Nhị Thiếu Lạnh Lùng, Trái Tim Đã Trao Cho Người Tình

Chương 54: Ớ Đây Người Ta Lấy Chồng Sớm Lắm




Rửa bát xong thì Cẩn Vy cũng đi vào trong phòng nằm.

"Em đi đâu vậy ." .

" Đi về phòng ."

" Đó là phòng của dì em mà ."

" Thì anh cứ ở phòng của em đi ." Cẩn Vy vừa mới nói xong thì liền bị Dục Thịnh kéo về phòng .

" Bụp." Dục Thịnh khóa cửa lại rồi đẩy cô xuống giường ...

" Anh định làm cái gì nữa đây ."

" Chỉ là muốn giúp em mà thôi ." nói xong Dục Thịnh liền ngồi xuống dán vết thương lại cho cô ,đầu gối đã bị trẩy xước rồi .

" Khong dau ha. "

" Không đau ."

"Xong rồi, ngủ thôi ."

" Chúng ta ngủ sao. "

"Ừ ,chúng ta ngủ, dì em đi rồi đầu có ai ở đây đâu."

"Ở lại đây đi ,ở nhà có 2 người mà em qua kia ngủ, anh ở đây 1 mình cũng sẽ rất chán đấy ."

"Ừm, vậy cũng được " cuối cùng thì Cẩn Vy cũng gật đầu đồng ý rồi nằm xuống giường ..

" Em vì cứu dì của em cho nên em mới tìm đến anh à ."

" Anh biết rồi sao. "

"Ừm, mới biết đây thôi ."

"Dì ấy rất quan trọng với em cho nên em cũng không thể bỏ mặc dì ấy được, với lại em cũng cần tiền để giúp cho người ta ,dù sao thì dì ấy cũng đã gây thương tích cho người ta. "

" Sao em không nói thật với anh chứ." .

' Lúc đó chúng ta chưa quen biết nhiều, với lại chúng ta là đôi bên cùng có lợi mà ." cô nói ra rất nhẹ nhàng

" Ừm ,đúng là đôi bên cùng có lợi ."

" Thú thật thì khi ấy em không muốn dính dáng tới anh đầu ,bởi vì anh đã có bạn gái rồi, không muốn Châu Xuân phải hiểu lầm nhưng mà không ngờ là bây giờ em lại là tình nhân của anh ,đúng là mọi thứ đã được ông trời định sẵn hết rồi ."

"Chắc là vậy rồi .".

" Nếu không có biến cố này chắc em cũng sẽ không đồng ý đúng không ."

"Ừm ."

"Anh cũng thế, anh chỉ thích những người tự nguyện mà thôi, như vậy mới không có ràng buộc .".

Lát sau thì Cẩn Vy cũng đã ngủ thiếp đi, Dục Thịnh cứ nằm đó mà nhìn cô mà thôi.

"Dễ ngủ thật đấy." Dục Thịnh hôn lên trán của cô.

( Reng .reng ..)

( Alo mày đâu rồi, tụi tao đến mà không thấy đâu .)

( Tao đi về quê của Cẩn Vy rồi ..).

( Sắp chia tay rồi mà còn muốn làm cho con gái người ta lưu luyến nữa hả mạy .)

( Suy nghĩ tích cực lên đi ...]

[ Ồ mày thì hay rồi, bây giờ thì đi chơi ,còn tụi tao thì lo dùm mày không đó. Tân Đại không có nghi ngờ gì cả ,anh ta bây giờ đang lo đám cưới cho mình đấy ,đã vậy còn tổ chức hoành tránh tráng nữa chứ ,mày chưa được 100 ngày nữa mà đã nôn nóng đến như vậy rồi .)

( Kệ anh ta đi ,tụi bây chỉ cần theo dõi là được rồi .)

(Yên tâm đi ,có cho người theo dõi rồi. À ông của mày về nước rồi đó ,mày định như thế nào đây...)

( Khi nào về thành phố thì tao sẽ gặp ông nội..)

(Ừm ,cứ như vậy đi ,chứ gạt ai thì gạt chứ gạt ông ấy thấy có lỗi quá đi ,ông của mày đã già rồi .)

( Ừm ,tao biết rồi .) nói xong Dục Thịnh liền cúp máy....

Tân Đại mọi chuyện sẽ sớm kết thúc mà thôi, anh quá nôn nóng rồi, nhưng mà tôi sẽ không tha cho anh dễ dàng như vậy đầu .

Đến chiều thì Cẩn Vy cũng đã thức dậy, Dục Thịnh vẫn còn ngủ. Cô lúc này cũng đi ra ngoài rửa mặt cho tỉnh táo ..

Cần Vy đi ra trước quét nhà ,bây giờ cũng đã chiều rồi, quét xong thì cô cũng đi nấu cơm.

" Chị mới về hả."

" Ừm chị mới về ."

" Du Phi em vào trong nhà chơi ,chị lấy bánh cho em ăn ."

"Dạ.."

Thằng nhóc này mới 9 tuổi thôi mà đã cao lớn rồi, lớn hơn lúc trước, khi ấy nó chỉ có bé tí mà thôi.

Du Phi kéo ghế ra ngồi xuống, Cẩn Vy thì đi lấy bánh cho thằng bé ăn ,là bánh ngô lúc sáng cô vừa mới làm ,ăn cái này rồi uống thêm trà trái cây là hết bài .

" Ngon lắm chị ."

" Um, ngon thì ăn nhiều vào ."

" Dạ ,nước này chị làm luôn hả. "



" Um, đúng rồi em uống đi, uống hết thì chị lấy cái khác cho ."

"Dạ ,cám ơn chị. "Du Phi nói chuyện rất là dễ nghe ,ngọt ngào hơn Dục Thịnh nữa.

" Chị về đây luôn sao ,chị học xong chưa ."

" Chưa ,chị học chưa có xong.".

"Chị học lâu quá đi ,con gái trong xóm này lấy chồng hết luôn rồi, ở đây chắc chỉ còn mình chị đấy. "

" Thật ư ."

" Đúng vậy ,con trai cũng vậy ,bọn họ cũng lấy vợ hết rồi, hồi tuần rồi ở đây có tận 2 cái đám cưới đấy ,em được ăn đã đời luôn ."

" Em là nhất rồi ."

" Haha." thằng bé cười phá lên .

" Vậy chị định khi nào lấy chồng đây. "

Nhỏ nhỏ mà nói chuyện y như người lớn vậy .

" Cái này còn lâu lắm ."

" Chị không sợ sẽ ế chồng hả ,.."

" Không sợ ,có gì phải sợ chứ ."

"Sợ chị luôn đấy ,lấy chồng rồi thì sẽ không cần đi làm nữa ,như vậy khỏẻ muốn chết ."

" Sao mà em rành thế nhỉ ."

" Thì anh hai em đấy ,anh ấy lấy vợ rồi, thì vợ anh ấy chỉ cần ở nhà mà thôi, anh ấy thì đi làm ."

" ổ." Cẩn Vy ổ lên 1 tiếng.

" Mà em nói chị nghe ở trong xóm cũng có mấy người thích chị lắm đấy ."

"Nhưng chị đâu có biết họ đâu ."

" Họ biết dì Thảo My mà ,mà chị đó sớm muộn gì thì dì ấy cũng sẽ bắt chị lấy chồng mà thôi. '''

" Em lo xa qua roi ."

" Haiz là chị quá kén chọn rồi, hay là chị không thích đàn ông. ".

" Sao em biết chị ấy không thích đàn ông vậy ." Dục Thịnh bước ra rồi ngồi kế bên cạnh của Du Phi .

" Đây là ai vậy chị."

" Bạn của chị tên là Dục Thịnh ."

"À."

" Thì em đoán thôi,chứ từ đó giờ có thấy chị ấy quen ai đâu, cuộc sống quá là nhàm chán. ".

"Đúng là nhàm chán thật." Dục Thịnh cười cười rồi cầm miếng bánh bỏ vào miệng của mình .

" Anh ấy thật sự là bạn của chị hả."

"Du Phi em đói lắm rồi, đừng nói chuyện nữa ,em ăn bánh đi ."

" Cũng không đói lắm đâu ."

" Anh đói ,em lấy thêm cho anh đi."

"Ờ ờ." sau đó thì Cẩn Vy cũng chạy vào trong lấy thêm bánh.

" Anh đẹp trai anh là bạn của chị ấy hả. "

" Ừm, là bạn rất thân ."

"Vậy anh mau hối chị ấy có bạn trai đi ,chứ chị ấy đẹp như vậy mà không có bồ thì uồng lắm ."

" Uing cai gi ."

" Thì uồng tuổi xuân đấy, còn không thì anh lấy chị ấy luôn đi. "

"Em mấy tuổi rồi mà nói chuyện y như người lớn vậy ."

" Em 9 tuổi rồi ."

"9 tuổi mà y như 29 tuổi vậy, toàn nói chuyện của người lớn."

"Vậy ư."

"Ừm ,"..

Tự nhiền ở đầu lại lổi ra đứa trẻ này vậy nhỉ, đã vậy còn nói chuyện chồng con nữa chứ ,cái gì mà bắt Cần Vy đi lẩy chồng nữa ,cô ấy còn nhỏ mà ,bộ ở đây con gái đi lấy chồng sớm như vậy ư .

" Du Phi ở đây người ta lấy chồng sớm lắm hả ."

"Đúng ,đúng, không những con gái mà con trai điều như vậy mà ,tầm 18 đến 19 tuổi thì đã lấy chồng lấy vợ rồi, bằng tuổi chị ấy chắc đã sinh con mất rồi ."

" Sớm vậy ."

"Ừm ở đây là vậy đấy, thường được mai mối rồi gả đi mà thôi, ở xóm này toàn là như vậy thôi ."

"Ừm ,nhà có điều kiện không, lỡ như lấy về rồi tiền đâu mà sống chứ."

" Có bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu thôi ."



"Ồ."

"À mà anh Thịnh , lát nữa anh rảnh không,em dẫn anh đi chơi ."

" Rảnh ,anh đâu có làm gì đâu ."

" Vậy ăn cơm chiều xong thì đi ra ngoài xóm chơi đi ,chứ ở trong nhà chán lắm. Còn không thì rủ chị Vy lên thị trấn chơi. "

"Ừm, em rủ đi ,anh rủ chị ấy không đi."

" Được, vậy để em rủ cho ,chị ấy sẽ không từ chối em đâu ."

"Em tự tin ghê ."

" Đương nhiên rồi, em và chị ấy rất thân đấy ,có cái gì ngon thì điều cho em ăn, chẳng hạn như món bánh ngô này đây ."

"Um.,."

Anh đâu có rảnh rỗi mà đi so đo với 1 đứa trẻ chứ, dù gì đi nữa thì anh cũng đã chạm vào Cẩn Vy rồi chứ đứa nhóc này có làm được đâu ,tự nhiên lại cảm thấy hãnh diện với chiến tích của mình ghê.

" Anh cười gì vậy ,trồng biến thái quá đi ."

"Em.."

" Em nói anh biến thái ."

"Ừm."

Cẩn Vy đặt đĩa bánh xuống rồi cũng chỉ biết cười mà thôi .

"Em ăn đi đừng cười nữa ."

"Chị cũng cười mà, trông anh ấy có chút biến thái thì phải, đúng không chị ."

" Ừ cũng đúng ." cô gượng gạo nhìn anh .

" Chị ơi, lát nữa chúng ta đi chơi đi ,sẵn cho anh ấy biết nơi này luôn .

" Ứm, cũng được, em về nhà xin ba mẹ rồi tắm rửa sạch sẽ đi ."

" Dạ được." sau đó thì Du Phi liền chạy ra khỏi nhà .Lúc này đây ở đây chỉ còn có 2 người mà thôi .

" Em dám nói anh biến thái hả ."

"Em ..em không cố ý đâu ."

Nhưng trong lòng cô lại nghĩ như thể đẩy ,đúng là rất biển thái nha .

"Em còn cười cợt anh nữa mà ."

" Vậy anh nghĩ xem bản thân của anh có không đây ."

" Không có ."

Cái này có tin được hay không vậy .

" Tối nay em chết với anh ."

" Anh định làm cái gì đây ."

"Em biết là anh muốn cái gì mà." .

"Em biết nhưng mà không thể được ."

"Không gì là không được, anh sẽ nhẹ nhàng mà."

"Như lúc trưa mà nhẹ nhàng à ."

" Thi nhe hon nuta ,em yen tam chua ."

" Ừm ,anh làm sao cũng được, nhưng đừng để dì thấy nếu không chẳng biết thanh minh ra làm sao ."

"Được, được, anh bịt rồi mà. "

"Bánh này ngon quá đi."

" Ừm vậy anh ăn nhiều vào, hết thì em làm cái khác cho anh .Anh ngồi đây ăn đi ,em đi nấu cơm ."

' Ừm ,có cần anh phụ không."

" Cũng được, anh cắt cà chua được không ."

" Được mà ,món tủ của anh đấy ,anh làm được .".

Liệu có làm được không đây ,lúc sáng đã bị đứt tay tận 2 lần rồi, cảm thấy anh ấy phù hợp cầm bút hơn là cầm dao .Chứ cẩm dao mà thấy máu người nhiều hơn máu của thịt nữa ,Cẩn Vy cũng cảm thấy rén ở trong lòng quá đì .

Dục Thịnh đi theo sau Cần Vy, cô đi trước anh .

Vừa bước vào bếp thì cô dọn dẹp lại 1 chút, lao bếp cho sạch sẽ.

"Em nấu cơm trước, anh đợi 1 chút. "

" ปm ."

" Nhà em có vườn rau hả ." anh nhìn ra ngoài cửa sổ thì nhìn thấy .

"Đúng vậy, dì em có trồng vài loại rau ."

"Ừm ,ở quê trông thích thật đấy ."

' Anh thích nghi nhanh thật, em cứ tưởng là anh sẽ không thích chứ."

" Anh thấy nó yên bình và dễ chịu lắm ,ở đây cũng rất vui mà ." có thể là anh cảm thấy nó mới mẻ cho nên mới có ấn tượng mạnh mẽ và sâu sắc như thế đấy .