Chương 4: Thu nhận đệ tử
Kỳ Hoa ngồi tính toán sau khi ra khỏi hố chôn, xoay người hỏi, “Sau đó, hai người các ngươi sẽ tính thế nào?”
Câu hỏi dường như chạm vào điểm yếu của Tuyết Vân, khóe mắt nàng đã chớm đỏ.
Thiên Vũ liền quỳ xuống trả lời, “Thiên Vân và Thiên Vũ là Song Hài Bào Thai của Trác gia, thuộc Lôi Hạc Tông và Phong Mã Tông, cha mẹ của chúng ta một năm trước, bị triều đình vu oan là cấu kết với ma phái, phản bội vương quố, sau đó toàn phái b·ị t·ruy s·át, chỉ còn hai chúng ta còn sống, toàn bộ đều đã bị g·iết c·hết, chúng ta cầu xin…”
Thiên Vân cùng quỳ xuống đáp cùng Thiên Vũ, “Cầu xin cao nhân cưu mang.”
Thiên Vân còn lắp bắp nói thêm, “Cầu được sinh tồn, hai người chúng ta có thể làm phục dịch, mong cao nhân cứu giúp.”
“Đem theo hai người các ngươi rất bất tiện, ta còn không lo nổi cho ta. Vậy đi, các ngươi có thể làm….”
Thiên Vân cùng Thiên Vũ nghe câu đầu liền không vui nổi, lúc sau liền nhìn nhau gật đầu.
Thiên Vân cùng Thiên Vũ đứng lên, dùng hai bàn tay nắm lấy nhau, ở giữa ngực cả hai liền mở ra một cái lỗ nhỏ, văng ra hai quyển sách.
Một màn này Kỳ Hoa thấy rất kỳ hoa, song bào hợp thể không biến thân mà là Túi Trữ Vật, một cái kho hàng di động.
Thiên Vũ thấy được Kỳ Hoa nhíu mày, sau đó khom người nói, “Khi tiểu bối sinh ra, đã có căn cơ chung là Mộc hệ, khi lên 3 tuổi đã có thể lĩnh ngộ Song Bào Hành Nang, có thể cất chứa vật phẩm kể cả còn sống, chỉ cần cảnh giới tu luyện về sau tăng lên, có thể cất chứa được cả vật sống.”
Kỳ Hoa gật đầu, cầm lấy hai quyển sách, một cuốn là Dương Lôi Quyết, còn lại là Âm Phong Quyết.
Thiên Vân bắt đầu giải thích, “Lôi Cương Quyết cùng Phong Cương Quyết đều có mười tầng, từ Phàm Thể tầng một cho tới Thoát Phàm tầng mười, đây là bản đầy đủ, sau khi luyện xong có thể hô gió gọi sấm phối hợp thụ linh vô cùng lợi hại.”
“Vì sao hai ngươi không học?”
Thiên Vũ hơi khom người nói: “Hai huynh muội vì do đều là Mộc hệ chuyên chú, cần phải có tâm pháp Mộc hệ trước, từ trước tới nay, Trác gia từ trên xuống dưới đều có Lôi Phong hệ bắt đầu, cho nên…”
Kỳ Hoa cầm trên tay hai quyển sách lật tới lật lui, nhìn có chút không hiểu, liền hỏi hệ thống.
[ Dương Lôi Quyết, Âm Phong Quyết đều là phàm phẩm.
Có thể thu lấy hai quyển công pháp có thể đổi thành 40 điểm công đức. ]
Kỳ Hoa nhìn nhìn, rồi cất hai quyển sách vào bên eo, sau đó đổi thành 40 điểm công đức, một màn này lại không làm hai đứa trẻ ngạc nhiên.
Thiên Vũ chỉ tấm tắc khen, “Cao nhân đúng là cao nhân, không gian hành nang đều có, bái phục.”
Kỳ Hoa muốn phì cười, nhưng vẫn nghiêm túc, sau đó giả vờ bấm bấm đốt tay, ngước xuống nhìn hai đứa trẻ, “Không có danh phận không thể đi theo ta, nếu các ngươi quỳ lạy thành tâm trở thành đệ tử của ta trước, về sau, nếu có kỳ duyên, có thể trở thành chân truyền của ta.”
Không nghĩ nhiều, Thiên Vân, Thiên Vũ cùng quỳ xuống, “Huynh đệ Vân Vũ bái kiến sư tôn.”
“Ting! Nhận được 100 điểm công đức thành tâm bái sư.”
“Ting! Nhiệm vụ công đức: Thu nhận Song Hài Bào Thai của Trác gia làm đệ tử. Hoàn thành nhận 100 điểm công đức, Tùy Ý Biến Trang x3”
Tùy Ý Biến Trang: Tùy tâm biến ra một loại trang phục môn phái, mỗi lần dùng có thể biến ra 5 bộ.
Trước đó, hắn đã nhận được một nhiệm vụ thu đệ tử, làm trò một hồi hắn đã có 350 công đức trong tay.
Vừa đứng lên, Thiên Vũ liền khom lưng, ngại ngùng hỏi: “Hmm, đồ nhi còn chưa biết sư phụ tên họ là gì?” Nhưng khi đó, Thiên Vân đứng dậy liền ngã xuống đất.
Kỳ Hoa chưa biết thế nào, Thiên Vân đã ngại ngùng nói, “Đã… đã 6 ngày hai chúng con đều… chưa ăn gì.”
Nhìn lên túi đồ còn hai viên Tích Cốc Đan, hắn lấy ra cầm trên tay.
“Sư phụ họ Kỳ một chữ Hoa, hiện tại không có dạy hai con được gì, nhưng có thể ban Tích Cốc Đan, xem như quà bái sư.” Nói xong hắn đưa cho mỗi người một viên.
Nhìn ngắm viên đan dược màu nâu nhạt trong tay, Thiên Vũ nghi ngờ hỏi hắn, “Viên đan này tên thật lạ, chưa bao giờ đệ tử nghe qua, sư phụ đây là đan dược gì?”
“Ăn nó vào, 7 ngày không sợ đói.”
“Nhỏ như vậy có thể tích súc 7 ngày không cần ăn…” Sau đó thấy Thiên Vũ đã ném vào, nàng cũng chu cái miệng nhỏ, vừa vào liền tan.
Sau đó, hai đứa như bị động kinh, nhảy cẩng cẩng lên, vừa nói vừa chỉ vào miệng.
“Thật ngon!”
“Ngoài không ngửi ra được gì, vừa vào miệng liền tan ra, hiện tại ca ca không còn thấy đói luôn, thật thần kỳ.”
“Ưm, sư phụ thật thần kỳ, sử sách ghi chép đan dược chưa từng nói qua.”
Kỳ Hoa nghe vậy liền bất ngờ, thế giới này chưa nghe nói Tích Cốc Đan, cái món đồ chơi này là của Toàn Chân Giáo.
“Lên đường.”
Theo lời Thiên Vân, nhân loại vừa sinh ra là đã Phàm Thể, sau khi bổ sung thiên địa khí nguyên tùy theo công pháp sẽ bắt đầu nâng lên, nhân loại tu luyện có mười tầng chia mỗi cảnh giới có hai tầng Sơ Kỳ và Viên Mãn.
Phàm Thân có lần lượt cảnh giới là Phàm Thể - Luyện Nhục - Dưỡng Gân - Phá Cốt - Thoát Phàm, đến Luyện Nhục có thể tìm thụ linh, nhưng theo bậc cha chú thì chờ lên Dưỡng Gân mới nên thụ linh, vì mật độ cơ thể hoàn chỉnh thụ linh sẽ không phản phệ hoặc thất bại.
Đến Phá Cốt, bắt đầu có thể đến các thành phố lớn gia nhập Đạo Môn, trên thế gian này gồm có lục đạo, xin Thiên Đạo ban xuống bao phủ của Đạo, lục đạo bao gồm: Võ Đạo, Yêu Đạo, Phật Đạo, Tiên Đạo, Nho Đạo và Quỷ Đạo.
Nhưng 16 năm trước Quỷ Đạo sa đọa rời xa Thiên Đạo, thế giới bài xích họ, và t·ruy s·át khắp nơi, kể từ đó chỉ còn có ngũ đạo.
Sau Thoát Phàm sẽ tới Nguyên Hồn, lúc này có hai hướng lựa chọn, một là thụ linh tiến giai, hai là thụ linh thứ hai, chọn một con thụ linh khác. Tuy nhiên, ít người chọn hướng này, vì thụ linh không tiến giai, cảnh giới càng lên cao nhưng sức mạnh hòa hợp thấp.
Nhưng cũng không hoàn toàn, song thụ linh, thụ linh thứ hai có thể thụ linh một loài bậc cao hơn.
Theo suy nghĩ của Thiên Vũ, Kỳ Hoa là song thụ linh, vừa có thụ linh hệ Quang theo hướng chữa trị cùng một thụ linh hệ Ám theo hướng t·ấn c·ông, nên cậu bé càng hâm mộ Kỳ Hoa.
Bên trong một cái hang nhỏ dưới vách đá, Kỳ Hoa ngồi nhìn nhiệm vụ sinh tồn, chỉ còn lại 14 giờ nữa, hắn sẽ hoàn thành, dưới hai bên đùi còn có hai cái đầu nhỏ nằm ở hai bên.
Cho dù có Tích Cốc Đan, hai đứa nhỏ đi bộ mấy tiếng đồng hồ, cũng phải biết mệt.
Kỳ Hoa có thể bỏ nhiệm vụ thu đệ tử, dù sao đi một mình vẫn tốt hơn, thế nhưng mà hắn là người xuyên không, kiếp trước làm bác sĩ cổ truyền, theo cha chú thường nói, lương y như từ mẫu.
Nói thẳng ra hắn cũng chả có thân nhân nào, vừa hay có hai đứa bé, tuy lúc này cực khổ, nhưng có thể nương tựa nhau, hắn nhìn vào hai đứa trẻ, liền có tia cảm giác ấm áp.
Sáng sớm hôm sau,
Cả ba lại tiếp tục lên đường, nơi của hắn hiện tại đang đi gọi là Tài Bảo Lâm, cách một ngày đường bộ sẽ đến Thành Thiên Đăng, thuộc Di Châu ở Băng Hỏa Đại Lục.
Tính ra nhờ Hồng Sinh, bọn hắn đã trải qua hơn 1400 dặm đường.
Trên đường đi, cả ba cũng chọn đường lớn đi, tránh đi gặp người, vì hắn vừa mới biết, Tài Bảo Lâm, cái tên này là vì đây là con đường bốn ngã giao nhau, thường là đường vận tiêu, có c·ướp b·óc, có thương nhân.
Nếu gặp thương đội có thể tá túc đi theo, cũng tốt.
Mà Kỳ Hoa trong đêm tối ở hang động đã dùng một lần Tùy Ý Biến Trang, bên trong vô vàn kiểu dáng lựa chọn, còn có chú thích là không đụng hàng ở thế giới này, độc nhất vô nhị.
Hắn đắn đo suy nghĩ, lựa chọn quần áo có tên Thanh Kinh Lục Giám.
Thanh Kinh Lục Giám: Y phục nội môn của Dược Vương Cốc, tên như ý nghĩa, trang nhã thanh mát, không nhiễm bụi trần. Đặc hiệu: Không mòn, không rách, không hôi, chống mưa, chống bụi, chống nóng.