Nhục Thân Thành Thánh

Chương 305: Ma khí tiêu tán, bóng nàng tiêu tan




Chương 305: Ma khí tiêu tán, bóng nàng tiêu tan

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Tại bình đài bên trên, tất cả mọi người đều không còn gì để nói, toàn bộ đều là một mảnh im lặng, trong khoảnh khắc đó, bọn hắn nhìn thấy tên thiếu niên gọi “Minh Tôn” kia thế mà đang không ngừng vung đao chém vào trong không khí, một bộ rất là nghiêm túc bộ dáng.

“Ài! Trận đấu này kết thúc rồi a!”

“Huynh đài, tên thiếu niên kia đang xảy ra chuyện gì?”

“A, đây chính là chỗ cường đại của Huyễn Ma Tộc, một loại công pháp vô thanh vô tức có thể khiến cho người ta rơi vào trong mộng cảnh, nếu như không nhận ra được bất thường mà nói, người này hẳn là thua rồi.”

Nhìn thấy cô nàng vẫn cao cao tại thượng nhìn về phía thiếu niên bên dưới, một bộ đang nhìn kịch vui đồng dạng, cả đám người bên ngoài đều đã không còn ôm hy vọng gì vào thiếu niên này nữa.

Chỉ cần cô nàng này nguyện ý, bản thân liền có thể một chưởng đánh bay tên thiếu niên này, nhưng nàng lại không có làm như vậy, hiện tại còn đang đứng nhìn xem kịch đâu.

“Hừ, dám lấy bản cô nương làm đá mài đao, đây chỉ là một cái trừng phạt nho nhỏ mà thôi, về sau còn nhiều kịch vui đây, hy vọng ngươi đừng làm cho tất cả mọi người thất vọng a!” Âm Quỳnh khoanh tay đứng giữa không trung quan sát thiếu niên đang “nhảy múa” bên dưới, thần sắc vừa lộ ra tức giận vừa lộ ra vui vẻ.

Hổ lão cùng với Mai Ngọc Long thì không cần phải nói, giờ khắc này hai người tựa như con kiến bò trên chảo nóng, trong lòng rất là sốt ruột, nếu như trận này mà thua, một bút gia tài liền không cánh mà bay a!

Tuyết Ngưng ngồi tại bình đài bên trên cũng lộ ra thần sắc tức giận, dám mang bằng hữu của nàng ra đùa giỡn như vậy, Ma Tộc quả thật là Ma tộc, quá là vô sỉ.

Nàng mặc dù tức giận nhưng cũng không có phát tác cái gì, thần thái vẫn bình thường vô cùng, tiểu Hà ngồi tại bên cạnh thì không có bình tĩnh như thế, cái miệng nhỏ vẫn không ngừng cổ vũ cho ca ca của mình.

Cả cái bình đài chỉ có duy nhất một mình nàng là đang cổ vũ cho ca ca mà thôi, thanh âm lộ ra rất là bé nhỏ, nhưng đã hấp dẫn không ít ánh mắt nhìn về phía cô nàng, tất cả mọi người hầu như đã chấp nhận số phận luôn rồi.

Nhìn vào thiếu niên không ngừng “nhảy múa” bên trên thiên kiêu đài, không ai nghĩ rằng thiếu niên này lại có thể thoát ra được huyễn cảnh, lần này thì thiếu niên sẽ thật sự bị đánh bại a!

Ngay lúc mọi người đều đã từ bỏ hy vọng lúc, một màn không cách nào tin được đã xuất hiện!

“Nhìn đủ chưa?” thanh âm của Nhất Minh nhàn nhạt vang lên, thân hình của hắn vẫn đang không ngừng “nhảy múa”, ánh mắt nhìn chăm chăm về phía cô nàng tựa như đang hỏi một kiện sự việc vô cùng bình thường đồng dạng.

Hắn cũng không phải đang “nhảy múa” bình thường, mà là đang đánh lại một đoạn đao pháp , dù sao thì rảnh rỗi cũng không có làm cái gì, luyện đao một chút vậy.

Nghe được lời này, trong lòng Âm Quỳnh bỗng dưng nhảy một cái!

Nàng thật sự cho là mình nghe lầm, đáng lẽ ra thiếu niên này phải đang “chăm chú” để mà tiêu diệt “bóng ma” cơ chứ, tại sao lại nói chuyện với chính mình đâu này?

Một bên đôi mắt của nàng bỗng chốc hóa lên một đoàn u quang nhìn xuống phía dưới, rõ ràng là xung quanh của thiếu niên đã tràn ngập “bóng ma” nhưng thực tại thì hắn vẫn không hề quan tâm tới, bản thân thì đang không ngừng “múa đao” nhìn về phía chính mình.

Thần sắc của Âm Quỳnh bỗng dưng giận dữ, tên này lại một lần nữa chơi chính mình!

Đây quả thật là không thể nào tha thứ a!

“Dám mang bổn cô nương ra đùa giỡn, lần này ta nhất định không bỏ qua cho ngươi!” thanh âm vô cùng lạnh lẽo vang lên, có thể thấy được cô nàng này đang vô cùng phẫn nộ, lực lượng trên người cũng vì đó bộc phát đi ra.

“Đùa giỡn? Dường như người muốn đùa giỡn với ta, chính là ngươi thì phải?” Nhất Minh cũng không thèm để ý, ngay lúc nhận ra không đúng thì hắn liền đã vận dụng một tia đao hồn chém tan huyễn cảnh, đồng thời bản thân cũng thúc dục lực lượng để che mắt đối phương.

Quan sát một chút, cô nàng này thế mà đang dùng chính mình làm trò tiêu khiển, đây chính là muốn hủy hoại thanh danh của mình sao?

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, hắn cũng không có dừng lại mà tiếp tục “diễn trò” đi, dù sao thì thế chủ động đã nắm tại trong tay của chính mình, bất kỳ lúc nào cũng có thể khiến cho cô nàng này trở thành “trò cười”.

Bây giờ xem ra, hiệu quả vẫn rất không tệ!

Nhìn xem cô nàng tức giận như vậy, xem ra lựa chọn của chính mình là hoàn toàn chính xác nha, ngươi muốn chơi ta, ta lấy gậy ông đập lưng ông để xem ngươi còn vênh váo được bao lâu.

Mà giờ khắc này, một đám người ở bên ngoài đều ngây ngẩn cả người, thiếu niên này thế mà bá đạo như vậy, con gái nhà người ta cũng mang ra đùa giỡn cho được.

Nhưng nhìn thấy thiếu niên đã không còn bị huyễn thuật chi phối, một đám người giờ khắc này hoan hô không thôi.

“Dám mang ta ra làm đá mài đao, giờ khắc này còn trêu đùa ta, ngươi đây là không biết sống chết!” hai tay của Âm Quỳnh huy động một cái, một đoàn ma khí từ trong mặt quỷ phía sau ào ào trào ra, biến toàn bộ phạm vi xung quanh thành một mảnh ma khí đen kịt.

“Ha ha ha, tại bên trong ma khí của ta, để xem ngươi còn đắc ý được bao lâu?” cô nàng cười to một tiếng, thân hình lao thẳng về phía trước, liên miên chưởng lực phát ra, dường như muốn mang thiếu niên này đè xuống đất ma sát đồng dạng.

Nhất Minh cảm nhận được linh khí xung quanh biến mất không thấy, toàn bộ đều biến thành ma khí khiến hắn kinh ngạc không thôi, nhưng rất nhanh hắn liền lộ ra một vệt nụ cười.

Không vì cái gì khác, ngay khi đám ma khí này chui vào trong người của hắn liền được “giọt tí tách” hóa thành một dòng năng lượng bắt đầu du tẩu bên trong, cảm giác không khác gì là linh khí mà bản thân sử dụng hằng ngày cả.

Nhất Minh cũng không có dự định chơi đùa với cô nàng này nữa, thời gian chiến đấu như vậy đã đủ nhiều, đã tới thời điểm nên kết thúc rồi, nhưng cũng không thể một đao chém chết nàng a, dù sao thì chính mình cũng nên bày ra một chút “yếu đuối” mới được.

Nhìn thấy thế công của cô nàng lao tới, thân hình Nhất Minh khẽ động, bản thân liền liên tục tránh né, dường như đang tìm cơ hội để phản công đồng dạng.

Đám người bên ngoài nhìn thấy hai người lại lần nữa giao phong, toàn bộ đều mừng rỡ không thôi, nhưng rất nhanh liền có người lại ảm đạm xuống, không vì cái gì khác, đứng tại bên trong khu vực có ma khí nhiều như vậy, nếu không tốc chiến tốc thắng mà nói, e rằng không sớm thì muộn cũng phải bại trận mà thôi.

Nhìn thấy thiếu niên lại lần nữa bị đè lên đánh, đám người lại tiếp tục không còn ôm một chút hy vọng gì, cảm giác lên voi xuống chó quả thật là như chó cắn a, vừa đau, vừa nhức, lại vừa không thể cắn lại nó để phát tiết ra bên ngoài đi, vô cùng khó chịu!

“Ha ha ha, chết chết chết đi cho ta, mau mau cho bản cô nương nằm xuống xin lỗi!” cô nàng tựa như biến thành người khác đồng dạng, bản thân liền trở nên hiếu chiến rất nhiều, điều này khiến Nhất Minh có chút nhíu mày.

Đàn bà điên này cũng thật là hung mãnh quá rồi đi, chính mình khai mở thập nhị mạch vẫn không cách nào ngăn cản cho nổi.

Phải biết, mỗi một khỏa kinh mạch được khai mở đi ra, lực lượng cùng với cường độ bộc phát phải trở nên mạnh hơn rất nhiều, thế mà dưới thế công này lại không hề có lực hoàn thủ, con đàn bà điên này quả thật là mạnh!

Nhất Minh cảm khái không thôi, hắn nhanh chóng lui vào khu vực có ma khí dày đặc nhất, không thể nghi ngờ, nơi này đối với hắn quả thật là một nơi ẩn thân vô cùng tốt, đám người ngoài kia sẽ không nhìn thấy những gì xảy ra ở bên trong.

Nhìn thấy thiếu niên thế mà chạy vào nơi nơi có ma khí vô cùng nồng nặc, Âm Quỳnh cũng không có nghĩ nhiều, dù sao thì tên này đang bị chính mình đè lên đánh, có chạy đi đâu thì cũng vô dụng mà thôi, xem ra là hắn đã mất trí rồi đi.

Âm Quỳnh cũng không có chần chờ cái gì, một thân vọt thẳng vào bên trong đám ma khí kia, cả hai liền bị ma khí bao phủ không hề nhìn thấy bóng dáng đâu cả.

Nhất Minh liền lộ ra một vệt mỉm cười, trường đao trong tay nắm chặt một cái, thân hình quay người lại nhìn về phía cô nàng đang phi thân lao tới.

Một cỗ khí tức khiến nàng không cách nào chống cự lại được đập thẳng vào mặt, chỉ thấy một đầu hung thú gào thét mà ra đang nhìn chăm chăm chính mình, khiến cả người của nàng toàn bộ run lên một cái.

“Ngươi… ngươi… ngươi!” Âm Quỳnh còn chưa kịp phản ứng đã cảm giác được toàn thân mất đi khí lực ngã xuống bên dưới, một cỗ lực lượng vô hình khiến cả người của nàng trở nên tê dại, trong khoảnh khắc đó, nàng cảm giác như chính mình đang đứng trước một đầu Chân Long đồng dạng, cỗ uy áp kia thật khiến nàng không nhịn được run rẩy cả lên!

Một đao rất nhanh liền xuyên qua người nàng, một đao có một đầu tiểu long đang không ngừng du tẩu trên đó, một cỗ lực lượng không cách nào kháng cự được bộc phát mà ra, một thiếu niên vẫn đứng yên tại chỗ nhìn lấy tất cả những việc này.

Rất nhanh, ma khí tiêu tán, bóng nàng tiêu tan.

Thiếu niên với thương tích đầy mình đang không ngừng “giãy dụa” cùng với “ho khan kịch liệt”, trong miệng còn đang không ngừng tràn ra máu tươi, cả người đều không cách nào đứng vững lên được, nằm sấp tại trên thiên kiêu đài bên trên.

Một đám người ở bên ngoài còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra.

“Cô nàng kia đâu?”

“Con bà nó, thắng?”

“Hắn lại thắng?”

Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!

Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!