Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu

Chương 526: Arms Race (3)




Chương 526: Arms Race (3)

“Mấy ông giữ xe tải cover tôi để tôi chạy ra thùng rác này…. Ế có địch móc sau!”

Phía bên kia chiến tuyến, một người chơi đang điều khiển nhân vật chạy ra điểm giao tranh "nóng" trên bản đồ thì chợt bắt gặp bóng dáng quân địch lởn vởn nơi con đường thông tới hậu phương. Theo bản năng, người này vội vàng lên tiếng báo động đồng đội, tay kéo chuột hướng ống ngắm khẩu súng bắn tỉa TPG đang cầm về phía đối thủ rồi nhấn "bóp cò" một cách dứt khoát. Tâm ống ngắm hơi chếch sang nửa bên trái thân hình đối phương, bởi đối phương đang theo đà di chuyển về cùng phía nên đặt tâm như vậy sẽ có xác suất bắn trúng cao hơn.

“Đoàng!”

Viên đạn TPG bắn ra kèm theo t·iếng n·ổ chát chúa, bất quá nó đã không đến được địa chỉ cần đến. Trong một giây thoáng qua, người chơi này thấy được kẻ địch vốn đang theo đà di chuyển sang trái đột nhiên "bẻ lái" quay người nhảy sang phải, thành công né tránh phát đạn c·hết chóc một cách không tưởng. Đồng thời, cứ việc động tĩnh xung quanh lớn đến mức chỉ có người điếc mới không nhận ra rằng bản thân đã lọt vào tầm ngắm của xạ thủ, thế nhưng đối phương vẫn tiếp tục tiến bước thay vì ngừng lại tìm chỗ che chắn. Như thể đang coi thường tài bắn súng của tay xạ thủ ấy vậy, trông ngứa mắt hết sức!

"Nhảy nhót ghê vậy ta?" Đợi cho thời gian lên đạn kết thúc, người chơi cầm súng bắn tỉa lại tiếp tục bật ống ngắm lên dí theo kẻ địch. Chỉ là đối phương vẫn tiếp tục vừa đi vừa nhảy tung tăng, khi trái lúc phải làm người này thao tác có phần khá khổ sở. Mất một hai nhịp nắn nót, cuối cùng người này canh lúc kẻ địch đảo chân sang hướng cũ đặt tâm nằm trong thân hình ngày một lớn dần rồi mới “bóp cò” thêm lần nữa. Phát đạn thứ hai bắn ra với vận tốc xé gió, và lần này nó… lại cắm thẳng vào bức tường đổ phía xa thay vì cắm vào người kẻ địch như mong muốn đơn phương của tay xạ thủ.

Vẫn là kịch bản cũ, ngay khi chân vừa chạm đất đối phương lại một lần nữa nhảy bật sang phía bên phải. Tuy lần này khoảng cách thân hình di động ngắn hơn tương đối nhiều so với những bước nhảy trước đó, song nó vẫn vừa đủ để giúp chủ nhân bước nhảy “từ chối tử thần” trong gang tấc. Với hai phát đạn liên tiếp bắn trượt, cho dù muốn hay không thì người chơi cầm súng bắn tỉa cũng đã tự đặt bản thân mình vào thế khó.

"Tạch tạch tạch!”

Có lẽ thấy được khoảng cách giữa hai bên hiện tại đã vừa tầm, sau khi nhảy sang phải xong người “vũ công” không nhảy nữa mà thay vào đó rút súng bắn trả. Khẩu tiểu liên nhỏ xinh trong tay kẻ địch lập tức hóa thân thành một món v·ũ k·hí c·hết chóc, không đầy một giây thanh máu dồi dào của người chơi cầm súng bắn tỉa đã chuẩn bị cạn sạch. Bảo là thực hiện tiết mục ảo thuật biến mất cũng không quá.

“Ối ối “ngải cứu”!” Luống cuống, người này vừa kêu gọi đồng đội trợ giúp vừa cố chỉnh họng súng về phía kẻ địch, định bụng cầm cự đợi lên đạn lần thứ hai xong sẽ bắn “cầu may” luôn không ngắm nữa. Bất quá mới hô dứt câu nhân vật bản thân điều khiển đã kêu thảm một tiếng rồi ngã gục xuống mặt đất, đồng thời phía góc phải màn hình hiện lên dòng chữ hết sức chói mắt:

“-Camp96 đã b·ắn h·ạ Kiex44 bằng Micro Uzi.”

“Uầy giờ này mà vẫn còn Uzi? Đúng là sếp Camp có khác…. Kiex ông c·hết ở đâu vậy?” Lúc này giọng điệu hỏi thăm muộn màng của đồng đội mới vang lên bên tai. Tặc lưỡi tiếc rẻ hai pha ngắm bắn trượt mục tiêu, người chơi tên Kiex44 quay ra trách cứ:

“Dãy tường đổ. Mà tôi đã bảo có địch móc sau rồi chả ai chịu ra giúp gì hết, để địch chạy như chỗ không người ấy.”

“Do ông c·hết nhanh quá.”

“Nhanh khỉ, trong lúc chờ các ông đáp lại tôi bắn được mấy phát rồi đấy.”

“Mấy phát mà không g·iết được ông sếp kia còn để ông sếp kia cầm Uzi g·iết ngược? Gà!”



“Gà ***!... Thôi đánh cẩn thận đi, tên Camp à quên ông sếp bên đó nhảy né đạn "dẻo" phết đấy.” Bị đóng cái mác “gà” lên người mà không thể phản bác, cuối cùng người chơi tên Kiex44 bực bội điều khiển nhân vật đã hồi sinh chạy tới chỗ cũ, miệng không quên để lại lời cảnh báo rằng phải cẩn thận với chiêu số của đối phương. Có điều lời nói này chẳng lọt vào tai bất kỳ ai, vì chỉ vài giây sau những tình huống tương tự liên tiếp xảy ra:

“-Camp96 đã b·ắn h·ạ Ngố1stPhố bằng Micro Uzi.”

“Đù! Sao lia tâm quả đấy lại trượt được nhỉ?” Nơi cuối dãy máy, một giọng điệu ngơ ngác đúng chất không hiểu chuyện gì vừa xảy ra vang lên, ngay lúc người sếp của Ninja Entertainment lại ghi tên mình trên bảng chiến công. Khóe miệng hơi hơi vểnh lên, người chơi tên Kiex44 lập tức lên tiếng hỏi thăm:

"C·hết "chay" hả “Ngố”?”

“Ừ. Méo hiểu kiểu gì nữa."

"Phải thấy sếp Camp nhảy cà tưng không phản xạ kịp đúng không?"

"... Nói không phản xạ kịp thì cũng không hẳn. Bình thường gặp đối thủ vừa đi vừa nhảy vẫn bắn được mà, chả hiểu lần này….'

"-Camp96 đã b·ắn h·ạ Emu bằng MP5/70."

“Chúa ơi. Mấy thằng cánh phải phòng thủ kiểu gì mà để địch vừa nhảy vừa b·ắn c·hết hết cả team thế này?” Người đồng đội tên Ngố còn chưa trình bày xong thì một người khác đã vội lên tiếng cắt ngang. Giọng điệu cũng có chút khó hiểu như Ngố, nhưng phần nhiều là hàm chứa ý vị chê trách đồng đội phế vật báo hại anh em.

“Chịu, trình ông cao hơn bọn tôi thì bắn giúp đê. Mà khoan, ông cũng vừa c·hết kia kìa?"

"Bị đánh bất ngờ thì chả c·hết?"

"Cức! Ông đứng chỗ xe tải có ma mới đánh được bất ngờ…. Chắc lại đấu súng với người ta thua chứ gì?"

"Làm gì có? Quả đấy…."

"-Camp96 đã bắn nổ đầu DK_Arawn bằng MP5/70."

"Thôi *** ** ông Emu đấu súng thua thì nhận luôn đi. Báo hại cả tôi đứng cạnh đây này, lải nhà lải nhải!" Lại thêm một "n·ạn n·hân" nữa của "vũ công" Camp96 tham gia vào cuộc trò chuyện. Và tới đây thì dù có là kẻ ngu nhất trần đời cũng phải đánh hơi được sự lạ thường xuất hiện ở đây. Trải qua một hai giây suy ngẫm, người chơi tên Kiex44 đột ngột đưa ra nhận xét kinh thiên:



"Này anh em, có khi nào trò nhảy nhót vừa rồi của sếp Camp là né đạn có chủ ý chứ không phải thao tác ngẫu nhiên?"

"What?"

"Không phải ngẫu nhiên á?"

"Chứ sao. Bảo né đạn một hai lần còn được chứ ai cũng bắn hụt thế thì không thể nào là ngẫu nhiên được. Với lại bước nhảy nó cũng đều đặn lắm, không giống phản xạ nhất thời tý nào. Để coi…."

Dứt lời, người chơi tên Kiex44 đem đổi khẩu súng bắn tỉa TPG nặng trịch trên tay sang con dao quắm gọn nhẹ rồi đổi hướng chạy thẳng về phía mưa đạn dày đặc. Sau khi lấy được đà, người này bắt đầu điều khiển nhân vật nhảy chéo một góc 45 độ sang trái, tiếp đến là một bước nhảy vuông góc đánh về bên phải ngay lúc chân vừa chạm đất. Vì chưa thử thực hiện bao giờ nên thao tác không được chuẩn chỉ cho lắm, song khoảng cách di chuyển không đến nỗi quá tệ so với chạy nhảy thông thường. Mấu chốt là hiệu quả né đạn mong chờ đã sơ bộ hiển lộ ngay trước mắt "xạ thủ" cầm dao: trong khoảnh khắc lách người nhảy sang phải trên màn hình chợt lóe lên một vài tia sáng bay sượt qua thân.

Đích thị là đường đạn không thể nhầm đi đâu được! Mà lại trò nhảy này thật sự là phương pháp hiệu quả để chống lại những pha bắn dự đoán hướng đi a!

"Né được đạn thật!... Ờ, c·hết rồi à." Bởi vì không có hành động nối tiếp bước nhảy sang phải nên nhân vật của Kiex44 nhanh chóng đổ gục trước những phát đạn bắn bù của đối phương. Nhưng không hề gì, từng ấy đã đủ để người này hiểu ra mánh lới người sếp thiên tài bên phe địch vừa sử dụng. Hưng phấn, Kiex44 lập tức quay ra xách động anh em làm theo:

"Ê anh em ơi tôi bảo, làm điệu nhảy "rang lạc" cùng tôi đi. Hiệu quả cực!"

"Là sao?"

"Vừa giữ nút chạy vừa nhảy trái phải đan xen. Né đạn như phim luôn!

"Thật không?"

"Thật! Cứ làm đi, điêu làm lợn!"

"... Được, nhảy thì nhảy.”

Nghe thấy có trò hay cả đám ôm thái độ nửa tin nửa ngờ bắt chước làm theo, để rồi ai nấy lờ mờ nhận ra rằng di chuyển theo điệu nhảy “rang lạc” này tuy chóng mặt nhưng được cái tăng xác suất né đạn lên thật. Giữa lúc đối thủ còn đang chỉnh tâm dự đoán hướng đi các kiểu thì mình đã đột ngột đổi hướng gây bối rối không biết đường nào mà lần, chưa kể thần thái trong lúc di chuyển trông cũng khá cool ngầu. Thế là chẳng mấy chốc, sân chơi bắt đầu tràn ngập bóng người nhảy cà tưng, tay không ngừng chuyển đổi qua lại hai món v·ũ k·hí đang sở hữu trên người.

"Ây dà, mấy anh em bắt chước nhanh phết nhờ!”



Quay trở lại phía đội ngũ bên kia, thấy có cả đống thành viên phỏng theo động tác của mình nhảy nhót loạn khắp bản đồ Dương Khoa không nhịn được phì cười. Trải qua vài phen đột kích thành công nhờ vào chiêu trò Bhop mới mẻ, rốt cuộc hắn cũng đuổi kịp những người chơi khác về khoản cấp độ vũ trang. Chỉ là đến lúc bật ống ngắm của khẩu súng bắn tỉa trong tay lên thì hắn nhanh chóng bị hoa mắt chóng mặt khi thấy hàng tá thân ảnh đu đưa qua lại không khác gì đánh võng. Công nhận dân tình nơi đây cái gì có thể kém chứ riêng khoản học hỏi chỉ có từ giỏi trở lên.

“Thì có trick hay là phải áp dụng ngay chứ sếp Camp. Với cả sếp Camp có trick nhảy “rang lạc” hay vậy mà chả chịu tiết lộ cho anh em gì cả. Cứ giữ rịt cho mình thế không được đâu sếp.” Một thành viên phe địch cất giọng đắc ý đáp lại Dương Khoa. Theo sau đó những người khác nhao nhao bày tỏ ý kiến tán đồng, có kẻ nhất thời không học theo được còn lớn tiếng xách động cả đám yêu cầu hắn thị phạm một phen. Trước thỉnh cầu không tính là quá phận này đương nhiên là hắn rất sảng khoái đáp ứng, thế là ván đấu súng căng thẳng bỗng chốc trở thành sàn catwalk dành cho các tay chơi.

“Anh em chú ý, khi nào đà nhảy đạt tối đa thì bỏ nút tiến thay bằng di chuyển trái phải theo hướng con chuột để lách người cho dễ.” Vừa nói Dương Khoa vừa điều khiển nhân vật cầm dao nhún nhảy không ngừng trên nền đất trống: “Để giữ nhịp nhảy đều đặn thì các anh em nên gán phím tự động cho nó, hoặc nếu tự tin với khả năng thao tác của mình thì cứ nhấn nút nhảy liên tục thôi. À quên trick này gọi là Bunny hop do điệu nhảy tưng tưng giống với đám thỏ, không phải “rang lạc”.”

“Ok sếp Camp. Trick “rang lạc” này còn có tên khác là Bunny hop, đã nhớ!” Thanh âm hồn nhiên của người chơi tên Ngố vang lên kèm theo những tràng cười khúc khích hưởng ứng.

“ (; ̄- ̄) Một điều cuối cùng, để trick này đạt hiệu quả di chuyển lẫn né đạn tối đa mấy anh em chỉ nên cầm trên tay những món v·ũ k·hí hạng nhẹ hoặc là dao kéo cận chiến thôi. Cầm v·ũ k·hí nặng với khó bắn như súng bắn tỉa không thao tác nổi đâu, hiệu quả cũng kém nữa.”

“Ý sếp Camp là như thế này?”

“Tạch tạch!” hai tiếng, người chơi tên Emu hồn nhiên giơ súng máy bắn bay xác một thành viên phe địch, sau đó cầm khẩu súng lục vừa xoay tua lên tay bắt đầu thực hiện điệu nhảy lắc lư. Quả nhiên di chuyển nhẹ nhàng thanh thoát hơn thật, bất quá cảm giác chóng mặt cũng trở nên rõ rệt hơn hẳn. Trong cơn quay cuồng thoáng thấy bóng người mờ ảo sau tâm súng, ngứa tay người này nhấn nhẹ chuột trái một cái.

“Phẹt!”

“-Emu đã bắn nổ đầu Camp96 bằng USP Elite."

“Ối địp **! Nhảy bắn một viên trúng luôn kìa!”

“Vãi trông còn chất hơn cả quả xuyên vách rùa *** ban nãy!”

“Thằng Emu hỗn quá, nó dám g·iết thầy giáo dạy “rang lạc” kìa bay ơi! Giết c·hết nó!”

“Giết g·iết!”

“Ê từ từ, để tao giải thích! Tao…. ** chúng mày ngon vào đây mình tao chấp hết!!! へ( *` ▽ ´ )╮/\ ╱\”

Và thế là chỉ sau một pha hành động ngẫu hứng chiến hỏa đã được người chơi tên Emu khơi mào trở lại. Tất nhiên, lần này mọi người không bắn nhau như bình thường nữa mà vừa bắn vừa chạy nhảy khắp sân không khác gì những con thỏ bấn loạn. Kẻ tám lạng người nửa cân khiến cho xác suất bắn trúng kẻ địch tụt xuống thảm hại, gián tiếp kéo dài trận đấu vốn đang chuẩn bị đi đến hồi kết. Có điều chẳng ai trong số nhóm người chơi trong lobby, bao quát bản thân “người thầy vũ đạo” Dương Khoa cảm thấy bận tâm hết. Vì lúc này mọi người đã gác hết chuyện test game nghiêm túc sang một bên rồi, nhân dịp vớ được trick nóng hổi chơi quên sầu cùng nhau mới là đúng đắn.

Cả đám cứ thế hào hứng với cuộc vui mà không biết rằng, đứng sau lưng họ Trung đã lẳng lặng vơ lấy giấy bút ghi chép tự bao giờ. Cánh tay lia thoăn thoắt như thể sợ đánh rơi mất ý tứ câu chữ, còn đôi mắt thì không ngừng lập lòe quang mang.

...