Nhưng Trịnh Viễn Đông đang nhắm mắt lại như thể thấy được điều gì, bèn quơ đao chém về phía trước.
Hai bên chạm vào liền tách ra ngay, Trịnh Viễn Đông chủ động xông lên, trường đao trong tay hắn nhẹ nhàng tựa chú chim bay lượn, cực kì linh động.
Soạt một tiếng, người đàn ông trung niên kia còn chưa kịp phản ứng, đao phong đã xẹt qua khe hở giữa cơ bắp trên cánh tay hắn.
Lại soạt một tiếng, người đàn ông trung niên kia chợt cảm thấy đau buốt trên đùi, đao phong đã xẹt qua khe ngăn cách giữa cơ đùi trước và cơ đùi bên của hắn.
Cây trường đao trong tay Trịnh Viễn Đông linh động mà chính xác như dao phẫu thuật của bác sĩ ngoại khoa, tách mở hai khối cơ vốn nên dính liền nhau trên cơ thể ra.
Cánh tay và bắp đùi người đàn ông chảy đầy máu tươi, hắn vặn người, đánh một quyền về phía Trịnh Viễn Đông.
Nhưng cây đao của Trịnh Viễn Đông như thể đã chực chờ ở nơi đó, lần thứ hai rạch toác khe nối giữa cơ đùi trước và cơ đùi bên của hắn.
Một đao lại một đao, chẳng khác nào đầu bếp róc thịt bò, như thể đang muốn tách rời người đàn ông.
Đao thuật tựa nghệ thuật.
Điều này làm người đàn ông trung niên kia thoáng sợ hãi, hắn không ngờ mình lại có thể gặp cao thủ ở cảnh giới này ngay tại thế giới ngoài, không liên quan nhiều đến cấp bậc mà chủ yếu là do khác biệt về tài nghệ.
Trịnh Viễn Đông vừa vung đao vừa tranh thủ hỏi:
"Jindai muốn tìm được người xuyên việt ngược như ngươi cũng không dễ nhỉ, đầu tiên là cần có một người du hành thay thế một người thức tỉnh hoặc người tu hành cấp B. Sau đó mới có thể tiến hành thủ thuật giải phẫu tiếp nhận tế bào thần kinh. Nếu giết ngươi, hẳn họ sẽ xót lắm đấy."
...
Tại điểm giao nhau giữa quốc lộ 103 và đường lớn phía bắc của Vương Thành.
Cao thủ cấp B của gia tộc Kashima kia như không muốn bỏ lại chiếc xe bồn chở dầu đỗ ven đường, dù bị thành viên của Cửu Châu bao vây tấn công, còn phải đề phòng tay súng bắn tỉa. Đồng thời hắn cũng biết cao thủ khác của Cửu Châu sắp tới đây rồi, nhưng hắn vẫn tiếp tục quấn lấy so đấu, hoàn toàn không có ý định chạy đi.
Trong lúc ra tay, hắn lắc mình, lướt qua một gã thành viên của Cửu Châu, bàn tay dễ dàng túm chặt cổ người này, xách gã thành viên của Cửu Châu này ra làm lá chắn cho mình.
Gã đàn ông trung niên lùn một mẩu lạnh lùng nói:
"Không hỏi nguyên do đã muốn nổ súng giết người? Cửu Châu làm việc bá đạo quá rồi đấy nhỉ."
Một gã thành viên khác của Cửu Châu không hề đáp lời, trận chiến này từ lúc bắt đầu đã chính là phải đi đến cái kết kẻ chết người sống, đối phương nói những lời này, kỳ thực không phải muốn trách móc gì Cửu Châu mà là muốn kéo dài thời gian.
Xa xa có tiếng gậy chống gõ lên mặt đất truyền tới, Hà Kim Thu xuống xe, chạm rãi đi bộ tới, mặc một bộ vest màu xám tro rất chỉnh tề:
"Chờ ta sao?"
Một giây tiếp theo, từ tay áo của Hà Kim Thu có một mũi Thanh Ngọc Kiếm Tiễn bay ra, vẽ vào không khí một vệt trắng xóa thẳng tắp, trong chớp mắt bắn ra đã xuyên qua khoảng cách vài trăm mét, xuyên thủng một cánh cửa sổ.
Sau cánh cửa sổ, một tiếng hét thảm vang lên.
Thanh Ngọc Kiếm Tiễn vẫn chưa dừng lại, lao vút về một phía, giết chết một người nữa.
Hà Kim Thu nheo mắt cười hỏi:
"Có ai từng nói cho các ngươi biết, đừng nên tùy tiện lấy súng ngắm nhằm vào người khác, nếu không sẽ mất mạng hay không."
Gã đàn ông trung niên sửng sốt, không ngờ Hà Kim Thu vừa ra tay đã giết chết hai tay súng bắn tỉa mai phục trong khu dân cư của họ.
Cảm ứng!
Đây chính là năng lực cảm ứng mà cấp A mới có!
Chỉ cần trong vòng 1000 mét có người nhắm vào, nhất định sẽ cảm ứng được!
Tại thế giới trong, từng có người ở cách rất xa, nhìn một cao thủ cấp A một cái bằng ánh mắt có ác ý, lập tức bị cao thủ cấp A kia phát hiện ngay dù đã lẩn trong đám đông.
Loại năng lực này đã gần sát với thần minh rồi.
Có người từng nói, đến cảnh giới Bán Thần cấp S, chỉ cần có người đọc tên hắn ra, dù cách đó nghìn vạn dặm, Bán Thần vẫn cảm ứng được.
Có điều, đây vẫn chỉ là một nhận định chưa được kiểm chứng.
Song, gã đàn ông trung niên đã không để ý đến những thứ này, hắn đang khiếp sợ vì...Trong đám người du hành lại có cấp A!
Hơn nữa, quan trọng nhất là, vị Hà Kim Thu xuất thân từ tổ chức tình báo Hồ thị, đảm nhiệm vị trí quản lí này, không chỉ có được phương pháp tu hành chính thống của Hồ thị mà còn nuôi ra được Kiếm Tiễn.
Cần biết rằng, ngay cả loại nhân vật như Lý Trường Thanh cũng chỉ có Kiếm Tiễn vừa hình thành, còn xa mới đến được cảnh giới tùy ý thu phát như thế.
Hà Kim Thu chống gậy xuống đất, cười nói:
"Đừng có kinh ngạc vậy chứ, không có chút thực lực thì nào dám quản lý Cửu Châu? Hơn nữa, cũng phải cho các ngươi biết người du hành không phải hạng dễ bắt nạt."