Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 948: Đồng Minh 1




Khánh Trần lắc đầu:

"Không sao, để ta đến đó xem sao."

Khánh Hoa dẫn Khánh Trần xuống tầng hầm số 3, đây chính là ngục giam bí mật của tổ 7.

Cách cửa ngục giam vừa mở ra, một mùi hôi thối hòa với mùi máu tươi đã sộc lên mũi, Khánh Hoa lập tức nói:

"Có một số kẻ tình nghi không chịu nổi tra tấn nên đã đại tiểu tiện mất kiểm soát….Ta đã sai Dương Húc Dương đi vệ sinh qua một chút, có lẽ một lúc nữa mùi mới có thể bay hết."

Lúc này, Khánh Hoa mới phát hiện khuôn mặt Khánh Trần vẫn bình tĩnh như cũ, như thể mùi hôi thối xung quanh không thể ảnh hưởng gì đến hắn.

Khánh Trần lướt qua cửa những phòng giam, một lúc sau, ba người đó đã xuất hiện trước mặt hắn, trên người họ có rất nhiều vết thương, xem ra bọn Khánh Hoa ra tay không nhân từ chút nào.

Có lẽ, đây cũng chính là lí do vì sao mọi người thường gọi những người làm việc trong khu 1 là diêm vương sống, vì những người đã vào đây mà muốn đi ra cũng bị lột một tầng da, mà lột da ở đây không phải biện pháp tu từ gì đâu, là nghĩa đen đó.

Khánh Hoa lo lắng nhìn Khánh Trần, hắn đang sợ ông chủ sẽ chê thủ đoạn của họ quá thấp kén nên mới không moi được tin gì.

Khánh Trần hỏi:

"Có phải 3 người này để là kẻ tình nghi làm việc cho Kashima đúng không. Nếu các ngươi đã tra tấn đến mức này mà họ còn không mở miệng, rất có thể những người này đã được huấn luyện bài bản."

Khánh Hoa gật đầu:

"Đúng vậy, lúc chúng ta bắt được họ, phần da trên đùi mỗi người đều đang bị thương, rất có thể đó là dấu vết sau khi tham gia khóa huấn luyện của Kashima."

"Không trách các ngươi, nếu họ đã được huấn luyện thì khó mà moi được tin gì từ miệng những người này.”

Khánh Trần nói.

Khánh Hoa ngẫm nghĩ một lúc mới nói:

"Hay chúng ta giết họ? Cái chết của họ chắc chắn sẽ khiến Kashima rất tức giận."

Nhưng Khánh Trần lại nói:

"Nếu giết thì chẳng phải rất đang tiếc?"

Cả ba người đã bị Khánh Hoa lấy mất một bên mắt, DNA, vân tay, hình ảnh nhận dạng. Thậm chí ngay cả thông tin về hình dạng bây giờ của họ cũng được lưu vào hồ sơ của tổ 7.

Nếu những người này đã bị bắt, chắn chắn họ sẽ không bao giờ có thể ra khỏi đây nữa.

Tuy những gì họ biết rất hữu dụng nhưng nếu không thể cạy miệng họ thì dù Khánh Trần có giữ lại mạng của họ cũng chẳng để làm gì.

Khánh Trần nói:

"Đừng giết vội, để ta hỏi thủ lĩnh ảnh tử xem hắn có cần họ không."

Khánh Hoa gật đầu:

"Được thôi."

Lúc này, Khánh Trần lại dừng lại:

"Đúng rồi, vẫn còn một đám râu ria nữa đúng không."

Khánh Hoa gật đầu:

"Chúng ta đang chuẩn bị đưa họ sang viện kiểm sát để khởi tố."

Những kẻ râu ria chính là những người phục vụ cho gia tộc Jindai như Chu Thần Dịch, công việc của họ chỉ là chạy chân giúp những người thuộc phe phái của Jindai ở thành phố số 10 rửa tiền, đút lót, nhận hối lộ mà thôi.

Đối với Khánh thị, bắt những nhân vật như thế này chẳng có lợi ích gì. Tuy họ làm việc cho Jindai, nhưng lại chẳng biết tin tức nào hữu dụng cả.

Nhưng đối với Jindai, họ lại có rất nhiều tác dụng.

"Đưa sang viện kiểm sát làm gì.”

Khánh Trần nói, chẳng ai biết hắn đã phá bao nhiêu vụ án, ngay cả thủ lĩnh ảnh tử cũng không nói nếu hắn xét bao nhiêu bản án thì phải có bấy nhiêu kẻ tình nghi, nếu giao những kẻ đó cho viên kiểm sát, không phải hắn chẳng được lợi gì sao.

Khánh Trần nói với Khánh Hoa:

"Đi hỏi Jindai xem họ có muốn lấy lại Chu Thần Dịch không. Nếu họ đồng ý thì bảo họ bắt hai người của Kashima đến đổi. Nhất định phải mang theo hồ sơ và chứng cứ xác thực đến đây, nếu không chúng ta sẽ đưa những người này đến viện kiểm sát."

Theo Khánh Trần, một người làm việc cho Jindai đổi lấy hai người làm việc cho Kashima, quá có lời.

Theo Jindai, có lẽ cũng có lời.

Khánh Trần nhìn Khánh Hoa:

"Chúng ta cũng làm như vậy với 3 người không chịu mở miệng kia, bảo họ mang hai người làm việc cho Jindai có cấp bậc ngang bằng với những người này đến đây."

Lúc này, cả bọn Khánh Hoa đều ngơ ra.

Hắn đã làm việc ở khu 1 hơn mười năm, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên hắn thấy có người làm như vậy.

Nếu Jindai và Kashima thật sự đồng ý, có lẽ sau này các thám viên tổ 7 không cần đi phá án nữa, chỉ riêng phương pháp này đã có thể khiến họ phá được không biết bao nhiêu án rồi.

Khánh Trần nhìn Khánh Hoa:

"Ta làm vậy không phải vì phá án, tuy bây giờ thành phố số 10 đang rất yên bình, nhưng ngươi cũng biết lúc này phương bắc vẫn đang chìm trong khói lửa chiến tranh. Hiện tại Jindai và Kashima rất đoàn kết, ngay cả những người làm việc cho Jindai và Kashima ở khu 1 cũng như vậy, nếu họ đồng ý âm thầm trao đổi với chúng ta thì nhất định một thời gian sau, chúng ta sẽ tung ra tin này để họ tự cắn lẫn nhau."