Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 879: Sinh Tử Quan Của Lý Tu Duệ 5




Ông lão nói:

“Ta hiện giờ đã có lí do để nghi ngờ lời mà Thanh Sơn Chuẩn nói trước đó không phải chào đón Kỵ Sĩ trở về…”

Quay lại cây liễu ban đầu, Đinh Đông chào Khánh Trần một tiếng quay trở về sâu bên trong vùng cấm địa, hình như còn có việc cần lầm.

Cây liễu to đung đưa cành lá, bỗng có tiếng gió từ sâu bên trong cấm địa truyền đến, như chất chứa sự dò xét cũng những ông lão kia.

Nếu như ngôn ngữ của Đinh Đông là “Đinh Đông”, vậy ngôn ngữ của họ chính là tiếng gió.

Mỗi khi những vị hiệp sĩ tiền bối kia nói chuyện, Khánh Trần sẽ cảm thấy có làn gió thổi qua mặt, nhẹ nhàng và ôn hoà.

Khánh Trần hướng về phía bên trong cấm địa, giải thích:

“Thực ra một trong số họ có người vẫn chưa vấn tâm, nhưng ta tin rằng hắn có thể trở thành một hiệp sĩ."

Từ sâu thẳm vùng đất cấm, có tiếng gió truyền đến, hỏi:

“Nếu vẫn chưa vấn tâm, sao hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ Kỵ Sĩ để mở khóa gen?"

Khánh Trần trả lời:

“Các vị quên rồi sao, Kỵ Sĩ vẫn luôn có cách khác, cách mà tổ tiên chúng ta đã làm.”

Tiếng gió phảng phất từ chỗ sâu trong cấm địa đột nhiên ngừng lại.

Cách khác này chính là cách Kỵ Sĩ đời đầu Nhậm Hoà đã thực hiện, trước khi kỹ thuật hô hấp do Tần Sênh sáng tạo ra.

Lúc đó, thế giới còn chưa xuất hiện Cấm Đoạn Chi Hải, ngư dân có thể ra biển đánh cá, các Kỵ Sĩ có thể đối mặt với sóng biển cao ba mươi mét mà hoàn thành cấp độ Sinh Tử Quan cuối cùng.

Kỵ Sĩ lúc đó có thể thực hiện tám cấp Sinh Tử Quan cùng một lúc, mở tất cả khoá gen rồi thăng cấp A.

Về sau khi Cấm Đoạn Chi Hải xuất hiện, nhiệm vụ Sinh Tử Quan cuối cùng không thể nào thực hiện đc nên Tần Sênh đã dùng một cách khác, sử dụng kỹ thuật thở để hỗ trợ việc tu hành của mình.

Khánh Trần chậm rãi nói lên suy nghĩ của mình:

“Các tiền bối hẳn là cũng đã được sư phụ ta kể lại rằng ta đến từ một thế giới khác, một nơi mà chúng ta gọi là thế giới ngoài. Biển ở đó an toàn hơn ở đây."

Sau khi Hồ Tiểu Ngưu hoàn thành tám cấp độ Sinh Tử Quan, hắn cũng sẽ đi theo con đường mà các Kỵ Sĩ đời trước đã đi.

Mặc dù không thể nào vượt qua được Lý Khác, nhưng cũng là cấp A!

Cơn gió ồn ào trở nên tĩnh lặng, không còn tiếng xào xạt cành lá ở sâu bên trong cấm địa.

Cho đến giờ phút này, những ông lão này có lẽ đã nhận ra vì sao Lý Thúc Đồng lại nói Khánh Trần là một cơ duyên kỳ lạ đối với tổ chức Kỵ Sĩ.

Trong thời đại Kỵ Sĩ của Tần Sênh và Nhậm Hoà, các Kỵ Sĩ không bị suy yếu như bây giờ.

Mặc dù tám cấp Sinh Tử Quan vô cùng nguy hiểm, nhưng sẽ luôn có những tín đồ, người sau nối tiếp người trước vì tín ngưỡng mà liều mạng.

Ở thời đại trước, mười hai Kỵ Sĩ đi qua Tây Nam Tuyết Sơn như đi chơi. Mặc dù trong số họ, người có cấp độ cao nhất chỉ là cấp A, nhưng nhân số của bọn hắn đông!

Nghe nói lúc đó, thành viên của tổ chức Kỵ Sĩ có khi lên đến 30 người.

Hơn 30 người cấp A là có ý gì? Chính là cho dù bị bao vây bởi các tập đoàn tư bản, họ vẫn có thể giữ vững một thành phố ở thế giới trong mà không ai dám xâm phạm.

Không có ai dám mạo phạm hay gây thù chuốc oán với 30 tên cao thủ cấp A, ngay cả Bán Thần cũng không.

Họ đi đến đâ, đều là áp lực vô hình đến người dân ở đó.

Dù Khánh Trần nói rất nhẹ nhàng, nhưng ngay cả Lý Du Tuệ, người đã trải qua bao sóng gió gia tộc cũng cảm thấy chấn động.

Lúc này ông ấy mới thật sự hiểu rõ vì sao Lý Thúc Đồng lại đặt rất nhiều kỳ vọng vào vị thiếu niên này.

Vì hắn có thể tìm lại vinh quang cho những Kỵ Sĩ!

Ông lão thở dài nói: "Lý thị chưa bao giờ phản bội ngươi, ta hy vọng ngươi đừng phản bội Lý thị.”

Khánh Trần suy nghĩ một chút nói:

“Ngài nói với ta chuyện này còn quá sớm, lỡ như ta sau sẽ chết yểu thì sao.“

“Cái tên nhóc quỷ quái nhà ngươi, nếu ngươi không thực sự muốn chết, không ai giết ngươi được.”

Ông lão nói.

Đúng lúc này, có tiếng gió lại truyền đến:

"Từ hôm nay, cấm địa số 002 luôn mở rộng cửa cho ngươi. Nếu có gặp khó khăn gì thì hãy chạy tới đây. Ở nơi này không ai có thể giết được ngươi, Thần Minh cũng không thể.”

Tiếng gió đan xen hội tụ, như có một đám lão Kỵ Sĩ đang đồng thanh hứa với hắn.

Khánh Trần ngây ngẩn cả người.

Lý Thúc Đồng từ nói, cho dù cấm địa số 002 luôn thu nhận Kỵ Sĩ, nhưng họ vẫn có nguyên tắc riêng, bình thường không bao giờ can thiệp chuyện bên ngoài.

Khi Kỵ Sĩ bị người khác truy sát, nếu tài năng thua kém đối thủ thì chắc chắn phải chịu chết

Nhưng những ông lão này lại có thể đảm bảo sẽ bắt kẻ thù phải trả giá, khiến chúng không thể sống sót ra khỏi nơi này.