Nhành Hồng Cho Ác Quỷ

Chương 100: Không có tật thì sao phải giật mình?




Nghe thấy câu hỏi của Khâu Kính Hựu, như muốn kiểm tra mức độ xác thực trong lời nói của cô ta.

Hà Dư Ánh như có tật liền giật mình.

Vẫn là bộ dạng sợ sệt đó, cô ta ấp úng đáp.

- Phải... phải... lời mà chồng tôi nói... toàn bộ đều là cảnh tượng, mà vừa rồi tôi được nhìn thấy.

Khâu Kính Hựu nghe vậy, liền nở một nụ cười nhạt.

Hắn đã cho Hà Dư Ánh một cơ hội, để nói ra toàn bộ sự thật.

Nhưng cô ta vẫn lựa chọn nói dối, để bao che cho Trần Quân.

Vậy thì đừng trách tại sao, Khâu Kính Hựu khiến cho bọn họ bẽ mặt ngay tại đây.

- Hai người là vợ chồng với nhau. Tôi không thể chỉ tin vào lời nói suông của hai người, mà kết luận rằng Hầu gái của tôi, thật sự đã quyến rũ cậu Trần Quân được.

- Lỡ như cô Hà đây lại vì bao che cho chồng của mình, mà thông đồng với cậu Trần Quân, để vu oan cho Hầu gái của tôi thì sao?

- Để cho công bằng cho cả hai bên, cũng để mọi người ở đây không nghĩ rằng, tôi đang cố tình bao che cho Hầu gái của mình. Thì tôi sẽ check camera an ninh của khu này, để xem ai nói đúng và ai nói sai.

Trần Quân nghe hắn đưa ra đề nghị kiểm tra camera, thì có phần hốt hoảng, lắp bắp hỏi.

- Chỗ này... có lắp camera sao?

Khâu Kính Hựu nhìn anh ta, khóe miệng bất chợt lộ ra một nụ cười thương mại.

- Cậu Trần có điều không biết. Không chỉ có khu vực này, mà tất cả mọi không gian trong biệt thự của tôi, đều có lắp đặt hệ thống camera.

- Cậu cứ yên tâm là camera tôi vừa cho người thay mới toàn bộ, nên không sợ camera ở khu vực này gặp trục trặc gì đâu.

Trần Quân sau khi nghe xong mấy lời này của Khâu Kính Hựu.

Trên trán lại xuất hiện thêm một tầng mồ hôi, sắc mặt thì càng ngày càng tái.

Anh ta dường như đang nghĩ đến điều gì đó, rồi tự nhiên lại nói.

- Chủ tịch Khâu, tôi thấy hay là thôi đi. Dù sao tôi cũng không bị ảnh hưởng gì. Vả lại, hôm nay có nhiều người đến tham dự bữa tiệc này như vậy. Chúng ta không nên cứ mãi xoáy sâu vào chuyện này, sẽ khiến mọi người mất hứng.

Quấy rối người phụ nữ của hắn, rồi bây giờ lại muốn phủi sạch như vậy sao?

Đâu có chuyện dễ dàng như vậy.

Không có tật thì sao phải giật mình?

- Cậu Trần nói như vậy thì thật có phần không thỏa đáng rồi. Chuyện này vốn không phải, chỉ là chuyện cậu có bị ảnh hưởng hay không, mà nó còn liên quan đến danh dự của Hạnh San và cả tôi nữa.

- Cô ấy là Hầu gái của tôi. Nếu chuyện này không được làm sáng tỏ. Thì tôi chỉ sợ sau này, mọi người nói Khâu Kính Hựu tôi chứa chấp một cô Hầu gái lẳng lơ, ở trong nhà của mình.

- Với lại, bây giờ chúng ta chỉ cần kiểm tra camera, là sẽ biết ngay trong chuyện này ai là người nói dối. Chẳng mất bao nhiêu thời gian.

- Tin chắc mọi người ở đây, cũng đều muốn biết rõ chân tướng của việc này.

Nhìn thấy thái độ khác thường của Trần Quân lúc này.

Rốt cuộc thì Hà Dư Ánh cũng biết, hoá ra từ đầu chí cuối, người nói dối cô ta chính là người chồng, vẫn luôn đầu ấp, tay gối với mình mỗi đêm.

Như vậy, chẳng lẽ thật sự là Trần Quân quấy rối Đới Hạnh San hay sao?

Nghĩ đến đây, bàn tay Hà Dư Ánh vô thức siết chặt lại.

Cái tên chồng vô dụng này của cô ta, đã không giữ đạo làm chồng thì cũng thôi đi.

Lại còn khiến Hà Dư Ánh vì anh ta, mà nói dối trước mặt bao nhiêu người.

Nhưng mà chuyện đã đến nước này, cô ta cũng không còn đường quay đầu nữa.

Nếu một lát nữa, Hà Dư Ánh mà bị xấu mặt trước bao nhiêu người.

Cô ta thề sẽ không tha cho Trần Quân.

Khâu Kính Hựu cầm lấy chiếc điện thoại từ tay Hàm Minh.

Trước khi xem đoạn video trích xuất từ camera, không quên nói.

- Trước khi xem video, tôi muốn toàn bộ mọi người ở đây làm chứng cho tôi chuyện này.

- Nếu như thật sự là Hạnh San, cố tình quyến rũ cậu Trần đây. Thì tôi sẽ kêu cô ấy, cúi đầu xin lỗi vợ chồng Hà Tiểu thư. Đồng thời, đuổi việc cô ấy ngay lập tức.

- Nhưng nếu như là vợ chồng Hà Tiểu thư, đặt điều vu khống cho Hầu gái của tôi. Đặc biệt, cậu Trần còn có hành động khiếm nhã với Hạnh San. Thì tôi cũng mong vợ chồng Hà Tiểu thư, có thể cúi đầu xin lỗi Hầu gái của tôi.

Trần Quân bị Khâu Kính Hựu làm cho cứng họng.

Không còn cách nào ngăn chặn được chuyện này nữa.

Mà chỉ còn cách thuận theo.

Trong lòng anh ta lúc này vô cùng bất an.

Không biết sau khi nhìn thấy, cảnh anh ta cố tình quấy rối Đới Hạnh San.

Thì mọi người sẽ nghĩ gì, về một Giám đốc của cả một cái Tập đoàn như Trần Quân đây?

Rồi còn Hà Dư Ánh nữa.

Nếu cô ta mà biết chuyện, anh ta ve vãn người con gái khác.

Chắc cô ta sẽ lột da Trần Quân mất.

Khâu Kính Hựu bây giờ, mới mở đoạn video mà Hàm Minh đã cài đặt sẵn, hiện trên màn hình điện thoại.

Trên màn hình điện thoại rất nhanh, đã hiện lên những hình ảnh rõ nét, về toàn bộ quá trình Đới Hạnh San chạm mặt Trần Quân.

Bị anh ta chặn đường trêu ghẹo.

Rồi còn bị Trần Quân nắm chặt cổ tay không buông.

Mặc dù cô đã ra sức phản kháng.

Rồi cả cảnh tượng Hà Dư Ánh bất ngờ xuất hiện, tạt thẳng ly rượu vào mặt Đới Hạnh San, cũng xuất hiện ở trong đoạn video.

Khâu Kính Hựu nhìn hình ảnh bàn tay dơ bẩn của Trần Quân, chạm vào người phụ nữ của hắn.

Sắc mặt trong phút chốc lạnh thêm vài phần.

Hắn hận không thể ngay lập tức lao đến, đấm chết anh ta.

Khâu Kính Hựu nặng nề thở ra một hơi, cố gắng đè xuống lửa giận trong lòng.

Xoay phần lưng của chiếc điện thoại trong tay về phía mình.

Để đoạn video được phơi bày ra trước mặt, toàn bộ những người đang yên lặng, theo dõi câu chuyện giữa Đới Hạnh San, Trần Quân và Hà Dư Ánh.

Màn hình của chiếc điện thoại sau khi di chuyển theo một vòng tròn, liền dừng lại trước mặt Hà Dư Ánh.

Giọng nói của Khâu Kính Hựu hiện tại vẫn còn rất bình tĩnh.

- Hà Tiểu thư, tại sao hình ảnh mà camera an ninh, trong biệt thự của tôi ghi nhận được. Lại khác với cảnh tượng, mà vừa rồi cô đã được nhìn thấy vậy?

Hà Dư Ánh nhìn cảnh tượng chồng của mình, trêu ghẹo Đới Hạnh San hiện trên màn hình điện thoại.

Sắc mặt lập tức từ biểu cảm hoang mang, lo lắng, chuyển sang tức giận.

Cô ta quay sang nhìn Trần Quân, trong mắt nổi lên tia máu.

Hà Dư Ánh thật không ngờ, cô ta hết lòng tin tưởng Trần Quân, lại nhận được kết cục bị phản bội như thế này.

Chẳng những thế, anh ta còn khiến Hà Dư Ánh, phải mang tiếng xấu.

Vì bao che cho chồng của mình, mà nói dối trước mặt bao nhiêu người như thế này.

Còn gì là thanh danh của Tiểu thư nhà họ Hà nữa chứ?

Mà Trần Quân khi bắt gặp ánh mắt sắc bén, như dao găm của Hà Dư Ánh.

Thì liền xấu hổ mà lập tức cúi đầu xuống.

Không ai nghĩ Trần Quân trước đây là trùm trường, mà lại sợ vợ như thế này.

Thấy Hà Dư Ánh không nói gì.

Khâu Kính Hựu lại di chuyển chiếc điện thoại, đến trước mặt Trần Quân.

- Cậu Trần thử kiểm tra xem. Hạnh San nhà tôi giả vờ bị chóng mặt, rồi sà vào lòng cậu ở đoạn nào vậy? Tại sao tôi lại không nhìn thấy?

Trần Quân bây giờ, không còn gì để biện hộ cho lời nói dối của mình nữa.

Chỉ biết câm nín mà cúi đầu thật sâu hơn nữa.

Hà Dư Ánh thấy chuyện đã đến nước này, biết là không thể xoay chuyển được tình thế nữa.

Chỉ đành ngoan ngoãn nhận hết mọi lỗi lầm về mình.

Chỉ hy vọng Khâu Kính Hựu, sẽ tha cho vợ chồng cô ta một con đường sống.

- Chủ tịch Khâu, lần này là do tôi sai! Tôi vốn không nhìn thấy cảnh Hạnh San quyến rũ chồng tôi. Nhưng vì quá mù quáng tin tưởng vào chồng mình, mà tôi đã nói dối để bao che, cho việc làm sai trái của chồng mình.

- Mong anh đại nhân đại lượng, không chấp kẻ tiểu nhân, mà bỏ qua cho vợ chồng chúng tôi lần này.

Nghe thấy những lời thú tội của Hà Dư Ánh.

Khâu Kính Hựu không vội lên tiếng, mà đưa trả điện thoại cho Hàm Minh, rồi nhìn Trần Quân một cách rất chăm chú.

Trần Quân thấy Khâu Kính Hựu cứ nhìn mình chằm chằm.

Trong lòng càng thêm hoảng sợ, cứ giống như là đang bị tra tấn tinh thần.

Cuối cùng, anh ta rốt cuộc cũng không thể chịu đựng được nữa, bèn rối rít cầu xin.

- Chủ tịch Khâu, tôi sai rồi! Tôi không nên trêu chọc Hạnh San, rồi còn đổ oan và sỉ nhục cô ấy.

- Xin anh hãy tha thứ cho tôi lần này!

Khâu Kính Hựu chắp hai tay sau lưng.

Nhìn vợ chồng Hà Dư Ánh, bằng ánh mắt của một người bề trên dành cho bề dưới.

- Người mà cô cậu cần phải xin lỗi, là Hạnh San chứ không phải là tôi.

- Tôi đã nói rồi! Nếu như trong chuyện này là vợ chồng cô cậu sai, thì phải cúi đầu xin lỗi Hầu gái của tôi.

- Còn chuyện có tha thứ cho hai người hay không, thì phải xem ý của Hạnh San.

Hai người bọn họ, đường đường là Thiếu gia, Tiểu thư con nhà giàu.

Thế mà bây giờ, lại phải cúi đầu xin lỗi một cô Hầu gái.

Đã thế, lại còn ở trước mặt bao nhiêu người như thế này.

Đúng thật là rất mất mặt.

Thế nhưng Khâu Kính Hựu ở trong giới kinh doanh, nổi tiếng là người làm việc quyết đoán.

Là người không dễ gì mà động vào được.

Nếu như bây giờ, bọn họ không làm theo lời hắn.

Thì có lẽ bọn họ cũng khó lòng, mà ra khỏi căn biệt thự này.

Thế là cho dù có xấu hổ, nhục nhã đến mức nào.

Vợ chồng Hà Dư Ánh cũng phải ngoan ngoãn, cúi đầu trước mặt Đới Hạnh San.

- Cô Đới, chúng tôi xin lỗi! Chuyện lần này đều do chúng tôi sai! Xin cô hãy bỏ qua cho chúng tôi lần này.