Chương 31: Gấp đôi trọng lực
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
P/s: Hiện tại ta đã Viết Lại tới chương này, chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ.
Trong không gian.
Thân hình của khôi lỗi hướng về phía Nhất Minh vồ g·iết tới, tốc độ cực nhanh.
Trong lúc nhất thời, Nhất Minh hắn còn chưa kịp thích ứng với trọng lực gia thân, thân thể phảng phất như đang cõng từng cái gông cùm xiềng xích, nặng nề vô cùng.
Sắc mặt của hắn càng là tối sầm lại, hắn cũng không nghĩ tới sẽ có một màn này phát sinh, dù sao thì trước kia cũng không có nghe nói qua còn có loại sự tình này.
Thế là hắn nhanh chóng dẫn động linh lực, cả người nhanh chóng lách qua, một quyền đập tới mang theo kình phong rít gào, thổi bay từng lọn tóc của hắn, một quyền suýt chút nữa rơi vào trên thân khiến thần sắc của hắn bỗng dưng đại biến!
Không vì cái gì khác, không những thân thể trở nên nặng nề mà linh lực bên trong muốn vận chuyển cũng không có lưu loát như vậy, trọng lực gia trì trên thân khiến hắn muốn làm ra cử động cũng trở nên thập phần khó khăn.
Thân hình của khôi lỗi nhanh chóng xuyên qua, sau đó liền quay người trở lại, lần nữa hướng về phía hắn đập tới, hoàn toàn không lưu cho hắn bất kỳ một chỗ trống nào.
Bản thân còn chưa kịp hô hấp mấy cái, nhìn thấy khôi lỗi lại hướng về phía chính mình lao tới, thần sắc của Nhất Minh bỗng dưng trở nên dữ tợn, hắn gầm thét, điên cuồng thôi thúc linh lực gia trì trên thân, thân thể mới có thể miễn cưỡng làm ra phản ứng, lần nữa né tránh.
Dù là như vậy, mỗi lần né tránh đều khiến thân thể của hắn cảm giác được áp bách cực kỳ to lớn.
Cảm giác hai tay tựa như mang theo song trọng xích, bản thân muốn tung ra một quyền đáp lại cũng không kịp làm ra phản ứng, thân hình của tên khôi lỗi liền đã né sang một bên, đồng dạng là một quyền tung ra.
Oanh minh truyền ra, hai quyền v·a c·hạm vào nhau khiến thân hình của hắn nhịn không được lui về phía sau mấy bước, khôi lỗi bên kia cũng đồng dạng như thế, liên tục bay ngược về phía sau, nhưng rất nhanh liền bình phục trở lại, lần nữa g·iết tới.
Nhìn thấy tên khôi lỗi này thế mà đáng ghét như vậy, Nhất Minh cũng không hề lưu bất kỳ một chỗ trống nào, bản thân liền xông về phía trước, hướng về tên khôi lỗi đập tới.
Nhất thời, cả hai liền chiến thành một đoàn, oanh minh vang vọng khắp nơi, từng quyền tung ra đều giống như không muốn mạng vậy, liên tiếp v·a c·hạm vào nhau, ẩn ẩn còn thấy máu tươi từ trên nắm tay chảy ra, ướt đẫm một mảnh.
Càng đánh, Nhất Minh càng đối với cái trọng lực ở nơi đây phát ra hứng thú nồng đậm.
Cả hai mới giao thủ có vài chục chiêu qua đi, hắn mới minh bạch vì sao người bên ngoài lại nói võ giả không cách nào chiến thắng khi bị những khôi lỗi này vây công.
Đổi lại là hắn, nếu như bản thân không kịp thích ứng với trọng lực ở nơi đây, muốn mang tên khôi lỗi này đánh tan trong vòng nửa canh giờ quả thật là không có khả năng.
Tu vi của khôi lỗi càng cao, sức phòng thủ cùng với lực t·ấn c·ông cũng theo đó mà tăng lên, kết hợp với trọng lực gia trì, chiến lực của khôi lỗi càng là tăng thêm một mảng lớn.
“Muốn chiến thắng, trước tiên phải thích ứng được với trọng lực ở nơi này cái đã.”
Nhất Minh thầm nghĩ trong lòng, hắn cũng không có vội vàng mà đánh tan tên khôi lỗi này, có thể sử dụng tên này bồi chính mình luyện tập, quả thật là không còn gì tốt hơn.
Trong ánh mắt lộ ra từng tia chiến ý, khóe miệng không khỏi lộ ra một nụ cười hưng phấn!
Từng quyền từng quyền lẫn nhau đối kháng, trong lúc nhất thời hắn liền rơi vào thế hạ phong, cho dù bản thân có kịp thời né tránh phần lớn thế công, nhưng cũng không cách nào thoát ra khỏi tên khôi lỗi này được, bắt buộc hắn phải ở lại kịch liệt chống trả.
Cảm nhận trên tay truyền tới cảm giác tê dại, mỗi khi hắn chống đỡ một quyền, liền phải lui lại né quyền thứ hai, tốc độ so với khôi lỗi phải chậm hơn một chút, cho nên hắn không thể không tạm thời né tránh mũi nhọn.
“Không biết lần khiêu chiến tiếp theo trọng lực có lại gia tăng thêm hay không, nếu còn gia tăng thêm, chính mình e rằng phải xong con bê.” Nhất Minh thầm nghĩ trong lòng, bản thân không ngừng di động khắp nơi, một phần là né tránh thế công của khôi lỗi, một phần là tìm cơ hội oanh sát con khôi lỗi này.
Thời gian gần nửa canh giờ trôi qua, theo thân hình của Nhất Minh di động, con khôi lỗi đã dần dần không còn làm được cái gì, từng quyền của nó phát ra, rơi vào trong mắt của Nhất Minh đã không còn lại một chút uy h·iếp nào.
Có thể nói, Nhất Minh hiện tại đã có thể cùng với con khôi lỗi này vật tay.
"Thời gian không sai biệt lắm, cũng nên dứt điểm trận đấu." khóe miệng của Nhất Minh nhếch lên một vệt nụ cười, hắn phải thật sâu “cảm tạ” con khôi lỗi này mới được.
Trong quá trình giao phong, Nhất Minh cũng ngộ ra một số thứ không giống bình thường.
Bình thường mà nói, tôi thể cảnh mỗi lần vận dụng linh lực sẽ có khoảng thời gian đứt quãng, do linh khí trong cơ thể phải vận chuyển thông qua bát mạch đủ một vòng chu thiên thì mới đản sinh ra linh lực, cung cấp cho thân thể vận dụng.
Đổi lại là võ giả khác, trừ khi bản thân nội tình hùng hậu cùng công pháp mạnh mẽ, nếu không là không có khả năng chiến thắng khôi lỗi chỉ trong nửa canh giờ như thế này.
Thế nhưng là trong cảm giác của hắn, mỗi khi linh khí xông vào bên trong kinh mạch, sẽ ngay lập tức có “giọt tí tách” rơi xuống, mang toàn bộ linh khí hóa thành linh lực tràn vào bên trong từng khỏa kinh mạch, cung cấp cho bản thân sử dụng.
Mặc dù quá trình này cũng có một chút đứt quãng, nhưng thời gian đứt quãng lại không quá dài, chính vì vậy mới không ảnh hưởng tới chiến lực của hắn.
Giờ khắc này.
Hắn mặc dù chưa hoàn thích ứng với trọng lực ở nơi đây, nhưng nếu để hắn phát huy ra tám thành lực lượng vẫn là không thành vấn đề.
Nhìn thấy khôi lỗi lại lần nữa hướng về phía mình đập tới, tốc độ ngược lại là không giảm một chút nào, hắn liền hít sâu một hơi.
Một đôi mắt bỗng dưng trở nên lăng lệ hơn trước rất nhiều, không còn dây dưa dài dòng, chỉ còn lại sát phạt quả đoán.
“Thời gian luyện tập đã kết thúc, tạm biệt!” Nhất Minh thì thào trong lòng, dường như đối với tên khôi lỗi này hắn lại có một chút cảm khái, dù sao thì khôi lỗi này cũng giúp mình luyện tập một đoạn thời gian.
Bây giờ cảm khái như vậy, để hắn cảm thấy hành động tiếp theo không còn vướng bận cái gì, hạ thủ cũng sẽ lưu loát một chút.
Nhất Minh mỉm cười gật gật đầu, chính là như vậy.
Toàn bộ linh lực tại bên trong kinh mạch ầm vang bạo phát, đại lượng linh khí đồng dạng cũng được hắn hấp thu đi vào, điên cuồng vận chuyển, khiến thân thể xuất hiện từng làn khói trắng bốc lên, toàn bộ nóng rực!
Thân hình ngay lập tức thấp xuống, một cước đạp nát đại địa, một tiếng oanh động vang vọng khắp nơi, cả người của hắn tựa như một ánh hồng quang lao nhanh, trực diện khôi lỗi.
Một quyền vung ra.
Từng tiếng xé gió rít gào bên tai, một ánh hồng quang hóa thành nắm tay lớn nhỏ từ xa xa lướt gấp mà tới, từng tràn sóng nhiệt bạo phát khiến cho không gian tựa như mặt hồ lăn tăn gợn sóng.
Chấn Thiên Quyền!
Một quyền này là hắn vận dụng phần lớn linh lực tích trữ bên trong kinh mạch bạo phát mà ra, hoàn toàn không phải là chiêu thức kỹ năng gì cả, chỉ là đơn thuần toàn lực một quyền, hung hăng đập tới, cực kỳ đơn giản.
Bản thân khôi lỗi không hề có cảm xúc, cho dù nhìn thấy một ánh hồng quang hướng về phía mình, nó cũng không có e ngại cái gì, đồng dạng là một quyền tung ra.
Oanh minh một tiếng, hai quyền v·a c·hạm lập tức mang cánh tay của khôi lỗi ầm vang vỡ vụn, lực lượng mạnh mẽ khiến cánh tay của nó không cách nào chịu nổi, nếu cẩn thận nhìn kỹ một chút, còn có thể nhìn thấy từng vết cháy đen lan tỏa ra bờ vai của nó.
Thân hình của Nhất Minh cũng không có dừng lại ở đó, một quyền oanh cánh tay của khôi lỗi thành từng mảnh nhỏ, trường đao trong tay ngay lập tức hiện ra, tay phải cầm đao hướng về tinh thạch hung hăng đâm tới.
Một người một đao tựa như một đạo trường hồng lướt qua, nhấc lên từng tầng gợn sóng, thân thể của khôi lỗi cũng vào lúc này nhịn không được mà tung bay về phía sau, đồng dạng vang lên một tiếng “răng rắc” mà lần lượt sụp đổ.
"Khiêu chiến thành công."
"Ban thưởng 1 khối hạ phẩm linh thạch!"
"Chiến đấu sẽ bắt đầu sau một khắc, mời người khiêu chiến chuẩn bị sẵn sàng!"
Nhìn thấy thân hình của khôi lỗi tan biến vào trong không gian, một âm thanh quen thuộc lập tức truyền ra.
Nhất Minh nắm chặt trường đao trong tay, hơi thở có chút gấp rút, cả người tạm thời không cách nào làm ra cử động cho được, dù sao thì trong khoảnh khắc kia hắn đã vận dụng tám thành lực lượng của bản thân.
Trọng lực gia thân khiến toàn bộ cơ bắp dường như bị siết chặt, hắn không còn cách nào khác là ngồi tại nguyên địa, âm thầm cảm khái.
"Không ngờ chỉ vận dụng tám thành lực lượng lại khiến cơ thể căng cứng như vậy, khôi lỗi này có thể chống được một quyền toàn lực của ta, nếu không phải điểm yếu của nó là tinh thạch, muốn chiến thắng trong vài phút e rằng là không có khả năng!"
Nhất Minh thầm nghĩ trong lòng, nếu không phải bản thân cưỡng ép hành động trong nháy mắt, e rằng đã không kịp hoàn thành khiêu chiến.
Nghĩ tới đây, Nhất Minh thở dài một hơi.
"E rằng lần sau phải tốc chiến tốc thắng, nếu không, muốn chiến thắng cũng không phải đơn giản như vậy."
Xếp bằng ngồi xuống, Nhất Minh nắm trong tay linh thạch, khôi phục tự thân.
…
Bên ngoài lôi đài.
“Hắc hắc, lần này ta phát phát phát!”
“Khặc khặc khặc, đâu chỉ một mình ngươi, ta lần này cũng phát tài rồi, phát tài rồi!”
Có thanh âm rống to, hấp dẫn không ít ánh mắt nhìn về phía thanh âm phát ra, rất nhiều người nghe được thanh âm liền trực tiếp nhìn về phía bảng khiêu chiến, nhìn thấy thiếu niên này lại có thể vượt qua, rất nhiều người liền tỏ vẻ không hiểu.
“Hắc hắc, ngươi xem ta nói có đúng không, tên tiểu tử này mất gần nửa canh giờ mới thành công vượt qua lần khiêu chiến đầu tiên, ngươi nói xem, với tình trạng này thì hắn thì làm sao có thể vượt cấp khiêu chiến đây này?”
Một thanh niên chỉ chỉ trỏ trỏ vào khiêu chiến bảng, cả người kích động quay sang người kế bên không ngừng nói ra.
Nghe được lời giải thích này, rất nhiều người mới minh bạch vì sao hắn lại hô lớn phát tài như vậy, quả đúng như hắn nói, với chiến tích như vậy, e rằng còn không cách nào vượt qua tầng thứ bảy, nói chi là vượt cấp khiêu chiến.
Mà nếu như tiểu tử kia không vượt cấp khiêu chiến, những người ở đây chẳng phải là phát tài rồi a!
Đương nhiên cũng có một số người tỏ vẻ không hài lòng, nhìn thấy đệ nhất tiềm long bảng lại tốn quá nhiều thời gian để vượt qua một cửa ải, đây quả thật là tiềm long sỉ nhục!
“Con bà nó! tiểu tử này không phải là đệ nhất tiềm long bảng sao? Sao hắn lại tốn nhiều thời gian như vậy chỉ để vượt qua một cửa ải bình thường thế kia!”
Có trung niên vừa rót rượu vào chén còn chưa kịp uống thì tay nhanh hơn não, lập tức đập bàn một cái, một chén rượu cứ thế mà tan thành từng mảnh.
Tại giữa đám đông đang đua nhau bàn tán ầm ĩ, một nam một nữ đứng tại một nơi không ai chú ý tới, cũng nhìn về kết quả của trận chiến vừa hiện ra.
“Ca, ngươi xem, tên tiểu tử đó e rằng không thể nào thắng trận cá cược này được, dựa vào tốc độ này, ta xem hắn còn không thể vượt qua lần khiêu chiến tiếp theo chứ đừng nói vượt cấp mà chiến”
“Ai da, tiền của ta, ta không biết đâu, bắt đền đi!”
La Hoa phồng môi trợn má đối với thanh niên kế bên khóc lóc kể lễ nói.
La Kích nhìn về cô tiểu muội dãy đành đạch trước mắt không khỏi bật cười một cái.
“Ca, ngươi còn cười được, không lẽ ngươi không sợ mất tiền hay sao?”
“Yên tâm đi, tên tiểu tử đó không thua được.” La Kích lấy tay xoa xoa đầu cô tiểu muội, nhẹ giọng nói.
“Xía, ca nói thì hay lắm, làm sao biết tên tiểu tử đó không thua được, ta thấy hắn sắp thua tới nơi rồi kia kìa!”
La Hoa gạt bỏ bàn tay đang xoa trên đầu mình, một tay chỉ về phía bảng khiêu chiến nói ra, bàn chân nhịn không được tại trên mặt đất hung hăng dẫm mấy cái, khiến cho mặt đất biệt khuất vô cùng.
“Ha ha ha…” La Kích khoanh tay nhìn thẳng về phía trước, cũng không có giải thích quá nhiều, dù sao thì kết quả còn chưa được định đoạt, tất cả đều là có khả năng.
“Ha ha ha?” La Hoa cũng bắt chước theo điệu cười của La Kích, một mặt uất ức vô cùng, trong lòng còn đang âm thầm chảy máu, tiền của ta!
Giờ khắc này, bọn họ đều đang chăm chú nhìn trên bảng khiêu chiến, thời điểm vòng khiêu chiến tiếp theo, đã bắt đầu.