"Cốc...Cốc..Cốc. Chủ tử thuộc hạ có thể vào sao?" Hắc Sát bên ngoài thư phòng cẩn thận gõ cửa hỏi ý kiến.
"Vào đi." Minh Nguyệt nhàn nhạt trong phòng trả lời. Thời gian phần lớn khi nàng ở Huyết Sát đều là ở thư phòng giải quyết công vụ. Đám người Hắc Sát nếu muốn tìm người chỉ cần đến thẳng thư phòng là có thể gặp được.
"Két...Chủ tử, vừa nhận được mật báo các chủ Dạ Ám đã xuất hiện." Hắc Sát suốt thời gian qua vẫn vâng lệnh chủ tử chú ý hành tung của đám người Dạ Ám các.
Vừa rồi thuộc hạ gửi mật báo về các chủ Dạ Ám đã xuất hiện. Hắn không dám chậm trễ lập tức tới bẩm báo. Hắn biết chủ tử vẫn luôn chờ tin tức này.
"Tin tức là thật?" Minh Nguyệt đang viết gì đó trên án thư lập tức buông bút lông trong tay xuống hướng ánh mắt kinh hỉ về phía Hắc Sát. Giongj nói cũng không che giấu nổi sự kích động.
" Chủ tử yên tâm. Thông tin hoàn toàn chính xác. Ta vẫn luôn cho người theo dõi động tĩnh của bọn chúng. Có vẻ sự việc người làm đêm qua đã chọc người đó thật sự phải ra mặt." Hắc Sát khẳng định tin tức của mình hoàn toàn chính xác. Chắc chắn không có sai xót gì.
"Được rất tốt. Món nợ ân oán bao lâu cuối cùng cũng sắp tính được rồi. Sau khi về ngươi đi chuẩn bị một chút ta muốn việc này giải quyết càng nhanh càng tốt."
Minh Nguyệt không che giấu đươc sự hưng phấn trong lòng mà hạ lệnh cho Hắc Sát đi làm việc. Cái gai trong lòng bao năm cuối cùng cũng sắp nhổ bỏ được rồi.
Sau chuyện này nàng liền yên tâm trở về sống nốt quãng thời gian yên bình bên cạnh hắn.
"Chủ tử. Thứ lỗi cho thuộc hạ hỏi một câu không phải. Cớ gì người lại cố chấp bám giết Dạ Ám các chủ và người của Dạ Ám các thà chết cũng không buông như vậy? Hai người có thâm thù đại hận gì không thể giải quyết hay sao?" Hắc Sát nói ra suy nghĩ trong lòng bấy lâu nay. Hắn vẫn không hiểu trước đó Huyết Sát và Dạ Ám có hiềm khích gì. Chỉ biết từ khi hắn ra nhập Huyết Sát lâu tới nay đã vài năm cũng làm tới hộ pháp rồi nhưng giữa Huyết Sát và Dạ Ám vẫn tồn tại một mối quan hệ dây dưa nào đó rất khó giải thích. Mà chủ tử thì sống chết phải tìm ra Dạ Ám các chủ cho bằng được.
"Hắc Sát à, có một số chuyện ngươi thật sự không hiểu. Giữa ta Dạ Ám các chủ chỉ có thể một người tồn tại. Thân phận của ta không như những gì các ngươi nhìn thấy. Sự tồn tại của Dạ Ám các chủ chính là hòn đá ngáng đường cả vận mệnh của ta. Bởi vì ta đi ngược lại vận mệnh nên bắt buộc một trong hai chúng ta phải chết.
Ít nhất như vậy bản thân ta mới không cảm thấy hối hận. Ngươi hiểu không?" Minh Nguyệt cũng không trực tiếp nói ra nguyên nhân Huyết Sát và Dạ Ám đối đầu suốt bao năm nay. Chuyện về Nhật Nguyệt kiếm trước khi tìm ra chân tướng tốt hơn hết là càng ít người biêt càng tốt. Đến cả Long Nhật Hàn và đám người Ám,
Ảnh, Mị, Hồ nầng cũng chưa từng đề cập tới với bọn họ. Nàng muốn tự mình giải quyết chuyện này trong yên lặng.
"Là thuộc hạ nhiều lời. Xin chủ tử trách phạt." Biết rằng bản thân đã hỏi điều không nên Hắc Sát lập tức thi lễ nhận tội. Qủa thật là hăn sđã sai xót. Việc của chủ tử đâu cần một tên thuộc hạ như hắn phải hiểu biết kai chứ. Chỉ cần nàng thấy cần thiết dù bảo hắn xuống núi đao biển lửa hắn cũng cam nguyện không một lời oán thán.
"Thôi được rồi không có gì mà tội với không tội cả. Trở về đi làm viêc đi, ta không có chuyện gì." Minh Nguyệt nhìn thái độ cuống quýt nhận tội của Hắc Sát không khỏi cảm thấy dở khóc dở cười. Tự hỏi không biết mấy người bộn họ đã đi theo nàng bao nhiêu năm rồi mà cứ động tí lại đòi nhận tội với thingr tội. Qúa quy củ đi.
"Thuộc hạ tuân lệnh. Chủ tử nghỉ ngơi sớm ta đi trước." Biết được chủ tử không có ý trách tội Hắc Sát lập tức đi thu xếp theo những gì nàng phân phó.
Sau khi Hắc Sát rời đi Minh Nguyệt ngồi trầm tư tại án thưu một lát rồi đứng dậy rời đi. Để thuận tiện xứ lý công việc Minh Nguyệt đặc biệt cho người sửa lại cấu trúc thư phòng và phòng riêng của nàng. Đằng sau thư phòng có lối đi trực tiếp thông tới phòng nàng.
Ở trong phòng nàng nhìn qua một vòng không có gì thay đổi mới yên tâm đi tới kệ sách đặt ở góc phòng. Không phải nàng không tin tưởng những người thuộc hạ của mình mà đó là thói quen trước giờ của nàng. Quan sát mọi vật, mọi việc xung quanh một cách cẩn thận để đảm bảo an toàn nhất có thể. Đâu ai khẳng định mười phần mọi thứ xung quanh đều an toàn tuyệt đối đâu chứ.
Ở trên kệ sách nàng nhẹ nhàng thay đổi vị trí của vài cuốn sách. Cạch... một tiếng vang lên. Sau kệ sách lộ ra một ngăn mật thất nhỏ. Bên trong đặt không gì khác chính là Phá Nguyệt kiếm. Ngày thường nếu không mang theo bên người thì Phá Nguyệt kiếm đều được nàng đặt ở chỗ này. Nhìn căn phòng tuy đơn giản nhưng để đề phòng vạn nhất đều đã được bố trí cơ quan. Chỉ cần không cẩn thận đi vào sẽ mất mạng. Trên dưới Huyết Sát lâu cũng không ai có ý định dám đi vào tư phòng của lâu chủ. Nơi này gần nhưu là an toàn tuyệt đối để giấu đồ vật.
Với tay lấy Phá Nguyệt kiếm ra khỏi mật thất rồi nhẹ nhàng đóng mật thất lại. Minh Nguyệt nhìn thanh kiếm trong tay không khỏi thất thần. Mới ngày nào tới nơi này thân xác chỉ là một đứa trẻ. Thế mà đã gần mười năm trôi qua, nàng cũng có được Phá Nguyệt kiếm từng ấy thời gian. Vòng quay vận mệnh chính là kì diệu nhưu vậy. Mọi chuyện từ những ngày đầu nầng đến thế giới này cho tới hôm nay đều từu từ tua lại. Cũng vì thanh kiếm quái đản này mà Phượng Minh Nguyệt nàng phải đánh đổi quá nhiều thứ. Bao gồm cả thân nhân bên cạnh mình.
Mọi việc có đáng hay không chính nàng cũng không biết nữa. Có lẽ chính vòng quay vận mệnh đã an bài như vậy. Chủ nhân của Nhật Nguyệt kiếm lần lượt xuất hiện. Hà cớ gì còn để nàng trao tâm cho Long Nhật Hàn? Vừa khéo Phượng Minh Nguyệt nàng trước giờ vốn không tin cái gọi là số mệnh đó. Lần này nàng chính là phải nghịch thiên cải mệnh mà đi. Nam nhân nàng đã nhìn trúng cho dù là ông trời cũng không có quyền xen vào.
"Phá Nguyệt, ngươi không trách nếu như ta phá vỡ cái gọi là vận mệnh đó chứ? Thật đáng tiếc hắn xuất hiện không đúng thời điểm. Trách rằng số mệnh lại an bài người như ta làm chủ của ngươi. Nếu đã không thể ủy khuất nam nhân của ta vậy thì chỉ đành ủy khuất nam nhân kia mà thôi." Minh Nguyệt cầm Phá Nguyệt kiếm trong tay mà tự nhủ. Đây cũng chính là quyết định cảu nàng. Cho dù có chết cũng không thể phụ nam nhân chính mình đã nhận định.