Chương 4:
Trong tài khoản của Vân Mạt bây giờ chỉ còn có bốn tinh tệ, ăn, uống, ở, có chỗ nào không cần tiền đâu?
Cho dù phải giả chết ăn vạ cô cũng không thể xuất viện.
Theo pháp luật của Tinh Tế, bệnh nhân chưa khỏi hẳn, tuyệt đối không được từ bỏ trị liệu!
Bây giờ huyền lực của cô không dùng được nữa, trong tay cũng không có ngân châm, không tiện gian lận cho lắm.
Vì thế, lúc người máy đến kiểm tra, Vân Mạt bắt đầu nín thở.
Người máy bận rộn nửa ngày trời, Vân Mạt cũng nín thở nửa ngày trời, mặt mũi nghẹn đến nỗi đỏ bừng.
Ngay lúc bộ ngực căng phồng lên sắp nổ tung, cuối cùng cũng nghe được giọng nói vô cảm của người máy.
"Nồng độ oxi trong máu thấp hơn độ chuẩn, đề nghị tiếp tục quan sát."
Phù...
Đợi nó đi khỏi, Vân Mạt chậm rãi thở ra một hơi, con mẹ nó có thể không thấp được ư?
Có khác gì triệu chứng của bệnh treo cổ tự vẫn đâu, may mà đây là người máy kiểm tra, chỉ nhìn số liệu.
Nếu là con người đến đây, với chút kỹ xảo này của cô thì chỉ vài phút là lộ tẩy ngay.
Vân Mạt bật người, ngồi dậy từ trên giường, tiếp tục lướt mạng Tinh Võng.
Đầu tiên cô truy cập vào Thiên Độ tìm kiếm diễn đàn có lượt truy cập cao nhất là 666bbs, vừa truy cập vào đã thấy đời sống tình cảm gì đó, mua sắm, trang trí tiệc cưới, du lịch gia đình, còn có trang sức châu báu,...!Hầu như mọi thứ đều có đủ.
Bất luận là ở thời đại nào, phụ nữ đều là người tiêu pha nhiều nhất, cũng là người nhiều chuyện nhất.
Vân Mạt ấn vào chuyên mục đời sống tình cảm, đăng ký một ID là "Chuyên gia giải tỏa ưu phiền".
Trong phần tự giới thiệu, cô chân thành viết: "Dù Tinh Tế theo chủ nghĩa duy vật, nhưng vẫn có những thời điểm chúng ta chìm đắm trong sự mê man, không biết con đường phía trước ra sao, cũng không rõ quá khứ đã trải qua những gì.
Bạn đã từng nghĩ tới chuyện, thật ra trăm kiếp nhân sinh đều có quy luật hay chưa? Kiếp trước gieo nhân, kiếp này gặt quả.
Chuyên gia giải tỏa ưu phiền, là người bạn mà bạn cần nhất lúc này.
Gieo quẻ lục hào, bát tự đoán mệnh, xem phong thủy, quan hệ mẹ chồng nàng dâu, bệnh vô sinh,...!Hoan nghênh mọi người thêm bạn bè để trò chuyện riêng nhé!"
Vừa post xong một bài viết, Vân Mạt lại di rời trận địa, y nguyên nội dung vừa rồi, rồi post vào một chuyên mục khác.
Đang bận rộn đến luống cuống chân tay, một tiếng "Tinh..." lại vang lên.
Trên màn hình trí não hiển thị một nhắc nhở màu đỏ: "Hôm nay cô đã post quá nhiều thông tin rác, Tinh Võng nhắc nhở: hành động của cô không phù hợp với luật tự do ngôn luận của Tinh Tế, ngoại trừ tài khoản thứ nhất được giữ lại, tất cả các tài khoản khác sẽ bị khóa."
"Mẹ kiếp!" Đôi mắt của Vân Mạt trừng lớn.
Tinh Võng cái em gái mày chứ, cha "Đông Tấn*" của mày còn chưa nói gì đâu, thế mà mày đã dám khóa tài khoản của bà.
*Đông Tấn: hình như là công ty mẹ Thiên Độ.
Vân Mạt nhất thời tức giận đến đập đầu vào tường.
"Tích tích..."
Lập tức có người máy nghe thấy động tĩnh đi đến kiểm tra.
Mặt Vân Mạt tối sầm lại, nằm vật tại chỗ.
Hai người Hạ Lạc ở giường bên cạnh vốn đang cãi nhau, thấy động tác của cô thì đồng thời trợn mắt há miệng, khóe miệng cũng run rẩy kịch liệt.
Vân Mạt dùng lại chiêu cũ, tiếp tục nín thở, người máy chữa bệnh tiếp tục ghi vào hồ sơ bệnh án: "Không xác định rõ phản ứng bệnh lý", sao đó rời đi.
Không có tiền nửa bước khó đi! Tự bản thân mình tuyên truyền, xem ra không có quá nhiều tác dụng.
Hai ngón trỏ của Vân Mạt chọc chọc vào nhau, con ngươi đảo lia lịa.
Năm phút sau, cô truy cập vào giao diện của diễn đàn 666bbs, tìm kiếm khách hàng tiềm năng từ những lời phàn nàn của dân cư mạng trong chuyên mục Nhất Thủy.
"Bạn đã từng thấy mẹ chồng kỳ quái thế này chưa?"
Một bài viết của tài khoản được gắn chữ VIP đỏ chót đã thu hút sự chú ý của cô, bên dưới có mấy nghìn bình luận trả lời lại, coi như nhân khí tạm ổn.
Vân Mạt thầm suy đoán, không có chút áy náy vì đã mượn chuyện đau đớn của người khác để quảng cáo.
Cô click vào...
Đã lâu không gặp*: "Tính theo Tinh Lịch, tôi sinh năm 1136, tuy không phải quá giàu có gì, nhưng ít ra khi con cái kết hôn, trong nhà cũng sẽ cho một trăm triệu tinh tệ làm của hồi môn..."
* Nguyên văn là 好久不贱.
Chữ tiện (贱) ở đây có phiên âm là jian4, đồng âm với chữ gặp (见), khi đọc nghe thành đã lâu không gặp.
Bên dưới có người bình luận:
Giấc mơ thiếu nữ lạnh lùng: "Cô đang khoe khoang trá hình đúng không?"
Bà lão nhà bên: "Đừng ồn, yên lặng đọc tiếp đi."
"..."
Sinh năm 1136 Tinh Lịch? Vậy năm nay khoảng 36 tuổi, bây giờ tuổi thọ của con người cũng được kéo dài hơn, tuổi thọ trung bình là khoảng 200, mới 36 tuổi đúng là không lớn lắm, có thể coi như bông hồng vừa hé nở.
Đã lâu không gặp: "Tôi kết hôn được hai năm, chồng tôi tự mở một công ty vận chuyển trên Tinh Võng, cũng nằm trong top năm các công ty cùng lĩnh vực, là công ty nào thì tôi không tiện nói tên."
Dưới đoạn này lại là vô số bình luận:
Người gặp người thích: "Chủ tus nói đi, rốt cuộc là công ty nào thế?"
Đoan Mộc nữ vương: "Mẹ nó, chủ tus cô tiết lộ nhiều thông tin quá rồi, chồng cô nhất định sẽ bị đào ra cho xem."
Bảo vệ hoa cúc: "Chủ tus, cô như vậy là không được đâu? Công ty vận chuyển trong top 5 trên Tinh Võng, lại vừa kết hôn được hai năm, lấy thiên kim nhà giàu năm nay 36 tuổi, có phải công ty "Vận chuyển Quang Quang" không?"
"..."
Đã lâu không gặp: "Lúc mới kết hôn mọi chuyện vẫn ổn, mẹ chồng đối xử với tôi cũng rất tốt, gia đình hòa thuận.
Công ty của người yêu mấy lần gặp sự cố, đều nhờ có nhà tôi chống đỡ mới đứng vững lại được."
"Từ lúc tôi bắt đầu tiến vào hội đồng cổ đông, mâu thuẫn cũng bắt đầu xuất hiện..."
"Mẹ chồng tôi mặt xưng mày xỉa, ăn vạ ở nhà tôi không đi..."
"Trong nhà tôi rõ ràng có người máy nội trợ tốt nhất, nhưng bà ấy vẫn muốn tự tay dọn dẹp nhà cửa cho chúng tôi, ngay cả đồ lót của tôi cũng..."
Bà lão nhà bên: "Chủ tus à, cô xác định mình không phải đang khoe khoang chứ?"
"..."
Đã lâu không gặp: "Nếu nhận định tôi là người khoe khoang thì cô có thể cút rồi."
"Các người có biết bà lão kia muốn làm gì không? Bà ta đang ám chỉ tôi nên ở nhà làm việc nhà, hầu hạ con trai bà ta, cút khỏi hội đồng cổ đông."
"..."
Phía dưới bình luận là một cuộc khẩu chiến.
Dân cư mạng ở tinh tế bây giờ rất lợi hại.
Huống chi, trong bài viết kia chủ tus lại tiết lộ quá nhiều thông tin.
Không mất nhiều thời gian, đã có người đào ra ảnh chụp một nhà ba người của chủ tus, thậm chí còn có tiểu sử của từng người, chi tiết đến không thể chi tiết hơn.
Lầu càng xây càng cao, quần chúng ăn dưa ngày càng nhiều, đôi mắt của Vân Mạt cũng càng ngày càng sáng rực lên.
Có hi vọng, đây chính là cơ hội của cô!
Vân Mạt nín thở thêm lần nữa, sau khi thoát khỏi cuộc kiểm tra của người máy, cô bình luận bên dưới bài viết.
Chuyên gia giải tỏa ưu phiền: "Chủ tus hiểu lầm mẹ chồng cô rồi.
Tướng mạo mẹ chồng cô trung hậu, chắc chắn là người tốt."
Thanh Lâu fans: "Chuyên gia giải tỏa ưu phiền là ai thế? Không phải nick ảo của mẹ chồng chứ?"
Chuyên gia giải tỏa ưu phiền: "Người có vấn đề không phải mẹ chồng cô, mà là chồng cô kìa."
Đã lâu không gặp: "Cô đừng có nói năng bậy bạ, người yêu tôi ngày nào cũng ân cần hỏi han tôi, chỉ tiếc không thể dính bên cạnh tôi hai tư tiếng mỗi ngày, sao có thể có vấn đề gì?"
Chuyên gia giải tỏa ưu phiền: "Là thật mà, không tin thì cô thử tra tài khoản ngân hàng của cô đi, có phải gần đây có chuyển khoản cho anh ta không?"
Đã lâu không gặp: "Tôi không thích nghe cô nói linh tinh, hôm qua chồng tôi mượn tôi hai trăm triệu để quay vòng vốn, hôm nay sẽ trả, cô cút đi!"
Quần chúng ăn dưa: "Mẹ nó, mượn thật kìa."
Chuyên gia giải tỏa ưu phiền: "Chồng cô ngoại tình!"
Đã lâu không gặp: "Có cái rắm ấy! Trong công ty chỗ nào cũng có cơ sở ngầm của tôi, không có một người phụ nữ nào có thể tới gần anh ấy."
Quần chúng ăn dưa: "Đánh nhau đi, đánh nhau đi, nhanh lên, đốt thêm lửa đi.
Dưa này quá thơm rồi, đừng có dừng lại nhé!"
Nhã nhặn bại hoại: "Chẳng lẽ chỉ có mỗi tôi muốn biết, Chuyên gia giải tỏa ưu phiền sao lại biết được chuyện này à?"
Chuyên gia giải tỏa ưu phiền: "Gian môn* (1) của chồng cô khuyết hãm, dương khí trên cung phu thê quá vượng, xu hướng tính dục* của hai người không hòa hợp."
*Gian môn: vị trí từ hai đuôi mắt kéo sang hai bên, hay còn gọi là Cung phu thê
* Xu hướng tính dục: gồm 4 dạng: dị tính luyến ái, song tính luyến ái, đồng tính luyến ái và vô tính luyến ái.
Trong câu trên, Vân Mạt có ý ám chỉ chồng chủ tus là gay.
Chủ tus có xu hướng tính dục là dị tính luyến ái, mà vợ chồng chủ tus có xu hướng tính dục không hòa hợp => xu hướng tính dục của chồng chủ tus chỉ có thể là đồng tính luyến ái hoặc song tính luyến ái => anh ta là gay.
Quần chúng ăn dưa: "Mẹ nó..."
Quần chúng ăn dưa: "Chủ tus mau cãi lại đi! Mau tháo giày ra hung hăng ném lên mặt cô tam nói cho cô ta biết cô ta nói nhầm rồi!"
Dường như bọn họ sợ chuyện chưa đủ lớn.
Chuyên gia giải tỏa ưu phiền: "Tôi nói rồi, dương khí trên cung phu thê của chồng cô quá vượng! Anh ta thích đàn ông!"
Vẻ mặt của quần chúng ăn dưa không thể tin được: "..."
- ----
"Bốp".
Trong văn phòng làm việc nọ, một người phụ nữ yểu điệu bỗng nhiên đứng bật dậy, đẩy tất cả đồ đạc trên bàn làm việc xuống đất.
"Phu nhân có yêu cầu gì ạ?" Có vệ sĩ lập tức tiến lên hỏi chuyện.
"Tra cho tôi, Lý Tư Tường đang ở đâu? Có phải đang ở cùng trợ lý Chu Vũ Hào của anh ta không? Tra tất cả các tài sản dưới danh nghĩa của Chu Vũ Hào cho tôi."
"Vâng, phu nhân!"
Móng tay sơn màu đỏ cắm chặt xuống mặt bàn, đôi mắt hạnh nhìn chằm chằm giao diện máy tính.
"Chuyên gia giải tỏa ưu phiền? Nếu cô không thể giải phiền cho tôi, tôi sẽ để cho cô ăn đủ!"
- ----
Chương 5:
[Quần chúng ăn dưa: @Chuyên Gia Giải Tỏa Ưu Phiền, tiếp tục nói đi! Chủ tus cô lặn đi đâu rồi?]
[Bảo Vệ Hoa Cúc: Đừng có ngừng lại, tiếp tục đi chứ!]
Lúc này, Vân Mạt lại thấy người máy y tế tiến lại gần mình, cô chỉ kịp đánh một dòng chữ cuối cùng rồi bắt đầu tập trung đấu trí đấu dũng với người máy.
Ở bệnh viện có ăn có ở, ai cũng không thể bắt cô rời đi.
Nhưng lần này lại không đơn giản giống lần trước, sau khi người máy ghi lại năm lần bảy lượt, lại kiểm tra toàn diện cho cô, cực kỳ... cực kỳ tốn thời gian.
Vân Mạt phí rất nhiều tâm cơ, nào là nín thở, ho khan, cộng thêm vừa xem tướng, bói toán khiến tinh thần lực cô hao tổn không ít, cuối cùng cũng thành công biến bản thân thành dáng vẻ yếu ớt.
Đám người trên mạng đang đầy háo hức hóng kết cục của câu chuyện này thì thấy dòng bình luận cuối cùng của Chuyên Gia Giải Tỏa Ưu Phiền.
[Chuyên Gia Giải Tỏa Ưu Phiền: Hoan nghênh mọi người ghé thăm Hoa Hạ Dịch Học Đường, mười khách hàng đầu tiên sẽ được giảm giá 50%.]
Quần chúng ăn dưa trên mạng vẫn đang gào khóc, nhưng đương sự không có ai xuất hiện.
[Bà Lão Nhà Bên: Các người nói xem, hai người họ đều đi đâu rồi?]
[Giấc Mơ Thiếu Nữ Lạnh Lùng: "Không phải đi bắt gian rồi chứ?]
[Người Gặp Người Thích: Tôi đến cửa hàng trực tuyến xem rồi, cửa hàng của Chuyên gia giải tỏa ưu phiền chắc chắn là một cửa hàng lừa đảo, đã hoàn tất giám định!]
- ----
Có tiền có thể sai khiến ma quỷ, huống chi là thiên kim nhà hào môn như Vương Vũ Hinh.
Chỉ mất hai tiếng đồng hồ đã điều tra ra toàn bộ chuyện giữa Lý Tư Tường và Chu Vũ Hào.
Quần chúng ăn dưa trên mạng vẫn đang thảo luận rôm rả. Không biết lần này Chuyên Gia Giải Tỏa Ưu Phiền muốn lừa đảo cái gì. Sau khi bàn tán xong thủ đoạn của mười vụ lừa đảo lớn nhất tinh tế, một loạt bài viết mới đã thu hút sự chú ý của mọi người.
"Lãnh đạo công ty "Vận chuyển Quang Quang" ra tay tát Lý Tư Tường!"
"Thiên kim hào môn cứng rắn đá ông chồng số khổ."
"Những chuyện không thể nói giữa Lý Tư Tường và Chu Vũ Hào."
[Quần chúng ăn dưa: Mẹ nó, cái này... ra bài không theo lẽ thường.]
[Bà Lão Nhà Bên: Chuyên gia giải tỏa ưu phiền kia, chẳng lẽ là thám tử?]
[Đoan Mộc Nữ Vương reply Bà Lão Nhà Bên: Chắc vậy rồi, cô nhìn câu đối trên cửa hàng nhà cô ấy xem, thiên địa vạn vật không gì không biết, cái này không phải hàm ý là bất cứ chuyện gì cũng có thể tra ra à?]
[Quần chúng ăn dưa: Có đạo lý!]
- ----
Chờ Vân Mạt vào lại diễn đàn, cô suýt nữa phun ra một ngụm máu.
Trí não nhận được không ít lời mời thêm bạn, nhưng đa số là nick ảo đăng bài quảng cáo. Đám thương nhân kia đúng là không chừa bất kỳ thủ đoạn nào, ngay cả tài khoản của cô mà cũng dám vào đây để quảng cáo.
Còn có một bộ phận bảo cô đi theo dõi người mà bọn họ chỉ định, nhớ cung cấp ảnh chụp và ghi âm làm bằng chứng.
Để tìm hiểu xem có chuyện gì xảy ra, Vân Mạt chỉ có thể quay trở lại bài viết vừa nãy, đọc xong bình luận, cô chỉ có thể cạn lời.
Không ai tin tưởng cô có thể bói toán thì thôi đi, lại còn tưởng tượng cô thành thám tử, hacker gì đó.
Vân Mạt thở dài, quyết định dùng cách khác.
Không phải không có ai vào cửa hàng ư? Vậy cô sẽ dùng nick ảo tự khen ngợi mình, ít nhất cũng tăng thêm vài điểm nhân khí.
Sau vài giây, bên dưới cửa hàng đã xuất hiện vài bình luận:
"Đúng là cửa hàng có tâm, cái gì cũng biết."
"Năm kia nhà tôi mất một chậu hoa, nhờ có đại sư chỉ điểm nên mới tìm thấy."
"Đại sư thật sự rất lợi hại. Tôi nghe lời của đại sư, hôm nay ở công ty nói ít đi một chút, lúc ra cửa nhớ đi về phía Đông, quả nhiên hôm nay không đụng vào tiểu nhân, trên đường về nhà thì gặp xe của giám đốc bị hỏng, tôi còn tiễn giám đốc một đoạn đường..."
Vân Mạt vừa cười vừa gõ từng bình luận một.
Qua một lúc sau, nụ cười trên mặt cô cứng đờ lại.
Cái tình huống gì thế này? Vì sao sau mỗi bình luận đều được ghi chú mã số thiết bị của cô, còn gắn thêm hai chữ "Vân Mạt" nữa.
Vân Mạt lập tức đổ mồ hôi lạnh, lúc này cô mới nhớ ra, trung tâm thương mại Tinh Võng vì muốn chuẩn hóa công tác quản lý và hạn chế những bình luận dối trá, mỗi tài khoản đều được gắn với thông tin nhận dạng của chủ tài khoản như: tên thật, mã số thiết bị đăng nhập,... Một người có thể lập nhiều nick ảo, nhưng nếu lên mạng giả vờ làm khách hàng thì sẽ trực tiếp bị lột da.
Mẹ nó, quá độc ác mà!
Vân Mạt vội vàng xóa từng bình luận một, vì thế, cửa hàng lại khôi phục về trạng thái không người hỏi thăm, không có bình luận.
Vân Mạt hậm hực nằm xuống giường. Ở cái thời đại mà công nghệ có thể giải quyết tất cả các nhu cầu này, anh muốn khiến người khác tin tưởng phong thủy có thể thay đổi số vận, còn khó hơn lên trời. Mấy chuyện này huyền bí khó giải thích, không thể dùng khoa học hay chủ nghĩa duy vật để lý giải, vậy có khác gì người si nói mộng đâu.
Vân Mạt nằm trong chốc lát, thử phân tích xem có phải do hai câu đối mà cô viết kia thổi phồng cửa hàng quá mức, khiến người ta vừa nhìn thấy đã sợ không.
Cô cân nhắc nửa ngày, có nên nhận một đơn miễn phí không nhỉ?
Năm phút sau, Vân Mạt vẫn không thấy có tin tức gì, nên đành phải vào cửa hàng trực tuyến, định bụng sửa lại phạm vi kinh doanh.
"Cải Thảo đã đặt đơn hàng đầu tiên, chúc mừng khai trương, mời chủ tiệm kiểm tra đơn hàng."
"..."
Đôi mắt Vân Mạt kinh ngạc đến trợn tròn lên, như được bơm máu sống lại.
Cô mang tâm tình vô cùng kích động, mở ra văn bản ủy thác của khách hàng đầu tiên."
"Tôi là Cải Thảo, cha tôi bị thương nặng giờ đang hôn mê, mẹ kế suốt ngày ra ngoài, tôi hoài nghi bà ta đang lên kế hoạch mưu đoạt sản nghiệp của cha tôi. Nhờ cô giúp tôi theo dõi bà ta 24/24!"
"..."
Một ngụm máu nghẹn ở cổ Vân Mạt, không thể phun ra, nuốt xuống cũng không được. Đây là xem cô thành thám tử thật à?
"Tinh..." Trí não lại vang lên tiếng thông báo.
"Tài khoản của bạn đã nhận được ba vạn tinh tệ, hình thức thanh toán trả trước, sau khi hoàn thành ủy thác bạn mới được sử dụng."
Đang lúc Vân Mạt định liên hệ với đối phương để hủy đơn đặt hàng, thấy vậy thì ngón tay khẽ dừng một chút.
"Tinh..." Bộ đàm của trí não lại vang lên thêm lần nữa.
"Khách hàng đã lựa chọn phương thức giao dịch kết toán một - bồi thường ba, trong một tuần không thể hoàn thành ủy thác, bạn phải bồi thường cho khách hàng số tiền gấp ba lần."
Vân Mạt: "..."
Tinh Võng là cha của cô đúng không? Sao có thể chơi con mình một vố thế cơ chứ?
Cô chưa bao giờ biết hóa ra còn có quy tắc hố người đến mức này! Không phải cô chỉ lỡ cài đặt phạm vi kinh doanh lớn một chút thôi ư?
Đôi mắt vô hồn của Vân Mạt đảo đảo qua phần phạm vi kinh doanh, cảm giác trái tim đều co rút lại.
Trước mặt, không cần biết cửa hàng có kiếm ra tiền không, nhưng chỉ cần có thêm vài khách hàng như thế này nữa, không thèm nói hai lời đã chuyển khoản trước, chắc số tiền cô thiếu nợ phải chất đầy hệ ngân hà.
Kiềm nén cơn đau răng, Vân Mạt sửa lại phạm vi kinh doanh, để lại hai lựa chọn:
1. Thám tử (chỉ cung cấp kết quả, không cung cấp chứng cứ).
2. Y sư (chỉ nhận người sống, không nhận người chết).
Đã làm đến mức này rồi, chắc không còn vấn đề gì nữa đâu nhỉ?
Vân Mạt online rồi liên lạc với Cải Thảo
[Vân Mạt: Đơn hàng của cậu tôi sẽ nhận.]
[Cải Thảo: À.]
[Vân Mạt: Mời cung cấp thông tin của người cần điều tra.]
[Cải Thảo: Không phải cô "không gì không biết" ư? Hơn nữa trong văn bản ủy thác tôi đã nói rồi, cô có thể từ chối đơn hàng của tôi, nhưng nếu cô muốn nhận thì phải vượt qua bài kiểm tra của tôi!]
[Vân Mạt:... ]
Còn có thể từ chối à? Ở đâu thế?
Cô kéo xuống dưới văn bản, ở góc phải màn hình có một dòng chữ được viết bằng cỡ chữ cực nhỏ: "Có tiếp nhận không?".
Câu trả lời mặc định là "Có."
Chơi nhau à?
Vân Mạt cảm thấy mình bị tổn thương sâu sắc.
Tinh Võng sao có thể gian trá như thế cơ chứ?
[Vân Mạt: Cậu chắc là mình không đến để đùa tôi chứ?]
[Cải Thảo: Ồ, tôi kiêm chức người đánh giá!]
Vân Mạt giận sôi lên được, cô vừa mới đến thôi, Tinh Tế bắt đạt một người mới là cô, vậy mà xem được à?
[Vân Mạt: Gửi ảnh chụp lòng bàn tay trái cho tôi.]
[Cải Thảo: Làm gì?]
[Vân Mạt: Chẳng lẽ cậu cho rằng, thám tử lợi hại là có thể mò kim đáy bể à?]
Ở đầu bên kia, một thanh niên tóc vàng đang ngậm que kẹo mút, vừa trả lời vừa nói với bạn cùng phòng.
"Cho tôi mượn ảnh lòng bàn tay trái của cậu."
"Làm gì?" Bạn cùng phòng khó hiểu hỏi.
"Tôi muốn xem cái tên lừa đảo này ra chiêu gì?" Cải Thảo nói.