Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn

Chương 535




“Đội trưởng Ngao, con lệ quỷ kia tại sao lại muốn gặp tôi?” Tôi không nhịn được mà hỏi lại: “Lẽ nào hắn ta biết tôi sao?”

“Bọn chúng đến từ địa ngục.” Đội trưởng Ngao nghiêm túc nói: “Sáng sớm hôm nay, một đường hầm dẫn xuống địa ngục được phát hiện ở khu phía Tây, cũng may lần này chỉ một vài hồn ma thoát ra được.”

Sắc mặt tôi trở nên nghiêm trọng, lại nghe anh ta nói: “Không gian gần đây càng ngày càng không ổn định, các nơi ở Hoa Quốc, à không, không chỉ là Hoa Quốc, mà ngay cả nước Đại, Nhật Quốc còn có cả các nước khác trong khu vực Đông Nam Á khác nữa, chỉ cần là quốc gia có liên kết với mười tám tầng địa ngục đều xuất hiện con đường thông tới địa ngục, đặc biệt là nước La ở phía Nam, tổn thất ở nơi đó vô cùng nghiêm trọng.”

Trong lúc nói chuyện, chúng tôi đi đến tầng thứ mười lăm, Đông Phương Lân cùng Tư Hoàng Lăng đều đã ở đó rồi.

Ngao Dũng gật đầu chào Đông Phương Lân, Đông Phương Lân ấn nút trên tường, cánh cửa bằng kim loại ở bờ tường đối diện từ từ nâng lên, lộ ra cửa kính bên trong.

Đây là một loại thuỷ tinh đặc biệt, nghe nói bên trong đã thêm một loại bột thiên tài địa bảo nào đó, trên mặt còn khắc một lá bùa, chính là kiểu ngay cả Quỷ Nhiếp Thanh cũng không thể phá được.

Tôi bước lên trước, phát hiện hồn ma thanh niên trẻ tuổi đang bị giam cầm bởi một sợi chỉ đỏ, tay chân hắn ta bị trói chặt, treo trong phòng giam, linh hồn bị ăn mòn tạo thành những cái lỗ, máu thịt lộ ra, thậm chí ngay cả mặt cũng bị ăn mòn một nửa, trông vô cùng gớm ghiếc.

Đông Phương Lân trầm giọng nói: “Khương Lăng đã đến rồi, cậu muốn nói gì thì mau nói đi.”

Con lệ quỷ chậm rãi ngẩng đầu liếc nhìn tôi, Chu Nguyên Hạo và Khương Kha một lượt, theo bản năng hiện lên vài tia sợ hãi, thế nhưng rất nhanh đã hiện lên tia hưng phấn cùng phấn khích.

“Tôi đến từ tầng mười thứ mười một của địa ngục.” Trên mặt con lệ quỷ hiện lên vẻ ngông cuồng: “Rất nhanh, rất nhanh thôi, địa ngục sẽ hợp nhất cùng với trần gian, đến lúc đó cánh cổng địa ngục sẽ mở ra, tất cả chúng tôi sẽ đến trần gian, nơi này sẽ trở thành thiên đường và bãi săn bắt của chúng tôi, thời đại của quỷ sắp đến rồi. Ha ha ha!”

Hắn ta kiêu ngạo cười phá lên, quỷ khí trên người đầy ma mị, tôi lập tức lùi về sau một bước, cao giọng nói: “Không ổn, hắn ta sắp tự phát nổ rồi!”

Chưa đợi tôi nói hết, một tiếng nổ lớn vang lên, cả căn phòng giam rung chuyển dữ dội, nhưng kì lạ là trên cửa kính hoàn toàn không hề có vết nứt nào, mà hồn ma sau khi phát nổ cũng tan thành mây bụi.

Sắc mặt của Ngao Dũng, Đông Phương Lân và đám người kia đều rất khó nhìn, nếu như những gì con lệ quỷ đó nói là sự thật, như vậy thì trần gian bây giờ sắp phải đối mặt với tận thế hay sao.

“Cô Khương, xin lỗi nhưng tôi phải nói thẳng.” Ngao Dũng nhìn tôi với ánh mắt sâu xa, thích thú nói: “Tại sao lệ quỷ lại cố tình nói những điều này cho cô nghe vậy?”

Sắc mặt tôi u ám, giọng điệu cũng không được tốt nói: “Làm sao tôi biết được? Còn không thì anh đi hỏi hắn ta đi.”

Ngao Dũng nhíu mày, Phương Đông Lân vội vàng đi ra hòa giải: “Khương Lăng, tổ trưởng Ngao cũng không có ác ý gì, cô cũng đừng có vì thế mà phiền lòng.”

Tôi khoát tay áo nói: “Tôi thật sự không biết, có lẽ là bởi vì nhà của chúng tôi từ xưa đến nay có mối quan hệ sâu sắc với địa ngục chăng?”

Nhà họ Khương có một phương pháp bí mật dùng để mở cửa của địa ngục, bà nội đã từng ghi chép lại là vào lúc ngày xưa, tổ tiên nhà họ Khương đã đủ thực lực để có khả năng đi vào địa ngục.

Nhưng trong lòng tôi vẫn rất tò mò không hiểu được, sở dĩ lệ quỷ đến tìm tôi là bởi vì tôi là tướng quân Phi Viêm của địa ngục hay sao. Từ khi từ trụ sở tổ bốn đi ra, có lẽ bởi vì đã sử dụng sức mạnh tinh thần vượt quá giới hạn nên tôi cảm thấy cực kì mệt mỏi, còn chưa tới nhà thì tôi đã ngủ gục rồi.

Chu Nguyên Hạo ôm tôi, nhẹ nhàng để tôi lên giường, cúi người khẽ hôn một cái vào trán tôi rồi đi ra khỏi phòng, còn không quên dán trên cửa một chiếc bùa cách âm.

Sắc mặt anh u ám, mà người ngồi đối diện anh trên sô pha chính là Khương Kha đang uống rượu vang, nói: “Rốt cuộc thì ở địa ngục đã xảy ra chuyện gì rồi?”

Khương Kha uống một ngụm rượu vang, nằm nửa người trên sô pha, có một sự quyến rũ đặc biệt kì lạ trên khuôn mặt tuấn tú của thiếu niên: “Nghe nói thiên đạo xuất hiện chút vấn đề, sự cân bằng giữa địa ngục và trần gian bị phá huỷ, hai thế giới đang từ từ chồng lên nhau.”

“Vì sao lại xảy ra vấn đề này?” Chu Nguyên Hạo cau mày hỏi.

Khương Kha giơ ly rượu lên cao đối diện với ngọn đèn thuỷ tinh, nhẹ nhàng lắc lắc ly rượu: “Nghe nói là có liên quan tới quỷ vật viễn cổ trấn áp ở nơi sâu nhất tại tầng địa ngục thứ mười tám.”

Ánh mắt Chu Nguyên Hạo trong suốt mà lại thâm trầm, vẻ mặt anh trầm lại.