Chương 243: Hợp tác phát tài
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
“Cách phát tài mà ta nói cũng không có gì đặc biệt, mỗi khi một người có tên trong top 100 khiêu chiến thì những người bên ngoài có thể tiến hành đặt cược, cái này cũng không có xa lạ gì, nếu như công tử chiến thắng mà nói, hai người chúng ta sẽ nhận được không ít linh thạch a!” lão giả nhìn lấy Nhất Minh chậm rãi giải thích nói.
Điều này không có xa lạ gì đối với những người ở trong thành Liễu Tây này, việc bọn họ đặt cược đoán xem ai sẽ là người chiến thắng là chuyện bình thường vô cùng, có người từng kiếm một bút phát tài chỉ vì đoán trúng một cái tên, từ đó trở nên giàu chảy cả mỡ.
Lão giả lọm khọm mặc dù biết được điều này, nhưng muốn đi đến nơi kia cùng đặt cược vào người mà mình không hề quen biết, hiển nhiên đây là chuyện làm không khôn ngoan chút nào.
Nhất Minh nghe được lời này liền nghi hoặc không thôi, hắn cũng không nghĩ lão già lại ngốc như vậy đâu a, nếu chuyện bình thường như vậy thì đã không gọi là một cách hay, chuyện này ai cũng làm được kia mà?
“Tiền bối, chiếu theo lời người nói như vậy, ta tự đặt cược cho chính mình cũng được, cần gì phải mang theo người đi tới nơi kia a?” Nhất Minh hồ nghi nhìn về lão giả mở miệng hỏi.
“Haha, công tử ngươi nói không sai, nếu có thể đặt cược cho chính mình thì ta đi theo để làm cái gì đâu, nhưng vấn đề là người khiêu chiến không có quyền tự đặt cược a.”
“Việc đặt cược không phải là do Thiên Đài chủ trì, mà là do các tu sĩ tự hành khế ước với nhau, cái khế ước này chính là do cường giả tại nơi đó chủ trì công đạo, cho nên cũng không ai dám làm ra trái ước hẹn cái gì.”
“Nếu như người chủ trì làm trái ước định, thiên vị một bên, điều này sẽ dẫn đến phá hỏng quy củ, ảnh hưởng đến mối quan hệ của ba tộc, bởi vì nơi này không chỉ có riêng một mình Nhân tộc sinh sống, Nhân tộc chỉ là đại diện chủ trì nơi này mà thôi.”
“Hơn nữa, trong quá trình hai bên giao chiến, người bên ngoài sẽ không hề cảm nhận được khí tức của võ giả bên trong, có thể nói, chỉ có thể thấy thân ảnh của hai người mà không thể thấy được sức mạnh của hai người, đây có thể nói là lợi thế cho chúng ta, công tử cảm thấy thế nào?”
Lão giả cười tít mắt giải thích nói.
Nhất Minh nghe lời giải thích liền minh bạch rồi, đa phần các thiên kiêu xuất thân từ tông môn thế gia đều có tư liệu cả rồi, cho nên muốn đặt cược cũng không có khó khăn cái gì, người bên ngoài có thể dựa vào tin tức biết từ trước mà làm ra phán đoán, cho nên tần suất đặt cược cũng không cách nào cao được.
Nhưng vấn đề là ở nơi này không ai biết chính mình là ai, đây không thể nghi ngờ chính là một cơ hội chặt những thiên chi kiêu tử này mấy đao, cắn thịt trên người bọn hắn, đây là việc không thể nào tốt hơn được nữa.
Đám công tử thế gia này tài nguyên vô số, trên người hẳn là có không ít linh thạch a, nếu như ta tỏ vẻ ra cật lực một chút, e rằng sẽ khiến một đám công tử ca nhảy hố, từ đó kiếm một bút phát tài, đây không thể nghi ngờ là chuyện tốt a!
Nghĩ như vậy, Nhất Minh càng nhìn lão giả càng cảm thấy đáng yêu vô cùng, mặc dù da mặt có chút nhăng nheo nhưng bộ mặt này không thể không nói là vô cùng dễ nhìn a.
Đúng như lão giả nói, nếu như chính mình không có cách nào tự hành đặt cược, điều này chỉ còn cách nhờ lão đánh cược hộ mình, chính mình chỉ việc ở bên trong khiêu chiến là đủ, sau trận chiến này, chính mình sẽ có một đống linh thạch a!
Nghĩ đến đây, Nhất Minh cười hắc hắc, khóe miệng giương lên một vệt nụ cười khoái ý gật đầu nói: “Tốt, chuyện này ta đáp ứng rồi, nhưng ta phải nói trước, tiền đặt cược thu được ta sẽ lấy sáu thành, tiền bối không có ý kiến gì chứ?”
Ban đầu hắn dự định sẽ chia cho lão ba thành, nhưng nhìn thấy lão đã già yếu đi rồi, cho thêm một thành cũng không có ảnh hưởng cái gì, dù sao hắn cũng chỉ cần một bút linh thạch để tiện cho việc sinh hoạt mà thôi.
Còn việc tu luyện, hắn còn chưa nghĩ tới!
Bởi vì hiện tại, Nhất Minh không cảm giác được bản thân của mình tăng tiến sức mạnh một chút nào, dù cho hắn có vận dụng Luyện Thể Quyết để tu luyện vẫn không có dấu hiệu đột phá tầng tiếp theo cho được.
Đây không thể nghi ngờ là cần tại một nơi thích hợp mới có thể tu luyện được, mà bây giờ tu vi của mình kém như vậy, so với những tu sĩ ở đây phải nói không khác gì con gà, e rằng vừa ra khỏi thành liền sẽ bị người làm thịt.
Trước tiên, chính mình cứ ở tạm trong thành một thời gian trước đã, tìm hiểu rõ ràng tình huống của giới này rồi tính sau, bây giờ không khác gì thằng mù đi đêm, những thường thức trong giới vực này chính mình đều không biết, lỡ đâu vừa xuất thành liền vẫn lạc thì sao?
Điều này tuyệt đối không để nó xảy ra cho được!
Lão giả nghe được lời Nhất Minh nói chia cho mình bốn thành lợi nhuận không khỏi giật nảy mình, chính ta còn định chỉ nhận hai thành mà thôi, không ngờ thiếu niên này lại hào phóng như vậy, đây quả thật là thiên đại hảo sự a!
Có thể là Nhất Minh không biết độ chịu chơi của các công tử thế gia, cho nên mới cho mình bốn thành, nếu hắn biết được lợi nhuận sau khi khiêu chiến toàn bộ sẽ là cái dạng gì thì hẳn là không có chia cho mình nhiều như vậy, nhưng mà, như vậy cũng tốt a!
“Tốt a, công tử hào phóng như vậy thật khiến cho lão già ta bội phục không thôi, ân tình này lão già ta tuyệt đối không quên!” lão già lọm khọm giương lên một vệt tếu dung, không biết bao lâu rồi gương mặt của lão mới nở nụ cười sáng lạn như vậy, đây không thể nghi ngờ là khiến tám người còn lại vô cùng cảm kích.
Nhất Minh nhìn thấy cảnh này không khỏi khoác khoác tay nói: “Không có việc gì, chỉ là bốn thành lợi nhuận mà thôi, nếu các ngươi đã giúp đỡ ta thì đương nhiên ta sẽ không bạc đãi các ngươi.
“À đúng rồi, các ngươi ở nơi này lâu có biết làm cách nào kiếm tiền hay không, hiện tại ta cần kiếm thêm một ít linh thạch nữa mới đủ tài nguyên cho lão tiền bối đi theo a.”
Nhớ đến chuyện này, Nhất Minh không biết phải làm thế nào cho phải, chính mình ở trong thành này quả thật là quá yếu, có một số chuyện muốn làm cũng không cách nào làm được, chẳng hạn như hóa duyên một dạng.
Ở Thiên Long giới hóa duyên thì không sao, nhưng ở nơi này hóa duyên e rằng chính mình sẽ phải cả đời ở trong thành a, không khéo liền sẽ bị người mai phục á·m s·át cũng nên, đối với một người không biết gì như mình mà nói, điều này quả thật vô cùng nguy hiểm.
Lão già lọm khọm nghe nói lời này sắc mặt liền đột nhiên ngưng lại, lão quên mất điều này, thiếu niên này hiện tại đang cần linh thạch, e rằng trong người cũng không có bao nhiêu a.
“Công tử thứ lỗi, cách thì ta thật sự có, nhưng với tu vi của công tử e rằng không cách nào thực hiện được, chênh lệch vẫn là quá xa.” lão già lọm khọm thở dài một hơi nói ra.
Đây không thể nghi ngờ chính là lý do mà võ giả tầng dưới chót không cách nào ngóc đầu lên nổi, biện pháp thì có rất nhiều, nhưng thực lực lại không cho phép bọn hắn làm điều đó, đây thực sự là một tình thế vô cùng ngặt nghèo a.
Các thế lực tông môn tại nơi này đa phần đều có dây mơ rễ má với nhau, võ giả tầng chót muốn tìm kiếm tài nguyên không thể nghi ngờ là húp rau thừa canh cặn mà thôi, thậm chí nhiều lúc còn không có canh cặn để mà húp.
Điều này quả thật là không thể tưởng tượng nổi a!
Chính vì thế mà không ít võ giả đều muốn tiến vào một tông môn nào đó làm tạp dịch cũng được, ít ra còn có nơi để sống, còn có một chút tài nguyên để mà tu luyện, nhưng dù thế, tình cảnh vẫn là không mấy lạc quan.
Nhất Minh nghe được lời giải thích của lão giả cũng không có bất ngờ cái gì, nếu như có thể kiếm linh thạch thì đám người đâu cần phải ở nơi h·ôi t·hối này làm gì?
“Thôi được, chúng ta tạm thời chia tay một đoạn thời gian, đợi khi nào ta kiếm đủ linh thạch sẽ tới đón tiền bối, không biết bình thường tiền bối ở nơi nào? Ta làm sao có thể liên lạc với người?” Nhất Minh chậm rãi đứng dậy vươn vai một cái, mùi hôi ở đây khiến cả người của hắn không dễ chịu chút nào.
“Ta vẫn luôn sinh sống ở đây, khi nào công tử muốn đi, cứ tới đây tìm ta là được, còn không thì cứ liên hệ với những tên này, bình thường bọn hắn đều ra bên ngoài làm việc, tại khu vực này thỉnh thoảng liền có thể nhìn thấy đám người bọn hắn.” lão giả chỉ chỉ vào tám người chậm rãi nói ra.
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!