Nhục Thân Thành Thánh

Chương 324: Tranh phong




Chương 324: Tranh phong

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Năm đoàn quang mang tựa như năm vị cường giả đang lẫn nhau công phạt, thiên khung nổ tung, một cỗ áp lực cực lớn phát tán ra tứ phương.

Thần Quân cường giả bọn hắn đều cảm nhận được nguồn năng lượng này, sắc mặt của người nào người nấy đều trắng bệch không thôi.

Không nghĩ tới a, chiến lực của bọn hắn vốn đã thuộc về đỉnh tiêm trong giới vực này, thế mà khi đối diện với cỗ uy áp này vẫn cứ như là một con kiến hôi đồng dạng, cảm giác thật là áp bách!

“Xem ra đây chính là hai giới vực đang lẫn nhau tranh phong a!” một vị Thần Quân tại phương xa quan sát thấy cảnh này liền cảm khái một câu.

Hắn không nghĩ tới thực lực của bản giới vực lại hùng mạnh như vậy, có thể cùng với bốn đạo quang mang kia đánh bất phân thắng bại, thật là mạnh mẽ!

“Hai giới vực đang tranh phong?”

Nghe được lời nói của vị Thần Quân kia, rất nhiều ánh mắt hướng về phía bên này quan sát tới, bọn hắn chỉ biết là giới vực xảy ra dị biến, nhưng cũng không biết còn có loại chuyện này a?

“Hẳn là không sai!” một vị trung niên với hắc bào tung bay, khí tức trên người hoàn toàn không thua kém bất kỳ người nào tại nơi này, hắn gật gật đầu xác định nói:

“Hẳn là các vị cũng nhận ra được đúng không? Tại trên người của “bóng hình” ẩn chứa lôi đình kia có một loại lực lượng rất là quen thuộc với chúng ta, đây hẳn là thiên kia lực lượng của Thiên Long giới hóa thành, hiện giờ nó hóa thành “ý chí” để tranh phong với giới vực bên kia.”

“Còn lại những đạo quang mang kia hẳn là “ý chí” của giới vực bên kia hóa thành đi, dựa vào tình trạng tranh phong thế này, ta nghĩ chúng ta không cách nào can thiệp vào cho được.”

“Một ngày chúng ta còn chưa thể thoát ly ràng buộc của giới vực thì chúng ta vẫn cứ mãi mãi là những người yếu kém mà thôi, nếu không phải “ý chí” đứng ra ngăn cản, e rằng địch nhân đã có thể xâm lấn ngay lập tức, lần này tranh phong, không biết sẽ kéo dài bao lâu đây.”

Trung niên thở dài một cái nhìn về phương xa, nơi đó có năm cái “bóng hình” đang lẫn nhau công phạt, lực lượng phát tán đi ra khiến bọn hắn không ai dám tới gần mảy may, chỉ có thể đứng ở từ xa quan sát trận chiến này.

Rất nhiều Thần Quân cường giả khi nghe đến lời này liền gật đầu minh bạch.

Bọn hắn dù sao cũng chỉ là những sinh linh tại bên trong giới vực mà thôi, muốn thoát ly thiên địa thật là không dễ dàng, tình hình chiến đấu trước mắt không phải người như bọn hắn có thể nhúng tay vào được, điều này khiến rất nhiều cường giả cảm thấy rất là bất an.

Dù sao thì bọn hắn nhìn thấy “bóng hình” ẩn chứa lôi đình kia đang bị vây công mãnh liệt, mặc dù hiện tại còn chưa phân ra thắng bại, nhưng theo bọn hắn quan sát, sớm muộn gì thì “ý chí” của bản giới cũng sẽ lui bước mà thôi.

Nhìn vào một mảnh huyết vân đỏ rực ở phía trên, tất cả Thần Quân bọn hắn đều có một loại cảm giác cực kỳ khó thở, dường như bên trong đám huyết vân kia có một loại lực lượng nào đó rất là cường đại.

Với thần niệm của bản thân, mặc dù có thể dò xét tình hình ở bên trong, nhưng hầu như không có bất kỳ ai dám đi làm điều này, dù sao thì hai tòa giới vực tranh phong, đám Thần Quân như bọn hắn không cách nào xen vào cho được.

Mà ngay lúc này, khi những tu sĩ tìm cách chạy trốn khỏi nơi đây thì mới phát hiện ra, cho dù bọn hắn có chạy đi đâu thì cũng không cách nào thoát ra khỏi dư ba của trận chiến ở phía trên đầu cho được.

Trận chiến này dường như bao trùm cả tòa giới vực luôn vậy, thật là kinh khủng mà!

Sắc mặt của rất nhiều tu sĩ trắng bệch một mảnh, bờ môi tím tái, khí tức hỗn loạn!

Bọn hắn dẫu sao cũng là cường giả, trong đám tu sĩ có rất nhiều Thần cảnh cùng với Chân Nguyên cảnh bên dưới, người nào người nấy đều không thể tin được, đứng trước cỗ tác động này, bọn hắn không khác gì con kiến hôi cả.

Điều này khiến cho rất nhiều tu sĩ dường như chết lặng, chiến ý ở bên trong đám người đều đã biến mất không còn, bây giờ bọn hắn chỉ muốn thoát ly chiến trường này mà thôi.

Không chỉ riêng gì tại Tây vực, ngay cả tại lãnh địa của Yêu tộc và Ma tộc cũng không khác là bao nhiêu.

Rất nhiều yêu thú bạo động chạy tán loạn khắp nơi, thậm chí còn có những tu sĩ không cẩn thận bị những yêu thú cường đại này hung hăng đập chết.

Đây không thể nghi ngờ là cỗ bất an trong lòng mỗi sinh linh đều đã đề thăng đến một cái cấp độ vô cùng khủng bố, khiến cho tất cả bọn hắn đều rất là sợ hãi.

Ngay lúc này, một đạo thanh âm từ giữa không trung vang lên, một vị Thần Quân không muốn nhìn thấy tình cảnh hỗn loạn bên dưới tăng thêm, cho nên mới lên tiếng trấn an tất cả mọi người.

Ngay khi nghe được Thần Quân giải thích đơn giản về sau, bọn họ mới biết được đây không phải là cường giả của địch nhân, mà là “ý chí” do hai giới vực công phạt gây ra.

“Còn tốt! Chỉ cần đây không phải là cường giả của địch nhân là được!” có tu sĩ nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Nhưng dù là như vậy, sắc mặt của hắn cũng không có tốt hơn chút nào, vẫn trắng bệch như cũ, tay chân còn có chút run rẩy nhìn lên không trung phía trên.

Sấm nổ đùng đoàn, lôi quang chớp không ngừng, từng đầu lôi vũ nhào lộn ở trong mây đen, cùng lúc đó tại bên trên thiên khung, năm đoàn hào quang lẫn nhau va chạm, lực lượng cường đại quét sạch bốn phương tám hướng.

Một tiếng nổ mạnh ầm vang bạo phát đi ra, một trận cuồng phong bạo vũ không ngừng khiến những tu sĩ bên dưới bay loạn khắp nơi.

Cho dù là Chân Nguyên cảnh đi nữa cũng không cách nào điều khiển được thân hình, bị trận cuồng phong này hút vào bên trong, không rõ sống chết!

Thẳng đến một thời khắc, mây đen tan đi, chỉ còn lại bốn đoàn quang mang lấy tốc độ cực kỳ nhanh chóng biến mất trước mặt mọi người.

Cuộc tranh phong kéo dài gần ba ngày thời gian mới bắt đầu lắng lại, điều này khiến cho rất nhiều tu sĩ thở phào nhẹ nhõm, bọn hắn cứ tưởng đâu bản thân của chính mình xong con bê rồi chứ.

Một đám tu sĩ nhìn thấy cuồng phong dần dần lắng lại, những cỗ ba động cực kỳ khủng bố cũng đã biến mất không còn, tất cả tựa như chỉ là một giấc mơ đồng dạng, bọn hắn đều có cảm giác sống sót sau tai nạn, thật là may mắn a!

“Chuyện gì xảy ra?”

“Ta giống như vừa năm mơ một dạng?”

“A đau đau đau…. ngươi véo ta làm cái gì?”

“Thì ra không phải là mơ!”

Một đám tu sĩ ở bên dưới đều ngơ ngác không hiểu chuyện gì, bọn hắn nhìn lên trời cao, mây đen đang dần dần tán đi, một cái vòng xoáy to lớn đã tan biến không còn, tất cả chỉ còn lại là trời quang mây tạnh.

Từng đầu ánh nắng bắt đầu xuyên qua tầng tầng mây đen chiếu rọi xuống đại địa bên dưới, từng tia nắng tựa như những cái trụ chống trời, rất là hùng vĩ hiện ra trước mắt!

“Chúng ta thắng rồi sao?” rất nhiều tu sĩ tại bên dưới đều lóe lên một cái ý nghĩ, theo bọn hắn thấy, một trận kinh thiên đại chiến cứ thế mà nhẹ nhõm giải quyết, đây quả thật là khiến cho người ta mừng rỡ a!

Một đám tu sĩ lật đật ngồi dậy quan sát xung quanh.

Trước mắt chính là một mảnh tan hoang, rất nhiều gạch vụn nằm tán loạn khắp nơi, rất may là thành Liễu Tây có đại trận thủ hộ cho nên không có ảnh hưởng cái gì, nhưng bên ngoài thì không có tốt như vậy.

Từng người tu sĩ ngự không bay lên, bây giờ cũng không còn những đầu quy cũ cấm chỉ phi hành làm cái gì, bọn hắn đều nhao nhao đưa mắt nhìn lại.

Thiên khung bên trên chính là một mảnh tường hòa, mây đen cũng đã biến mất không thấy, đại nhật treo cao ở phía trên, cảm giác lạnh lẽo bao phủ toàn bộ thành Liễu Tây giờ khắc này đang chậm rãi tán đi.

Tất cả tu sĩ đều cảm nhận được, toàn bộ cuồng phong bạo vũ, lôi vũ rền vang, phong vân vũ động trước kia đều tựa như một giấc mơ đồng dạng, bọn hắn đều không thể tin được vào mắt mình, chính mình thế mà vẫn còn sống!

Tràn cảnh trước kia tựa như diệt thế khiến cho rất nhiều tu sĩ đều tuyệt vọng không thôi, lúc đó bọn hắn không biết chính mình sẽ còn sống được hay không, nhưng bây giờ nhìn toàn bộ khung cảnh trước mắt, bọn hắn mới biết được mọi chuyện vừa rồi quả thật không phải là một giấc mơ a!

Rất nhanh, liền có một vị cường giả ngự không xuất hiện ở bên ngoài đại trận, một cánh tay vung lên, toàn bộ đất đá cùng với đống đổ nát đều được cuốn thẳng lên không trung.

Sau vài cái hô hấp, toàn bộ những mảnh vụn này đều biến mất không còn, trả lại cảnh tượng sạch sẽ cho thành Liễu Tây.

Mà giờ khắc này, tại Bắc vực một nơi nào đó.

Một cái lỗ đen tựa như vòng xoáy đang biến ảo không ngừng, lúc to lúc nhỏ, rất là không ổn định, dường như bất cứ khi nào cũng có thể bị phá toái đồng dạng.

Sau gần một canh giờ không ngừng biến ảo, vòng xoáy cuối cùng cũng dần dần ổn định lại, một chiếc vòng xoáy chỉ to bằng bàn tay giờ khắc này đã biến lớn hơn rất nhiều.

Nó đang lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được khuếch trương đi ra, thẳng đến một thời khắc, một bóng hình xa lạ từ bên trong vòng xoáy bắt đầu bước ra, ngắm nhìn xung quanh.

Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều!

Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!