Nhục Thân Thành Thánh

Chương 256





Chương 256: Tiểu đạo tặc?
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Thu hồi khí thế trên người, Nhất Minh lắc lắc đầu, hắn biết trường đao này mặc dù rất tốt, nhưng đối với bản thân hiện tại vẫn là rất quá sức, hắn không cách nào sử dụng nổi thanh đao này.

Nắm chặt trường đao trong tay, Nhất Minh dần dần đi tới bên cạnh Tuyết Ngưng đưa cho nàng, mỉm cười nói: “Tuyết Ngưng cô nương có lòng, chỉ là bản thân ta quá yếu không cách nào kiểm soát được nó, thực lực của ta vẫn là không đủ a!”
Nói ra lời này, Nhất Minh cũng cảm thấy không có gì xấu hổ, bản thân mình không có đủ khả năng thì nói không đủ khả năng, không cần phải biện minh cái gì.

Hơn nữa, thanh đao này quả thật là vượt ra khỏi khả năng của chính mình, nếu như chính mình khai thông thập lục mạch và tu luyện Luyện Thể Quyết đến viên mãn thì hẳn là có thể, còn bây giờ thì không có cách nào rồi, đành phải tìm một thanh đao mới mà thôi.

Lời này vừa ra, rơi vào trong tai đám người liền cảm giác không giống.

Quá yếu?
Một tên võ giả như ngươi lại có thể nâng Địa binh vung vẫy như thế còn chưa hài lòng? Nếu như một tên võ giả như ngươi như vậy gọi là quá yếu, thì chúng ta đây gọi là cái gì?

Quá yếu yếu?
Mai Ngọc Long nghe được lời này liền không biết phải nói cái gì cho phải, chính mình một thành viên của thế gia lại không bằng thiếu niên trước mắt này, thực lực của người này quả nhiên khủng bố a!
Đối với việc này, hắn cũng không có ghen tị cái gì, việc người thiếu niên này không phải bình thường hắn cũng đã được tỷ tỷ nói qua, bây giờ có thể tận mắt thấy được, hắn đối với lần đi Thiên Đài này càng có thêm lòng tin!
“Đám chó con kia chuẩn bị đưa cổ ra cho ông đây làm thịt một đao là vừa, ha ha ha!” Mai Ngọc Long trong lòng nở hoa không thôi, mới đầu hắn còn có chút không tự tin lắm, nhưng bây giờ thì khác rồi, người thiếu niên này mà còn không đăng lâm ba mươi vị trí đầu thì đám võ giả kia cũng quá biến thái rồi a
“Ca ca thật là lợi hại a! Sau này có thể dạy ta luyện đao có được hay không?” Chúc Thiên Hà nhanh chóng chạy tới bên cạnh Nhất Minh, hai mắt của nàng tràn đầy tinh quang vui vẻ hỏi.

Nhìn thấy cô nàng nhìn mình như vậy, Nhất Minh cười ha hả nói ra: “Muội còn quá nhỏ để luyện những binh khí này, sau này lớn lên thì ta có thể dạy muội a.


Đối với lời này, Nhất Minh cũng không biết chính mình có thực hiện được hay không, dù sao mình cũng chỉ có thời gian một năm, hắn không biết sau một năm chính mình sẽ là cái tình trạng gì, nhưng có lẽ sẽ phải rời khỏi nơi này a.

Nói lời này mặc dù đối với cô nàng có chút qua loa, nhưng hiện tại hắn cũng không có cách nào, vạn sự tùy duyên vậy!
Chúc Thiên Hà nghe được lời như vậy liền vui vẻ không thôi, nàng lập tức đưa mắt nhìn về phía thanh trường đao trước mắt, Nhất Minh cũng mang trường đao đưa tới trước mặt Tuyết Ngưng, có thể thấy được trên cánh tay của Nhất Minh hiện giờ còn đang nổi lên từng đường gân xanh.


Tuyết Ngưng nhận lấy trường đao cười khẽ nói: “Nhất Minh công tử quá lời, nếu như thanh đao này không phù hợp với công tử thì ta còn có một thanh khác, công tử xem thế nào?”
Nói xong, nàng liền xuất ra một thanh đao, lần này thì không hề có bất kỳ ánh sáng nào chiếu vào mặt, hình dạng của thanh đao cũng không có gì khác biệt, thân đao cũng là đen tuyền, lưỡi đao cũng là sắc bén vô cùng, nhưng có điểm khác biệt là, trên thanh đao này chỉ có hai đạo cấm chế mà thôi.

Một đạo gia cố thân đao, một đạo gia trì trên lưỡi đao, phân biệt là cân nặng và sắc bén, không có cách nào gia cố thêm một đường linh văn nào khác, bởi vì thanh đao này chỉ là Huyền cấp mà thôi.

Nếu như gia trì thêm một đạo linh văn, bản thân trường đao sẽ không cách nào chịu đựng nổi, từ đó trở nên phá toái, bởi vì vật liệu luyện chế khác biệt, cho nên khả năng chịu đựng cũng có khác biệt.

Cầm lấy thanh đao này, Nhất Minh liền cảm giác nhẹ nhõm hơn rất nhiều, đi về phía trước vung vẫy một chút, cảm giác cũng thật là không tệ!
So sánh bên dưới, thanh trường đao này rất hợp với ý của hắn, cân nặng vừa phải, cầm rất vừa tay, kích thước cũng rất là phù hợp, trước đó hắn không có nói những thứ này cho Tuyết Ngưng, không thể nghi ngờ là nàng rất có tâm ý, tìm một thanh đao đối với chính mình cũng không sai biệt lắm.

Nếu như có thể nặng hơn một chút thì càng tuyệt vời hơn rất nhiều, nhưng dạng này cũng là tốt lắm rồi, cũng không quá nhẹ cũng không quá nặng, đối với hắn bây giờ vẫn là có thể dùng được, so với thanh Huyền binh của hắn thì cảm giác tốt hơn rất nhiều.

Nhất Minh thu hồi trường đao trong tay vào trong túi trữ vật, bản thân bước lại gần đám người đối với Tuyết Ngưng cười nói: “Đa tạ Tuyết Ngưng cô nương phí tâm, trường đao này rất hợp với ta, lần đi cấm địa này ta sẽ cùng cô nương đi một chuyến, nhưng phải đợi ta kiếm một bút linh thạch đã a, hắc hắc.



Tuyết Ngưng cùng Mai Ngọc Long hai người nghe vậy liền vui vẻ không thôi, mục đích cuối cùng cũng đạt thành, hiện giờ chỉ cần chờ một khoảng thời gian rồi tiến về cấm địa nữa thôi, điều này khiến hai người cảm giác vô cùng kích động a!
“Vậy thì ta xin đại diện Mai thế gia đa tạ công tử!” Tuyết Ngưng đứng dậy vui vẻ cười nói, “Nếu như công tử còn có yêu cầu gì cần chúng ta giúp đỡ cứ việc mở miệng là được.


Mặc dù lời này nàng đã từng nói qua một lần, nhưng lần trước so với lần này không giống, lần trước là nàng còn chưa chắc chắn vị thiếu niên này có đồng ý hay không, nhưng lần này khác biệt, vị thiếu niên này cuối cùng cũng đồng ý tiến đến cấm địa, đây chính là một chuyện đại sự của gia tộc a.

Cho nên nàng cũng không dám qua loa như vậy, bất kỳ yêu cầu nào của người này nàng nhất định phải đáp ứng, không những như vậy, mà còn phải thực hiện nhanh chóng và chuẩn xác nữa cơ.

“Lòng tốt của Tuyết Ngưng cô nương tại hạ xin tâm lĩnh, hiện giờ tại hạ cũng không có yêu cầu cái gì, trước tiên chúng ta cứ tiến đến Thiên Đài kiếm một bút trước đã, nếu được mà nói, các vị cố gắng hố càng nhiều người càng tốt, ha ha ha!” Nhất Minh lộ ra vẻ mặt gian xảo vô cùng nói ra.

Trước kia hắn không dám làm những chuyện hố người thế này, nhưng giờ không giống a, có thế lực ở sau lưng tương trợ, bản thân làm việc cũng sẽ trở nên quang minh chính đại một chút, hắc hắc.

“Ca ca, ta tại sao cảm giác dường như người biến thành một tên “người xấu” vậy a!” Chúc Thiên Hà một mặt ngây thơ vô số tội nói ra.


Đám người nghe vậy liền bật cười thành tiếng, tiểu cô nương này nói quả thật không sai, bởi vì không có người tốt nào làm ra những chuyện hố người như vậy a!
Nhưng dù vậy bọn họ cũng không thể nói ra cho được, Hổ lão một mặt mỉm cười nhìn lấy tiểu cô nương vội vàng giải thích nói: “Tiểu Hà a, ca ca ngươi đây không phải là “người xấu”, mà thật ra những người kia mới là người xấu, bọn họ từ những người khác đã cướp đi không biết bao nhiêu là tiền bạc, chúng ta đây là từ những “người xấu” lấy lại những thứ “tiền xấu” trên người bọn họ mà thôi.

“Đây được gọi là: Lấy gậy ông đập lưng ông!”
“Điều này khiến đám người xấu kia biết được cảm giác bị chơi xấu là như thế nào, chuyện này cũng giúp cho những người kia biết được điều này là không tốt, khiến bọn hắn từ nay về sau không dám làm xấu như vậy nữa!”
Lời này vừa ra, đám người liền trợn tròn mắt!
Quả không hổ danh là thủ lĩnh đám đạo tặc a, đi hố người khác cũng có thể nói ra lời thẳng khí hùng như vậy, đây quả thật là không thể tưởng tượng nổi a!
Mà cũng thật là, những lời này của lão cũng ẩn chứa tính nhân văn trong đó, nhưng ta lại cảm giác nó không đúng ở chỗ nào đó.

Chúc Thiên Hà một mặt suy tư nghiền ngẫm những lời nói vừa rồi của lão giả, cuối cùng nàng liền vui vẻ cười nói: “Nói như vậy, sau này ta gặp được những người xấu kia, ta liền lấy gậy ông đập lưng ông, hay nói cách khác là lấy hết đồ vật của bọn hắn, khiến cho đám bọn hắn biết được thế nào là lễ độ, có đúng hay không à nha?”
Đám người nghe vậy không biết nói cái gì cho phải, lời này của con bé quả thật không có mao bệnh gì, trong thế giới này quả thật là nên làm như vậy, nhưng dạy dỗ một tiểu cô nương như vậy có lẽ nào làm hỏng người không a!
Tuyết Ngưng quả thật là chịu với đám người này rồi, một tiểu cô nương ngây thơ trong sáng liền bị đám già các ngươi dạy thành dạng này, đây quả thật là không thể chấp nhận được a!
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!