Chương 238: Tô Tinh Lâu
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Một đường dạo chơi trên phố, rất nhiều chủng tộc có mặt ở nơi này, đặc biệt chính là Yêu tộc, thân hình của bọn họ đa phần đều là bán yêu, nửa người dưới chính là không khác gì nhân tộc cả, có điều vạm vỡ hơn nhiều mà thôi, nửa người trên chính là hình thể yêu thú, có đầu trâu mặt ngựa và các loài yêu thú khác.
Thậm chí có loài thì hoàn toàn ngược lại, thân trên không khác gì con người nhưng thân dưới thì lại có hình thể Yêu thú, giống như xà tộc một dạng, cả người dưới có chiếc đuôi vô cùng dài đang uốn lượn di chuyển trên đường.
Nhìn những người này, Nhất Minh có thể cảm nhận được cảm giác áp bách tỏa ra từ trên người bọn họ, nhưng không có áp lực khi đối đầu với những “Nhân tộc” như vậy.
Đa phần những chủng tộc khác khi hóa hình thành công đều là Chân Nguyên cảnh trở lên, chính vì thế mà áp lực tỏa ra từ trên người bọn họ đều cảm giác áp bách hơn nhiều so với những Yêu tộc có hình thể bán yêu này.
Về phần Ma tộc thì Nhất Minh vẫn chưa từng nhìn thấy một ai, phải nói những sinh linh ở đây đa phần là Nhân tộc và Yêu tộc, còn về phần Ma tộc có vẻ không được mọi người ở đây chào đón cho lắm.
Nghe lão giả nói, bởi vì khí tức phát ra trên người bọn họ hoàn toàn trái ngược với những sinh linh nơi này, cho nên càng khiến cho người ta cảm giác không thoải mái chút nào.
Một đường đi tới ngã tư phía trước, Nhất Minh quan sát một vòng liền dựa theo lộ tuyến của lão giả chỉ điểm đi đến, không trải qua bao lâu, Nhất Minh liền đi tới phía trước một tòa lầu các.
Xung quanh tòa lâu này có không ít người qua qua lại lại, các bên đều là những tòa lâu kinh doanh những nhu yếu phẩm cho những người ở trong tòa thành trì này.
Tô Tinh lâu này chính là buôn bán vải vóc cùng những y phục, nghe lão giả nói, vải vóc ở nơi này không giống bình thường, đối với tu sĩ, những bộ y phục tầm thường quả thật không cần cũng được, những thứ bọn họ mặc trên người nếu không phải là bảo giáp thì là chiến y, hầu như không có những tu sĩ nào mặc những bộ y phục bình thường làm gì.
Mà Tô Tinh lâu chính là một trong những sản nghiệp của Tô thế gia, có thể mang linh văn khắc họa vào bên trong những bộ y phục này, khiến bọn chúng từ những bộ bình thường trở thành một bộ y phục có những tính năng riêng biệt khác nhau.
Điều này đòi hỏi Linh Văn Sư cần có tạo nghệ cao cường mới có thể khắc họa ra được, đơn giản mà nói, nếu Linh Văn Sư tu vi không đủ thì những bộ Linh Y không cách nào giúp cho tu sĩ mang đến trợ giúp cho được.
Nhất Minh quả thật không biết bộ y phục trên người mình có thể bán được bao nhiêu đây nữa, bộ y phục trên người mình chỉ là bộ y phục bình thường mà thôi, có thể nói nó không đáng một đồng nào, nhưng kiểu dáng cùng chất liệu của nó thì những bộ y phục trong thành này không cách nào sánh bằng cho được.
Mang tâm tình thấp thỏm đi đến Tô Tinh Lâu, giờ khắc này Nhất Minh đã đứng trước tòa lâu này, bên ngoài nhìn vào liền thấy được đây chính là một tòa lâu gồm có tổng cộng chín tầng, toàn bộ diện tích của nó chiếm gần trăm trượng phương viên.
Tại trong một tòa thành trì đông đúc thế này có thể chiếm được một phương thổ địa rộng lớn không phải là chuyện đơn giản, nơi nào càng có nhiều người tập trung, nơi đó đương nhiên sẽ trở thành trung tâm giao dịch, mà những người có thể xây dựng tòa lâu ở đây có thể vì thế mà chiếm được rất nhiều chỗ tốt.
Tòa lâu toàn bộ được xây dựng bằng chất liệu vô cùng cứng cáp, thử lấy tay chạm vào tường thạch bên trên, Nhất Minh cảm thấy loại thạch này cho dù hắn có dùng toàn lực cũng sẽ không hề ảnh hưởng một chút nào.
“Không hổ danh là thế gia a, xây dựng một tòa phân lâu cũng thật là trang trọng như vậy!” Nhất Minh nhìn thấy từng tầng tòa lâu xếp chồng lên nhau, tất cả đều tôn lên một vẻ đẹp trang trọng vô cùng.
Từ từ bước đến cửa của Tô Tinh lâu, nơi này được phân thành hai bên vô cùng rõ rệt, một bên là dành cho người từ bên ngoài tiến vào, một bên còn lại là dành cho người từ bên trong đi ra, hoàn toàn không hề v·a c·hạm lẫn nhau chút nào, có thể nói Tô gia rất là chú ý đến những điểm nhỏ nhặt thế này.
Vừa bước đến cửa vào, một thiếu nữ với làn da trắng muốt, tóc trên đầu được búi rất là gọn gàng sạch sẽ, những lọn tóc đều đen nhánh mượt mà vô cùng, bên trên còn điểm thêm vài món trang sức tỏa ra màu sắc vô cùng óng ánh.
Thiếu nữ với gương mặt hơi tròn, đôi mắt long lanh tựa như hai quả tinh cầu, không ngừng phát ra từng trận tinh quang nhìn lấy Nhất Minh.
Đôi môi nhỏ có hơi đỏ thật khiến cho người ta cảm giác đáng yêu vô cùng.
Nàng chậm rãi đi tới trước người, hai tay đặt ở trước bụng lộ ra đôi bàn tay trắng tinh mềm mại, cả người thon thả như que liễu không ngừng đung đưa trong ngày lành với từng hương thơm nhè nhẹ thoang thoảng trên mũi.
Tất cả đều được phối hợp với nhau một cách vô cùng ưu mỹ!
“Hoan nghênh công tử lần đầu đi đến Tô Tinh Lâu, tiểu nữ rất vui khi được phục vụ cho công tử, không biết ngài có yêu cầu gì không?” thanh âm của thiếu nữ nhẹ nhàng vang lên, cả người của nàng nhún nhẹ một chút, đầu hơi cúi thấp xuống, từng trận hương thơm thoang thoảng trong không khí khiến cả người của Nhất Minh dường như cứng đờ một dạng.
Hắn không nghĩ tới, Tô Tinh Lâu nơi này lại còn thuê một thiếu nữ mỹ mạo như vậy làm hướng dẫn, đây quả thật là đánh trúng vào tim đen của tất cả nam nhân a!
Nhìn nhìn lại xung quanh, có không ít nam tử bước vào nơi này, mỗi người đều có riêng cho mình một thiếu nữ dẫn đường, không thể không nói, Tô Tinh Lâu quả thật biết cách làm ăn a.
“Ta muốn bán y phục trên người, không biết cô nương có thể dàn xếp một hai?” Nhất Minh cũng không có quanh co lòng vòng, tất cả đều đi thẳng vào vấn đề, hắn cũng không có tiền trên người, trước tiên cứ hỏi về việc bán y phục trước đã rồi tính sau, nếu như không bán được bao nhiêu mà nói, hắn đành phải tìm cách khác kiếm linh thạch vậy.
Thiếu nữ nghe được lời này liền đưa mắt nhìn lại đánh giá một chút, bộ y phục này hoàn toàn không phải Linh Y, nó chỉ là phổ thông y phục mà thôi, nhưng kiểu dáng này…
“Công tử xin thứ lỗi!” thiếu nữ mở đôi môi nhỏ nói khẽ một tiếng, cả người tiến gần lại người Nhất Minh, một tay chạm vào y phục bên trên, sờ sờ một chút.
Nhìn thấy điều này, gương mặt của Nhất Minh bỗng chốc đỏ rực cả lên, thiếu nữ bây giờ không lẽ người nào cũng đều mạnh bạo như vậy sao?
Nhưng rất nhanh Nhất Minh liền ý thức được người ta đây là đang kiểm tra y phục, điều này khiến hắn xấu hổ không thôi, cứ tưởng đâu nữ tử bây giờ đều không biết ngượng như thế chứ.
Sau vài lần kiểm tra sơ bộ, thiếu nữ trầm ngâm chốc lát mới lên tiếng nói: “Bộ y phục này của công tử không phải Linh Y, nếu như mang đi bán mà nói, Tô Tinh Lâu có thể sẽ mua lại bộ y phục này với mục đích nghiên cứu kiểu dáng cùng chất liệu vải, không biết công tử cảm thấy thế nào?”
“Không thành vấn đề!” Nhất Minh gật gật đầu đồng ý, đối với hắn mà nói, điều này không có ảnh hưởng cái gì, nhưng cũng cần phải đàm phán giá cả một hai, bởi vì hắn biết, một khi loại y phục kiểu này được Tô Tinh lâu xuất phẩm đi ra, chắc hẳn sẽ có rất nhiều công tử thế gia chạy theo như vịt.
Không vì cái gì khác, chỉ vì nó trông rất là đẹp trai a!
Mà những công tử thế gia này nếu như có thể khoác lên trên người những bộ y phục đẹp thế này, không phải càng tôn thêm uy vọng cho chính bản thân hay sao?
Chính vì thế mà lần giao dịch này sẽ mang đến cho Tô Tinh Lâu một bút tài phú khổng lồ, mặc dù đối với một thế gia mà nói, bút tài phú này không coi là bao nhiêu, nhưng có lợi nhuận không kiếm chẳng phải là đầu óc bị lừa đá?
Hắn tin tưởng một thế gia như Tô gia chắc hẳn sẽ không bỏ qua điều này, bề ngoài nhìn vào liền có thể mô phỏng ra được, nhưng nếu muốn một bộ Linh Y vừa mạnh mẽ lại vừa đẹp mắt thì cần phải có số liệu chi tiết.
Mặc dù nói, những cường giả như Tô gia có thể dùng thần thức để xem xét bộ y phục này, nhưng điều này đối với thế gia mà nói, chẳng phải càng thêm mất mặt hay sao?
Vì một chuyện nhỏ lại gây ra một vết nhơ, đây quả thật là một bút buôn bán không thông minh chút nào, thế lực càng lớn sẽ càng chú trọng uy tín cùng mặt mũi, tiền bạc có thể mất, nhưng mặt mũi nhất định là phải giữ!
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!