Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 734: Bốn Phần Của Chuẩn Đề Pháp




"Tại sao ngươi lại sai họ làm việc này?”

Khánh Trần không hiểu.

"Vì đây chính là công việc khó làm nhất.”

Lý Đông Trạch nói:

"Nếu cho họ phụ trách việc chém giết với những câu lạc bộ khác thì chỉ cần gan lớn là được, nhưng nếu cho họ phụ trách việc thu tiền thì thứ cần dùng không phải chân tay, mà là đầu óc, vì những người họ phải đòi tiền chưa chắc đều là người xấu, rất có thể là người tốt bị ép đến đường cùng phải đi vay nặng lãi."

Bây giờ Khánh Trần đã hiểu vì sao Lý Đông Trạch nói đây chính là công việc khó làm nhất. .

Lấy ác chế ác thì dễ, nhưng lấy ác chế thiện lại không dễ như vậy.

Lý Đông Trạch nói:

"Ông chủ nhỏ đừng lo, nếu họ không vượt qua được cửa ải này thì có lẽ họ không thích hợp với công việc ở đây. Chỉ khi nào biết lương tâm sang một bên thì họ mới có thể hiểu thế giới này tàn nhẫn đến mức nào."

"Lúc ngươi phụ trách công việc này có gặp khó khăn gì không.”

Khánh Trần rất tò mò Lý Đông Trạch đã làm những gì.

Lý Đông Trạch nghĩ một lúc mới nói:

"Khoản tiền khó đòi nhất mà ta gặp phải lần đó là một ông lão đã vay tiền để cứu bạn già, nhưng ông lão gom đủ tiền thuốc cũng là lúc bạn già không qua khỏi."

"Ngươi có đòi được số tiền đó không?”

Khánh Trần tò mò hỏi.

"Có chứ.”

Lý Đông Trạch nói:

"Ta đã bán con trai của họ cho Khánh thị, Khánh thị đã trả tiền cho ta. Ông chủ nhỏ, có phải ngươi đang mong chờ là một cách nào đó có thể vừa lấy lại tiền, vừa không làm hại họ, nhưng làm gì có cách nào hoàn hảo như thế. Lúc nào lãi suất Hằng Xã cho vay cũng thấp hơn nhiều so với các câu lạc bộ khác trong liên bang, con số đó chỉ cao hơn một chút so với lãi suất cho vay của 5 ngân hàng lớn, ta cũng không thể biến câu lạc bộ thành quỹ từ thiện được. Ta không muốn bao biện cho những gì ta đã làm, vì vỗn dĩ cuộc sống đã tàn nhẫn như vậy. Nếu ngươi không thể chấp nhận chuyện này thì hãy đi thay đổi thế giới như cách ông chủ đang làm. Ta không muốn làm một người tốt trước khi thế giới thật sự thay đổi đâu."

Khánh Trần trầm tư suy nghĩ.

Hắn lại biến thành Zard lần nữa rồi rời khỏi hội sở Bất Lạc Mạc.

Lý Đông Trạch trầm tư nhìn theo bóng lưng thiếu niên.

Hắn cầm lấy điện thoại, sau đó gửi đi một đoạn ghi âm:

"Ngươi đã xem tấm ảnh ta vừa gửi chưa, chắc ngươi không có tấm ảnh nào chụp chung với ông chủ nhỏ đâu nhỉ."

Thời gian đếm ngược 162:00:00.

6 giờ sáng, Lý Khác đã dẫn theo các bạn học và những thành viên nổi bật của Lý thị vừa trở về trang viên Bán Sơn đi chạy bộ.

Đội ngũ chạy bộ gồm tám học sinh, mười hai quân nhân tinh nhuệ vừa trở về, cộng thêm Lý Y Nặc và Nam Canh Thần, tổng cộng là 22 người.

Tất cả những người vừa trở về đều được Xu Mật xử thông báo chuyện sắp xảy ra, nhưng không ai biết bao giờ chuyện này mới xảy ra.

Trong trang viên Bán Sơn, tiếng bước chân của họ mỗi khi chạy qua biệt viện nào đó đều khiến những người đang ngủ bên trong phải giật mình tỉnh giấc, thậm chí có vài người còn chạy ra xem.

Vì bọn Lý Thúc không còn là những thiếu gia chưa từng rời khỏi trang viên bao giờ như đám Lý Khác, những người này mới thật sự là tinh anh của gia tộc vì tất cả họ đều đã trải qua rất nhiều sóng gió mới được như ngày hôm nay.

Nên những người biết tin họ được điều về đều cảm nhận được có chuyện gì đó rất lớn sắp xảy ra.

Bây giờ những người bên ngoài đều đoán bọn Lý Thúc vội vã xin nghỉ để về trang viên Bán Sơn để lo chuẩn bị đám tang.

Đa phần mọi người trong Lý thị đều biết, tuy sức khỏe của gia chủ đã rất yếu nhưng chắc chắn lí do bọn Lý Thúc được điều về không phải để chuẩn bị đám tang, rõ ràng họ trở về vì giáo viên mới đến kia.

Nhưng mọi người đều không biết giáo viên tiên sinh có thể dạy những gì?

Thật ra chuyện này không khó đoán, chỉ là mọi người không thể chắc chắn mà thôi, hắn chỉ là một giáo viên Giảng Võ đường mà lại có thể khiến Xu Mật xử đứng ra bảo mọi người phải nghe lời hắn, ngoại trừ trường hợp hắn nắm giữ phương pháp luyện tập chính thống thì làm gì còn khả năng nào khác? Nếu không thì làm gì có chuyện một tên võ sĩ bình thường có thể khiến tập đoàn điều động nhiều người như vậy.

Thật ra thực lực của các thành viên trong gia tộc có cao đến đâu cũng không quan trọng, khả năng tăng tuổi thọ mà phương pháp tu luyện chính thống mang lại mới là thứ khiến mọi người thèm muốn nó, hơn nữa phương pháp này còn không để lại bất cứ di chứng nào!

Trong quyển sách nhỏ ghi Chuẩn Đề Pháp có một đoạn viết: Chuẩn Đề Pháp là phương pháp tu luyện có bốn phần, sau khi vượt qua lần quán đỉnh lần đầu tiên, tuổi thọ của những người tu luyện Chuẩn Đề Pháp sẽ tăng thêm ít nhất hai mốt năm, số năm có thể nhiều hơn tùy thuộc vào khả năng của mỗi người.