Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 931: Giả Ngốc 2




Đây chính là hình ảnh thường thấy mỗi khi những tinh anh tập đoàn rời khỏi nhà, chỉ riêng số lượng vệ sĩ bảo vệ họ đã bằng một tổ tác chiến rồi.

Sau khi ngồi lên xe, điện thoại di động của Khánh Nhất bỗng vang lên, người gọi đến chính là Lý Khác.

Vừa nhìn thấy cái tên này, khóe miệng hắn đã nhếch lên, định nhấn nút nghe nhưng lại cảm thấy làm vậy không tốt lắm, nên hắn đợi gần mười giây rồi mới nhấn nút, sau đó giả vờ bình tĩnh hỏi:

"Ngươi gọi ta sớm vậy làm gì?"

Trên chiếc xe này được lắp đặt một vách ngăn cách âm giữa hàng ghế trước với hàng ghế sau nên hắn mới thoải mái nói chuyện như vậy.

Chỉ khi nào hắn nhấn nút call trên xe thì tài xế phía trước mới có thể nghe thấy những gì hắn nói.

Ở đầu dây bên kia, Lý Khác nói:

"Nghe nói ngươi sắp tham gia vòng thứ ba của cuộc chiến tranh giành vị trí thủ lĩnh ảnh tử nên ta gọi hỏi thăm một chút. Có phải hôm nay là ngày ngươi đi nhận chức ở khu 3 không, nhà ta ở khu 2. Cha ta nói nếu sau này ngươi có chuyện gì thì có thể nói với ta, ta sẽ bảo họ đến giúp ngươi."

Khánh Nhất nói:

"Ta là người của Khánh thị, ngươi là người của Lý thị. Chúng ta có liên quan gì đến nhau sao, hơn nữa tại sao ta phải nhờ ngươi giúp, ngươi đang xem thường ta sao?"

Lý Khác nói:

"Ta chỉ nhắc ngươi thế thôi. Đúng rồi, ngươi nhớ phải thân thiết với mấy tên cấp dưới của ngươi một chút, đừng có chơi xấu họ, nhớ phải khiêm tốn một chút. Đừng có cố ý khoe khoang sự giàu có của ngươi với họ, như vậy họ mới có thể cống hiên hết sức cho ngươi được."

Khánh Nhất dở khóc dở cười:

"Sao bây giờ ngươi thích lải nhải như mẹ ta vậy. Tuổi của ta quá nhỏ, dù ta có làm gì thì họ vẫn cũng không đặt hi vọng vào ta đâu. Mỗi người có một sách lược của riêng mình, sách lược của ta không giống của ngươi, ngươi không hiểu tại sao ta cố ý khoe khoang hay giả bộn ngây thơ sao, chỉ khi ta làm như vậy thì những người được chọn khác mới coi nhẹ ta. Ta không những muốn phô bày sự giàu sang, còn muốn mang thật nhiều vệ sĩ đến chỗ làm, đợi đến khi họ đều coi nhẹ ta, ta sẽ khiến họ phải hối hận."

Không biết tại sao, Khánh Nhất lại nói tất cả kế hoạch trong đầu hắn cho Lý Khác nghe.

Hắn biết mình không nên làm vậy, ai cũng biết tham gia cuộc chiến ảnh tử rất nguy hiểm. Đáng lẽ ra hắn phải giữ bí mật kế hoạch này, huống chi người hắn vừa tiết lộ lại không phải người thân ruột thịt gì của hắn, hơn nữa đối phương còn không phải là người của Khánh thị.

Nhưng Khánh Nhất lại cảm thấy chuyện hắn vừa làm không có gì không ổn cả, chẳng biết từ lúc nào quan hệ giữa hai người đã trở nên rất vi diệu.

Tuy họ đều coi đối phương là bạn, nhưng chẳng có ai noi ra chuyện này cả.

Lý Khác:

"Nếu ngươi đã có kế hoạch của mình thì thôi. Lát nữa ta sẽ gửi phương thức liên lạc với người ở khu 2 cho ngươi. Nếu ngươi gặp chuyện gì thì có thể liên hệ với hắn, ta sẽ nhờ cha ta bảo Xu Mật xử liên lạc với hắn trước."

Khánh Nhất ngập ngừng nói:

"Ngươi làm như vậy làm gì. Ê, ta đã nói không cần Lý thị giúp rồi mà!"

Lý Khác:

"Gửi xong rồi."

Khánh Nhất:

"Đúng rồi, tiên sinh đâu, chẳng phải hắn dẫn ngươi đi chơi sao, sao ngươi về mà hắn không về?"

Lý Khác giải thích:

"Tiên sinh bảo ta về Lý thị trước, bây giờ ta cũng không biết ngài đang ở đâu. Làm sao, ngươi tìm ngài làm gì? Nếu ngươi nhớ thì có thể gọi điện hỏi thăm mà, chẳng phải ngươi cũng có số điện thoại của tiên sinh sao?"

Khánh Nhất gấp:

"Ta nhớ hắn? Ngươi nghĩ đi đâu vậy, chẳng qua ta chỉ tò mò hắn đang ở đâu mà thôi."

Lý Khác:

"Được rồi."

Khánh Nhất bó tay rồi, rõ ràng đối phương không muốn nói vị trí của tiên sinh cho hắn nên mới cố ý nói như vậy:

"Bây giờ ta phải đến Cơ quan Tình báo Liên bang rồi, không thèm nghe ngươi nói nữa."

Lý Khác nói:

"Được rồi, ngày mai ta sẽ gọi lại."

Không hiểu sao, rõ ràng trước khi nhận cuộc gọi này, tâm trạng của Khánh Nhất rất tệ. Vì hắn biết thời gian tới hắn sẽ phải giả ngu trong Cơ quan Tình báo Liên bang một thời gian, nhưng sau khi nói vài câu với Lý Khác, hắn lại cảm thấy tâm trạng mình tốt lên rất nhiều.

Rõ ràng Lý Khác biết hắn không phải kẻ ngu ngốc, cũng không hề ngây thơ, nhưng hắn vẫn nhờ cha hắn sai Xu Mật xử liên lạc trước với người ở khu 2 sẵn sàng giúp đỡ khi hắn cần.

Có lẽ đây chính là ưu thế mà hắn có được sau vòng thứ hai.

Trước khi đến đây, thậm chí Khánh Nhất còn tự chuẩn bị một cái cặp sách để thể hiện rõ sự ngu ngốc của hắn.

Hắn quay sang nói với thủ lĩnh nhóm vệ sĩ:

"Sau khi ta xuống xe, ngươi nhớ lái xe đến chỗ bắt mắt nhất trước cửa ra vào PCA cho ta, có ai hỏi đây là xe của ai thì các ngươi cứ nói là xe mà cha mẹ ta chuẩn bị cho ta. Mấy người các ngươi phải luôn túc trực ở đó, chọn chỗ mà ai ra vào đây cũng có thể nhìn thấy các ngươi, làm tốt ta sẽ tăng lương."