Có phải chân khí Kỵ Sĩ đang cung cấp năng lượng để hắn hô hấp dưới nước!
Đâu có phải một năng lực nào đó của Kỵ Sĩ, tại sao sư phụ chưa nói đến vấn đề này bao giờ?
Có phải vì môi trường nước ở thế giới trong có rất nhiều sinh vật nguy hiểm, Kỵ Sĩ chưa xuống nước bao giờ nên mới không biết ? Hay là...Tuy hắn chưa thức tỉnh, nhưng sau hai lần suýt thức tỉnh khiến hắn có thêm khả năng này.
Sau khi tính toán đại khái tốc độ tiêu hao chân khí, Khánh Trần không nóng lòng đi ngay mà vẫn đứng im.
Hắn lặng lẽ chờ đợi, vì hắn tin sẽ có người xuống đây chịu chết.
Lúc này, Trương Tam đã chạy đến bờ hồ:
"Ông chủ, ta đứng đợi một lúc vẫn không thấy hắn đi lên, không thể xác định hắn còn sống hay đã chết."
"Cho người xuống nước, ta muốn sống phải thấy người, chết phải thấy xác."
Huyễn Vũ bình tĩnh nói vào tai nghe Lam Nha.
Bóng người gầy gò đứng ngẩn người cạnh cửa sổ sát đất, hắn vẫn cảm thấy chuyện này rất kì lạ, ông chủ Bạch Trú sẽ chết một cách dễ dàng như vậy?
Kẻ có năng lực giết tất cả côn đồ trên núi Lão Quân như Khánh Trần đã chết trong tháp nhảy cầu rồi sao?
Tuy họ đã tổn thất rất nhiều người mới đổi được kết quả này nhưng Huyễn Vũ vẫn cảm thấy chuyện này quá dễ dàng.
Vì hắn vẫn cảm thấy đối phương không thể chết dễ dàng như vậy được.
Chẳng biết từ lúc nào, Huyễn Vũ đã sinh ra cảm giác không thể giết được đối phương, chỉ khi nhìn thấy thi thể của đối phương thì hắn mới tin ông chủ Bạch Trú thật sự đã chết!
"Ngươi dặn họ cẩn thận một chút, ta nghĩ hắn chưa chết, có lẽ cú nhảy chỉ khiến hắn gãy vài cái xương thôi."
Huyễn Vũ nói.
Trương Tam chần chờ một lúc mới nói:
"Nếu đối phương vẫn chưa chết thì sao hắn có thể ở trong nước hơn 10 phút được."
"Đừng khiến ta phải nhắc lại những việc siêu phàm giả có thể làm với ngươi."
Huyễn Vũ gằn giọng xuống:
"Ngươi không cần thắc mắc, cứ làm theo đi."
Trương Tam quay sang nhìn những người đứng bên cạnh hắn, họ điều gần một trăm người đến nhưng giờ chỉ còn hơn 20 người.
Hắn tùy ý chọn 10 người rồi dặn dò:
"Các ngươi sẽ lặn xuống xem xét tình hình, nhớ cầm sẵn dao găm trên tay, nếu ai phát hiện mục tiêu vẫn chưa chết phải lập tức ra tay. Nếu các ngươi không giết được hắn thì lôi hắn xuống sâu hơn, đợi hắn chết ngạt. Phát hiện hắn đã chết thì lôi xác hắn lên đây."
Mười người quay sang nhìn hồ nước, lại nhìn những bông tuyết đang rơi lả tả.
Nước trong hồ bây giờ nhất định rất lạnh, phải xuống hồ trong thời tiết này thì có lẽ khó mà sống sót được.
Nhưng họ không còn lựa chọn nào khác.
Mười người lặng lẽ cởi quần áo đặt bên bờ, sau đó đồng loạt nhảy xuống nước.
Nhưng ngay khi họ đang bơi về phía đáy hồ, đột nhiên phát hiện dưới đáy hồ có một bóng đen đang lao nhanh về phía họ.
Một sát thủ đang ngẩn người không biết phải làm gì thì đã bị bóng đen vặn gãy cổ.
Bóng đen không dừng lại mà dùng thi thể sát thủ vừa rồi làm điểm tựa, hắn đạp mạnh lên thi thể rồi lao nhanh về phía một sát thủ khác.
Sát thủ chưa kịp rút con dao cài bên hông đã bị bóng đen lao lại gần rồi vặn gãy cổ hắn.
Bóng đen dùng những thi thể làm điểm tựa để di chuyển trong nước, tốc độ di chuyển của bóng đen rất nhanh, nhanh đến mực những sát thủ chưa kịp phản kháng đã bị hắn vặn gãy cổ.
Vì bây giờ đang là đêm khuya nên đáy hồ tối om, mãi đến khi Khánh Trần giết xong 5 sát thủ thì những tên còn lại mới biết chuyện gì đang xảy ra.
Họ run rẩy nhìn xuống đáy hồ tối tăm, ai cũng không biết lúc nào bóng đen kia sẽ lao ra cướp lấy sinh mạng của họ.
Cái lạnh cắt da cắt thịt của nước trong hồ càng khiến mọi người sợ hãi hơn.
Bóng đen dưới đáy hồ như một bóng ma thoát ẩn thoát hiện, không ngừng cướp đi sinh mạng của những người xung quanh.
Thậm chí có sát thủ còn nghĩ bóng đen đó chính là thủy quái truyền thuyết.
Bóng đen lướt đi trong nước rất nhanh, đến mức họ không nhìn rõ hình dáng của nó, nhưng làm gì có ai có thể bơi nhanh như vậy.
Lúc này bọn sát thủ mới hiểu ra, bóng đen chính là tay bắn tỉa, sau khi rơi từ độ cao hơn 70 mét xuống nước, đối phương không những không chết mà thậm chí còn có thể lặn dưới nước hơn 10 phút mà không chết ngạt.
Ngoài ra, tay bắn tỉa cũng không bị thương ở đâu, hơn nữa tốc độ bơi trong nước của hắn còn rất nhanh!
Khi bóng đen bơi lại gần một sát thủ, vốn hắn định vung dao tấn công, nhưng chưa kịp làm gì đã cảm thấy có thứ gì đó rất sắc vừa lướt qua cổ mình.
Ngay sau đó, máu tơi phun xối xả từ cổ hắn ra ngoài khiến dòng nước đục ngàu bị nhuộm thành màu đỏ thẫm.
Thứ vừa lướt qua cổ hắn chính là vũ khí vô hình do Con Rối Giật Dây được chân khí Kỵ Sĩ truyền vào.
Khánh Trần không chỉ giết hết bọn sát thủ mà còn hiến tế tất cả thi thể cho Con Rối Giật Dây, có vẻ con rắn nhỏ đang phấn khích vì được ăn no nên mới không để ý chuyện mình biến thành dao.