Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 85: Thăm Dò




Trương Thiên Chân nói:

"Cứ như vậy, ít nhất trước khi chúng ta đến thành phố số 18, có thể thông qua nàng để hiểu được tình hình của thành phố số 18 một chút.”

"Chỉ có làm như thế, nhưng mà hình như bên kia cũng không dễ ở chung lắm.”

Bạch Uyển Nhi nói:

"Chờ một chút, các ngươi có nhớ cô bé ngày hôm qua gọi anh Khánh Trần không, chắc chắn là Khánh Trần lớp chúng ta, hẳn là người của hai nhà này có quan hệ rất gần.”

"Nếu không trước hết cứ bắt đầu từ Khánh Trần?" Trương Thiên Chân hỏi.

"Ừm, bắt đầu từ Khánh Trần, lại thông qua hắn để quen biết Giang Tuyết.”

Vương Vân gật đầu.

Trong giờ giải lao tiết thứ hai, Khánh Trần đang ngồi ở trong phòng học cúi đầu lướt điện thoại, ghi chép tất cả tin tức liên quan đến người du hành thời gian.

Lúc này bên cạnh truyền đến một giọng nói:

"Khánh Trần, Nam Canh Thần, cho này, đây là chúng ta vừa mới đi siêu thị trường học mua nước cho các ngươi.”

Nam Canh Thần quay đầu nhìn lại, rõ ràng là chai nước suối vừa lấy ra từ trong tủ lạnh, bên ngoài chai còn có những giọt nước dày đặc.

Bởi vì ngón tay dính nước, ngón tay trắng nõn đẹp đẽ của đối phương càng thêm óng ánh trong suốt hơn.

Bạn học trong lớp vụng trộm nhìn sang bên này, có người trong lòng đang suy nghĩ Khánh Trần và Nam Canh Thần quen thuộc với học sinh chuyển trường như vậy từ lúc nào thế?

Học sinh chuyển trường lại còn mua nước cho bọn họ.

Nam Canh Thần sững sờ hỏi:

"Đây là… cho ta sao?”

Bạch Uyển Nhi cười rạng rỡ:

"Đương nhiên.”

"Được rồi, cảm ơn!"

Nam Canh Thần kích động hẳn lên.

Chỉ là vào lúc này, Khánh Trần cúi đầu nhìn điện thoại, giống như là không nghe thấy cái gì vậy.

Trên điện thoại có một tin tức: Nước ta thành công phá huỷ một chỗ giam cầm phi pháp, cũng thành công giải cứu ra 12 người du hành thời gian đã thừa nhận thân phận ở trên mạng.

Trong đó, còn bao gồm tin một người nổi tiếng đột nhiên mất tích.

Trong tin tức đưa tin, phần tử phạm tội bắt cóc 12 người này đến một nhà máy bỏ hoang ở ngoại ô, lấy thủ đoạn đe dọa, uy hiếp, lấy được tin tức thân phận 12 người.

Cũng lấy mạng sống an toàn của người nhà bọn họ để uy hiếp, đe doạ người du hành thời gian dùng thân thể để mang theo vật phẩm, nhét dược phẩm vào trực tràng, dạ dày, khoang miệng để xuyên qua.

Trong hồ sơ phát hiện ra, ngành chấp pháp nhận được một số lượng lớn dược phẩm Thế giới trong, trong đó thuốc biến đổi gen chiếm đa số.

Theo chứng cứ, hai loại thuốc biến đổi gen ở hiện trường cũng không thể tăng cường thần và thể xác, nhưng có thể cải thiện bệnh tật mang tính di truyền trong gia tộc: Di truyền điếc bẩm sinh, di truyền bệnh tim bẩm sinh.

Trước mắt ngành chấp pháp đã bắt giữ 4 người hiềm nghi phạm tội, vẫn có 9 tên đang lẩn trốn, theo khẩu cung của kẻ tình nghi, 9 kẻ tình nghi đang lẩn trốn đều là người du hành thời gian.

Tin tức này thực sự quá chấn động.

Trước kia liên quan tới người du hành thời gian phạm tội còn ở nước ngoài, bây giờ trong nước cũng đã xuất hiện chuyện không thể tưởng tượng như thế.

Lần này, chỉ sợ không còn có ai dám công khai công bố mình là người du hành thời gian nữa rồi?

Từ hôm nay trở đi, tất cả người du hành thời gian phải cúi đầu làm người.

Giống như là tất cả mọi người đặt mình vào trong rừng rậm hắc ám vậy.

"Khánh Trần?"

Vương Vân ở bên cạnh đợi một hồi lâu, thấy Khánh Trần không để ý tới nàng mới lên tiếng nhắc nhở.

Khánh Trần lấy lại tinh thần nhận lấy nước khoáng:

"Cảm ơn, nhưng mà về sau không cần khách khí vậy đâu.”

"Chúng ta là hàng xóm mà, về sau quan tâm nhiều hơn.”

Vương Vân cười ngồi xuống.

Bạn học trong lớp nghe xong liền bùng nổ, có chuyện gì vậy, Khánh Trần và hai học sinh chuyển trường này còn là hàng xóm? !

Khánh Trần yên lặng ngồi tại chỗ, chỉ trong nháy mắt đã hiểu được đối phương có ý đồ gì.

Hắn không để ý đến ánh mắt hâm mộ hoặc khác thường của các bạn học, cũng không để ý tới một ít bạn học nam ồn ào.

Hắn chỉ chầm rãi bắt đầu hiểu rõ tính cách của mấy người Vương Vân, Bạch Uyển Nhi.

Những người này đều ở dưới ánh sáng giáo dục tinh anh, gặp việc đời từ quá sớm, có tính toán của mình.

Nhưng mà rốt cuộc đối phương cũng chưa từng phải chịu khổ, sự khôn ngoan trên người đối phương đều học được từ người lớn, còn chưa được xã hội nghiệm chứng.

Cho nên mấy giờ trước các nàng vẫn không để ý tới, sau mấy tiếng lại đột nhiên thay đổi thái độ, có vẻ cực kì cứng nhắc.

Lúc này, Vương Vân mỉm cười:

"Nhìn cái gì mà tập trung như vậy, gọi ngươi cũng không phản ứng?”

Nói rồi, cô gái cong lưng xích lại gần nhìn điện thoại của hắn, khi nàng đột nhiên đến gần, một mùi nước hoa khó hiểu trên người đối phương ùa vào trong lỗ mũi Khánh Trần.

Có vẻ như đối phương cố ý làm vậy.

Nhưng khi cô gái nhìn thấy tin tức trên điện thoại, thân thể cứng đờ.