Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn

Chương 678




Tôi và Chu Nguyên Hạo liếc mắt nhìn lẫn nhau, Chu Nguyên Hạo lại hỏi: “Nguyệt Hy, thứ con vừa mới ăn kia, con còn ăn thêm được nữa không?”

Thứ vừa rồi kia là chỉ oán quỷ, là ác quỷ cấp thấp nhất, Nguyệt Hy lắc đầu: “Không ăn được.”

Lấy sức ăn hiện tại của con bé thì chỉ có thể ăn oán quỷ, nhưng về sau trưởng thành rồi thì tu vi sẽ càng ngày càng mạnh mẽ, chỉ sợ là đến cả Quỷ Tướng, Quỷ Vương thì con bé cũng đều có thể ăn được.

Tôi cũng không biết, đây được coi là niềm vui hay nỗi lo đây.

Chúng tôi ôm Nguyệt Hy trở về nhà, cô nhóc quỷ này ăn xong rồi lập tức ngủ, tư thế ngủ thật sự quá đáng yêu, tôi nhịn không được mà hôn một cái trên mặt con bé.

Trải qua mấy ngày quan sát, chúng tôi phát hiện, sức ăn của Nguyệt Hy không được coi là nhiều lắm, qua ba ngày sẽ ăn một con oán quỷ, mà hơn nữa, con bé luôn có thể tìm đến đồ ăn một cách chuẩn xác.

Ngày hôm đó chúng tôi đến cửa hàng, Nguyệt Hy ngồi ở bên trong giỏ hàng, mặc một bộ váy công chúa màu hồng rất đẹp, làn da vừa trắng vừa mịn, đáng yêu đến lạ thường.

Một cô gái xinh đẹp đi ngang qua, đùa cô: “Thật là một bé con xinh đẹp, con bé được bao nhiêu tuổi rồi thế?”

Nguyệt Hy ngẩng đầu nhìn cô ấy một chút rồi nắm lấy tay của tôi, nói: “Mẹ, con muốn ăn đồ ăn cô ấy đang cõng trên lưng kia kìa.”

Tôi mở con mắt âm dương ra xem xét, thấy cô gái xinh đẹp kia đang mang trên lưng một linh nhi, là oán quỷ, còn chưa kịp phát triển hoàn thiện, trên bụng còn treo một nửa dây rốn.

Có vẻ như là linh nhi rất sợ hãi Nguyệt Hy, e dè nép sát vào người của cô gái xinh đẹp kia, toàn thân run lẩy bẩy.

Người đẹp còn trêu lại con bé: “Trên lưng cô không có đồ ăn đồ ăn, không bằng cô mua đồ ăn vặt cho con có được không?”

Tôi vội vàng nói: “Trẻ con không hiểu chuyện, nói lung tung, cô chớ để ý.” Sau đó vỗ nhẹ vào lưng Nguyệt Hy: “Nguyệt Hy, mau chào tạm biệt cô đi.”

Nguyệt Hy bất đắc dĩ nói tạm biệt, sau đó nhìn về phía vong trẻ sơ sinh sau lưng cô gái kia mà nuốt nước bọt, dọa con vong trẻ sơ sinh kia sợ hãi chui thẳng vào trong người cô ta.

Lúc này, Chu Nguyên Hạo đi tới, thấp giọng nói: “Trong nhà vệ sinh có oán quỷ.”

Tôi nhẹ gật đầu, đang định đẩy giỏ hàng đi qua, chợt nghe được có người kêu lên: “Nguyên Hạo.”

Tôi ngẩng đầu lên thì trông thấy trước mặt mình là một cô gái vóc người rất đẹp, cô gái đó mang dáng vẻ thướt tha, vòng eo tinh tế, mái tóc uốn lọn xoăn lớn, có một sự xinh đẹp hoà quyện giữa khí chất nữ vương và thiếu nữ ngọt ngào.

“Nguyên Hạo, thật sự là anh kìa.” Nét mặt cô gái ấy tràn đầy hứng khởi: “Lúc em ở nước ngoài thì nghe nói anh xảy ra chuyện, gọi điện thoại về cũng không có được tin tức gì chính xác, nhìn thấy anh không có việc gì thật sự là tốt quá rồi.”

Tôi kinh ngạc hỏi: “Đây là…”

Chu Nguyên Hạo bình tĩnh nói: “Đây là Mộ Ngọc Khiết.”

Mộ Ngọc Khiết vội vàng nói: “Tôi là em gái của anh ấy, có quan hệ rất tốt với anh ấy.”

Em gái?

Tôi hoài nghi nhìn về phía Chu Nguyên Hạo, anh lạnh lùng nói: “Là người nhà của Mộ Ngọc Vy.”

Mộ Ngọc Vy là mẹ kế của Chu Nguyên Hạo, tôi nheo mắt một chút, ánh mắt của Mộ Ngọc Khiết bỗng nhiên dừng lại trên người Nguyệt Hy, kinh ngạc nói: “Bé gái này là…”

Chu Nguyên Hạo nói: “Đây là con gái của tôi.”