Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 722: Chỉ Cần Trung Thành Là Được




Khánh Trần hơi sửng sốt một chút, thì ra truyền thuyết về Quán Đỉnh thật sự tồn tại.

Đây chẳng phải là phương pháp quán đỉnh sao, sư phụ giúp đỡ đệ tử mở ra cửa ải tu hành!

Vốn dĩ Khánh Trần chỉ là nhớ lại Chuẩn Đề Pháp được giấu trong điển tịch bí mật của Phật giáo, mà Quán Đỉnh lại là tầng cơ bản nhất cũng là nghi thức quan trọng nhất của điển tịch ấy .

Lúc đầu chỉ đơn giản là muốn làm thử xem.

Ai mà ngờ đến, phương pháp Quán Đỉnh này thật sự có tác dụng.

Hèn gì điển tịch bí mật của Phật giao luôn nhắc đến Quán Đỉnh, không ngờ thật sự dùng rất tốt.

Chẳng qua, trên thế giới không ai phá vỡ quy tắc giữa người bình thường và người tu hành, vì vậy Quán Đỉnh mới trở thành một loại nghi thức.

Hắn nhìn thấy dáng vẻ đầy nước mắt của Lưu Đức Trụ , nếu không phải trong lòng hắn biết đó là tác dụng của chân khí Kỵ Sĩ, còn cho rằng đối phương đã bị hắn làm cho cảm động phát khóc.

Khánh Trần làm như không có việc gì hỏi: "Ngươi khóc cái gì?"

Lưu Đức Trụ lau nước mắt: "Ta cũng không biết, ta chỉ là muốn khóc."

Khánh Trần: "..."

Hắn không nói thêm gì, bắt lấy mạch của Lưu Đức Trụ, để hắn đưa chân khí vào một lần nữa.

Ngay sau đó, Khánh Trần lại đưa tay lên đỉnh đầu của Trương Thiên Chân, để chân khí Kỵ Sĩ đi vào.

Chỉ nhìn thấy Trương Thiên Chân cũng chảy đầy nước mắt đứng dậy.

Chẳng qua Trương Thiên Chân không thiếu nhẫn nại như Lưu Đức Trụ, sau khi huyệt Thần Đình của hắn được điểm sáng, hắn vẫn tiếp tục nhắm mắt ngồi đó, mặc kệ nước mắt đang chảy.

Khánh Trần nghĩ rằng, Quán Đỉnh thật sự có thể giúp cho thành viên Bạch Trú nhanh chóng trưởng thành, vấn đề chính là có thể dẫn đến việc mọi người bị thiếu nước……

Đương nhiên còn có một vấn đề quan trọng khác chính là việc thăng cấp quá nhanh có thể sẽ dẫn đến việc không vững những hiểu biết căn bản.

Nhưng sau khi Khánh Trần cẩn thận cân nhắc, dù sao hắn cũng chỉ để cho ba người đảm nhận trách nhiệm bảo vệ, có lẽ trưởng thành nhanh chóng sẽ có tố chất thân thể của người siêu phàm, còn hiểu biết căn bản đó sau này có thể bù vào sau.

Nhìn một cách tổng thể, lợi nhiều hơn hại.

Đợi sau khi Quán Đỉnh giúp Nam Canh Thần, hắn xem xét lại chân khí Kỵ Sĩ của chính mình.

Với chân khí Kỵ Sĩ hiện có cùng tốc độ khôi phục của hắn, cứ khoảng bốn giờ là có thể giúp ba người điểm sáng, vậy một ngày có thể giúp sáu lần, bảy ngày là được bốn mươi hai lần rồi.

Theo những gì quyển sách nhỏ có ghi, điểm sáng 49 lần sẽ thành Tiểu Chu Thiên, điểm sang được 81 điểm sẽ thành Đại Chu Thiên.

Ở đây Tiểu Chu Thiên tương ứng với cấp F, Đại Chu Thiên tương ứng với cấp E.

Chỉ cần hai lần xuyên qua, Bạch Trú sẽ có thêm ba siêu phàm giả cấp E?

Ở nơi thành phố đầy sóng gió này, dù cấp E không phải cao thủ nhưng ít nhất cũng có thêm sức mạnh tự vệ.

Nghĩ đến đây ánh mắt Khánh Trần lập tức sáng lên, nghi thức Quán Đỉnh này chẳng qua là sư phụ giúp đệ tử mở ra mà thôi?!

Tuy là thân mình sẽ mệt một chút, khổ một chút, nhưng chân khí Kỵ Sĩ lại có thêm chỗ dùng tốt, như vậy Khánh Trần cũng có thêm động lực tu luyện ải thứ nhất của thuật hô hấp.

Đến giữa trưa, Khánh Trần chậm rãi nói: "Các người mở mắt ra đi, nên ăn cơm trưa rồi."

Ba người mở to mắt nhìn nhau, vành mắt cả ba đều hơi đỏ, trong ánh mắt hiện lên vẻ vui sướng khó che giấu được.

Trương Thiên Chân đứng dậy, cúi người thật sâu với Khánh Trần: "Cám ơn."

"Không cần như vậy."

Khánh Trần cũng đứng dậy nói: "Các vị có được sức mạnh thì tổ chức Bạch Trú mới có thể căng trở nên tốt hơn, bây giờ là do ông chủ và ta bảo vệ các ngươi, hy vọng có một ngày các ngươi cũng có thể bảo vệ được tổ chức này.”

Lưu Đức Trụ mừng rỡ nói:

"Nhất định sẽ như vậy, lần trước đi thành phố Hàm ta có cảm giác chưa thỏa mãn lắm, ông chủ chắc là muốn ta giúp một tay đánh nhau!"

Khánh Trần mĩm cười: "Sẽ có cơ hội này."

Trương Thiên Chân trầm ngâm đi lên lầu. Chiều nay mọi người đều phải chuyển nhà đến căn cứ mới của Bạch Trú.

Con đường tu hành mới, căn cứ mới, cứ như mọi thứ đều sẽ bắt đầu lại từ đầu.

Trương Thiên Chân vừa mở cửa nhà ra lập tức nhìn thấy Hồ Tiểu Ngưu đang ngồi ngẩn người trên ghế sô pha.

Hồ Tiểu Ngưu quay đầu lại nhìn: "Khóc? Khánh Trần đánh các ngươi?"

Trương Thiên Chân cười nói: "Thế nào, định giúp ta báo thù à?"

Hồ Tiểu Ngưu lắc đầu: "Khánh Trần làm việc luôn biết tự cân nhắc, nếu hắn đánh ba người các ngươi, vậy chứng tỏ là các ngươi đáng bị đánh."

Trương Thiên Chân cảm thấy dở khóc dở cười nói: "Này, chúng ta mới chính là anh em tốt nhiều năm nay đó."

"Nói đi, buổi sáng hôm nay đã học được cái gì?" Hồ Tiểu Ngưu hỏi.

"Phương pháp tu hành."

Trương Thiên Chân nghiêm túc nói: "Là phương pháp tu hành chính thống, không để lại hậu quả về sau! Hơn nữa, Khánh Trần còn dùng Quán Đỉnh giúp bọn ta tu hành, ta cảm thấy nhiều nhất là xuyên qua thêm hai lần nữa cấp bậc của ba người bọn ta có thể thăng lên cấp E.”

"Ồ!" Hồ Tiểu Ngưu gật đầu.

"Thế nào, ngươi không cảm thấy hâm mộ sao?" Trương Thiên Chân hớn hở cười nói.

Hồ Tiểu Ngưu liếc Trương Thiên Chân một cái: "Ngươi thấy gần đây ta có làm gì sai không?"

"Không có." Trương Thiên Chân cười nói.

"Vậy tại sao có mỗi mình ta là không được tu luyện cùng Khánh Trần?"

Hồ Tiểu Ngưu cười nói:

"Yên tâm, trong lòng ta biết rõ, nhất định sẽ có con đường tốt hơn dành cho ta, ta chỉ cần trung thành đi theo ông chủ là được rồi."