Người du hành ‘ở nước ngoài’ được đề cập dưới góc nhìn của Nhật Bản.
Chẳng bao lâu sau, gia tộc Jindai bắt đầu nhận lời phỏng vấn của giới truyền thông: "Chúng ta đã kiểm soát được tình hình, cũng đã cho cả thế giới thấy sức mạnh của dòng họ Jindai ở thế giới ngoài như thế nào. Nhân đây, ta muốn cảnh báo với tất cả những người du hành ‘ngoại quốc’, đừng cố gây sự với chúng ta... "
Người du hành này đã tự nhận mình là một thành viên của gia tộc Jindai, điều này chứng tỏ Jindai có khả năng kiểm soát thế giới ngoài rất cao.
Tuy nhiên, người du hành này chưa nói xong thì có một tiếng nổ lớn ở đằng xa.
Máy quay hướng về về phía ngôi đền Nhật Bản cách đó mấy cây số, một ngọn lửa lớn rực sáng cả bầu trời.
Thực tế dường như không hề giống lời nói của tên du hành kia.
Nếu đối phương đang chạy trốn, sao lại có thể cho phát nổ đền thờ Nhật Bản!
Máy quay lại chuyển hướng về khuôn mặt của vị du hành của gia tộc Jindai, sắc mặt đối phương tái nhợt bị ánh lửa chiếu rọi.
Phóng viên nhỏ giọng hỏi:
"Xin hỏi...chuyện đang xảy ra là thế nào…?
“Không thể trả lời.”
Người du hành của gia tộc Jindai không còn tâm trí trả lời phỏng vấn, nữaxoay người đi nhanh về phía đền thờ.
Tại biệt thự Lạc Thanh Quốc Bảo Hoa Viên của Bạch Trú, Khánh Trần đang suy tư trong phòng khách:
“Cứ cho những người du hành là Lý thị và Khánh thị thuê đến gây chiến ở Nhật Bản, họ cũng sẽ không ra lệnh cho cho nổ tung ngôi đền như vật. Rốt cuộc, người trên thế giới trong chưa bao giờ trải qua biến cố như thế, sẽ không đồng cảm với chúng ta. Vì vậy, hành động này là quyến định tự phát của những người du hành. "
Nam Canh Thần kính nể nói:
"Trần ca, hay chúng ta tới chơi đi."
Khánh Trần liếc hắn một cái:
"Không được, chưa phải lúc, ngươi có tâm tư nghĩ đến loại chuyện này thì tốt hơn ngươi đi tập luyện đi, tranh thủ thời gian để nhanh chóng mạnh hơn."
Lúc này, trong nhóm chat của Hà Tiểu Tiểu, Sấm Vương hỏi:
“Bên ngoài xảy ra chuyện lớn như vậy, là do Cửu Châu và Côn Lôn sao?”
Vật Cấm Kỵ ACE-999 trả lời:
“Không phải, họ không có liên quan với thế lực trong nước nào, cũng không nhận lệnh của Cửu Châu và Côn Lôn. Cửu Châu và Côn Lôn đều tuân thủ nguyên tắc chung sống hòa bình với các nước trên thế giới. Tất nhiên, Cửu Châu và Côn Lôn sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ những đồng bào đang lưu lạc bên ngoài và đưa họ về nhà. "
Sau tin nhắn chữ phổ thông của Vật Cấm Kỵ ACE-999, đầu tiên bác bỏ toàn bộ trách nhiệm của Cửu Châu và Côn Lôn, lại thay đổi cách nói, gọi những người du hành là “đồng bào đang lưu lạc“ để sau này có thể đưa những người du hành trở lại.
Trong nhóm, một số người từng biết qua Cửu Châu đã làm gì bên ngoài, nhìn thấy tin nhắn này liền bĩu môi, những cao thủ du hành ở M lên án Cửu Châu không phải là chuyện ngày một ngày hai.
Nếu giờ Cửu Châu thừa nhận rằng họ đã làm điều này, nhiều người sẽ không bất ngờ.
Tối hôm nay đã xảy ra rất nhiều chuyện, mọi người đều cần thời gian để tiêu hoá tin tức.
Toàn bộ hotsearch đều bị sự việc xảy ra ở nước ngoài phủ sóng, tin tức trong nước không có một cái nào.
Sang ngày thứ hai, tin tức ở nước ngoài được đưa tới: Chủ mưu phá huỷ đền thờ là được xác minh, là nam thanh niên tên Trương Kính Văn, hiện giờ vẫn chưa bị bắt, vẫn lẩn trốn chưa rõ tung tích.
Trong những ngày còn lại, tất cả thông tin liên quan ở nước ngoài lặng lẽ nguội nhiệt theo thời gian.
Người tu hành cũng hoàn thành Đại chu tiên trong ngày.
Trong biệt thự, Khánh Trần nhìn tất cả các thành viên Bạch Trú:
“Lần này, sau khi xuyên việt, ta có thể phải mang Tiểu Ngưu xa nhà một chuyến. Sếp đã thông báo, cuộc nội chiến có thể nổ ra bất cứ lúc nào. Những người ở lại không nên tùy ý đi lại bên trong thành phố số 18, có thể giấu mình bao nhiêu thì giấu bấy nhiêu. "
Đám người Trương Thiên Chân gật đầu:
“Đã hiểu.”
Đếm ngược về không.
Thế giới chìm trong bóng tối, lần nữa sáng lên.
Khánh Trần nằm tận hưởng cảm giác yên bình ngắn ngủi trên chiếc ghế tựa ở biệt viện Thu Diệp.
Hắn không đi ngủ mà âm thầm luyện cửa ải tiếp theo của Sinh Tử Quan trong thế giới huyền bí.
Khánh Trần đang chờ.
Hắn biết chuyện đêm nay vẫn chưa kết thúc.
Bùm bùm bùm bùm, có tiếng gõ cửa truyền vào từ bên ngoài.
Người kia không đợi Khánh Trần đáp lại liền đẩy cửa đi vào, coi như tiếng gõ cửa lúc nãy chỉ lịch sự một chút thôi.
Thời điểm này, chỉ có một người có thể bỏ qua lệnh bài “miễn tiếp khách” của biệt viện Thu Diệp.
Trong bóng tối, Lý Trường Thanh nhìn hắn, cười:
"Ngươi muốn gạt ta đến khi nào?"
---
Còn 7 chương nữa sẽ lên từ đây tới tối. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ạ!