Chương 560: Hành trình đấu giải đáng nhớ của cô bạn gái xinh xắn dễ thương siêu đáng yêu Thảo My (12)
"Lên thôi chị Linh. Chú ý đừng ham đánh đẩy cung vọt lên trước mà cũng đừng tụt lại sâu quá dễ b·ị đ·ánh úp. Hết sức cẩn thận cho em vì chúng ta chỉ có một cơ hội tiến công này thôi, thất bại là không có cửa làm lại đâu." Thảo My lên tiếng nhắc nhở Thùy Linh lần cuối trước khi tung đòn t·ấn c·ông quyết định, đôi mắt mở to nhìn chằm chằm vào màn hình biểu lộ chiến ý mãnh liệt.
"Được." Thùy Linh gật đầu đáp lại ngắn gọn, bàn tay trái bất giác quét ngang bàn phím một lượt tựa như người nghệ sĩ lướt phím đàn. Sau đó những ngón tay nhanh chóng tách ra và đặt trên những phím tắt điều chỉnh đội hình trong trò chơi, cho thấy bản thân cô đã sẵn sàng cho cuộc giao tranh.
"Nhớ đặt điểm tụ quân vào thẳng nhà Incas, để quân mới ra một cái có thể đánh nhau với quân Malay luôn…. Ok, đánh đi chị."
Lời dặn dò vừa dứt cũng là lúc đội quân tiếp viện hỗn tạp bên phía LadyNinja xuất hiện nơi cửa ngõ nhà Incas. Lúc này ở phía bên trong căn cứ toán quân dân Tây Ban Nha dụ địch chỉ còn lại mấy mống do bị đuổi g·iết gắt gao, đơn vị nào còn sống thì cũng thuộc dạng ngắc ngoải và có thể theo gót các chiến sĩ đã hy sinh bất cứ lúc nào. Bất quá để che giấu mũi nhọn mang tên cung thủ Persians thì trả giá như vậy cũng đáng, mà lại trong quá trình dụ địch Thảo My cũng không phải là không có bất kỳ thu hoạch gì. Nông dân Incas thấy địch quân tràn vào lại phải bỏ dở công cuộc phát triển căn cứ phối hợp đuổi đánh, trong khi lính Malay cứu giúp đồng đội thì bị phản kích c·hết mất không ít.
Cả hai nhà đối thủ đều phải chịu thêm ít thiệt hại, kéo theo xác suất hạ gục thành công đối phương thông qua đòn t·ấn c·ông quyết định tới đây lớn thêm một chút nên không cần phải tiếc.
Theo sau hiệu lệnh của Thảo My, quân tiếp viện phe LadyNinja lập tức nhắm thẳng hướng đội quân Malay xông tới, kèm theo đó toán lính Tây Ban Nha thấp máu đang chạy trốn đột ngột quay ngoắt 180 độ vùng lên quyết tử với quân dân NorthWind. Phía bên kia chiến tuyến, mắt thấy động tĩnh không hợp thói thường Hữu lập tức nhận ra ngay rằng đối phương chắc chắn có viện quân. Bằng vào phản ứng mau lẹ của một tuyển thủ chuyên nghiệp anh vội rê chuột quét xung quanh căn cứ một vòng tìm kiếm, để rồi vỏn vẹn một giây sau anh cực kỳ quả quyết thu hồi toàn bộ số nông dân đang chiến đấu, v·ũ k·hí cất hết đi chuẩn bị "bỏ phố lên rừng".
Bảo anh "xanh chín" với quân đời 1 như Militia còn được chứ quân đời 2 trở đi thì thôi, có cho anh thêm lá gan anh cũng chả dám dây dưa. Lớ ngớ cung thủ nó b·ắn c·hết sạch nhẵn nông dân được đấy chứ không đùa đâu. Vừa cắt một nông dân hoạt động gần nhà chính xây t·rường b·ắn cung Hữu vừa quay về phía đồng đội kêu thất thanh:
"Nhật Anh!"
"Rồi rồi. Để đấy tôi, ông tập trung hồi với ra ném lao đi." Cùng trông thấy nhà Persians đẩy cung thủ lên giao chiến nên Nhật Anh khỏi cần đoán cũng biết đồng đội muốn gì. Sảng khoái nhận nhiệm vụ khó khăn về mình xong, anh lập tức chia bớt một ít quân tiêu diệt triệt để toán lính quyết tử của nhà Tây Ban Nha. Số còn lại thì quay đầu hướng về phía liên quân LadyNinja ứng chiến, trận hình không ngừng biến ảo giữa "dạt cánh đánh sườn" và sắp xếp so le.
Luận về quân số Nhật Anh vẫn là bên nhỉnh hơn, song dàn lính chùy dưới trướng anh lúc này lại đang có cả đống thương tích trên người - hệ quả sau hàng mấy phút đồng hồ "cò quay" với quân dân Tây Ban Nha. Giờ đem chúng choảng nhau trực diện với đội quân tiếp viện phía LadyNinja thì khả năng cao là năm ăn năm thua, và cân nhắc đến chuyện đồng đội anh đang b·ị đ·ánh cho bung bét hết nhà cửa căn cứ thì anh không hề thích cái tỷ lệ chiến thắng ấy tý nào.
Cần phải ăn chắc đội quân xâm lược này thì phe anh mới có thể quay trở lại làm chủ cuộc chơi được.
"... Vậy nên, để cho an toàn hay là vòng sau đập mấy con cung thủ trước đi. Để nó đứng bắn thoải mái cũng phiền." Cân nhắc xong xuôi, Nhật Anh chốt hạ sách lược bắt cung thủ trước rồi trở tay micro lính chùy dưới trướng, lúc này đang xếp theo trận hình dạt sang hai cánh trái phải. Một cánh đẩy chéo về phía trước "giáp lá cà" với lính chùy đối phương, cánh còn lại từ tốn đi vòng ra phía sau lưng rồi quật ngược trở lại, trận hình cũng nhanh chóng biến thành so le để tránh tên cho hiệu quả. Phe LadyNinja thấy thế bèn vội vàng biến trận theo, mấy đơn vị lính chùy Tây Ban Nha nỗ lực chạy chỗ không ngừng nhằm tạo thành "khiên thịt" che chắn tiểu đội cung thủ Persians, khiến Nhật Anh phải cực kỳ vất vả mới có thể xua quân tiếp cận mục tiêu thành công.
Bất quá sự lạ thường cũng từ đây xảy ra.
Ngay khi nhóm lính chùy vòng sau của anh vừa mới nhất tề công kích tiểu đội cung thủ Persians, hai đơn vị trong số chúng đột nhiên tách đàn biến đổi trận hình thành dạt cánh trái phải giống hệt anh ban nãy, trong khi đám còn lại vẫn điềm nhiên đứng tại chỗ giơ cung chống trả. Thấy thế Nhật Anh cũng không suy nghĩ nhiều, bỏ mặc mấy tên lính bỏ bạn trốn chạy anh thừa cơ dồn quân xông thẳng lên đánh tiếp. Nhưng rồi mới tung được thêm một đòn nữa thì số cung thủ còn lại cũng rủ nhau tách đàn, nối gót theo bước đồng bọn giống như muốn triệt để từ bỏ mấy cái "khiên thịt" Tây Ban Nha vậy.
Đồng thời hai đơn vị cung thủ di chuyển trước đó, căn cứ theo sắp xếp mặc định của trận hình dạt cánh vốn phải đi thêm một quãng nữa thì cả hai đột ngột dừng lại giữa chừng, thân hình quay ngoắt về phía quân địch bắn hai mũi tên vào cùng một chỗ. Tất cả tạo thành một pha hit and run vô cùng hiệu quả và đẹp mắt, cứ việc có chút tỳ vết là đội hình liên quân LadyNinja nhất thời bị phá vỡ không còn ai che chắn cho ai được nữa.
"... Ơ được. Micro khá đấy." Hơi có chút ngạc nhiên trước pha thao tác đến từ tuyển thủ b·ị đ·ánh giá thấp nhất bên phía LadyNinja, Nhật Anh buột miệng lẩm bẩm đôi câu sau đó nhanh chóng đưa ra quyết định truy kích. Không tách quân như đối phương, anh kéo cả đám lính di chuyển cùng nhau với hướng đi chọn đại là hướng bên trái. Căn bản điều khiển ba nhóm quân tham gia giao tranh cùng lúc như hiện tại vốn đã là một chuyện không hề dễ dàng, giờ bảo tăng thêm một nhóm quân cần điều khiển nữa thì ngay đến một tuyển thủ chuyên nghiệp như anh cũng khó lòng cáng đáng hết thảy. Không bằng dồn cục lần lượt dẹp yên từng đám đi lẻ một cho nó đỡ nhọc xác.
Mất có vỏn vẹn vài giây nhóm lính chùy vòng sau của Nhật Anh và mấy đơn vị cung thủ Persians dạt cánh trái lại chạm mặt nhau lần nữa. Song đúng vào lúc chùy của mấy gã bộ binh giơ lên cao đám cung thủ lại vội vàng xách v·ũ k·hí chạy đi. Đầu tiên chúng tụ hội cùng nhau tạo thành một hàng, sau đó không hiểu sao vừa tụ hội xong chúng lại đột ngột tách ra. Lần này là hai hướng trên dưới tạo thành góc 90 độ so với hướng dạt cánh ban nãy, bất ngờ đến mức khiến cho địch quân quen đà bước lố mất một nhịp. Cùng lúc đó, mấy đơn vị cung thủ Persians dạt cánh phải thấy không có ai truy đuổi thế là lập tức dừng chân chỉnh đốn đội ngũ, sau đó quay ngược trở về với quân đồng minh tiến hành hỗ trợ hỏa lực từ xa.
"Vút! Vút!"
"Hự!"
Hai đường tên c·hết chóc mang đi sinh mạng một đơn vị quân dưới trướng khiến Nhật Anh bất giác cau mày, miệng mấp máy liên hồi nhưng chẳng thể thốt lên thành câu. Cô tuyển thủ KupyLinh trận này sao chơi hay quá vậy, nhớ không nhầm thì trận trước micro bộ binh cũng thường thôi đâu có gì nổi bật đâu? Sang trận này điều khiển cung thủ đi đứng nhá nhử thả diều cứ như gosu vậy, phải vừa cắn thuốc hay mời người khác chơi hộ không đấy?
"... Méo ổn rồi, chắc thấy mình vòng sau lộ liễu quá nên cảnh giác." Trù trừ mãi Nhật Anh mới thốt lên được một câu. Kế tiếp, bằng tốc độ nhanh hết mức có thể anh tập trung cắt cử lính chùy đuổi g·iết đám cung thủ phân tán ba nơi, qua đó chấp nhận từ bỏ quyền điều khiển đám quân đang "giáp lá cà" hòng dồn lực bẻ gãy mũi tiến công của nhà Persians. Có điều hành động này của anh chẳng đem về bao nhiêu hiệu quả, khi mà cung thủ dưới trướng KupyLinh lần này không vừa đi vừa bắn nữa mà thay vào đó chúng cắm đầu chạy tứ tán khắp căn cứ Incas, đến áp sát còn khó khăn chứ đừng nói đ·ánh đ·ập g·iết chóc các thứ.
Tương phản, nó còn làm anh gặp rắc rối lớn với tuyển thủ hung hãn cầm tộc Tây Ban Nha. Không phải đối đầu với quá nhiều kẻ địch trên sân nữa cộng thêm nhận thấy đối phương có dấu hiệu bị phân tâm, cô gái bí danh Sóc Bông không chút do dự xua quân đánh hội đồng những đơn vị quân yếu máu sẵn. Chúng nhanh chóng bị hạ đo ván như một lẽ tất yếu, khiến cho lợi thế về mặt quân số dần vuột khỏi tay chàng tuyển thủ nghiêm túc.
"Ù uôi, chị Linh có quả di chuyển ĐƯỢC thế nhờ! Cứ tưởng đội hình tan vỡ là c·hết chắc rồi chứ!" Buồng thi đấu của LadyNinja, vừa nhấn chuột chọn mục tiêu công kích mới Thảo My vừa hưng phấn hô to. Những bước di chuyển của tiểu đội cung thủ Persians từ đầu tới cuối đều không lọt qua khỏi đôi mắt cô, và thật sự mà nói thì vào cái lúc trận hình bao bọc ban đầu bị phá vỡ thiếu chút nữa thì cô nổi xung mở miệng quát mắng con hồ ly tinh ngồi kế bên. Bất quá tiếp sau đó con hồ ly tinh ngồi kế bên chơi không tệ chút nào, vừa giữ được quân sống nhăn vừa chủ động "thả diều" hỗ trợ hỏa lực từ xa.
Khiến cô đổi giận làm vui ngay tắp lự.
Tuy thao tác có phần liều lĩnh song không hề gì, cái đó trong mắt cô không quan trọng bằng lợi thế đánh ra. Với cả đối phương chơi như này là tiến bộ hơn hẳn so với bình thường rồi, tiếc gì lời khen cho cả đội lên tinh thần chứ?
"Kìa chị Linh, sao không nói gì thế?" Không thấy Thùy Linh phản hồi, lấy làm lạ Thảo My bèn đảo mắt quay sang hỏi thăm. Thế rồi trong cái khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, đập vào mắt cô là hình tượng bà chị đáng ghét đang luống cuống bấm phím nhấn chuột lộn bậy, miệng không ngừng lẩm bẩm mớ từ ngữ không đầu không cuối:
"... Từ từ, thế nút này mới là nút "so le" à?... Vẫn không phải nốt?... Vậy còn mỗi nút này thôi!... **** thế mà lúc đầu không nhớ bấm lộn sang dạt cánh. Bực thế chứ lại!"
Thảo My: ( ̄д ̄;)
"... Giờ bị dí sát đít thế này có bực không chứ. Đánh thế quái nào…." Ánh mắt bắt gặp đàn em nhìn về phía mình, có chút hoảng hốt Thùy Linh vội vã thanh minh liến thoắng: "Ờ My à, sorry em ban nãy chị bấm nhầm nút C sang nút V em ạ. Thành ra quân cung chúng nó tự dưng tách ra khỏi hàng, chị cố đẩy nó về mà lại bấm nhầm tiếp sang nút khác. Em…."
"Thôi không sao chị." Vẻ hân hoan biến mất không còn tăm hơi, coi như lời khen trước đó chưa từng tồn tại Thảo My điềm đạm phân phó: "Chị tập trung cho cung chạy tiếp đi, câu kéo địch đuổi theo đừng để b·ị b·ắt c·hết là được. Với cả trong lúc đấy đừng ngừng đẩy thêm quân lên. Quân em yếu lắm rồi, hết thảy nhờ cậy vào chị cả đấy."
"A được! Yên tâm yên tâm, cung vẫn lên đều đây."
Thấy đàn em không bày tỏ ý tứ trách cứ gì Thùy Linh rất vô tư gặt phăng câu chuyện rối rắm sang một bên, mặt mày hớn hở kéo vài ba đơn vị cung thủ vừa đặt chân đến điểm tập kết tham gia chiến đấu. Mà ở phía sân khấu bên ngoài, chứng kiến pha thi đấu "xuất thần" vừa mới rồi của Thùy Linh các khán giả ai nấy đều mắt tròn mắt dẹt hết cả, mồm miệng há hốc đến mức nắm đấm cũng chui lọt. Còn hai bình luận viên thì thừa thế khuấy động bầu không khí bằng những ngôn từ mỹ miều hết sức:
"Vâng thưa các vị khán giả, một pha điều cung chạy bắn "elo vô cực" đến từ tuyển thủ KupyLinh! Lợi dụng thao tác tách quân siêu nhuần nhuyễn, đến cả tuyển thủ sừng sỏ như WalrusPoko cũng bị outplay vây mãi không xong! Chắc chắn pha điều cung này sẽ có một vị trí trong tuyển tập những pha highlight của giải, tôi khẳng định đấy…. Và giờ thì tuyển thủ KupyLinh vẫn đang tiếp tục thể hiện màn biểu diễn cá nhân bằng cách cho cung thủ diễu hành quanh nhà Incas. Mỗi con chạy một hướng, theo sau là một nhóm người Malay cầm chùy cổ vũ. (nín cười) Tình huống này tôi thực sự không biết phải bình luận thế nào nữa, thưa các vị khán giả."
"Vâng thật sự là rất sốc, tôi cũng không ngờ ờ… tuyển thủ KupyLinh lại có thể chơi xuất sắc tới mức này đâu anh Phong. Và trên màn hình của chúng ta nhà Persians vẫn đang đẩy thêm cung mới lên, trong khi bên trong căn cứ Incas vẫn còn cả đống quân cũ đang tung hoành. Khá khó cho hai nhà Malay và Incas rồi, họ cần phải có biện pháp xử lý thỏa đáng cục diện trước mắt ngay bây giờ đi. Không thì chỉ vài phút nữa thôi LadyNinja sẽ có quân đời 3 tham chiến, bốn bóng hồng hợp lực vây công nhà Incas chắc chắn sẽ bị thổi bay. Northwind sẽ thua và loạt trận Bo3 sẽ phải thi đấu tới trận cuối cùng để xác định xem ai sẽ là kẻ gặt hái vinh quang trong ngày hôm nay.”