Nhật Kí Làm Việc Và Chăm Sóc Yêu Quái Của Bác Sĩ Quý

Chương 51: Chân long xuất thế




Trình Thu Bạch ôm anh dậy từ đống đồ nát. Nước mắt ngắn dài theo nhau rơi xuống. Thực ra Quý Lâm bị thương cũng không đến mức không dậy nổi. Chỉ là thấy hắn đến anh liền cảm giác yên tâm lạ thường không còn muốn

danh dam gi nua, het thay deu dua vao ngudi nay di.

Quý Lâm được hắn ôm ngang liền thuận đà dựa luôn vào lồng ngực ai đó. Anh ôm vết thương ở ngực nhìn hẳn cười nhẹ.

- Tiểu Bạch đến cứu anh rồi à?

Trình Thu Bạch khó chịu một bụng nhiều hơn nữa là đau sót. Nụ cười này của anh còn khó coi hơn cả khóc. Nhìn tới vết thương kia lòng hắn càng thêm tức giận.

Từ lúc mới phá vỏ đến giờ ngoại trừ Quý Lãng ra thì Quý Lâm là người hắn thân cận nhất. Dù hắn chỉ mới thành niên ở cạnh anh cũng không lâu nhưng Trình Thu Bạch biết cảm giác của mình với anh không hề đơn thuần. Hắn muốn giữ anh là của riêng mình bất cứ ai cũng không được phép làm tốn thương anh kể cả hẳn.

Trình Thu Bạch nhìn về phía Thanh Tịch. Bốn mắt nhìn nhau tràn ngập sát khí. Hắn đem Quý Lâm ôm chặt trong lòng kín kẽ không chút hở.

Thanh Tịch nhìn một màn này dĩ nhiên sắc mặt không tốt. Vốn dĩ nhận được tin báo xuất hiện long loại có khả năng liên quan đến yêu nghiệt kia nên ông mới tới. Ai dè giữa đường lại nhảy ra một con kì lân. Kì lân khác với long loại. Chúng là linh thú của trời đất không thể đánh đồng với yêu quái bình thường. Còn long loại ngoại trừ chân long ra thì những thứ khác lại cực kì hỗn loạn. Xấu đẹp gì đều có đủ điền hình chính là yêu nghiệt kia.

- Ngươi hẳn là nên biết thứ mình ôm trong tay kia là yêu nghiệt của long loại. Bản thân ngươi là linh thú cao quý đáng ra nên đứng về phía chúng ta hợp sức để bắt cậu ta mới đúng.

Thanh Tịch thấp giọng nhìn thì như khuyên nhủ nhưng lại mang hàm ý đe dọa thấy rõ. Nhắc đến chữ "yêu nghiệt của long loại" sắc mặt Trình Thu Bạch càng xấu thấy rõ. Đám người tầm thường đó thì biết cái gì cơ chứ? Truyền thừa huyết mạch của hắn có khí tức của chân long, Trình Thu Bạch từng cảm nhận qua nên hắn hiểu rõ khí tức trên người Quý Lâm là như nào thậm chí là người áo đen gặp trên núi Nhạn hay hơi thở kì lạ dính trên người Quý Lâm. Cả ba đều đến từ chân long.

Trình Thu Bạch liếc nhìn Thanh Tịch cùng đệ tử ông ta lập tức bọn họ liền cảm nhận được một uy áo vô hình ập xuống. Đầy ác ý muốn đem bọn họ nghiền ép. Bọn họ đồng loạt phóng ra Kim Chung tráo chặn lại uy áp nhưng đám đệ tử vừa ra liền bị chấn vỡ nằm bẹp dí trên đất không gượng dậy nổi ngay cả Thanh Tịch cũng không đỡ hơn là bao. Miệng đã hộc máu rồi. Thất khiếu ông ta còn bắt đầu chảy máu. Ông nhìn vào ánh mắt của kì lân kia một dạng sát khí như muốn giết người.

Trình Thu Bạch chính là muốn giết ông ta. Đã làm Quý Lâm của hắn bị thương thì nên nhận cái kết xứng đáng.



*Vụt*

- !?

Trình Thu Bạch ôm Quý Lâm tránh xa khỏi phạm vi bán kính trăm mét đồ lại. An toàn đáp xuống mới thấy rõ thứ xuất hiện là một tầng áo cà sa của cao tăng Tĩnh An tự. Cà sa kia cũng là một pháp khí. Nó bay tới che phủ toàn bộ chúng đệ tử cùng lão Thanh Tịch chặn lại uy áp của Trình Thu Bạch.

Phật quang tỏa ra từ nó khiến hẳn có chút dè chừng. Nhưng không phải vì hẳn là vì Quý Lầm. Trình Thu Bạch biết

Quý Lâm chỉ vừa thức tỉnh trước giờ lại chưa từng tiếp xúc với loại sức mạnh này hoàn toàn không biết cách khống chế hay điều khiển nên dù có là chân long thì anh cũng vô cùng yêu đuối chẳng khác gì yêu quái bình thường nên mấy món pháp khí chết tiệt kia liền có tác dụng với anh.

Hắn muốn giết đám người kia nhưng ưu tiên hàng đầu của hắn vẫn là bảo vệ anh chu toàn.

Người đến vậy mà lại là trụ trì Tĩnh An tự - Thích Mân. Người này chính là Hội trưởng Hiệp hội phật giáo quốc gia.

Khỏi nói cũng biết là một kẻ không tầm thường.

Lão một bộ dạng già nua nhưng lại vô cùng linh động. Bề ngoài thì như 91 nhưng cái cốt lại là 19. Lão nhìn đến

Quý Lâm đang được Trình Thu Bạch ôm trong lòng liền bật cười.

- Ha! Hay cho Quý Lãng, vậy mà dám nuôi dưỡng tàn dư của ác long. Năm xưa đã tha cho hắn một lần không ngờ lại vẫn không biết hối cãi như vậy. Hôm nay lão nạp phải giết yêu nghiệt kia trừ họa sau này.



Từng lời ác ý cay nghiệt buông ra không ngớt. Lão lấy ra pháp trượng thân phận của mình đánh tới.

Ngay lúc Trình Thu Bạch lách người né tránh để mở ra phòng thủ thì hắn lại lần nữa cảm nhận được khí tức quen thuộc của chân long. Bóng người mảnh khảnh lại có vài nét tương đồng giống với Quý Lâm.

Trình Thu Bạch nhận ra y. Chính là người áo đen ở núi Nhạn ngày đó. Cũng chính là một chân long khác. Trình Thu Bạch không thấy diện mạo của y nhưng nhìn mái tóc vàng kim dài quá lưng kia hẳn lại cảm thấy y giống Quý Lâm vô cùng.

Lặng nhìn người trong lòng vì quá đau mà đã lịm đi lúc nào không hay.

Mà bên kia. Lâm Huyền sau khi vô tình nghe được tin tức của Đới Thành đã điên cuồng chạy khỏi núi. Y chỉ vừa tỉnh lại sau giấc ngủ sâu có rất nhiều thứ y không biết về thế giới này nhưng y chỉ biết bé con của mình mất tích rồi! Sức mạnh của chân long đã thức tỉnh nhưng bé con không biết cách sử dụng có thể sẽ gặp nguy hiểm. Y phải đi tìm bé con, phải đi tìm.

Lâm Huyền cả đường đều dựa vào cảm tính của mình với bé con mà tìm đến tận đây. Chỉ mới liếc mắt y đã thấy

Quý Lâm nửa người nửa rồng nép mình trong lòng Trình Thu Bạch. Mà phía đối diện lão trụ trì Thích Mân đang đánh tới.

Kim long ngũ trảo liền xuất ra chặn đứng lại pháp trượng đang đánh tới kia. Uy lực của chân long liền bùng nổ.

Hai luồng linh lực kim quang va chạm kịch liệt. Dư chẩn như thủy triều lẩy hai người làm trung tầm mà tràn ra.

Trình Thu Bạch lần đầu được diện kiến uy lực của chân long thực sự không khỏi ngây người nhưng vẫn nhanh chóng đem mình cùng Quý Lâm bọc lại. Hắn sợ sẽ ảnh hưởng đến anh.

Lão Thích Mân cũng không khỏi ngây dại. Sau 30 năm lão ta lại lần nữa thấy được người này. Dẩu biết yêu nghiệt kia đã trốn thoát bọn họ sớm muộn cũng gặp lại như không nghĩ sẽ nhanh như vậy.

Đứa trẻ kia do Quý Lãng nuôi dưỡng mà y lại bảo vệ nó như vậy chẳng l.......