Hôm nay mình sẽ lên 9 chương. Mọi người hãy ủng hộ nhaaaa!!!
---
Lần này, giáo viên vật lý cũng cũng bắt đầu mồ hôi lạnh.
Họ đã làm giáo viên hơn hai mươi năm, nhưng ngay khi vừa nhìn thấy đề bài này, hắn cảm thấy mình như bị người ta treo lên cây đánh đập một trận vậy.
Thậm chí bây giờ hắn còn không biết mình nên bắt đầu từ đâu để giải đề bài này!
Không phải học vấn của họ không giỏi hay chuyên môn không tốt, mà vấn đề ở đây là đề bài trong các cuộc thi và đề bài trong trường học là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, mục đích của những người ra đề cũng khác nhau.
Khánh Trần dùng những câu hỏi ngắn để hỏi hai giáo viên sinh học và hóa học, sau hơn một trăm câu hỏi, hai vị giáo viên đều không trả lời nổi nữa.
Một lúc sau, bốn vị giáo viên đều tập trung ngồi trong góc, khuôn mặt vô tội như không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Khánh Trần chọn cái bàn có đủ ánh sang nhất rồi ngồi xuống, sau đó nhắm mắt lại.
Hắn lại vào thế giới thần bí của Lấy Đức Phục Người tập nhảy cầu.
Ánh sáng mặt trời nhẹ nhàng chiếu lên khuôn mặt của thiếu niên, khiến hắn như được phủ thêm một tầng ánh sáng vàng óng, cực kì chói mắt.
Thiếu niên bình tĩnh như chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gì.
Khi bốn vị giáo viên ngồi trong góc thấy hành động này của hắn đều thầm chửi rủa trong lòng.
Không ngờ tất cả giáo viên của khối tự nhiên bị giáo viên thể dục đánh bại, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì có lẽ mọi người sẽ không tin đâu!
Nhưng họ không biết, Khánh Trần làm như vậy vì kẻ làm học thần như hắn đã thắng người khác rất nhiều lần rồi, nên hắn mới bình tĩnh như thế.
Dù ở đây là thế giới trong.
Hôm nay hắn làm như thế, vì hắn muốn giải quyết dứt khoát chuyện này, để sau này không còn ai dám động vào hắn nữa.
Trong thế giới thần bí của Lấy Đức Phục Người, Khánh Trần nghĩ thầm, chuyện mình làm hôm nay chẳng phải chính là lấy đức phục người sao?
Những gì hắn vừa làm mới xứng với khẩu súng bắn tỉa này chứ.
Lần này, ngay cả hiệu trưởng Lý Lập Hằng đang đọc sách cũng phải đặt xuống, nhìn kĩ Khánh Trần từ đầu đến chân.
Hắn đang thầm tự nhủ, không biết Lý Trường Thanh lấy từ đâu ra một vị yêu nghiệt như thế này?
Hắn chỉ là một giáo viên thể dục, lại có thể đánh bại tất cả giáo viên khối tự nhiên của trường học Lý thị, chuyện này thật khó tin.
Bây giờ hắn mới nhớ lại cảnh Khánh Trần nhanh chóng lật xem giáo án, đến lúc này hắn mới hiểu được, không phải đối phương đang cố hòa nhập với bầu không khí trong phòng lúc đó.
Mà hắn đang làm quen với nội dung giảng dạy trong trường học Lý thị.
Bây giờ Lý Lập Hằng mới nhớ đối phương cũng lật xem cả giáo án môn lịch sử chính trị của hắn, đột nhiên hắn cảm thấy hơi bối rối.
Nguyên nhân hắn có thể nhàn nhã xem nào nhiệt, vì Khánh Trần không không động tới môn của hắn thôi.
Nhưng bây giờ hiệu trưởng Lý Lập Hằng hơi lo lắng.
Hắn lo Khánh Trần sẽ cướp tiết học của hắn để trả đũa việc hắn khoanh tay ngồi nhìn.
Nếu hắn làm như vậy thật thì mọi chuyện lúc đó sẽ rất thú vị: Khi đó các lớp trong trường học Lý thị sẽ phải học hơn 20 tiết môn chiến đấu, lúc đó biệt viện Tri Tân có thể đổi tên thành biệt viện Giảng Võ cũng được.
Hiệu trưởng Lý Lập Hằng lặng lẽ quan sát rất lâu, mãi đến khi chắc chắn Khánh Trần không định trả đũa, hắn mới dám thả lỏng.
Nhân lúc Khánh Trần không để ý, giáo viên toán học đang ngồi trong góc quay sang nháy mắt với hiệu trưởng: Sao ngài không quản hắn đi, không lẽ ngài định để chúng ta ngồi trong góc thế này mãi sao?
Lý Lập Hằng vui vẻ nhìn hắn: Hắn là huấn luyện viên, ta CMN cũng không đánh thắng nổi hắn...
Trước kia giáo viên toán học luôn lấy cớ môn học của hắn quan trọng, thường xuyên cướp tiết của hắn.
Lý Lập Hằng nghĩ, có lẽ sau chuyện lần này giáo viên toán học sẽ không kiêu ngạo như trước nữa đâu.
Nhưng đúng lúc này, tiếng chuông bỗng vang lên, tiết học hôm nay đã kết thúc.
Giáo viên địa lý quay về phòng làm việc, hắn vừa mở cửa vừa nói:
"Không biết hôm nay học sinh làm sao mà cứ ồn ào cả tiết, ta nhắc nhở mà họ không thèm nghe...Nấc!"
Giáo viên địa lý vừa bước vào đã thấy Khánh Trần đang ngồi ngay trước bàn, sau đó lại thấy bốn giáo viên khối tự nhiên đang tập trung ngồi trong một góc.
Hắn không thể hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra!
Bây giờ hắn đang rất lúng túng...
Lý Lập Hằng cười chỉ Khánh Trần rồi giới thiệu:
"Đây là huấn luyện viên Khánh Trần mới đến, phụ trách Giảng Võ đường. Khánh Trần, đây là giáo viên địa lý Loan Phong Phong."
Giáo viên địa lý sửng sốt, sau đó quay sang chào hỏi Khánh Trần:
"Xin chào xin chào."
Khánh Trần mở mắt nhìn hắn, sau đó tò mò hỏi:
"Thầy Loan ngồi ở chỗ nào?"
Giáo viên địa lý có vẻ khá bất ngờ, hắn chỉ vào cái bàn đặt trong góc rồi nói:
"Ở chỗ kia."
"Được rồi."
Khánh Trần nhắm mắt lại.
Loan Phong Phong không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn đi vào góc rồi hỏi giáo viên toán học:
"Sao các ngươi lại ngồi ở chỗ này?"
Giáo viên toán học nghĩ một lúc mới nói:
"Chúng ta định hỏi xem hắn có nhường thời gian môn của hắn cho chúng ta không... Nhưng hắn không đồng ý."