Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 903: Thiếu Niên Một Mình 3




Chẳng lẽ một người liên bang đi vào hoang dã mà không mang theo vũ khí nào sao? Chuyện này không bình thường chút nào.

Hắn hỏi thiếu niên:

"Tại sao chỉ có mình ngươi ở đây, bạn bè ngươi đâu? Ngươi đến hoang dã làm gì?"

Thiếu niên đáp:

"Thật ra ta đi cùng vài người bạn từ thành phố số 1 đến thành phố số 10, nhưng mấy ngày trước chúng ta cãi nhau, họ bắt ta xuống xe. Lúc đầu ta còn tưởng họ sẽ quay lại đón ta, nhưng không ngờ những người đó thật sự đi luôn. Thậm chí họ còn không thèm trả lại đồ đạc và súng ống của ta, nên ta mới không có vũ khí."

Tôn Sở Từ và Đoàn Tử đều sửng sốt:

"Sao có thể quá đáng như vậy?"

Thiếu niên gật đầu nói:

"Tiền mặt và vàng thỏi của ta đều để trong balo trên xe, ta không thể trả tiền cho các ngươi ngay được. Hay các ngươi cứ đưa đến thành phố số 10, đến lúc đó ta sẽ mượn tiền bạn ta để trả thù lao cho các ngươi."

Đoàn Tử bỗng thì thầm:

"Ngươi có thấy những gì hắn vừa nói như kiểu Tần Thủy Hoàng bảo hãy cho ta tiền, khi nào ta tìm thấy hoàng lăng của mình thì các ngươi sẽ có được một nửa của cải trong đó."

Nhưng nàng không biết thiếu niên đó có thể nghe thấy tất cả những gì nàng đang nói về hắn.

Tôn Sở Từ không trả lời nàng mà hỏi thiếu niên:

"Xin hỏi ngươi tên là gì?"

Thiếu niên cười nói:

"Cứ gọi Khánh Tiểu Thổ là được."

Thiếu niên đó chính là Khánh Trần, sau khi ăn Long Ngư, dù vừa rồi cô gái đó nói rất nhỏ nhưng hắn vẫn có thể nghe rất rõ.

Những lời nàng vừa nói đã để lộ một thông tin rất quan trọng: Chắc chắn những người này đều là người du hành, nếu không thì sao họ lại biết Tần Thủy Hoàng?

Có lẽ đây cũng là lí do vì sao đối phương cho một người lạ trên hoang dã đi nhờ xe, những người tuổi như họ ở thế giới trong đã đi làm kiếm tiền từ lâu rồi, họ có thể hiểu rõ lòng người hiểm ác đến mức nào, chắc chắn sẽ không cho một người lạ như hắn đi nhờ.

Ở thế giới ngoài lại khác, những người tuổi như họ chỉ là nhưng tân sinh viên đại học còn chưa va chạm xã hội bao giờ, từ nhỏ đến lớn họ còn luôn được dạy là phải làm việc tốt, phải biết giúp đỡ người khác.

Có lẽ đối phương không ngờ thính lực của Khánh Trần lại tốt như vậy và không biết Khánh Trần cũng là một người du hành.

Lúc này, những người ngồi trên hai chiếc xe Pickup cách hắn không xa đều cầm súng tự động nhắm vào Khánh Trần để đề phòng hắn tấn công bất ngờ.

Khánh Trần liếc nhìn họ, xem ra những người đó còn chưa thiện lương đến mức ngu ngốc, ít nhất thì họ còn nhớ phải đề phòng người lạ.

Theo suy đoán của hắn, rất có thể những ngươi này là thành viên của một trong những tổ chức người du hành trong đại học ở Trịnh thành, họ đều biết khả năng sống sót của bản thân ở thế giới trong rất thấp nên mới tập hợp lại với nhau thành một tổ chức, cũng biết sống trong các thành phố rất nguy hiểm nên mới đến hoang dã kiếm ăn.

Bây giờ trên mạng ở thế giới ngoài đang thịnh hành một trào lưu, không chỉ những người du hành, mà ngay cả dân bản địa ở thế giới trong cũng rất khó sinh tồn ở các thành phố lớn, thay vì sống khổ sở trong các thành phố, sao mọi người không ra ngoài hoang dã sinh sống. Tuy ngoài hoang dã có nhiều mãnh thú, nhưng ít nhất thì lòng người ở đây không khó lường như trong thành phố.

Một triết gia nổi tiếng ở thế giới ngoài từng nói: Ta sợ quỷ, nhưng quỷ đâu có làm gì tổn thương ta, ta không sợ người, nhưng người lại khiến ta thương tích đầy mình...

Lúc này, Tôn Sở Từ bỗng giơ tay phải, sau đó ngón trỏ và ngón cái trên bàn tay hắn gập lại, có vẻ hắn đang ra hiệu an toàn cho hai chiếc xe còn lại.

Khánh Trần cảm thấy hành động của đối phương rất thú vị, hóa ra họ còn tự tạo ra một bộ chiến thuật thủ thế cho riêng mình.

Tôn Sở Từ bảo Khánh Trần ngồi hàng ghế phía sau xe Pickup, hắn vừa chui vào trong xe, hơi ấm tỏa ra từ máy sưởi trong xe khiến hơi lạnh trên người hắn tan hết:

"Mấy vị là thợ săn hoang dã sao?"

Trên xe, Đoàn Tử ngồi bên cạnh Khánh Trần hững hờ hỏi:

"Chúng ta là thợ săn hoang dã...Đúng rồi, ngươi và bạn ngươi đến thành phố số 10 làm gì?"

Khánh Trần bỗng nhớ lại những gì Khương Dật Trần từng nới rồi giải thích:

"Vì thành phố số 10 có rất nhiều trường luyện thi chất lượng tốt nên chúng ta muốn đến đây để chuẩn bị cho kì thi mùa xuân của đại học Thanh Hòa."

Đại học Thanh Hòa là một trong những ngôi trường nổi tiếng nhất liên bang, cơ sở chính của nó nằm ở thành phố số 10. Ngoài ra đại học Thanh Hòa còn một chi nhánh khác ở thành phố số 18. Hàng năm, cứ mỗi khi sắp đến mùa thi đại học lại có rất nhiều học sinh từ các thành phố trong liên bang đổ về đây học thêm để nuôi ước mơ đỗ đại học.