Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nhục Thân Thành Thánh

Chương 116: Vật đó




Chương 116: Vật đó

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Từ sau cuộc nói chuyện với Lữ Thanh, Nhất Minh đã biết được hầu như các tông môn, gia tộc tại Đông Nam đạo đều sẽ tham gia vào việc truy bắt Huyết Ma Đường lần này.

Hơn nữa,

Sẽ có thêm một số thành viên trưởng lão từ các tông môn tại Đông Hà đạo cùng Đông Bắc đạo cũng sẽ cử người tiến về phụ trợ.

Lữ Thanh chính là đại diện cho Lữ gia trong việc truy tìm lần này.

Không thể không nói.

Thiên Điện đã phát ra mệnh lệnh, các tông môn cùng gia tộc không thể không nghe theo.

Các tông môn tại Đông Hà đạo cùng Đông Bắc đạo đều không có tình nguyện cho lắm, nhưng không có ai dám đứng ra phản bác cái gì.

Dù sao đi nữa thì đây cũng là Thiên Điện phát ra phù chiếu, môi tông môn thất phẩm đều phải cử ra một vị tiến về Đông Nam đạo hiệp trợ, điều này nhất thời làm cho Đông Nam đạo càng ngày càng có nhiều người lui đến.

Đông Nam đạo.

Nơi này hoàn cảnh ẩm ướt, xung quanh có không ít sơn cốc được bao phủ bởi một khu rừng với diện tích không nhỏ, các dãy núi quanh đây được bao phủ bởi một tầng sương mù, hiển nhiên là do hoàn cảnh khí hậu nơi này có một chút đặc biệt.

Trong khu rừng này ngoại trừ có không ít yêu thú còn là một vùng chứa linh dược dồi dào, đa phần các đệ tử của tông môn khi đạt đến tu vi nhất định đều sẽ được các trưởng bối dẫn đến đây lịch luyện trải nghiệm.

Các yêu thú nơi này có tu vi ít nhất cũng là Nhất cấp trở lên, đối ứng với nhân tộc tu vi chính là Tôi Thể cảnh, ngoài ra còn có không ít yêu thú Nhị cấp nhưng không hề có bất kỳ một con yêu thú Tam cấp nào.

Một phần là do linh khí nơi này quá mỏng manh, điều đó khiến yêu thú muốn tấn thăng Tam cấp tại nơi này là một chuyện vô cùng khó khăn, chỉ cần có yêu thú muốn tấn thăng Tam cấp đều sẽ tự hành di dời đến một nơi khác có nồng độ linh khí cao hơn.

Chính vì vậy mà Đông Nam đạo chỉ có Nhất, Nhị cấp yêu thú sinh sống, còn Tam cấp thì không thấy một con.

Có một điều may mắn tại Đông Nam đạo này chính là rất ít khi xảy ra tình trạng thú triều.



Một phần là do tổng hợp lực lượng yêu thú không mạnh bằng Nhân tộc, nếu như cưỡng ép ngạnh kháng mà nói, yêu thú sẽ có khả năng toàn quân bị diệt.

Một phần cũng là do trình độ linh khí tại nơi tại đây đã không thể thỏa mãn Tam cấp yêu thú tu luyện, chính vì thế mà Tam cấp yêu thú hầu như đều không ở lại những nơi có trình độ linh khí thấp như thế này, bọn chúng di dời đến nơi khác cũng góp phần để lại địa bàn sinh sống cho các yêu thú còn lại.

Việc Nhân tộc cùng yêu thú chiến đấu bao lâu nay đều là do tự nhiên mà hình thành, không ai can thiệp việc này, cũng không có Nhân tộc thần quân nào can thiệp vào chuyện này.

Chỉ cần trong phạm vi cho phép, nhân tộc cùng yêu thú chém g·iết lẫn nhau để nâng cao tu vi là chuyện rất bình thường.

Nhân tộc cũng cần yêu thú đến rèn luyện bản thân, yêu thú cũng cần hấp thu Nhân tộc để nâng cao tu vi, cả hai được xem là đôi bên cùng có lợi.

Lúc này,

Tại trong một sơn cốc vô danh ở Đông Nam đạo.

Sơn cốc này được bao quanh bởi không ít sương mù cùng rừng rậm, nếu như nói bên trong Đông Nam Sơn Mạch có cái gì khiến cho người khác chú ý, thì chính là trong rừng này có không ít sơn cốc hoang dã.

Những sơn cốc này một phần là do tự nhiên một phần là do con người tạo nên và một phần là do yêu thú cư trú mà thành.

Hiện tại xung quanh sơn cốc này có không ít sương mù, nếu như không có đặc thù bản lĩnh mà nói, muốn tìm ra sơn cốc này cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Giờ khắc này, sơn cốc ánh đèn chập chờn, bên trong không hề có bất kỳ tiếng động nào.

Có ba thân ảnh toàn thân che kín bởi áo choàng màu đỏ, áo choàng vốn có mũ trùm qua đầu nhưng hiện tại ba thân ảnh này không có ai làm chuyện đó cả.

“Tình hình tra xét thế nào rồi?” một trung niên ngồi tại chính giữa nhìn hai người một chút rồi nhàn nhạt lên tiếng, hỏi.

“Bẩm đường chủ, theo như các huynh đệ truyền tin trở về thì có không ít các thế lực bắt đầu tập trung về Đông Nam đạo, đa phần đều là trưởng lão trong các tông môn tại Đông Hà đạo cùng Đông Bắc đạo.”

Một mỹ nhân ngồi cạnh bên ánh mắt lấp lóe, lên tiếng nói.

“Hừ, đám bọn chúng nghĩ rằng muốn vây c·hết chúng ta tại Đông Nam đạo này sao?



Xem ra bọn chúng vẫn chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, đám người Đông Hà đạo lần trước bị ta đánh răng rơi đầy đất đến bây giờ vẫn không nhớ kỹ, có vẻ như lần trước ta ra tay đối với bọn hắn chưa đủ lực thì phải.

Đã có tin tức gì từ thập lục đường hay chưa?”

Trung niên hừ lạnh một tiếng, dường như đối với đám người tông môn rất bất mãn bộ dáng.

“Vẫn chưa có.” mỹ nữ lắc lắc đầu.

“Bọn họ nói nội trong vòng một tháng sẽ đến, còn việc bọn hắn đến hay không thì chúng ta cũng không quản được, chuyện này còn do Bát trưởng lão phân phó, ta cũng không biết ngài ấy đang dự định làm cái gì đây nữa.”

Mỹ nữ trong giọng nói tràn đầy bất đắc dĩ, ánh mắt nhìn sang trung niên đối diện không biết đang suy nghĩ cái gì.

Nghe vậy, trung niên ngồi giữa trầm ngâm chốc lát, mở miệng nói: “Nếu đã vậy thì chúng ta cũng không cần chờ bọn họ làm gì nữa, cứ hành động dựa theo kế hoạch trước kia là được.”

“Huyết Đông!” trung niên ngồi giữa lớn giọng một cái.

Trung niên ngồi kế bên bất chợt giật mình tỉnh dậy, một tay quệt lấy nước dãi trên miệng, hai mắt mơ hồ nhìn xung quanh một vòng, mở miệng nói: “A! đường chủ ngài gọi ta?”

Nhìn thấy cảnh này, đường chủ cùng mỹ nữ cũng không biết nói cái gì cho phải!

Ba người ở đây đều là đường chủ cùng hai đường phó, nhưng tên đường phó Huyết Đông này lại lười vô cùng lười.

Nếu như để hắn đi chém g·iết mà nói, hắn còn cao hứng. Còn nếu bảo hắn bàn kế hoạch gì đó thì miễn đi, hắn buồn ngủ còn không kịp nữa là!

“Ngươi cùng Ngọc Mạn đích thân điều tra “vật đó” hạ lạc đi, với thuật ẩn thân của hai người các ngươi hẳn là không có vấn đề gì, ta đi gặp đám người kia vận động một chút.” Huyết Kỳ Phong ánh mắt lấp lóe, trầm giọng nói.

“Điều tra? oài…” Huyết Đông ngáp một cái, thần sắc có vẻ buồn chán vô cùng.

“Thế nào? nếu trong điều kiện cho phép, ngươi có thể tìm một số tên cùng bọn hắn đánh một trận, theo Ngọc Mạn nói, có không ít tên từ Đông Hà đạo tiến về nơi này, ngươi xem đó mà làm.”

Huyết Kỳ Phong liếc nhìn Huyết Đông một bộ ngáp dài ngáp ngắn bộ dáng, nhàn nhạt nói.



Huyết Đông nghe đến điều này hai mắt liền tỏa ánh sáng, thần sắc tựa như được tân sinh một dạng, hắn nhanh chóng bật dậy thân hình, giọng điệu tràn đầy năng lượng: “Hahaha, đám chuột nhắt đó lại đến nơi này? thế thì ta phải ra ngoài một vòng mới được!”

“Ngươi ra ngoài lần này lấy thông tin làm chủ yếu, nhớ phải tra rõ “vật đó” hạ lạc trước tiên, mọi chuyện ngươi nên nghe theo Ngọc Mạn an bài, nếu lỡ vì ngươi mà xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, ngươi cứ chờ h·ình p·hạt tới thân đi.”

Huyết Kỳ Phong ánh mắt híp thành một đường, trầm giọng nói.

“Haha, đường chủ xin yên tâm, ta trước giờ có làm hỏng chuyện lần nào đâu, thế xin nhờ cả vào Ngọc Mạn muội a!” Huyết Đông cười ha hả nói ra.

Huyết Ngọc Mạn cũng không có nói cái gì chỉ gật gật đầu một cái, sau đó hai tay kết một pháp quyết, một vòng huyết quang màu đỏ lập tức bao phủ hai người, trong chớp mắt, hai thân ảnh liền trở nên mở hồ biến mất tại chỗ!

“Được rồi! Để ta lĩnh giáo một chút sức lực của các ngươi đi, bắt đầu từ Bách Hoa Tông trước vậy…”



Đã năm ngày trôi qua từ khi Lữ Thanh rời đi.

Nhất Minh hôm nay cũng đã hấp thu hoàn toàn hai giọt Huyết Ti mà không hề gặp bất kỳ trở ngại nào.

Lần này hắn hấp thu cùng lúc hai giọt Huyết Ti đều không có gặp được tên áo đỏ trước kia, hắn cũng không biết vì sao lại dạng này, chắc hẳn là có liên quan đến việc hắn đã trở nên mạnh hơn không ít.

Vì lẽ đó mà hai giọt Huyết Ti không còn khiến hắn lâm vào huyễn cảnh như trước.

Điều này khiến Nhất Minh thở phào nhẹ nhõm!

Hắn luyện hóa hai giọt Huyết Ti lần này khiến nhục thân trở nên cường hãn hơn không ít, đặt biệt là Thập Nhất mạch ẩn ẩn đã có dấu hiệu bị rạn nứt.

Nếu như tiếp tục hấp thu Huyết Ti rèn luyện nhục thân mà nói, hẳn là thêm hai giọt Huyết Ti nữa là đủ để bản thân xông phá Thập Nhất mạch!

Hắn không biết lần này khai mở Thập Nhất mạch sẽ có nguy hiểm gì hay không, dù sao lần khai mạch trước đó khiến hắn lâm vào huyễn cảnh bên trong.

“Nếu ta có thể khai mở Thập Nhất mạch mà nói, hẳn là có thể ngăn lại nửa bước Chân Nguyên công kích a?” Nhất Minh nhìn lấy cánh tay phải của mình thầm nghĩ.

Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!

Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!