ngừng cuộc chiến ở phương bắc vì một số nhân vật chủ chốt trong gia tộc bị người du hành thay thế, nghe nói những người bị thay thế đã gây náo loạn trong nội bộ hai gia tộc.
Có người đó Lý thị chính là người đứng sau lưng những kẻ thay thế này, cũng có người nói chuyện này chỉ là ngẫu nhiên thôi…
Nhưng dù có là ngẫu nhiên hay không thì cũng không ảnh hưởng gì đến sự náo nhiệt của thành phố số 10.
Cũng có thể do nơi xảy ra chiến tranh cạch họ quá xa nên không ai quan tâm đến nó.
Dù chiến tranh đã nổ ra nhưng thứ duy nhất thay đổi trong thành phố này chỉ là giá cả hàng hóa tăng một chút, cũng không có ai đổ xô đi mua vật tư hay thuốc men gì cả.
Vì chẳng ai quan tâm đến kết quả của cuộc chiến này.
Trong suy nghĩ của người dân liên bang, dù phe nào thắng thì cuộc sống của họ cũng không thay đổi gì.
Khánh Hoa bước đi trên con đường náo nhiệt, dòng người cứ thế đi lướt qua hắn, nhưng một lúc sau, bỗng có 7 người vây xung quanh hắn.
Hắn bước lên phía trước, 7 người đó cũng bước lên theo.
Dù hắn tiến hay lùi thì những người đó cũng theo sát hắn, như thể dòng người xung quanh họ là dòng nước siết, còn họ chính là những hòn đá cứng đầu trong dòng nước đó.
Lúc này Khánh Hoa mới nhớ đến những gì Khánh Trần dặn dò hắn trước khi đến đây, hắn lập tức nói vào tai nghe:
"Mục tiêu xuất hiện, đến đây đi."
Một lúc sau, những thám viên của tổ 7 đang nấp trong các cửa hàng gần đó đều bước ra ngoài, tất cả đều đeo một chiếc túi đeo vai, trong túi có một khẩu súng, lúc này tay mỗi người đều nắm chặt khẩu súng trong túi.
Chỉ vào giây sau, hơn 30 thám viên đã bao vây xung quanh 7 người đó.
Bảy người đều kinh ngạc nhìn vòng vây xung quanh mình, có vẻ họ cũng không ngờ tổ 7 lại phái nhiều người đi theo Khánh Hoa như vậy.
Chẳng phải họ đến giao dịch sao, sao trận địa này lại giống sắp xảy ra một trận quyết đấu như vậy.
Trên sân thượng, thủ lĩnh ảnh tử cười nói:
"Bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ núp đằng sau. Hắn vẫn cẩn thận như vậy, còn điều động nhiều người như thế."
Lúc này, một người đàn ông trung niên lùn nhất trong bảy người bỗng nhích lại gần Khánh Hoa, vừa đi song song với hắn vừa nói:
"Khánh Hoa thanh tra, ta tìm ngươi để nói chuyện giao dịch Jindai Kyouichi."
Khánh Hoa cười lạnh:
"Có người nào đến giao dịch mà mang nhiều người như vậy sao?"
Người đàn ông trung niên sửng sốt, sau đó hắn lại quay sang nhìn xung quanh rồi tự nhủ. Ngươi nói gì, ta CMN chỉ mang mỗi sáu người đến đây. Nhìn ngươi xem, chẳng phải số người ngươi mang đến đây còn gấp 5 lần số người ta mang sao, thế mà ngươi còn dám nói ta mang nhiều người?!
Nhưng hắn không định tiếp tục vòng vo mà thẳng nói vào chuyện chính:
"Jindai Kyouichi ở đâu? Ta biết đêm nay các ngươi đã mang hắn ra khỏi ngục giam bí mật, các ngươi có muốn giao dịch luôn vào tối nay không?"
Khánh Hoa liếc nhìn đối phương:
"Vậy phải xem các ngươi có thành ý hay không. Ta đã nói nếu ngươi muốn cứu Jindai Kyouichi thì phải đưa ra bằng chứng phạm tội của hai người Kashima có giá trị ngang hàng. Còn về ngang hàng hay không thì chúng ta sẽ tự quyết định, lúc nào chúng ta xác định chứng cứ phạm tội của hai người đó đầy đủ thì mới thả người."
Người đàn ông đó trầm ngâm một lúc, sau đó mới lấy hai tờ giấy trong tay áo cho Khánh Hoa:
"Đây là thông tin về hai thành viên Kashima, nếu ngươi thấy không có vấn đề gì thì chúng ta sẽ tiền hành giao dịch."
Khánh Hoa thận trọng nhìn xung quanh, sau khi xác định không ai chú ý đến họ, hắn mới lặng lẽ mở hai tờ giấy trong tay.
Người đầu tiên chính là một nhân viên tình báo của Kashima có danh hiệu là Tể Châu đã mất tích hai năm trước.
Trước đây người này rất nổi tiếng, nghe nói hắn còn là một trong những người phụ trách hệ thống tình báo của Kashima ở thành phố số 10, nhưng trong một lần thực hiện nhiệm vụ, cấp dưới của hắn đã vô tình để lộ thân phận hắn.
Sau chuyện đó, không ai thấy hắn xuất hiện nữa.
Đa phần mọi người đều nghĩ hắn đã trốn về địa bàn của Kashima, nhưng không ai biết hắn đã bị người của Jindai bắt.
Người thứ hai cũng là một thành viên rất nổi tiếng của Kashima, đối phương chính là cháu ruột của gia chủ Kashima đương nhiệm. Trước đây hắn từng là chủ tịch uỷ ban quản lý trị an PCE ở thành phố số 10, nhưng trong một lần về quê tế tổ, hắn đột nhiên mất tích.
Xem ra cũng bị người của Jindai bắt.
Khánh Hoa vừa liếc nhìn người đàn ông trung niên thấp bé vừa tự nhủ, không ngờ Jindai lại là người đứng sau những chuyện này. Chẳng phải họ mối quan hệ đồng minh của hai nhà vô cùng bền vững sao, vậy mà họ lại vụng trộm bắt hai nhân vật quan trọng của Kashima, cái này ĐM đây còn là đồng minh sao, làm gì có đồng minh nào như thế cơ chứ?
Thật đểu giả.