bắt đầu vỡ nát.

Hình tượng bước đi của vị cường giả vừa rồi đã khắc ghi ở trong đầu hắn, điều này khiến Nhất Minh hoàn toàn chấn kinh, hắn ngây ngẩn hồi lâu mới chậm rãi hít sâu một hơi!

“Cường giả bực nào mới có thể làm được đến trình độ như thế này?”

Quỳ Hoa Trục Nhật!

Bốn chữ này liền xuất hiện trong đầu của hắn, Nhất Minh lập tức xếp bằng ngồi xuống, bình ổn tâm thần, cẩn thận nhớ lại một màn vừa rồi.



Cảm ngộ trong đó ẩn chứa một loại cảm giác rất là huyền diệu, hắn biết đây không phải là thân pháp bình thường, việc cần làm bây giờ chính là cẩn thận lĩnh hội pháp môn này.

Thời gian trôi qua, Nhất Minh lần nữa mở ra hai mắt, thở phào một hơi, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ kh·iếp sợ trong lòng!

“Đây là bực nào công pháp, lại có thể huyền diệu như vậy?”

Đơn giản bước đi, lại ẩn chứa vô tận tinh túy trong đó?

“Nếu ta có thể lĩnh ngộ một phần trong đó mà nói, liền có thể khiến khả năng chiến đấu của ta tăng vọt!” Nhất Minh thầm nghĩ trong lòng.

Tại cảnh giới của hắn xem ra, loại thân pháp này huyền diệu vô cùng, nếu như có thể hoàn toàn lĩnh ngộ mà nói, liền có thể để lại đạo đạo tàn ảnh, đánh lạc hướng địch thủ là chuyện dễ như trở bàn tay.

Hắn có loại dự cảm.

Sử dụng môn thân pháp này tạo ra tàn ảnh, sau đó lại bức tốc áp sát kẻ địch khiến hắn không kịp trở tay, nhân lúc hắn bất ngờ cho hắn một kích.

Nhất Minh nghĩ như vậy nhất thời bật cười.

“Chuyện này nói còn quá sớm, chẳng bằng thời gian còn lại ta tập trung lĩnh ngộ thân pháp thì hơn, nếu có thể lĩnh ngộ một phần thân pháp, trận chiến tiếp theo có lẽ sẽ đơn giản hơn mấy phần.”

Nghĩ như vậy, Nhất Minh tiếp tục nhắm mắt lại, tâm thần đắm chìm vào trong bảng.

Tính danh: Nhất Minh

Tu vi: Luyện thể trung kỳ

Chủng tộc: Nhân tộc

Thế lực: Quang Minh Điện

Thể chất: Hồng Thiên Bá Thể (10%)

Công pháp:

Tôi thể quyết (tầng 7)

Thôi Tâm Chưởng (67%) (có thể tăng lên)

Huyết Chiến Bát Phương (13%) (có thể tăng lên)

Quỳ Hoa Trục Nhật (5%) (có thể tăng lên)

Linh điểm: 46