"Đã hiểu.”
Nam Cung Nguyên Ngữ ra vẻ bình tĩnh nói, hắn hiểu, chắc chắn vì những chiếc camera theo dõi đều được lắp đặt những nơi bí mật. Nếu hắn nhìn thấy màn hình giám sát thì rất dễ tìm ra vị trí lắp camera, từ đó hắn có thể lợi dụng những vị trí camera không quan sát đến để đột nhập biệt thự.
Bây giờ Nam Cung Nguyên Ngữ không thể bình tĩnh nữa.
Những gì họ vừa thấy trên đường đi đã thể hiện rõ một việc, Hội Tam Điểm chẳng qua chỉ là một tổ chức nhỏ.
Có lẽ những tổ chức như Hồng Diệp ở thủ đô, Ma Trận ở Hải thành cũng như thế này.
Hội Tam Điểm của họ còn lâu mới sánh bằng những tổ chức này.
Nhưng đúng lúc này, La Vạn Nhai cười híp mắt bước vào phòng:
"Ba vị là khách của Bạch Trú sao?"
Nam Cung Nguyên Ngữ đứng dậy khỏi ghế salon:
"Đúng vậy, chúng ta có hẹn với Hồ Tiểu Ngưu, ngài là?"
"La Vạn Nhai.”
La Vạn Nhai cười giải thích:
"Ngươi cứ gọi lão La là được."
Nam Cung Nguyên Ngữ thử thăm dò một câu:
"Ngài cũng là thành viên của Bạch Trú sao?"
La Vạn Nhai vừa cười vừa nói:
"Không không không, sao chúng ta có thể gia nhập Bạch Trú được, chúng ta chỉ là nhân viên bảo an thôi. Đi thôi, ở đây hơi nóng, chúng ta vào phòng ngồi một lát đi, hẳn phải một lúc nữa Bạch Trú mới về."
Cả bọn Nam Cung Nguyên Ngữ đều ngơ ngác đi theo hắn, vừa đi được một đoạn, họ đã gặp một nhóm nhân viên bảo an mặc đồng phục màu đen đang ngồi yên trên sàn như đang tu luyện.
Vốn dĩ lúc trước La Vạn Nhai chỉ có 12 thủ hạ, nhưng bây giờ những người nhà của hắn cũng dọn đến đây để gia nhập vào nhóm người được Bạch Trú truyền thụ Chuẩn Đề Pháp.
Nam Cung Nguyên Ngữ sửng sốt hỏi:
"Đây là..."
La Vạn Nhai cười nói:
"À, vì vừa được Bạch Trú truyền thụ cho phương pháp tu luyện nên đang chăm chỉ tu luyện để nâng cao thực lực."
Truyền thụ cho phương pháp tu luyện sao? Nam Cung Nguyên Ngữ nghĩ thầm, chẳng lẽ Bạch Trú đã dạy phương pháp tu luyện cho tất cả nhân viên bảo an ở đây sao!
Là người đứng đầu Hội Tam Điểm, sao hắn có thể không biết phương pháp tu luyện quý giá đến mức nào.
Đây là lần đầu tiên Tề Đạc thấy cảnh tượng như thế này, sau khi đứng ngẩn người một lúc, hắn bỗng nói:
"Xin hỏi, phương pháp tu luyện của Bạch Trú có thể đạt đến cấp độ nào?"
"Xin lỗi, đây là bí mật.”
La Vạn Nhai cười nói, sau đó hắn quay sang nói với những nhân viên bảo an đang tu luyện:
"Mọi người đi vào trong nhà đi, đừng ngồi đây, nhớ mang cả dụng cụ theo, có khách đến."
Sau đó những nhân viên bảo an kia lập tức đứng dậy, mỗi người đều lặng lẽ kéo những dụng cụ tập luyện trong phòng ra ngoài, hơn nữa những dụng cụ mà họ đang mang đi đều nặng ít nhất 500 kg.
Vậy mà một đám nhân viên bảo an có thể dễ dàng mang những thứ đó đi, như thể những dụng cụ đó chỉ nhẹ như đồ chơi bằng nhựa vậy, chuyện này khiến ba người của Hội Tam Điểm đều ngẩn ngơ đứng nhìn.
Nam Cung Nguyên Ngữ khá hiểu biết, theo quan sát của hắn, những gì mà họ vừa biểu hiện khá giống người tu hành cấp E!
Dù một người vừa xuyên qua đã được tiêm thuốc biến đổi gien thì bây giờ cũng chỉ có thể đạt cấp E mà thôi, cùng lắm là đến cấp D.
Hơn nữa, những người này chỉ là nhân viên bảo an của Bạch Trú!
Nghe nói những người tu hành ở thế giới trong phải mất ít nhất nửa năm mới có thể nhập môn, hơn nữa còn phải tu luyện thêm khoảng một năm nữa mới có hi vọng đạt cấp F.
Nếu muốn tu luyện đến cấp C hay cao thủ cấp B thì phải tốn ít nhất mười năm.
Nhưng bây giờ Bạch Trú không tuân theo quy tắc này!
Mấy ngày trước Nam Cung Nguyên Ngữ còn muốn lôi kéo Bạch Trú gia nhập vào Hội Tam Điểm, nhưng bây giờ hắn mới hiểu, hắn còn không bằng người ta thì sao có thể lôi kéo được ...
Nam Cung Nguyên Ngữ, Tề Đạc, Trương Lan Tân đều ngẩn người ngồi một chỗ, họ bỗng nhớ đến những gì Khương Dật Trần nói về Bạch Trú, không biết vì sao bây giờ họ bỗng cảm thấy Hội Tam Điểm có thể gia nhập vào Bạch Trú mới là tốt nhất...
Một lúc sau, Tề Đạc thì thầm với Nam Cung Nguyên Ngữ:
"Không biết Bạch Trú có muốn tuyển thêm nhân viên bảo an không?"
Đúng lúc này, một người canh gác đi vào nói:
"Lão La, các thành viên của Bạch Trú đã về, bảo khách qua đó đi."
"Được rồi.”
La Vạn Nhai nói với Nam Cung Nguyên Ngữ:
"Đi thôi ba vị, các thành viên Bạch Trú đã về, bây giờ ta sẽ dẫn các vị sang biệt thự số 12."
Nhưng trước khi bước vào biệt thự số 12, họ còn bị một nữ nhân viên bảo an dùng dụng cụ quét một lượt từ đầu đến chân, sau khi chắc chắn họ không mang theo bất kì vũ khí nguy hiểm gì, người đó mới cho họ đi qua.
Lúc này, biệt thự số 12 trong mắt bọn Nam Cung Nguyên Ngữ đã không bình thường như trước nữa.
Bây giờ họ cảm thấy nơi đó vừa bí ẩn lại vừa thần thánh, nên khi bước vào biệt thự, biểu cảm trân mặt mỗi người đều trở nên rất khiêm tốn...
Thật ra La Vạn Nhai chính là người đứng sau chuyện này, lúc trước hắn từng thuê một cái chùa nhỏ, thuê một đám người giả làm hòa thượng để lừa tiền hương khói, hắn còn kiếm được không ít tiền từ vụ đó.
Khi đó hắn đã hiểu ra một chân lí, nếu ai cũng có thể vào cúng Bồ Tát thì chẳng có mấy người thật sự thành kính, hơn nữa còn chẳng ai thèm đưa tiền hương hỏa cả.
Nên nhất định phải làm gì đó khiến họ cảm thấy mình rất may mắn mới được vào chùa.
Không thể không nói, những kinh nghiệm mà La Vạn Nhai đúc rút được từ bao nhiêu năm hành nghề vô cùng phong phú.