Tuy số tiền họ kiếm được không thể so với doanh thu của những tổ chức chuyên về internet lâu đời khác, nhưng so với nhưng tổ chức của người du hành khác, tổ chức đó đã được coi là rất giàu có.
Sau này rất nhiều người du hành cũng muốn tham gia vào lĩnh vực này, nhưng mọi chuyện đều diễn ra không như mong muốn.
Nhưng ứng dụng mà họ tung ra thị trường đều bị đánh sập.
Từ những sự kiện này, mọi người đều nghi ngờ chính tổ chức Ma Trận đã thả ra loại virus đó, họ cũng là người đánh sập ứng dụng của những người du hành khác, mọi người còn suy đoán trong tổ chức đó có một cao thủ hacker.
Tất cả người du hành đều không có kí ức của người mà họ xuyên vào, dù có xuyên vào cao thủ máy tính nào đó ở thế giới trong thì người đó vẫn phải học lại từ đầu.
Lúc này ai là người có năng lực học tập mạnh nhất, thiên phú cao nhất, có thể học được kĩ thuật ở thế giới trong nhanh nhất thì chắc chắn người đó sẽ là người dẫn đầu ở thế giới ngoài.
Nên tổ chức Ma Trận mới có thể dẫn trước mọi người.
Thật ra chuyện này phải có thêm yếu tố may mắn, chắc chắn trong số những người du hành cũng có những lập trình viên rất lợi hại khác, nếu người đó xuyên vào một người sống dưới đáy xã hội ở thế giới trong, sao có thể tiếp xúc với công nghệ tiên tiến nhất được, khi đó, dù họ có lợi hãi đến đâu cũng không thể làm gì được.
Từ đó tổ chức Ma Trận bắt đầu trở nên nổi tiếng, thậm chí những người du hành trong nước còn thành lập những tổ chức như Ma Trận.
Nhưng những gì mọi người biết về Ma Trận và Hồng Diệp chỉ là những gì họ muốn mọi người biết mà thôi.
Trong suy nghĩ của các thành viên Hội Tam Điểm lúc này, địa vị của tổ chức Bạch Trú đã được xếp ngang hàng với tổ chức Ma Trận, nếu họ không lợi hại thì sao có thể sở hữu một căn cứ như thế này.
Vì khu biệt thự không cho phép xe taxi đi vào, cả ba đành xuống xe rồi đi theo chỉ dẫn trong bản đồ để tìm địa chỉ Hồ Tiểu Ngưu cho họ.
Nhưng họ còn chưa đến được cửa biệt thự số 12 đã bị 4 tên thủ hạ của La Vạn Nhai ngăn lại.
Ba thành viên Hội Tam Điểm ngơ ngác nhìn bốn người đang bao vây xung quanh.
Nhưng người đứng xung quanh họ đều mặc cùng một kiểu quần áo màu đen, nhìn rất hung ác.
Họ đều không hiểu chuyện gì đang diễn ra, chẳng lẽ những người này cũng là thành viên của Bạch Trú sao?!
Ngay khi họ đều đứng ngẩn người, một tên canh gác đã nói với các thành viên Hội Tam Điểm:
"Xin hỏi ba vị là?"
Bây giờ những người này đang rất phấn khích, vì trước đây La Vạn Nhai đã thông báo. Tuy nhiệm vị hàng đầu của họ là bảo vệ biệt thự số 12, nhưng không phải ai đến đây cũng có ý xấu. Nếu họ gặp phải người quen của Bạch Trú thì sao, không cư xử đúng mực thì rất có thể họ sẽ khiến ấn tượng của người khác về Bạch Trú xấu đi, cho nên nhất định phải tiên lễ hậu binh.
Nhất định phải giấu côn sắt và dùi cui điện kỹ.
Nam Cung Nguyên Ngữ nói với một tên canh giác:
"Xin chào, xin hỏi các ngươi có phải thành viên Bạch Trú không, chúng ta có hẹn với Hồ Tiểu Ngưu nên mới đến đây. Ta tên là Nam Cung Nguyên Ngữ."
Mấy tên canh giác quay sang nhìn nhau, một người trong đó bắt đầu nói vào tai nghe:
"Tra danh sách người hẹn của Hồ tiên sinh xem có ai tên là Nam Cung Nguyên Ngữ."
Một lúc sau, hắn nói với Nam Cung Nguyên Ngữ:
"Ta đã báo cho Hồ Tiểu Ngưu tiên sinh, nhưng bây giờ hắn không có mặt ở đây nên mời mọi người vào đây nghỉ ngơi một lát."
Sau đó hắn dẫn ba người của Hội Tam Điểm đến biệt thự của La Vạn Nhai.
Nam Cung Nguyên Ngữ nhìn biển số nhà treo trước cửa:
"Không đúng, Hồ Tiểu Ngưu nói với chúng ta là hắn ở biệt thự số 12, chỗ này là số 11."
Một tên canh giác giải thích:
"Chỗ này là phòng bảo an và phòng đãi khách, nếu thành viên của Bạch Trú không ở đây thì chúng ta sẽ đưa khách của họ đến biệt thự số 11 ngồi chờ. Mời các vị đi theo ta, trong này đã chuẩn bị sẵn trà ngon và hoa quả."
Ba người của Hội Tam Điểm đều ngơ ngác nhìn nhau!
Lúc trước họ còn nghĩ Bạch Trú phải rất giàu có mới có thể mua một căn biệt thự ở đây làm căn cứ, nhưng không ngờ họ đã đánh giá thấp năng lực của Bạch Trú.
Bạch Trú còn mua thêm cả một biệt thự nữa cho bảo an!
Sau khi vào trong biệt thự, lúc Nam Cung Nguyên Ngữ nhìn ngó xung quanh thì phát hiện một căn phòng lắp hơn 12 cái mà hình LCD, trên mỗi màn hình là hình ảnh theo dõi cửa ra vào và những nơi hẻo lãnh của biệt thự số 12.
Trong phòng có một người đang ngồi nhìn chằm chằm xem có gì bất thường hay có ai định xâm nhập vào biệt thự không.
Nhưng khi đối phương phát hiện hắn đang nhìn vào phòng thì lập tức đóng cửa lại.
Người dẫn ba người của Hội Tam Điểm vội giải thích:
"Xin lỗi, mọi người không được tham quan căn phòng đó."