Chương 8: Đoàn Chiến
Quay lại đấu trường.
Ngay lúc này Đường Trường Sinh hoá thành một tia sét lao về phía Địa Giáp Long, trên tay cầm theo một thanh kiếm màu xanh dương được tạo ra bởi Linh Lực.
Khi tới gần hắn cũng kiêm lên, nhưng phần giáp bao quanh cơ thể Địa Giáp Long rất cứng, không để lại cho nó một v·ết t·hương.
Ngay khi vừa vung kiếm xong, hắn liền hoá thành một tia sét lùi lại, tiếp đó lập đi lập lại nhiều lần ở nhiều hướng.
Số lượng thanh kiếm được ngưng tụ trên mặt đất ngày càng nhiều, mỗi khi vung kiếm xong hắn liền vứt cây củ tạo cây mới.
Bị t·ấn c·ông nhiều lần, cuối cùng Địa Giáp Long bộ giáp bao quanh người nó cũng hiện lên vết nứt. Thấy vậy nó liền tức giận gào lên đạp mạnh chân xuống mặt đất.
Từ bên dưới mặt đất vô số cây gai mọc lên, chúng đồng thời bay về phía Đường Trường Sinh. Thấy vậy hắn liền định tạo ra phi kiếm chống lại.
Tuy nhiên, tử xa Hoắc Hàn Nhi chạy tới, nàng truyền Linh Lực vào lưỡi kiếm, vung kiếm lên chém ra một luồng hàn khí đóng băng những cây gai kia.
“Cùng lên nhé?”
Hoắc Hàn Nhi nhìn sang Đường Trường Sinh mỉm cười nói.
Thấy vậy hắn khẽ gật đầu biểu thị đồng ý.
Thế là cả hai người đồng thời lao về phía Địa Giáp Long, lần lượt t·ấn c·ông hai hướng đối nghịch nhau khiến nó không thể nào phòng ngự được, vừa quay sang Đường Trường Sinh thì hắn liền lui về sau, nhân cơ hội Hoắc Hàn Nhi liền vung kiếm và cũng ngược lại.
Cuối cùng nó tức giận gào lên, một cơn đ·ộng đ·ất dữ dội xuất hiện, đất đá xung quanh bán kính 100m đều bị nứt vỡ, từ những khe nứt xuất hiện ánh sáng màu vàng nhạt.
“Không ổn né mau!”
Tựa như đã đoán được nó là gì, Đường Trường Sinh quát lớn.
Cả người hắn hoá thành một tia sét một tay nắm lấy tay Hoắc Hàn Nhi, một tay xách cổ Thánh Vũ mà chạy ra xa 100m.
Từ bên dưới chân Địa Giáp Long, mặt đất xung quanh 100m sau khi rung chấn một hồi thì phát nó tạo ra một v·ụ n·ổ liên hoàn.
Khi v·ụ n·ổ kết thúc, Hoắc Hàn Nhi nhìn sang Đường Trình Sinh nói.
“Chúng ta nên tiếp tục không?”
Nghe vậy Đường Trường Sinh lắc đầu, hắn mỉm cười nói.
“Đủ rồi.”
“Đủ rồi?”
Thánh Nguyệt cùng Hoắc Hàn Nhi đồng thời kêu lên, lời này của hắn khiến hai người họ khó hiểu.
Chỉ thấy Đường Trườn Sinh chỉ vào Địa Giáp Long nói.
“Tuyệt chiêu vừa rồi là Đại Địa Bạo Phát, khiến mặt đất nứt vỡ tạo ra một cơn địa chấn, tiếp đó p·hát n·ổ tạo ra vô số v·ụ n·ổ liên tiếp ngang với 10 quả t·ên l·ửa cấp C.”
Lời này vừa dứt hai người Thánh Vũ cùng Hoắc Hàn Nhi không khỏi hơi rung lên.
Nhân loại sinh tồn đến bây giờ trừ sức mạnh còn trí khôn, loài người đã chế tạo ra các v·ũ k·hí như bom sa hoàng, nguyên tử, người máy khổng lồ, Khải giáp,…
Trong đó t·ên l·ửa được chia làm từ cấp E đến SSS, cấp SSS mang ý nghĩa là v·ũ k·hí diệt thế cùng c·hết cùng sinh, đủ súc phá huỷ cả một thế giới ba chiều. Tên lửa cấp C đủ sức phá hủy cả một thị trấn.
Dù là Tam Giai nhưng cũng chỉ miễn cưỡng chống được các t·òa n·hà s·ụp đổ. Muốn chống lại t·ên l·ửa cấp C cần Tứ Giai.
Lúc này Đường Trường Sinh không khỏi lộ ra chút bất ngờ.
“Nên nói các cậu may mắn nhỉ? Địa Giáp Long này dù lực p·há h·oại cao nhưng phạm vi kỹ năng thì thấp thật, khả năng cao nó tập trung vào phòng ngự.”
Nói xong hắn cũng khẽ cười một cái.
“Nhưng, tôi phải thừa nhận nhờ vận may tốt nên chúng ta thắng chắc rồi nhìn đi.”
Nghe vậy hai người nhìn sang Địa Giáp Long, chỉ thấy có vô số vết nứt xuất hiện trên người nó.
Thấy cảnh này hai người đồng thời ngạc nhiên. Tựa như đã sớm nhìn ra bọn họ sẽ ngạc nhiên, Đường Trường Sinh liền giải thích.
“Đại Địa Bạo Phát khi dùng sẽ không thể duy chuyển, nó bắt buộc phải ở lại cùng nhận sát thương với địch nhân. Nên nói con Địa Giáp Long này tự mình hại mình.”
Nói xong Đường Trường Sinh búng tay một cái rồi nói.
"Nên đến lúc kết thúc trò chơi này rồi."
Từ xung quanh đấu trường, những thanh kiếm được chế tạo từ Linh Lực của hắn bay lên, có đến hàng trăm không nên nói là có đến hàng ngàn thanh Linh Kiếm ở bốn hướng.
Ngay lúc này Đường Trường Sinh liền giải thích mọi việc.
"Lớp vỏ của Địa Giáp Long rất cứng, nên từ nãy đến giờ tôi chỉ đang khiêu khích nó, chờ đợi nó sử dụng Đại Địa Bạo, nhân thời cơ lấy mạng nó"
Nói xong hắn búng tay một cái, hàng ngàn thanh kiếm từ bốn phía đồng thời bay về phía Địa Giáp Long.
Ngay lúc này Đường Trường Sinh không quên bổ sung thêm một câu.
"À quên nói, đừng chạy cơ thể ngươi đã bị ta đánh dấu bằng Linh Lực của mình, ngươi không thể nào chạy thoát. À mà ngươi bây giờ đã sức cùng lực kiện rồi, ngoan ngoãn chịu c·hết đi nhé."
Khi vừa nói xong hàng ngàn thanh kiếm từ bốn phía bay về phía cơ thể Địa Giáp Long, t·ấn c·ông từ bốn phía nó không thể nào chạy được, chỉ có thể dùng cơ thể chống cự. Nhưng nếu là thời sung sức còn có thể, lúc này bộ giáp của nó đã sắp vỡ.
Hàng ngàn thanh kiếm cứ như đang nhắm vào một bao cát đồng loạt lao về phía Địa Giáp Long, bộ giáp bao phủ cơ thể nó dần dần hiện lên nhiều vết nứt lớn, cuối cùng vỡ tung. Cơ thể Địa Giáp Long bị hàng ngàn thanh kiếm xuyên qua, m·ất m·ạng tại chổ.
Nhìn cơ thể Địa Giáp Long bị hàng ngàn thanh kiếm xuyên qua, cả người dính đầy máu của bản thân. Hai người Thánh Vũ, Hoắc Hàn Nhi cuối cùng cũng thở phào.
Nhưng vào lúc này mây đen mịt mù, từ trên bầu trời một tia sét đánh xuống trực tiếp đánh nát cơ thể Địa Giáp Long ngay cả tro cũng không còn.
"Đường Trường Sinh, dù sao nó cũng c·hết rồi cũng không nên...."
Nhận ra đòn này là của ai, Thánh Vũ nhìn sang Đường Trường Sinh nói. Nhưng còn chưa hắn nói xong thì Đường Trường Sinh liền đáp.
"Không thể nhìn nó t·ử v·ong mà rời đi, tốt nhất nên phá hủy linh hồn cho nó không thể siêu thoát, hoặc ít nhất là đánh nát cơ thể thành tro bụi. Cách làm này của tôi dù theo hướng cậu khá cực đoan, nhưng đó là cách làm tốt nhất."
Từ trên cao quan sát mọi thứ, Diệp Vũ Đồng tán thưởng với lời này.
"Tên nhóc này nói đúng, cậu nhóc tên Thánh Vũ này vẫn là quá không trải đời, Ma Thú đã đối xử Nhân Tộc chúng ta thế nào, còn thảm hơn những gì Đường Trường Sinh làm."
Khi tiêu diệt Địa Giáp Long thành công, một luồng sáng màu xanh nhạt bao phủ cả ba người Đường Trường Sinh, Hoắc Hàn Nhi cùng Thánh Vũ, cả ba bọn họ bị dịch chuyển quay về sân trường của Kỳ Tích Hoàng Gia Học Viện.
Sau khi đã bị dịch chuyển về học viện, Thánh Vũ nhìn xung quanh thì thấy hai bóng người quen thuộc lần lượt là Trường Ca cùng Mục Yên Nhi. Ở giữa hai người họ là một người khác.
Đối phương mặc một chiếc áo sơ mi trắng, đôi mắt vàng nhạt cùng mái tóc ngắn màu vàng, mang tên Đế Tư Thần.
"Họ Đế? Cái họ này... Cảm giác nó cứ quen quen."
Nhìn thấy chữ "Đế" trong họ đối phương, không biết nguyên nhân gì Thánh Vũ cảm thấy nó có chút quen thuộc.
Đúng lúc này một tiếng vỗ tay vang lên, từ trên trời cao Bạch Đồng bay xuống mặt đất, tiếp đó nàng khẽ cười nói.
"Chúc mừng các ngươi, sáu người các ngươi là hai đội đạt số điểm cao nhất, thành công tiến vào vòng ba."
Nói xong nàng cũng không nhiều lời, từ trong nhẫn không gian lấy ra một cục Rubik, ném xuống mặt đất tạo ra một vết nứt không gian. Tiếp đó dùng Linh Lực nâng sáu người lên đi theo nàng tiến vào vết nứt không gian đó.
Chỉ thấy lúc này bọn họ được dịch chuyển đến một đấu trường khổng lồ, nó có diện tích lên đến 1000km vuông, lúc này bọn họ đang đứng trên khán đài. Có thể nhìn thấy được đối diện họ, hai bên trái phải đều có người.
Lúc này Bạch Đồng nhảy xuống trung tâm đấu trường, hình ảnh nàng được chiếu trên những thiết bị bay xung quanh đấu trường, tiếp đó lớn tiếng nói.
"Chúc mừng các ngươi đã thành công đi tới vòng ba, mỗi người các ngươi đều là những Thiên Tài khó gặp của Nhân Tộc. Bây giờ ta sẽ giải thích vòng khảo nghiệm thứ ba, mang tên Đội Chiến!"
"Đội Chiến?"
Lời của Bạch Đồng vừa dứt, những ai trên khán đài đều ngơ ngác, chỉ có người đã đoán được từ sớm là Đường Trường Sinh thì vô cùng bĩnh tình.
Chỉ thấy Bạch Đồng bắt đầu giải thích.
"Có tổng cộng hai mươi tư người, chia ra làm bốn đội mỗi đội sáu người, sáu người này sẽ dựa trên sáu người còn sót lại của mỗi khu A,B,C,D."
Nói xong ở bốn hướng trên khán đài, bốn cột sáng mang ký tự A,B,C,D đồng thời xuất hiện. Vị trí đang đứng của Thánh Vũ là khu A.
Tiếp đó Bạch Đồng tiếp tục giải thích.
"Sẽ có tổng cộng ba vòng đấu như sau. Đội A đấu B, C đấu D là vòng một, qua vòng hai là A đấu C, B đấu D. Tiếp tục như thế mỗi đội sẽ đối đầu với nhau một vòng, khi kết thúc ba vòng, ba đội có số điểm cao nhất sẽ giành chiến thắng."
Nghe được lời này ở khu A, khuôn mặt Trường Ca lộ ra vẻ không hề lo lắng gì.
"Nên nói chúng ta vận may tốt nhỉ? Một Tứ Giai, ba Nửa Bước Tứ Giai, một Tam Giai Hậu Kỳ cùng một... Tam Giai Sơ Kỳ, Thánh Vũ ngươi vận may tốt thật đấy."
Nghe vậy Thánh Vũ muốn phản bác gì, nhưng nghĩ lại thì từ bỏ, dù sao Huyết Lệ nói cũng đúng bản thân mình đúng thật là... Vận may rất tốt.
Tựa như đã nhìn ra sẽ có người suy nghĩ như Trường Ca, Bạch Đồng đột nhiên nói.
"Mém nữa ta quên, những thiết bị máy bay không người lái này đều là giáo viên từ Học Viện. Bọn họ sẽ chắm điểm số của từng người, dù cho thuộc đội ba thắng, nhưng điểm số quá thấp cũng sẽ rớt để cho người thuộc đội thua có cơ hội thay thế vị trí."
Lời này vừa dứt Trường Ca liền liếc nhìn Thánh Vũ, giọng nói có chút khiêu khích nói.
"Xem ra chúng ta sắp tạm biệt một người bạn rồi."
Nghe được lời này Thánh Vũ nắm chặt tay, cơ thể hơi run lên, hắn cảm nhận được áp lực đè lên đôi vai này của mình. Theo như hắn suy đoán, bản thân là người có tu vi thấp nhất tại nơi này.
"Như vậy chắc các ngươi cũng đủ hiểu rồi, bây giờ hãy điền tên vào mẫu giấy có sẵn ở mỗi khu vực. Ghi tên đội, vai trò cùng tu vi của từng thành viên rồi đặt lên bục nó sẽ tự động ghi nhận rồi dịch chuyển tờ phiếu đăng ký."
Nói xong câu cuối Bạch Đồng liền biến mất.
Tại khu vực A, một chiếc bục đá màu trắng từ dưới mặt đất chui lên, bên trên bục đá có sẵn một tờ giấy cùng bút lông.
Đường Trường Sinh đi về phía chiếc bục, cầm trên tay tờ giấy cùng bút lông rồi mỉm cười nói.
"Cho tôi xin tên từng người, tu vi cùng vai trò. Tôi làm mẫu trước cho dễ hiểu, Đường Trường Sinh, tu vi Tứ Giai Sơ Kỳ, vai trò Ma Pháp Sư Toàn Năng Hệ."
"Ma Pháp Sư Toàn Năng Hệ?"
Lời Đường Trường Sinh vừa dứt, chỉ trừ Hoắc Hàn Nhi tất cả mọi người đều sững sờ mà nhìn hắn.
Lập tức Mục Yên Nhi khó tin nói.
"Cái này... Làm sao có thể? Cho dù là hai hệ như Tấn Công-Phòng Thủ hay Hỗ Trợ-Khống Chế,... Cũng rất hiếm, làm sao lại tồn tại toàn năng hệ?"
Nghe vậy Đường Trường Sinh nhún vai đáp.
"Có thể vì tôi đặc biệt hơn người chăng?"
Nói xong hắn nhìn sang Đế Tư Thần.
Thấy vậy đối phương liền đọc thông tin.
"Tên Đế Tư Thần, tu vi Nửa Bước Tứ Giai, vai trò Kỵ Sĩ Phòng Thủ."
Khi Đế Tư Thần vừa đọc xong những người khác cũng lần lượt đọc.
"Tên Hoắc Hàn Nhi, tu vi Tam Giai Hậu Kỳ, vai trò Sát Thủ."
"Tên Trường Ca, tu vi Nửa Bước Tứ Giai, vai trò Cuồng Chiến Sĩ."
"Tên Mục Yên Nhi, tu vi Nửa Bước Tứ Giai, vai trò Ma Pháp Sư Tấn Công."
"Tên Thánh Vũ, tu vi... Tam Giai Sơ Kỳ, vai trò Kỵ Sĩ Cân Bằng."
Ghi tên từng người xong, Đường Trường Sinh gật đầu tiếp đó nói.
"Tôi có thể làm đội trưỡng được chứ?"
Lời hắn vừa dứt không ai phản đối, thấy vậy Đường Trường Sinh liền cầm bút lông ghi thêm chữ "Đội Trưỡng" ngay sau tên mình. Tiếp đó đưa ra cái tên mình muốn đặt cho đội.
"Chúng ta có sáu người, chi bằng đặt tên là Lục Tinh đi, Lục trong sáu người, Tinh trong tinh tú những vì sao, sáu vì sao trên bầu trời thắp sáng màn đêm, diệt sạch toàn bộ Thần Tộc."
Nghe được lời này năm người còn lại không khỏi suy ngẫm.
"Sáu vì sao trên bầu trời, thắp sáng màn đêm, diệt sạch toàn bộ Thần Tộc sao?"
Ngẫm lại câu này vài lần, bọn họ liền gật đầu biểu thị đồng ý.
Thấy vậy Đường Trường Sinh liền ghi hai chữ Lục Tinh vào tờ giấy, tiếp đó đặt lên bục đá.
【Chiến Đội Lục Tinh
Tên Đường Trường Sinh, tu vi Tứ Giai, vai trò Ma Pháp Sư Toàn Hình (Đội Trưỡng)
Tên Đế Tư Thần, tu vi Nửa Bước Tứ Giai, vai trò Kỵ Sĩ Phòng Thủ.
Tên Hoắc Hàn Nhi, tu vi Tam Giai Hậu Kỳ, vai trò Sát Thủ.
Tên Trường Ca, tu vi Nửa Bước Tứ Giai, vai trò Cuồng Chiến Sĩ.
Tên Mục Yên Nhi, tu vi Nửa Bước Tứ Giai, vai trò Ma Pháp Sư Tấn Công.
Tên Thánh Vũ, tu vi Tam Giai Sơ Kỳ, vai trò Kỵ Sĩ Cân Bằng.】