Một tên sát thủ hô khàn cả giọng.
Tên sát thủ vừa hô vừa định tìm nơi che chắn thì một viên đạn đã găm thẳng vào đùi hắn.
Nếu không được cấp cứu kịp thời thì tên này chắc chắn sẽ chết.
Bọn sát thủ đều trốn phí sau những thân cây to và những vật trang trí trong công viên, không ai quan tâm hay có ý định xông ra cứu tên sát thủ đang nằm ngoài kia.
Trương Tam biết rõ tay bắn tỉa của Bạch Trú khủng khiếp như thế nào, ngay sau chuyện xảy ra trên đường Hành Thự đêm đó, hắn còn đi tìm rất nhiều tài liệu để phân tích đường đạn của đối phương.
Mọi người chỉ đoán đối phương có thể bắn trúng tất cả các mục tiêu trong bán kính 1000 mét, nhưng hắn có thể khẳng định chuyện này là thật.
Cho nên, họ định dùng kế "Bao vây rồi đánh viện binh" với Bạch Trú, nhưng bây giờ đối phương đang áp dụng chính cách này lên người họ.
"Không cần cứu hắn."
Trương Tam bình tĩnh nói:
"Bây giờ chúng ta không có thiết bị cấp cứu nào, nên muốn cứu cũng không cứu được."
Chỉ có vài tên trong đám sát thủ tin câu nói này, những người còn lại đều biết vết thương trên đùi người kia chỉ cần dùng vải cố định lại là hắn sẽ không chết.
Nên thật ra Trương Tam không muốn cứu người chứ không phải hắn không thể cứu.
Trương Tam nói vào thiết bị liên lạc:
"Ông chủ, ta biết vì sao đối phương lại chuyển chiến trường đến đây rồi, vì ở công viên Vị Ương có hai địa điểm rất cao, một cái là bánh xe Ferris, một cái là nơi mọi người thường nhảy bungee bên ven hồ, nếu đối phương đứng ở một trong hai chỗ này thì tầm mắt sẽ bao quát toàn bộ công viên...Nơi này sẽ biến thành một sân tập bắn tốt nhất, khi đó tay bắn tỉa có thể dễ dàng khống chế mọi chuyện."
Chỉ cần một người và một khẩu súng.
Khánh Trần sẽ đứng trên chỗ cao nhất để khống chế toàn bộ chiến trường!
Đây chính là lợi thế của tay bắn tỉa.
Cũng là một trong số các nguyên nhân Khánh Trần chọn chỗ này làm chiến trường!
"Thật thú vị."
Huyễn Vũ cười nói:
"Vừa rồi ta còn không hiểu vì sao ông chủ Bạch Trú lại chọn chỗ này làm chiến trường, giờ thì ta hiểu rồi, nhưng ta vẫn thắc mắc 1 vấn đề, hắn đã mang súng bắn tỉa công phá tới đây bằng cách nào."
Nếu hắn lái xe chở đến đây thì không thể kịp được, vì Huyễn Vũ đã tính toán rất kĩ thời gian rồi.
Nếu hắn đi tàu cao tốc đến đây thì làm cách nào mới mang được súng bắn tỉa qua cửa kiểm tra?
Nếu không phải hai loại trên thì chỉ còn hai khả năng, khả năng thứ nhất là ông chủ Bạch Trú có thể thu súng bắn tỉa vào cơ thể.
Cho nên khẩu súng này không phải vật bình thường mà chắc chắn là vật cấm kỵ!
Khả năng thứ hai là ông chủ Bạch Trú đã sớm đã tới Hàm thành.
Không phải Huyễn Vũ chọn Hàm thành làm chiến trường chính cho cuộc chiến giữa hai tổ chức, mà do Bạch Trú đoán được Hàm thành mới là trụ sở chính của Huyễn Vũ, sai Khánh Trần tới tham gia giải đấu toán học.
Nên Bạch Trú mới chuyển chiến trường từ Lạc thành đến đây, hơn nữa còn chọn công viên Vị Ương làm nơi quyết chiến!
"Cuối cùng ta cũng gặp được đối thủ xứng tầm."
Huyễn Vũ có vẻ khá phấn kích:
"Ngươi được phép dùng máy theo dõi không người lái, không cần quan tâm đến Khánh Trần, ta muốn ông chủ Bạch Trú phải chết trong đêm nay."
Ngay khi họ còn đang nói chuyện, một viên đạn dài bằng bàn tay bỗng bắn xuyên qua cây liễu bên ven hồ, sau đó cắm thẳng vào người tên sát thủ trốn sau đó.
Mọi người luôn đánh giá thấp lực sát thương của súng bắn tỉa công phá, vì họ chưa bị nhắm bắn bao giờ, mãi sau khi chết họ mới hiểu ra một đạo lí: Trốn phía sau cây không có tác dụng gì đâu.
Những viên đạn Khánh Trần đang dùng tương đương với đạn xuyên giáp vonfram có sức xuyên thấu lớn nhất.
Trương Tam nhanh chóng chạy ra phía sau núi giả, sau khi lặng lẽ quan sát vết đạn trên thân cây bên cạnh, hắn có thể chắc chắn tay bắn tỉa không đứng trên vòng quay Ferris, mà đứng trên điểm nhảy cầu đối diện vòng quay.
"Khởi động tất cả máy theo dõi không người lái."
Trương Tam lạnh lùng nói:
"Một lúc nữa máy không người lái sẽ làm tiên phong, tất cả đều chạy đến điểm nhảy cầu cho ta."
Trương Tam nói xong thì lấy ra một chiếc kính điều khiển có gắn màn hình ba chiều từ trong hòm rồi đeo lên, hắn sẽ là người điều khiển 12 chiếc máy theo dõi không người lái Biên Giới cùng một lúc.
Sau một lúc, thông quan ống ngắm quang học của 'Lấy Đức Phục Người', Khánh Trần có thể nhìn thấy vài chiếc máy theo dõi không người lái bay lên từ rừng liễu bên hồ.
Khánh Trần nhíu mày nhìn những chiếc máy theo dõi không người lái được trang bị vũ khí đằng xa.
Đây là những chiếc máy theo dõi không người lái Biên Giới - 011 mà Tiêu Công đã từng dùng...Nhưng bây giờ Khánh Trần không có khả năng dùng lá bài poker bắn rơi máy theo dõi không người lái như Lý Thúc Đồng đã từng làm.