Trình Thu Bạch ở trong nhà tăm cả tiếng đồng hồ để dòng nước lạnh cứ thế xối ướt cả người. Đến quần áo cũng không thèm cởi ra. Trình Thu Bạch có thể chắc chẳn bản thân đang không ổn nhưng hắn lại không biết vấn đề ở đầu.
Trình Thu Bạch cảm thấy mình như thể bị chia làm hai một bên nói rằng không thể tổn thương anh cứ tiếp tục như vậy là được một bên thì lại kêu gào hắn chiếm lấy anh biến anh trở thành của hẳn, chỉ có thể ở bên hắn.
Quý Lâm ở bên ngoài lo lắng nhìn vào cửa phòng tắm nhưng hành động ban nãy của Trình Thu Bạch thực sự khiến Quý Lâm cảm thấy sợ. Anh đứng lưỡng lự ở cửa một hồi cũng không gõ nổi.
Ngay lúc Quý Lâm định rời đi thì cửa phòng tắm mở ra. Trình Thu Bạch một đầu tóc ướt sũng, hơi nước hẳn còn vương trên người. Trình Thu Bạch cao hơn Quý Lâm nên cảm giác hiện tại có hơi áp bức.
Quý Lâm cổ thể hiện như không có gì.
- Em tắm xong rồi vậy mau ra ăn đi, đồ ăn sắp nguội rồi.
Nói xong anh liền xoay người đi luôn đến nhìn cũng không nhìn hắn một cái. Suy nghĩ kia trong đầu Trình Thu Bạch lại kêu gào rằng anh đang né tránh hắn nếu cứ tiếp tục anh sẽ rời xa hắn, bỏ hắn lại một mình. Suy nghĩ kia như lời nguyền chôn sâu vài tâm trí hắn phóng đại nối lo sợ kia lên đỉnh điểm.
Ánh mắt Trình Thu Bạch nhìn về phía Quý Lâm đã thay đổi.
Trình Thu Bạch đi nhanh đuổi kịp anh, ba bước thành hai dễ dàng kéo Quý Lâm lại ôm vào lòng. Dường như do lần vừa rồi nên Quý Lâm phản ứng hơi dữ dội. Nhưng Trình Thu Bạch không quá khích như ban nãy nữa hần chỉ ôm anh nhỏ giọng nói.
- Em xin lỗi, anh vẫn tức giận sao? Anh mắng em hay đánh em cũng được đừng tránh né em được không?
Thật ra Quý Lâm cũng chẳng giận gì chỉ là anh bị sốc bởi hành động của hắn. Bản thân Quý Lâm sống tới từng này rồi sao có thể không hiểu cảm xúc của bản thân cho được.
Anh vẫn luôn cảm thấy bản thân quá cầm thú. Tiểu Bạch còn nhỏ như vậy mới được mấy tháng tuổi tuy biết yêu quái không giống con người nhưng suy nghĩ đã thấm nhuần trong anh khiến anh vẫn luồn xem Trình Thu Bạch là một đứa trẻ. Vậy nên thứ tình cảm kia đã được giấu kín đến tận giờ.
Nhưng giây phút Trình Thu Bạch làm ra hành động kia anh có chút sững người. Cắn vào gáy là hành động thần mật chỉ làm với bạn đời của yêu quái. Thể hiện sự chiếm hữu và chủ quyền với bạn đời của mình. Chính vì vậy Quý Lâm cuối cùng cũng đã ý thức được Tiểu Bạch mà anh xem như đứa trẻ vốn đã trưởng thành rồi thậm chí còn có lòng chiếm hữu với anh.
Quý Lâm nắm tay hắn quay lại đối mặt với Trình Thu Bạch. Anh dịu giọng.
- Anh không tức giận, nhưng Tiểu Bạch em nói anh biết, em có biết hành động khi nãy của em có ý gì không?
Trình Thu Bạch nhìn chăm chú Quý Lâm như thể hạ quyết tâm điều gì đó.
- Biết! Tất nhiên em biết nó có ý nghĩa gì.
Quý Lâm sững người. Lời này có thể hiểu là Tiểu Bạch đang thổ lộ với anh không? Ngay lúc Quý Lâm còn đang bối rồi chưa theo kịp thì Trình Thu Bạch đã cho anh thêm một kích trí mạng nữa.
- Anh, em thích anh.
Trình Thu Bạch sau kích trí mạng kia thì tiếp tục bồi thêm một đòn bất ngờ nữa làm Quý Lâm không kịp mà xoay sở. Quý Lâm chỉ cảm nhận được thứ gì đó mềm mại chạm lên môi mình giây sau liền hoảng hồn khi Trình Thu Bạch vậy mà đưa luôn lưỡi vài miệng anh.
Trình Thu Bạch một tay ôm eo một tay giữ chặt gáy Quý Lâm ép anh đối mặt với mình không đường né tránh. Cả người Quý Lâm bị hắn ép chặt hai tay không biết để đầu. Bị hôn đến mức khó thở, khó khăn mà túm lấy áo hắn.
Lưỡi Trình Thu Bạch như rắn lớn len lỏi luồn lách trong khoang miệng Quý Lâm dường như muốn lấy hết dưỡng khí của anh luôn.
Quý Lâm thậm chí bị âm thanh khi hôn của hai người làm ngượng mà đỏ bừng cả mặt. Vành mắt đỏ hoe còn có chút nước. Cả người bị Trình Thu Bạch hôn đến đỏ như tôm luộc, hai chân đứng không cả vững được hắn dễ dàng nhấc bổng người lên.
Quý Lâm đã ngượng giờ còn ngượng gấp bội. Nghĩ sao một người trưởng thành như anh lại bị bế như trẻ con vậy cơ chứ. Quý Lâm vừa định mở miệng kháng nghị thì lại bị Trình Thu Bạch hôn thêm cái nữa. Chữ nghĩa gì cũng đều bị nuốt ngược vào trong.
Trình Thu Bạch đem anh ôm đặt lên bàn, chen người vào giữa chân anh đề anh ra mà hôn. Quý Lâm không có điểm tựa chỉ đành vòng tay ôm lấy cổ hắn. Dù không muốn cứ ở thế bị động bị hắn hôn đến nhũn chân nhưng anh lại không theo kịp tiết tấu của hắn.
Quý Lâm lần nữa ý thức được Tiểu Bạch nhà anh đã không còn là trẻ con nữa. Xem đi còn thành thục hơn cả anh rồi.