Chương 12: Seel Của Anas; Milotic Của Sana; Cuộc Hẹn Đấu Pokemon.
Sau khi nói chuyện về Wally, cả ba người tiến đến địa điểm đầu tiên trong buổi đi chơi, đó chính là khu ăn vặt.
Hai bên đường là những quán đồ ăn, cả nhóm dừng chân tại trước quầy kem và nước ép, cả ba vừa đi tham quan vừa thưởng thức những cây kem mát lạnh cũng như hương vị ngọt ngào của nước trái cây. Sau đó là đến khu bán vật phẩm cho Pokemon, tỉ như những quả Poke ball trang trí lấp lánh, trang phục, và cả những phụ kiện đeo.
Rời khỏi khu bán vật phẩm, ba người lựa chọn địa điểm đến tiếp theo là trung tâm Pokemon.
Cả ba người tìm và xem các Pokemon của các nhà huấn luyện đã đặt chân đến thành phố này.
"Nhìn kìa, bên kia là Seel đó. Loài này hiếm thấy lắm đấy, chúng thường sống ở những vùng nước lạnh thôi, nên gần như không thể thấy nó ở Hoenn đâu." Ace tìm thấy một Pokemon hiếm, chỉ cho Milcah và Masato xem.
"Tớ đoán là anh ta đã du hành và thu phục Seel ở vùng khác rồi mới đến đây." Sau đó Ace nói với vẻ đầy tự tin.
Trong khi Ace nói, cả ba tiếng lại gần nhà huấn luyện của Seel, anh ấy đang chải lông cho Pokemon.
"Chào anh, em là Ace." Ace tiến lên trước bắt chuyện.
"Còn em là Milcah/ Masato." hai người còn lại cũng tiến đến chào hỏi.
"Ồ, chào mấy em, anh là Anas, không biết các em gọi anh để làm gì thế?" Anas nghe được tiếng những đứa bé, thì quay lại nhìn, mỉm cười nói.
"Thật ra.. Anh ơi, anh có thể kể cho bọn em nghe về Seel của anh được không ạ? Trong sách em đọc thì hình như loài này không sống ở Hoenn thì phải." Ace hỏi Anas. Milcah cùng Masato cũng nhìn Anas với đôi mắt lắp lánh.
"Tưởng chuyện gì, chuyện này thì dễ thôi mà." Anas nhìn chúng tôi có vẻ căng thẳng thì cười lên, đối với anh chuyện này chẳng đáng là gì. Nhưng anh cũng biết vì sao bọn trẻ lại thế, vì từ nhỏ anh cũng rất thích nghe những câu chuyện về Pokemon từ các người lớn trong làng, cũng như những câu chuyện của khách lữ hành đi ngang qua.
"Chuyện là thế này..." Anas nhớ lại và bắt đầu kể.
Anh Anas lớn lên tại vùng Hoenn này, vào dịp anh lên 9, gia đình anh có chuyến đi thăm nhà họ hàng. Trong lúc vui chơi, anh vô tình rơi xuống nước và bị cuốn đi, thật may là gần đó có một con Seel đã lao đến và cứu anh thoát nạn. Lúc lên bờ, anh mới biết đó là một Pokemon hoang dã sống gần đây, chuyên giúp đỡ các Pokemon hay người g·ặp n·ạn.
Anh Anas nghe đến đây, thì quyết định đến con sông đó tìm để cảm ơn và cũng như kết bạn với Seel. Thế là những ngày ở nhà họ hàng, anh Anas đều đến con sông để chơi với Seel. Rồi một ngày, anh Anas đến con sông nhưng không thấy Seel đâu, Anh chờ rất lâu đến cuối cùng không chờ được đành ra về, nhưng khi anh buồn bã thì nghe thấy tiếng kêu của Seel từ đâu đó. Anh Anas đi tìm và thấy Seel đang b·ị t·hương, trên bộ lông bạc mượt mà có những vệt đỏ như có vật sắc bén tạo ra.
Anh Anas đã cõng Seel về nhà họ hàng để trị thương, từ đó cả hai lại càng thân thêm. Đến khi anh Anas phải trở về nhà, anh đến tạm biệt Seel, tuy nhiên Seel lại quay người rời đi, anh thấy vậy buồn bã trở về. Sáng hôm sau khi anh sắp lên đường thì nghe thấy tiếng của Seel, Seel lao đến xe của nhà của gia đình anh, vùi đầu vào anh, rồi nhả thứ đang ngậm trong miệng ra, đó là một viên Big Pearl óng ánh, mà theo phỏng đoán của ba anh giá trị của nó là không hề thấp tí nào.
Đến lúc ấy, anh Anas mới biết được là Seel đã dành thời gian tìm viên Big Pearl đển làm quà tạm biệt cho anh. Anh Anas đã rất xúc động, khi bước lên xe cả anh và Seel đều lưu luyến không rời.
Và thế là người họ hàng của anh Anas đã đề nghị, khi anh đủ tuổi trở thành huấn luyện viên sẽ quay trở lại đoán Seel. Cả hai đã đồng ý với điều đó.
Anh Anas kết thúc câu chuyện của mình.
"Wow, câu chuyện hay thật." Ace cũng không kiềm chế được nữa thốt lên.
"Không chỉ hay mà còn cảm động nữa." Milcah cũng cảm thán.
"Đúng vậy, cậu chuyện thật là tuyệt vời, ước gì em cũng có câu chuyện như thế." Masato tán thành, cũng như ước ao.
Seel bên cạnh nghe Anas kể xong cũng nhổm người vỗ tay. Trong lúc, chúng tôi đang háo hứng bàn tán về câu chuyện của Anas thì có giọng nói từ xa vang lên.
"Không nghĩ tới là cậu lừa gạt cả những đứa trẻ nữa đấy Anas. Đến cả Seel cũng phải vỗ tay thán phục cậu kìa." Một cô gái có mái tóc đỏ cột kiểu đuôi ngựa, vừa bước tới vừa vỗ tay.
"Lừa gạt gì chứ? Đây gọi là truyền cảm hứng có biết không? Chẳng phải chúng ta đều lớn lên với những điều đó sao?" Anas không chút nào ngại ngùng nói.
"Xì, đúng là đồ không biết xấu hổ, gì mà gọi là truyền cảm hứng chứ, với lại chỉ có cậu là bị anh Nagai Hana lừa mà thôi." Cô gái cột tóc đuôi ngựa nói.
----
• Nagai Hana
Có lẽ là mũi dài, do tui dùng gg dịch nên không biết đúng không, Anh em thông cảm nha :))
----
"À chị ơi, chị là ai vậy? Còn lừa gạt là sao ạ?" Ace nghe hai người nói chuyện, trong lúc nhất thời cả ba người đều không hiểu được gì, nên lên tiếng hỏi.
"À, chào các em, chị là Sana. Chị sống cùng làng với cậu ta, còn về chuyện chị nói cậu ta lừa gạt, thì do câu chuyện của cậu ta chỉ là bịa ra thôi." Sana chào nhóm của Ace, sau đó chỉ tay vào Anas nói.
"Ể, là vậy sao?" Mọi người nhìn Anas nghi vấn.
"Không phải thế đâu, dù gì chuyện của anh không phải hoàn toàn là bịa đâu." Anas định nói, nhưng lại không ai quan tâm lời giải thích của anh ta lắm, vì ai cũng nghe ra câu chuyện của anh ta có bịa đặt. Anas thấy ánh mắt không tin tưởng từ những đứa trẻ thì có chút xấu hổ, nên anh không nói gì nữa cả, và Masato cũng hỏi nghi vấn của mình.
"Thế Nagai Hana là ai vậy ạ?" Masato.
"À, anh ấy là một đạo diễn nghiệp dư, sau quá trình học việc, anh Nagai Hana trở về làng và bắt đầu kể những câu chuyện mà anh bảo là trong quá trình đi học anh ấy đã trải qua. Nhưng ai cũng biết đó chỉ là những câu chuyện anh bịa ra hay là trong kịch bản mà anh ấy viết mà thôi, chỉ có tên ngốc đằng kia tin là thật mà thôi, ngay cả việc đi tìm và thu phục Seel cũng là thế đó."Sana kể về anh Nagai Hana, sau mỉm cười nhìn Anas tung đòn chí mạng.
"Chị Sana ơi, con Milotic này là của chị ạ?" Milcah sau khoảng thời gian im lặng thì lên tiếng.
"Ồ phải rồi, đây là Milotic của chị." Sana gật đầu.
"Wow, nói đẹp quá đi." Masato giờ mới để ý, cũng bất ngờ thốt lên, còn Milcah thì đã đắm chìm vào vẻ đẹp đó ngay từ đầu rồi.
"Đúng thế, đẹp quá đi mất, sao chị có được thế ạ." Ace cũng nhìn Milotic, một Pokemon mà cậu cũng rất muốn có trong đội hình trong Emerald, nhưng chẳng thể câu được em Feebas nào.
"Không thành vấn đề." Sana cười nói.
Chuyện là khi còn bé chị Sana và các bạn đi hái hoa bên cạnh bờ sông, vô tình chị Sana rơi xuống nước. Chị Sana đã được Feesbas cứu giúp, khi chị Sana biết bởi vì vẻ ngoài xấu xí của mình, mà Feebas không được các Pokemon hệ nước trong sông ưa thích, cũng như xua đuổi. Chị đã quyết định đem con Feebas hiền lành này về nhà nuôi với sự đồng ý của ba mẹ. Cứ thế, hằng ngày chị chăm sóc và cho Feebas ăn, rồi đến một ngày Feebas tiến hóa thành Milotic, vẻ ngoài của nó thay đổi ngoạn mục, từ một con cá có phần xấu xí thành một sinh vật xinh đẹp như là nàng tiên cá.
Sau khi chị Sana kể xong nhóm Ace nhìn nhau, câu chuyện của chị Sana rất hay cũng rất xúc động từ sự vươn lên của Feebas, nhưng nhóm bạn lại có cảm giác đã nghe được từ đâu đó rồi thì phải.
"Sao chuyện của chị giống của anh Anas thế ạ?" Ace đưa ra nghi vấn, cậu nhìn chị Sana rồi nhìn anh Anas, có cảm giác như cậu bị lừa lần nữa.
"Hừ, giống cũng đúng thôi, vì nữa đoạn đầu của cậu ta là lấy từ câu chuyện của chị mà. Câu chuyện của cậu ta, các em chỉ có thể tin từ đoạn phát hiện Seel b·ị t·hương, cứu giúp, nhận Big Pearl rồi thu phục Seel mà thôi." Sana liết nhìn Anas lần nữa, rồi nói ra sự thật, và lại một lần nữa như một đòn chí mạng đánh vào Anas.
"Ồ, thì ra là thế." Đến giờ nhóm bạn mới hiểu được toàn bộ câu chuyện.
"Thôi nha, tớ chỉ kể chút chuyện cho bọn trẻ nghe thôi mà. Cậu có cần thiết làm đến mức này không?" Anas lẩm bẩm.
"Thế thì sao nào? Cậu có thể làm gì được tớ? Đánh với tớ chắc, cậu đừng quên là cậu toàn thua tớ không đó." Sana trêu ghẹo.
"Là cậu thách tớ đấy nhé, vậy quyết đấu với tớ đi?" Anas quyết tâm dâng cao nói.
"Tớ từ chối." Sana dứt khoát trả lời. Anas với quyết tâm đang dâng cao của mình như bị dội một gáo nước lạnh, yếu hơn phân nửa.
"Tại sao?" Anas không cam tâm hỏi.
"Tớ không thích những trận đấu vô nghĩa." Sana ra vẻ không quan tâm nói.
"Thế cậu muốn sao mới chịu thi đấu?" Anas hỏi tiếp.
"Nếu cậu muốn đấu thì được thôi. Nếu cậu thua cậu phải đi mua sắm cùng với tớ." Sana như chờ đã lâu, nhưng vẫn tỏ ra không quan tâm lắm.
"Được, còn nếu cậu thua thì sao?" Anas không chút nào để ý.
"Thế thì tớ sẽ mua một món mà cậu ưa thích, thế nào?" Sana đưa ra điều kiện.
"Chốt, vậy giờ ra sân thi đấu thôi nào." Anas đồng ý, rồi tiến về sân thi đấu của trung tâm Pokemon. Anh ta cũng chẳng để ý đến điều kiện thắng thua là gì, chỉ cần cảm thấy không thiệt thòi, là anh liền đồng ý, cứ như thế anh ta tự mình rơi vào cái bẫy của chị Sana đã giăng ra.
Sana như đạt được điều mình mong muốn, mỉm cười đi theo sau.
Ace, Milcah và Masato nhìn nhau rồi cũng đi theo.