Chương 212: Linh phù chi uy (tăng thêm)
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
“Tất cả chuẩn bị!” một thanh âm uy nghiêm từ bên ngoài Đông Thiên Thành vang vọng mà ra, toàn bộ huyết chúng lẫn nửa bước Chân Nguyên tu sĩ người nào người nấy đều phấn khích không thôi, cuối cùng, cuối cùng cũng có thể đại chiến một trận.
Chiến công a!
Giờ khắc này, nương theo dây cung dần dần kéo về phía sau, Xuyên Tâm Tiễn cũng vì đó bộc phát ra lực lượng cực kỳ kinh người, ngón tay của tên Bốn Tám Tám bắt đầu tím tái, bàn tay nắm chặt thanh tiễn run cầm cập không thôi, nhưng cho dù như vậy, hắn cũng không có bị lay động chút nào, ánh mắt sâm nghiêm, đầu ngón tay bắt đầu thả ra.
Phanh một tiếng!
Xuyên Tâm Tiễn lấy tốc độ vô cùng khủng kh·iếp hướng thẳng về phía hộ thành đại trận phá không bay đi, uy thế ầm vang bộc phát khiến cả người của Bốn Tám Tám bật ngược về phía sau, một cỗ cự đại lực lượng bắn ngược mà ra, toàn bộ bụi mù lấy thân hình của Bốn Tám Tám làm vị trí, ngay lập tức bộc phát mà ra, bụi mù cuốn theo một cỗ gió lốc khiến một đám huyết chúng bên dưới không cách nào đứng vững cho được.
Một tiễn vừa ra, nửa bước Chân Nguyên còn chưa kịp nhìn thấy cái gì thì màn sáng đại trận đã bắt đầu lấp lóe, lúc thì quang mang ảm đạm, lúc thì quang mang bừng sáng, liên tục biến đổi không ngừng.
Xuyên Tâm Tiễn tựa như c·hất k·ích t·hích đồng dạng, khiến màn sáng hộ thành lúc sáng lúc tối, liên tục biến ảo, tựa như một chiếc ly thủy tinh được nước nóng và lạnh liên tục cho vào không sai biệt lắm, thẳng đến một thời khác, màn sáng đại trận bắt đầu xuất hiện từng tia vết nứt, mà lại, vết nứt lan ra với tốc độ cực kỳ chóng mặt.
Thanh tiễn v·a c·hạm không có uy thế kinh người, không có bất kỳ cái gì tác động mạnh mẽ nào, chỉ với một thanh Xuyên Tâm Tiễn cắm trên đại trận, liền khiến màn sáng liên tục xuất hiện từng đạo vết nứt, thanh âm răng rắc liên tục vang lên, khiến toàn bộ những tu sĩ bên trong Đông Thiên Thành sợ hãi không thôi.
Không vì cái gì khác, chính mình chủ động xuất kích so với bị động phòng thủ là hai khái niệm khác nhau, một cái chính là to lớn tự tin, mà một cái chính là chưa chuẩn bị sẵn sàng, so sánh xuống dưới, tâm trạng của các tu sĩ giờ khắc này phập phồng không thôi.
Nhưng trái ngược một điều là, một đám võ giả thì hai mắt tỏa ánh sáng, khoảnh khắc này, ta chờ rất lâu rồi a, mặc kệ cao tầng chiến lực như thế nào, hiện tại có thể thu gặt chiến công, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng cảm thấy phấn khích rồi a, dù sao đi nữa thì đại trận cũng phá mẹ nó rồi, còn lo lắng cái đách a!
Thế là một đám quát chói tai một tiếng: “Con mẹ nó sợ cái chó a! Các huynh đệ theo ta g·iết ra ngoài a!”
“Giết a!” một đám võ giả hùng hồn hô to một tiếng, người nào người nấy đều cầm lên binh khí, một bộ ta sẽ liều mạng với ngươi tư thái, làm một đám tu sĩ cũng kh·iếp sợ không thôi.
“Nghé con không sợ cọp, thì ra cũng có chỗ tốt a!” một tên tu sĩ không khỏi cảm khái một câu, hắn thấy, mấy tên võ giả này không có chú ý đến cao tầng chiến lực bên này, cho nên bọn hắn không có lo lắng cái gì, mà có lo cũng vô dụng, cho nên sĩ khí của bọn hắn mới cao ngất như thế.
“Chúng ta cũng không thể thua một đám võ giả này a, một đám tu sĩ ở Đông Thiên Thành sĩ khí còn thua võ giả bên dưới, nếu truyền ra bên ngoài, có mất mặt hay không!” một tên tu sĩ gầm thét một tiếng.
Vừa dứt lời, liền có liên tiếp những thanh âm hô hào, sĩ khí bắt đầu tăng vọt lên cao, nhìn một đám Huyết Ma Đường tựa như nhìn thấy kẻ thù c·ướp lão bà một dạng.
Không thể tha thứ!
Thành chủ nhìn thấy cảnh này, trong lòng vui vẻ không thôi, mặc dù tình thế không tốt lành cái gì, nhưng sĩ khí như vậy, có c·hết cũng không có gì hối tiếc a!
Răng rắc!
Đang lúc cả đám đang hô hào thời điểm, một tiếng răng rắc vang lên, màn sáng tựa như mặt kính bị vỡ đồng dạng, lít nha lít nhít những đường nét bắt đầu hiện rõ mà ra, tiếp theo vài hơi thở, một thanh âm thanh thúy vang lên, toàn bộ màn sáng đều ầm vang vỡ vụn, hóa thành vô số điểm điểm tinh quang bắt đầu chậm rãi rơi xuống, tràn cảnh lấp lánh vô cùng mỹ hảo.
Ngay lúc trận pháp vỡ tan nát thời điểm, mấy chục đạo công kích từ bốn phương tám hướng ầm vang mà tới, không thể nghi ngờ là Huyết Ma Đường một phương đã có chuẩn bị sẵn sàng, ngay khi màn sáng phá vỡ trong nháy mắt, bọn hắn đều phát khỏi thế công hướng thẳng về một đám tu sĩ đánh tới.
Thành chủ nhìn thấy cảnh này cũng quát to một tiếng: “Toàn bộ Đông Thiên Thành hào kiệt, theo bổn thành chủ g·iết địch!”
Thanh âm vừa dứt, vô số tiếng hò hét vang vọng tứ phương, hai tay của Thành Chủ huy động một cái, lực lượng hóa thành một tấm màn sáng bao bọc một mảnh khu vực trên không trung, ngăn chặn gần hai chục đạo công kích của nửa bước Chân Nguyên cảnh.
Thanh âm “oanh long long” truyền khắp bốn phương tám hướng, mấy chục tên tu sĩ cũng lập tức phát khởi thế công, hướng thẳng về kẻ địch của mình lao đi.
Thành Chủ trong người có thương thế không nhẹ, cho nên muốn một mình ngăn chặn mấy chục đạo công kích là không thể nào, màn sáng phòng hộ còn không tồn tại được ba hơi liền đã ầm vang cáo phá, Thành Chủ cũng vì đó phun ra một ngụm máu tươi.
“Đáng c·hết!” Thành Chủ hai mắt xích hồng, một thân thương thế giờ khắc này bắt đầu bộc phát đi ra, khiến chân nguyên bên trong cơ thể tán loạn không thôi, thân hình không cách nào ổn định, chậm rãi rơi xuống thành trì bên trong.
Nhìn thấy cảnh này, một đám đội trưởng của Huyết Ma Đường hai mắt lấp lóe, nếu như có thể đánh bại tên Thành Chủ này mà nói, một khi hấp thu tinh huyết, không nói có thể đột phá Chân Nguyên cảnh hay không, nhưng thực lực chắc chắn sẽ tăng trưởng một mảng lớn, điều này làm sao có thể bỏ qua cho được?
Không nói hai lời, gần hai mươi tên Huyết Ma Đường bỗng chốc hóa thành huyết quang, hướng thẳng về phía Thành Chủ đánh tới.
Nhìn thấy cảnh này, những tu sĩ bên trong Đông Thiên Thành muốn rách cả mí mắt, bọn họ đang một đối một, giờ khắc này cũng không lo được nhiều như vậy, có người ngay lập tức hướng thẳng về một tên đội trưởng phát động thế công.
Có người thứ nhất, hiển nhiên là có người thứ hai, người thứ ba,.... nhất thời, từ một đối một, một đám nửa bước Chân Nguyên tu sĩ bắt đầu cuốn hai người vào thế công của mình, chủ động lấy một địch hai, tình thế bắt đầu trở nên khó khăn rất nhiều.
“Muốn c·hết!” một tên đội trưởng của Huyết Ma Đường nhìn thấy thế công liên tục đánh về phía mình, trên cổ của hắn bắt đầu nổi gân xanh, hận không thể đem tên này triệt để xé nát.
Con mẹ nó, có để yên cho người ta làm chính sự hay không?
Một đám Huyết Ma Đường chửi mẹ không thôi, mỗi khi bọn hắn muốn thoát ly hướng về phía thành chủ, thì có công kích bay thẳng về phía bọn hắn đánh tới, điều này khiến cả đám nhất thời không cách nào thoát ly ra được, đành phải lấy hai chấp một, tên tu sĩ này đã muốn c·hết như vậy thì không thể trách ta được a!
Mặc dù là có thể câu kéo một chút, nhưng cuối cùng, tu sĩ Đông Thiên Thành vẫn là không cách nào ngăn cản nổi, quân số chênh lệch khiến bọn hắn không cách nào bù đắp lại thiếu hụt này được.
Nhìn thấy có gần mười tên Huyết Ma Đường xông về phía Thành Chủ, bọn hắn cũng không còn cách nào, lấy một địch hai, đã là cực hạn!
Thành Chủ khoác một thân tử bào, khóe miệng dính đầy máu tươi, thần sắc băng lãnh nhìn về một đám hướng về phía mình, ánh mắt lộ ra dữ tợn hung quang, “Nếu các ngươi đã muốn c·hết, ta sẽ thành toàn cho các ngươi!”
Dứt lời, tâm niệm vừa động, cánh tay phất một cái, một cỗ hùng hồn lực lượng từ trong cơ thể của Thành Chủ hiển hóa mà ra, một tấm linh phù phiêu nhiên đột khởi bay đến giữa không trung, từ trong linh phù bắt đầu có từng đường vân màu đỏ lấp lóe mà ra.
Nhìn thấy cảnh này, gần mười tên đội trưởng của Huyết Ma Đường lập tức cảm nhận được một cỗ uy h·iếp chí mạng bao phủ toàn thân, ánh mắt của tên nào tên nấy đều toát ra vẻ hoảng sợ không thôi, có người nhận ra tình huống phát sinh này, cả người lập tức toát ra mồ hôi lạnh quát to một tiếng:
“Linh phù chi uy!”
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!