Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

CHương 671: Zard1991




Thật ra bây giờ Khánh Trần rất muốn nói với nàng thân phận thật của Tiểu Đồng Vân, nhưng cuối cùng hắn vẫn không nói:

"Cái kia...Nàng là bạn học cùng trường với ta, có lẽ các ngươi từng gặp nhau nhưng ngươi không nhớ thôi."

"Thật sao?"

Giang Tuyết vẫn cảm thấy rất khó hiểu.

Chuông cửa bỗng vang lên, giọng nói của nhân viên phục vụ vọng vào phòng:

"Chào ngài, ta mang bữa tối đến."

"Đừng mở cửa vội."

Khánh Trần bình tĩnh nói.

Giang Tuyết nghe thấy tiếng nước vang lên trong phòng tắm, sau một lúc, Khánh Trần đã thay xong quần áo đi ra.

Hắn cẩn thận đứng trước cửa phòng, để hé mở một cái khe rất nhỏ.

Nhân viên phục vụ cười nói:

"Tiên sinh, có phải ngài đã gọi bữa khuya không."

"Ừ, đưa vào đi."

Khánh Trần vừa nói vừa mở cửa phòng, bầu không khí lúc này vô cùng căng thẳng, cơ bắp trên người hắn đều căng ra để chuẩn bị phản ứng với mọi tình huống có thể xảy ra.

Nhưng sự thật đã chứng minh hắn chỉ đang sợ bóng sợ gió mà thôi, nhân viên phục vụ mang bữa ăn đến thì lập tức rời khỏi.

Xem ra việc nhờ Giang Tuyết đến thuê phòng quả là quyết định đúng đắn, ít nhất thì không ai quan tâm nàng có đến Hàm thành hay không.

Bấy giờ, điện thoại di động của Khánh Trần bỗng vang lên, hắn cúi đầu xuống xem, là Tiểu Đồng Vân gửi tin nhắn đến:

"Khánh Trần ca, ngươi đã gặp mẹ ta chưa? Ngươi có bị làm sao không."

"Ta gặp rồi."

Khánh Trần trả lời:

"Ta không sao."

"Ngươi không sao là tốt rồi."

Tiểu Đồng Vân do dự một lúc mới nhắn tiếp:

"Đêm nay các ngươi đều ở một chỗ sao?"

Lúc này Khánh Trần không hiểu vì sao Tiểu Đồng Vân lại hỏi câu đó, câu hỏi này khiến hắn không biết nên trả lời ra sao.

Tiểu Đồng Vân còn nói thêm:

"Khánh Trần ca yên tâm, ngươi bị thương thì mẹ ta chắc chắn sẽ bảo vệ được ngươi, cánh tay robot của nàng rất lợi hại."

"Cảm ơn, ngươi nên đi ngủ sớm đi"

Khánh Trần trả lời.

Giang Tuyết vừa ăn cơm vừa nói:

"Ngươi định làm gì tiếp theo?"

Khánh Trần nghĩ một lúc mới nói:

"Ngủ một giấc thật ngon vì ngày mai chúng ta phải làm rất nhiều việc, đầu tiên là tham gia giải đấu toán học, sau đó giải quyết một việc."

"Ngươi vẫn định tham gia giải đấu toán học sao?"

Giang Tuyết sửng sốt hỏi.

"Ta cần nói cho mọi người biết một việc, tuy ta bị thương rất nặng nhưng vẫn còn sống."

Khánh Trần nghiêm túc giải thích:

"Cho nên, ngày mai làm phiền dì Giang Tuyết tìm cho ta một chiếc xe lăn."

"Tại sao ngươi vẫn muốn tham gia giải đấu toán học, nếu kẻ thù của ngươi nhân lúc ngươi đang bị thương nặng để đánh lén thì sao."

Giang Tuyết hỏi.

Khánh Trần cười rồi quay sang nhìn nàng:

"Ta rất mong chờ chuyện đó xảy ra."

Cứ nghĩ đến việc hắn phải nhảy xuống hồ băng, sau đó cánh tay trái còn bị thương rất nặng mà vẫn phải tỉnh táo suy nghĩ mọi chuyện phải làm tiếp theo, tất cả những chuyện hắn vừa trải qua khiến Giang Tuyết cảm thấy rất đau lòng.

"Ta sẽ không khuyên ngươi phải làm gì."

Giang Tuyết nói nhỏ với hắn:

"Dì sẽ giúp ngươi."

"Cảm ơn dì Giang Tuyết ."

Khánh Trần vừa cười vừa nói.

"Đúng rồi, lát nữa ngươi ngủ trên giường, ta sẽ ngủ trên ghế sa lon ngoài phòng khách, có chuyện gì thì ngươi chỉ cần gọi ta một tiếng."

Giang Tuyết nói.

"Ừ."

Khánh Trần không muốn từ chối lòng tốt của nàng, căn phòng này chỉ có một phòng ngủ và một phòng khách, trong phòng ngủ cũng chỉ có một chiếc giường, nhất định phải có một người ngủ trên ghế sô pha, không thể để hai người cùng ngủ trên giường được.

Hơn nữa, Khánh Trần biết mình có nói thế nào cũng không thể thay đổi quyết định của Giang Tuyết, hắn không muốn lãng phí thời gian.

Hắn bôi một chút thuốc lên tay trái rồi nằm ở trên giường, sau đó dùng tay phải cầm điện thoại di động lên.

Lúc này, nhóm chat của Hà Tiểu Tiểu đang rất náo nhiệt.

Một ID tên là Zard1991 nhắn một tin:

"Nguyên nhân xảy ra chuyện hôm nay là do ân oán giữa tổ chức Bạch Trú và Huyễn Vũ. Giữa trưa hôm nay, một thành viên quan trong trong tổ chức Bạch Trú là Khánh Trần đã đến Hàm thành để tham gia giải đấu toán học, sau khi Huyễn Vũ biết được tin tức này đã rất tức giận. Cộng thêm ân oán từ trận chiến lần trước, khiến hắn nhanh chóng quyết định ra tay. Hắn định dùng cách bao vây viên binh để giải quyết toàn bộ Bạch Trú!"

Khi Khánh Trần nhìn thấy tin nhắn này thì có thể chắc chắn tên này có quan hệ gì đó với Huyễn Vũ, ít nhất thì hai bên có quen biết nhau, nếu không thì sao hắn có thể rõ ràng chuyện xảy ra hôm nay như vậy?

Nhưng hắn có thể chắc chắn người này không phải thủ hạ của Huyễn Vũ, vì chắc chắn sau khi Huyễn Vũ xem được những từ hắn miêu tả về chuyện xảy ra tối nay sẽ tức giận đến bốc khói.

Khánh Trần nhớ lại lần Hà Tiểu Tiểu bắt mỗi người phải chia sẻ một tin tức, ID 'Zard1991' đã công bố một tin tức rất vô dụng: Trong ủy ban quản lí an ninh ở thành phố số 16 có 1302 người.

Nếu ngươi nghĩ nó không có tác dụng gì thì nó vẫn được coi là một tin tình báo.

Nếu coi nó là tin tình báo thì tin tức này chẳng mang lại tác dụng gì.