Nhành Hồng Cho Ác Quỷ

Chương 99: Đánh chó cũng phải biết nhìn mặt chủ.




Chẳng phải ba mẹ của Đới Hạnh San, chính là người đã hại chết mẹ ruột của Khâu Kính Hựu hay sao?

Hà Dư Ánh mới không tin, hắn sẽ ở trước mặt bao nhiêu người thế này, bảo vệ con gái của kẻ thù.

Mà Khâu Kính Hựu sau khi nghe Hà Dư Ánh buộc tội Đới Hạnh San, thì cũng ngầm hiểu được lý do tại sao, cả người cô lại ướt đẫm vì rượu như thế này.

Hắn không vội định đoạt trong chuyện này, rốt cuộc là ai đúng, ai sai.

Mà quay sang nhìn Đới Hạnh San nghiêm túc hỏi.

- Cô nói đi. Chuyện có đúng như lời Hà Tiểu thư đây nói hay không?

Hỏi là hỏi như vậy, chứ thực chất trong lòng Khâu Kính Hựu đã sớm có đáp án cho chuyện này rồi.

Nếu nói Đới Hạnh San thật sự vừa mới quyến rũ Trần Quân.

Thì mục đích của cô là vì gì?

Vì tình ư?

Không đúng. Chẳng phải lúc trước, Đới Hạnh San từng được vô số đàn ông, ở cái đất Bắc Kinh này theo đuổi hay sao?

Cô tuỳ tiện chọn đại một người, cũng hơn Trần Quân gấp trăm ngàn lần.

Vậy thì việc gì Đới Hạnh San phải đâm đầu, vào một tên vừa bất tài, vô dụng, vừa đã có vợ, lại còn là một tên sở khanh giống như Trần Quân?

Hơn nữa, chẳng phải thời gian trước chính miệng cô đã thừa nhận, rằng cô yêu hắn hay sao?

Cho dù Đới Hạnh San đã từ bỏ tình cảm với hắn, thì cũng không thể nào đem lòng yêu Trần Quân trong thời gian ngắn như thế.

Khi mà ngày đêm, cô đều bị hắn giam nhốt ở trong căn biệt thự này.

Quan trọng là trước khi tống ba mẹ Đới Hạnh San vào tù.

Khâu Kính Hựu đã cho người điều tra, tất tần tật mọi thứ về Đới Hạnh San.

Trước đây, cô chưa từng vường tin đồn hẹn hò với bất kỳ người đàn ông nào.

Càng không có qua lại với Trần Quân.

Vậy, Đới Hạnh San có thể nảy sinh tình cảm, với Trần Quân bằng cách nào?

Còn nếu như cô muốn tìm một người đàn ông để bám víu.

Vì tiền, địa vị hay chỉ đơn giản là muốn thoát ra khỏi đây.

Chẳng phải Chu Thời Cảnh hay Thạc Vu, sẽ là một lựa chọn hoàn hảo hơn Trần Quân rất nhiều hay sao?

Hay là Đới Hạnh San chỉ tuỳ tiện chọn đại một người, trong số những người đàn ông, có mặt ở trong biệt thự của Khâu Kính Hựu ngày hôm nay.

Cũng hơn Trần Quân rất nhiều.

Chẳng có lý do gì, để cô phải chọn một người như Trần Quân để quyến rũ cả.

Mặt khác, Hà Dư Ánh chưa từng thấy Trần Quân, chọc ghẹo những cô gái khác.

Nhưng Khâu Kính Hựu thì từng thấy rồi.

Trần Quân là kiểu người thích sống buông thả, thường ra vào các quán bar để chăn rau.

Mà Khâu Kính Hựu cũng hay cùng đám người Tạ Luân đến quán bar giải trí.

Không khó để hắn bắt gặp Trần Quân, tán tỉnh những cô gái khác sau lưng Hà Dư Ánh.

Trong chuyện này, là Đới Hạnh San quyến rũ anh ta.

Kay chính Trần Quân là người đã quấy rối, người phụ nữ của Khâu Kính Hựu hắn.

Còn chưa biết được đâu.

Đới Hạnh San chầm chậm ngẩng đầu lên nhìn Khâu Kính Hựu.

Mặc dù, biết cho dù có nói, chưa chắc hắn đã tin cô.

Nhưng Đới Hạnh San vẫn lựa chọn nói ra toàn bộ sự thật.

- Thưa Thiếu gia, không đúng. Là chồng của Hà Tiểu thư, chặn đường quấy rối em. Chứ em không hề quyến rũ anh ta.

Cô chỉ vừa mới nói dứt lời, Khâu Kính Hựu còn chưa lên tiếng, thì Trần Quân lại lập tức gào lên.

- Chủ tịch Khâu, anh đừng nghe cô ta nói bậy. Tôi đường đường là Giám đốc điều hành Trần thị, bên cạnh còn có một người vợ vô cùng xinh đẹp là Dư Ánh.

- Sao tôi có thể để mắt đến, một con Hầu gái thấp hèn như cô ta, mà đi quấy rối cô ta được chứ?

Bình thường đa nghi là thế.

Nhưng hôm nay, Khâu Kính Hựu lại đặc biệt tin tưởng tuyệt đối vào Đới Hạnh San.

Hắn quay lại nhìn vợ chồng Hà Dư Ánh, bằng một bộ mặt không mấy vui vẻ, nhưng trong giọng nói vẫn rất điềm đạm, lịch sự.

- Vợ chồng Hà Tiểu thư trông có vẻ cũng được học hành đàng hoàng. Mà sao tôi thấy cách hai người cư xử với người khác, lại giống như hai kẻ vô học thế nhỉ?

- Hai người cô cậu, một người chưa có sự cho phép của tôi, đã tự tiện hắt rượu vào người Hầu gái của tôi.

- Người còn lại mở miệng ra là gọi Hầu gái của tôi là con này, con nọ. Thở ra câu nào là thối cậu đấy.

- Hay là hai người cảm thấy Khâu Kính Hựu tôi bất tài, vô dụng, không dạy nổi người của mình, nên cần cô cậu dạy dỗ thay?

- Hầu gái thì sao? Hầu gái thì không phải con người, không xứng đáng được tôn trọng hay sao?

Khâu Kính Hựu lúc nào cũng vậy.

Cho dù có vì thù oán với ba mẹ Đới Hạnh San, mà hành hạ cô như thế nào.

Thì cũng tuyệt đối không bao giờ, để cô phải chịu ấm ức trước mặt người ngoài.

Lời hắn nói ra bây giờ, thật khiến Đới Hạnh San cùng toàn bộ những người, chứng kiến sự việc này, đều vô cùng sửng sốt.

Không ai nghĩ Khâu Kính Hựu, sẽ lên tiếng bênh vực Đới Hạnh San như thế này.

- Tôi nói cho cô cậu biết. Cô ấy cho dù có là Hầu gái, thì cũng là Hầu gái của tôi. Chứ không phải người hầu, kẻ hạ của cô cậu.

- Đánh chó cũng phải biết nhìn mặt chủ. Huống hồ, cô ấy lại là con người, chứ không phải con vật. Mà để mặc cho các người tuỳ tiện chà đạp, sỉ nhục.

- Người làm trong nhà của tôi, lương tháng sợ rằng còn cao bằng, thậm chí là cao hơn mức lương hàng tháng, mà cô cậu nhận được đấy.

Mức lương mà Giám đốc điều hành Tập đoàn của Khâu Kính Hựu, nhận được mỗi năm là hơn 10 triệu đô la.

Suy ra, số tiền lương mỗi tháng mà hắn phải chi trả cho Giám đốc điều hành, là gần một triệu đô la.

Nhưng do Tập đoàn của Khâu Kính Hựu nằm trong danh sách, những Tập đoàn lớn ở Trung Quốc.

Nên số tiền phải bỏ ra để mua sức lao động, của Giám đốc điều hành mới cao như vậy.

Còn đối với những Tập đoàn, Công ty nhỏ thì lương của Giám đốc điều hành sẽ từ hơn một ngàn đô, đến hơn một trăm ngàn đô mỗi tháng.

Nghĩa là chỉ từ hơn mười ngàn đô, đến hơn một triệu đô mỗi năm.

Vợ chồng Hà Dư Ánh làm cho Tập đoàn của gia đình.

Nếu không kể đến chuyện, bọn họ có bòn rút công quỹ hay không, thì lương tháng vẫn sẽ cao hơn, những người đi làm thuê khác.

Mà tiền lương Khâu Kính Hựu chi trả cho người làm trong nhà, không tính tiền thưởng cũng đã rơi vào 150 ngàn đô một năm.

Cho dù tiền lương hàng năm của vợ chồng Hà Dư Ánh, có là hơn một triệu đô đi chăng nữa.

Nhưng Khâu Kính Hựu nói nó bằng với mức lương, của người làm trong biệt thự của hắn.

Thì chính là những kẻ làm việc trong Tập đoàn, ngồi điều hoà, máy lạnh giống như vợ chồng Hà Dư Ánh.

Lương tháng cũng chỉ bằng giúp việc, trong nhà của Khâu Kính Hựu.

Chẳng ai ở đây lại rảnh rỗi, mà đi điều tra về mức lương mà hắn đã chi trả cho Vệ sĩ, Hầu gái.

Chỉ vì muốn xác minh lời nói của Khâu Kính Hựu, xem là hắn nói đúng hay nói sai đâu.

Hay nói cách khác, Khâu Kính Hựu chính là đang muốn ám chỉ người của hắn, cho dù có là Hầu gái.

Thì thân phận cũng có thể ngang hàng, hay thậm chí là cao hơn vợ chồng Hà Dư Ánh.

- Người làm trong nhà của tôi, nếu như có làm điều gì phật ý cô cậu, thì cô cậu có thể nói với tôi để tôi chỉnh đốn lại. Chứ tại sao cô cậu lại hành xử như những kẻ vô tri, vô giác như vậy?

Vợ chồng Hà Dư Ánh nghe mấy lời chất vấn của Khâu Kính Hựu, thì liền hoảng sợ đến mức đổ cả mồ hôi lạnh.

Vội vàng rối rít xin lỗi.

- Chủ tịch Khâu, chúng tôi... chúng tôi xin lỗi! Do chúng tôi nhất thời tức giận, nên không kiểm soát được lời nói và hành động của mình.

- Chủ tịch Khâu là người xuất chúng. Đây là chuyện mà cả cái thành phố Bắc Kinh này, không có ai là không biết. Làm sao anh có thể là người bất tài, vô dụng được chứ?

Chẳng lẽ tin đồn bên ngoài là thật?

Khâu Kính Hựu thật sự yêu con gái của kẻ thù hay sao?

Nếu như Đới Hạnh San thật sự, là người phụ nữ của Khâu Kính Hựu, thì bọn họ coi như tiêu đời rồi.

Nghĩ đến đây, Hà Dư Ánh lại thầm than trách Trần Quân.

Sao lại có thể vô dụng như thế?

Không nổi bật, vượt trội giống như Khâu Kính Hựu.

Để bây giờ, cô ta phải khom lưng, cúi đầu trước mặt người khác như thế này.

Khâu Kính Hựu chăm chú quan sát, bộ dạng sợ sệt của vợ chồng Hà Dư Ánh, lại hỏi một câu.

- Hà Tiểu thư, cô nói Hầu gái của tôi quyến rũ chồng của cô. Vậy Hạnh San nhà chúng tôi, đã quyến rũ Trần Quân như thế nào? Cô thử miêu tả lại xem.

Hà Dư Ánh bị lời đề nghị của Khâu Kính Hựu, làm cho giật mình, tâm lý hoang mang vô cùng.

Vừa rồi, cô ta chỉ nhìn thấy Trần Quân nắm tay Đới Hạnh San.

Còn chuyện trước đó giữa Đới Hạnh San và Trần Quân, xảy ra như thế nào.

Cô ta hoàn toàn không nhìn thấy.

Trần Quân nhìn qua Hà Dư Ánh.

Biết rằng cô ta không thể thực hiện được yêu cầu của Khâu Kính Hựu, nên vội vàng đứng ra giải vây cho vợ mình.

- Cô ta... vừa rồi cô ta giả vờ bị chóng mặt, liền sà vào lòng tôi... rồi cô ta... cô ta còn nói chỉ cần tôi giúp cô ta thoát khỏi thân phận Hầu gái, thì cô ta sẵn sàng trao thân cho tôi.

- Tôi... vì sợ Dư Ánh sẽ hiểu nhầm, nên mới đẩy cô ta ra, rồi giữ tay cô ta lại, không cho cô ta sáp lại gần tôi.

Hà Dư Ánh rõ ràng chỉ nhìn thấy, cảnh Trần Quân nắm tay Đới Hạnh San.

Nhưng bởi vì lúc trước cô ta rất đố kỵ với Đới Hạnh San.

Đến bây giờ vẫn không hết ghét bỏ cô.

Vả lại, Trần Quân lại là chồng của cô ta.

Hơn nữa, vừa rồi chính Hà Dư Ánh đã khẳng định, rằng Đới Hạnh San quyến rũ Trần Quân.

Lại còn hắt rượu lên người cô.

Cho nên, bây giờ không cần biết trắng đen thế nào.

Cô ta vẫn lựa chọn đứng về phía Trần Quân.

- Phải... phải... Chủ tịch Khâu... tôi cũng nhìn thấy như vậy...

Đới Hạnh San cứ ngỡ, chỉ có một mình Trần Quân, đặt điều vu khống cho cô.

Nhưng giờ xem ra, lại có thêm Hà Dư Ánh, không biết trắng đen thế nào.

Lại muốn vào hùa với chồng của cô ta, để hắt nước bẩn lên người Đới Hạnh San.

Tuy trong lòng vô cùng bất mãn, trước những lời bịa đặt của vợ chồng Hà Dư Ánh.

Nhưng bởi vì lần này lại được Khâu Kính Hựu bảo vệ.

Nên Đới Hạnh San cũng không lên tiếng nữa.

Mà để hắn xử lý chuyện này.

Nghe qua lời nói của Trần Quân, là Khâu Kính Hựu đã biết anh ta rõ ràng là đang nói dối.

Trong lúc trả lời, Trần Quân cứ ấp a ấp úng, hai mắt đảo qua đảo lại liên tục.

Nếu như anh ta thật sự không nói dối, thì tại sao phải tỏ ra lúng túng như vậy?

- Hà Tiểu thư, cô khẳng định những lời mà chồng cô vừa mới nói, cũng là cảnh tượng mà cô đã được tận mắt nhìn thấy. Hoàn toàn không sai chứ?