Tô Hành Chỉ vừa thấy hắn mở cửa đã chui thẳng vào nhà:
"Ông chủ nhỏ, lại gặp được ngài rồi, nhưng sao trông ngài chẳng có vẻ bất ngờ chút nào, ngài không ngạc nhiên khi thấy ta sao!"
"Không.”
Khánh Trần đóng cửa lại, từ ngày Lý Đông Trạch xuất hiện ở cao ốc Utopia, hắn đã biết sớm muộn gì Tô Hành Chỉ cũng xuất hiện trước cửa nhà hắn.
Tại sao hai người này lại thích so đo với nhau như vậy.
Khánh Trần nhìn Tô Hành Chỉ:
"Ngươi không mang chè trôi nước đến đây sao?"
"Sao ta có thể mang đồ đông lạnh đến cho ông chủ nhỏ được.”
Tô Hành Chỉ hùng hồn nói:
"Nếu ta đoán không sao thì chắc chắn Lý Đông Trạch đã mang đồ đông lạnh đến cho ông chủ nhỏ, sao ta có thể làm như vậy được."
Tô Hành Chỉ vừa nói vừa xách một cái túi màu đen vào bếp, sau đó hắn bắt đầu buộc tạp dề lên, rồi…..nhào bột mì!
Trong túi đen hắn mang đến có thịt, rau hẹ, hành, gừng, tỏi, đây đều là những thứ sa xỉ mà chỉ người có tiền mới có thể mua được.
Thường thì ngươi dân chỉ đủ tiền mua thanh protein tổng hợp, nếu ai đó dư giả hơn thì mới dám mua vài vỉ vitamin tổng hợp để cân đối dinh dưỡng.
Sau đó hắn đứng ngẩn ra nhìn Tô Hành Chỉ thuần thục cán bột, cắt rau hẹ, cắt vỏ bánh, trộn nhân, gói sủi cảo….Chỉ khoảng nửa tiếng sau, một đĩa sủi cảo hoàn chỉnh đã ra lò.
Trong lúc làm, thỉnh thoảng tên này còn đi rửa ta rồi chụp vài bức ảnh, thậm chí hắn còn quay lại cả quá trình làm sủi cảo của mình.
"Ngươi quay lại làm gì?"
Khánh Trần nghi hoặc.
"Nếu ta không quay lại thì chắc chắn Lý Đông Trạch sẽ nói ta mang vỏ và nhân sủi cảo đến đây.”
Tô Hành Chỉ nghiêm túc nói:
"Ngài không biết đâu, tên Lý Đông Trạch đó chẳng phải loại người tốt lành gì. Rõ ràng hắn hẹn ta cùng đến thành phố số 10 thăm ngươi, vậy mà hắn dám vụng trộm chạy đến đây trước!"
Khánh Trần vừa đi ra phòng khách vừa thầm tự nhủ, lại đến khâu nói xấu nhau rồi.
Một lúc sau, Tô Hành Chỉ cũng bưng đĩa sủi cảo ra phòng khách:
"Ông chủ nhỏ, chúng ta chụp chung một bức đi."
Khánh Trần còn chưa kịp nói gì thì hắn đã ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh rồi dùng điện thoại chụp một bức.
Lúc chụp ảnh, biểu cảm trên mặt Tô Hành Chỉ trông có vẻ tươi cười hơn Lý Đông Trạch nhiều.
Nhưng sau khi chụp xong, hắn lại cảm thấy có gì đó thiếu thiếu nên lập tức quay lại bếp. Một lúc sau, hắn bước ra với gương mặt dính đầy bột mì, sau đó lại tươi cười chụp với Khánh Trần một bức.
Như vậy mới hoàn hảo.
"Được rồi, ông chủ nhỏ cứ từ từ thưởng thức. Sủi cảo mà ta làm ngon hơn nhiều so với đống đồ đông lạnh mà Lý Đông Trạch mang đến lần trước!"
Tô Hành Chỉ cười híp mắt nói:
"Nếu ngài cần gì làm thì cứ nói với ta một tiếng, ta cũng có chút thế lực trong chợ đen ở thành phố số 10."
"Đúng rồi.”
Tô Hành Chỉ bỗng nói:
"La Vạn Nhai là người của ngài đúng không, mấy hôm trước Cơ Giới thần giáo đã phái một tên Hồng Y giáo chủ đến thành phố số 18 để bắt hắn, nhưng đến giờ vẫn không tìm ra tung tích của hắn. Ta nghĩ ông chủ nhỏ nên nhắc nhở hắn một chút, với thủ đoạn của Cơ Giới thần giáo, sớm muộn gì họ cũng tìm ra hắn thôi. Ta nghĩ hắn nên trốn đi đâu đó lánh nạn một thời gian, khi nào thế lực của hắn đủ lớn mạnh hãy quay về."
Hắn nói như vậy vì tổ chức Người Trong Nhà của đối phương vẫn đang thâu tóm các thế lực khác của Cơ Giới thần giáo ở thành phố số 18. Chuyện này ồn ào đến mức Cơ Giới thần giáo đã nâng cấp bậc nguy hiểm của tổ chức này lên mức cao nhất, cùng cấp với việc xâm chiếm tín ngưỡng.
Thứ khiến Cơ Giới thần giáo nâng mức độ nguy hiểm của cuộc chiến này lên mức cao nhất không chỉ vì tốc độ truyền bá của tổ chức Người Trong Nhà quá nhanh, mà còn vì trong tổ chức Người Trong Nhà có một nhóm người tu hành.
Tốc độ tu luyện của nhóm người này rất nhanh, nhanh đến mức các Hồng Y giáo chủ của Cơ Giới thần giáo còn nghĩ tập đoàn chính là người đứng sau tổ chức này.
Còn Người Trong Nhà thì rất ủy khuất, rõ ràng họ là một đại gia đình ấm áp, đâu liên quan gì đến tập đoàn?
Khánh Trần nhìn Tô Hành Chỉ:
"Cảm ơn đã nhắc nhở, ta sẽ chuyển lời đến hắn."
Không ngờ La Vạn Nhai lại tài giỏi như vậy, ngay cả Hồng Y giáo chủ của Cơ Giới thần giáo đích thân đến thành phố số 18 mà vẫn không tìm thấy hắn.
Có lẽ đây cũng là lí do vì sao một tên chuyên làm ăn phi pháp như hắn vẫn có thể sống tốt ở thế giới ngoài như vậy.
Hóa ra thứ đối phương am hiểu nhất chính là chạy trốn….Nếu bây giờ Cơ Giới thần giáo đã tập trung lực lượng vào thành phố số 18, có lẽ để La Vạn Nhai đến thành phố số 10 phát triển mới là lựa chọn tốt nhất, làm như vậy thì vừa có thể tránh đầu sóng ngọn gió, vừa có thể tiếp tục phát triển.