Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 932: Giả Ngốc 3




Thủ lĩnh nhóm vệ sĩ cúi đầu nói:

"Ông chủ khách khí rồi, chuyện nhỏ như thế này có đáng gì."

Khánh Nhất lắc đầu:

"Ta nói tăng thì nhất định sẽ tăng."

Sau khi bước vào Cơ quan Tình báo Liên bang PCA, nhìn thấy ai hắn cũng nhiệt tình chào ca ca tỷ tỷ.

Vừa bước vào khu 3, hắn đã nhìn thấy những thám viên vừa đến nhà hắn ‘báo cáo công việc’ tối qua đang vậy quanh Khánh Văn nói gì đó rất náo nhiệt.

Bây giờ Khánh Văn đã thay một bộ đồng phục của cơ quan tình báo PCA nên nhìn khá khiêm tốn, thậm chí chiếc đồng hồ đáng giá một căn nhà ở khu Tam Thượng mà hắn hay đeo trên tay cũng không thấy đâu.

Trong vòng thứ ba, mỗi người sẽ được phân công quản lí một tổ, Khánh Văn sẽ phụ trách tổ thứ 4, Khánh Thi tổ thứ 5, Khánh Vô tổ thứ 6, Khánh Nguyên tổ thứ 7, Khánh Nhất tổ thứ 8, Khánh Hạnh tổ thứ 9.

Lúc này, khi các thám viên thuộc tổ thứ 8 của Khánh Nhất nhìn thấy trưởng phòng của mình đang đứng trước cửa thì vội chào tạm biệt Khánh Văn, sau đó quay lại bên cạnh Khánh Nhất.

Tuy họ đều nghĩ Khánh Nhất khó có thể trở thành người chiến thắng cuộc chiến, nhưng dù sao bây giờ chức vị của hắn vẫn cao hơn họ, dù họ có nghĩ thế nào cũng không thể khiến hắn mất mặt được.

Hơn nữa, nếu họ làm gì khiến Khánh Nhất ấm ức, rất có thể hắn sẽ nói với cha mẹ hắn, nếu những người nắm thực quyền như cha mẹ hắn biết chuyện này thì họ khó mà thoát tội được.

So với những nhân vật lớn của các tập đoàn, dù họ có đảm nhiệm chức vị cao đến đâu thì cũng chỉ là những con kiến trong mắt những người đó mà thôi.

Một tên thám viên cẩn thận nói với Khánh Nhất:

"Vì Khánh Văn đi qua đây nên chúng ta mới nói vài câu với hắn."

Khánh Nhất cười nói:

"Mọi người không cần lo."

Sau đó hắn bước lại gần Khánh Văn rồi ngoan ngoãn nói:

"Khánh Văn ca ca, chúc mừng ngươi đã giành được chiến thắng ở thành phố số 18."

Ý của hắn là chúc mừng chuyện Khánh Văn đã giết được Khánh Chung, tuy Khánh Văn không phải người giết Khánh Chung nhưng vì Khánh thị giữ kín chuyện những người du hành giết Khánh Chung nên mọi người đều nghĩ Khánh Văn mới là hung thủ.

Khánh Văn cùng hiền lành nhìn Khánh Nhất:

"Nghe nói sau khi đến thành phố số 18, ngươi đã đến trang viên Bán Sơn?"

Khánh Nhất gật đầu:

"Đúng vậy, ta đến đó để thăm Trường Thanh cô cô, lúc đó nàng nói nếu ta đã không muốn tranh giành với những người được chọn khác thì cứ ở lại trang viên Bán Sơn sẽ an toàn hơn nên ta mới chuyển vào đó."

Ai cũng biết, Khánh Nhất đã tuyên bố không tham gia cuộc chiến từ lâu rồi, thậm chí ngay từ vòng đầu tiên, hắn còn đưa vật cấm kỵ ACE-090 Bất Diệt Châm Ngực cho Khánh Văn.

Hơn nữa, vì tuổi của hắn còn quá nhỏ nên mọi người đều không đặt nhiều hy vọng vào hắn.

Lúc này Khánh Nhất vừa cười vừa nói:

"Khánh Văn ca ca, ta biết mình không có năng lực hoàn thành nhiệm vụ lần này, nếu ngươi có thiếu người thì cứ lấy ở chỗ ta, ta sẽ bảo họ nghe lời ngươi."

Sau đó, Khánh Nhất lại quay sang nói với những thám viên trong tổ thứ 8:

"Mọi người phải nhớ, sau này Khánh Văn ca ca có cần làm gì thì mọi người nhất định phải giúp đỡ hết mình."

Nghe vậy, thám viên ở tổ thứ 8 đều thầm vui mừng, tuy họ không phải thám viên trong tổ của Khánh Văn nhưng nếu họ có thể giúp Khánh Văn làm gì đó thì sau khi giành được vị trí thủ lĩnh ảnh tử, nhất định đối phương sẽ không quên công lao của họ.

Chẳng lẽ Khánh Nhất thật sự không muốn tham gia cuộc chiến?

Nhưng họ không biết một trong những thám viên đang làm việc trong tổ thứ 8 chính là Diêu Chuẩn của Khánh Nhất, hơn nữa cuộc nói chuyện hôm qua của họ đã sớm bị Diêu Chuẩn gửi cho Khánh Nhất.

Cho nên, hắn không những không muốn lôi kéo họ, còn mong Khánh Văn sẽ lôi kéo họ sang làm việc cho hắn, khi đó Diêu Chuẩn của hắn mới có thể dễ dàng báo cho hắn tất cả những hành động của Khánh Văn.

Nhưng đúng lúc này bỗng có một giọng nói vang lên bên ngoài phòng làm việc:

"Đây là ví của ai?"

Khánh Nhất không cần nhìn cũng biết người vừa nói là Khánh Hạnh.

Không biết vì sao, từ nhỏ đến lớn, lúc nào Khánh Hạnh cũng gặp may, nghe nói từ 7 tuổi trở đi, ngày nào hắn ra khỏi nhà cũng có thể nhắt được tiền, chuyện gì tốt cũng có tên hắn, như thể lúc nào thần may mắn cũng đi theo hắn vậy.

Nên những người trong Khánh thị đều nói hắn không phải người thường, mà là truyền nhân của thần may mắn.

Thật ra trước đây Khánh Hạnh không tên là Khánh Hạnh, mà là Khánh Sùng, nhưng vì hắn quá may mắn nên cha hắn mới đổi tên hắn thành Khánh Hạnh.

Lúc này, có một tên thám viên mới chạy ra nói với Khánh Hạnh:

"Xin chào ngài, đây là ví của ta….."

Khánh Hạnh bình tĩnh gật đầu:

"Vậy trả cho ngươi."

Sau đó hắn lại tiếp tục bình tĩnh đi về phía phòng làm việc của mình như chưa có chuyện gì xảy ra.