Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 956: Có Thật Là Hiểu Lầm? 2




Nghĩ đến đây, Khánh Trần lặp tức đạp cửa xông vào, vừa bước vào nhà, hắn đã nhìn thấy bảy người trẻ tuổi đang điên cuồng nhảy nhót trên ghế sofa.

Lúc này, chủ nhân căn nhà là Tống Niểu Niểu đội mũ sinh nhật, trong tay nàng là một phần bánh ngọt còn nguyên, nhìn có vẻ vừa được cắt ra khỏi bánh.

Trong sáu người vừa lẻn vào nhà lúc trước, có người đang ôm một chiếc Guitar điện, có người đang cầm một cây sáo, căn cứ vào đoạn nhạc mà hắn vừa nghe được, có lẽ họ đang tạo ra một bản nhạc chúc mừng sinh nhật phong cách rock and roll.

Điều khiến Khánh Trần bất ngờ nhất chính là, trong số sáu người vừa đến lại có một gương mặt nhìn khá quen.

So với bộ quần áo nặng nề lúc ở trong thang máy, lúc này Tống Niểu Niểu đang mặc một bộ quần áo ngủ màu hồng trông có vẻ rất thoải mái.

Trước đây, mỗi lần nhìn thấy ảnh đối phương trên internet, Khánh Trần đều cảm thấy nàng rất xinh đẹp. Lúc trước hắn còn tưởng đó là hiệu quả của trang điểm, nhưng không ngờ mặt mộc của nàng cũng xinh đẹp như vậy.

Nhưng lúc này biểu cảm trên gương mặt xinh đẹp đó lại rất đờ đẫn, ánh mắt nàng dần trở nên hoảng hốt.

Cũng may Khánh Trần đã kịp giấu khẩu súng ra sau lưng, nếu không ánh mắt nàng không chỉ là hoảng hốt đâu, có lẽ tiếng hét thất thanh trong thang máy lúc trước sẽ lại tiếp diễn mất.

"Sinh nhật vui vẻ."

Khánh Trần thành khẩn nói.

Hắn không biết nên dùng từ gì mới có thể diễn tả được cảm giác xấu hổ như nữa.

Thậm chí lúc này Khánh Trần còn có thể tượng tượng ra hình ảnh thủ lĩnh ảnh tử của Khánh thị đang cười lăn lộn trên mặt đất.

Chắc chắn đối phương biết thân phận của những người này là gì, lúc những người đó đi qua hành lang, họ chỉ đứng cách thủ lĩnh ảnh tử đúng 1 bức tường, nếu những người này thật sự là sát thủ thì sao hắn có thể để họ lại gần như vậy được?

Cũng vì vậy mà Khánh Trần mới đoán những người đó không làm việc cho thủ lĩnh ảnh tử, nhưng hắn lại không biết sau khi đoán được thân phận của những người này, thủ lĩnh ảnh tử mới nghĩ ra kế hoạch.

Sau đó, đối phương mới cố ý nói những lời đó để khiến hắn lầm tưởng những người lén lút đó chính là những tên côn đồ chuyên đi bắt cóc các minh tinh, hắn chỉ việc trốn đến chỗ nào đó nhìn trò hay.

Câu hỏi Khánh Trần muốn hỏi thủ lĩnh ảnh tử nhất lúc này chính là, tại sao hắn lại thích xem mình xấu mặt như vậy?!

Đối với những người khác, Khánh Trần sẽ không mắc lừa dễ dàng như thế, nhưng đối với một kẻ thông minh như thủ lĩnh ảnh tử, hắn chỉ cần tùy tiện nói vài câu đã có thể dễ dàng khiến Khánh Trần mắc bẫy.

Lúc này, Khánh Trần mới nhận ra thân phận của 6 người vừa đến, tất cả đều thuộc một ban nhạc rất nổi tiếng trong thành phố.

Những bài hát của họ còn rất được mọi người yêu thích.

Hắn lập tức liếc mắt nhìn lên bàn, trên bàn không có dược phẩm, không có chip Dopamine, không có bất kỳ thứ gì gây nghiện cả, xem ra buổi tiệc này chỉ là một bữa tiệc sinh nhật đơn giản mà thôi.

Có lẽ căn nhà này chính là nơi Tống Niểu Niểu chuyên dùng để tổ chức những bữa tiệc nhỏ với bạn bè.

Đây cũng là lí do vì sao nàng lại cho người lắp đặt tường cách âm dày như vậy.

Mấy người đang cầm nhạc cụ vừa thấy Khánh Trần xuất hiện ngoài của đã lập tức dừng chơi nhạc, tất cả quay sang nhìn Tống Niểu Niểu, bầu không khí dần trở nên im lặng. Vài giây sau, một cô gái đang ôm đàn Guitar bỗng nói:

"Oa a, Niểu Niểu, hóa ra ngươi chuyển đến đây vì đàn ông!"

Một người trẻ tuổi khác cũng hô to:

"Niểu Niểu, không phải ngươi nói không có hứng thú yêu đương sao, sao bây giờ lại có bạn trai đẹp trai như vậy?"

Những người khác đều tò mò quan sát từ đầu đến chân Khánh Trần, trên người đối phương là một bộ quần áo thể thao màu trắng, còn về nhan sắc….có lẽ chỉ cần lôi hắn lên sân khấu, sau đó cho hắn tùy tiện hát hai bài gì đó thì chắc chắn số người trở thành fan của hắn không phải ít.

Cũng vì lý do này nên họ mới tưởng Khánh Trần đến đây để tham gia party sinh nhật của Tống Niểu Niểu.

Không thể không nói, trong thời đại này, mọi thứ đều phải dựa vào nhan sắc. Chỉ cần ngươi có một gương mặt đẹp thì dù ngươi có cầm súng đi nữa, mọi người vẫn sẽ nghĩ ngươi là người tốt.

Tống Niểu Niểu không thèm quan tâm người khác đang nói gì, chỉ ngơ ngác nhìn Khánh Trần rồi hỏi:

"Ngươi vào bằng cách nào?"

Khánh Trần nghĩ một lúc rồi mới nói:

"Các ngươi không đóng cửa."

Tống Niểu Niểu nhìn mọi người:

"Ta không mời hắn. Hơn nữa, hắn là người xấu, mọi người đừng tin những gì hắn nói!"

Nàng lập tức vạch trần thân phận của Khánh Trần.

Khánh Trần càng thêm lúng túng.

Có lẽ vì bây giờ trong nhà Tống Niểu Niểu có bạn của nàng nên nàng mới không sợ Khánh Trần:

"Thanh tra tiên sinh, ngài không biết những gì ngài vừa làm đã vi phạm nhân quyền sao. Xin ngài lập tức rời khỏi đây, mong là sau này ngài đừng quấy rối ta nữa!"