Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 594: Ông Chủ Nhỏ Tới




Hôm nay lên 10 chương nè, mai cũng dị. Có chương là mình bung tới nái lun ớ. Mọi người hãy ủng hộ mình nhé. Trong lúc đợi chương, các bạn có thể xem các bộ truyện khác của mình ạ!

---

Khu thứ tư, dưới tòa cao ốc Hành Ca.

Tạo hình của tòa nhà rất kỳ lạ, như một cái khăn tay nhẹ nhàng tung bay phấp phỡi giữa không trung.

Bốn giờ sáng, tất cả các lối vào cao ốc đều bị chặn kín, trên mỗi cửa vào đều có khoảng sáu tên thành viên câu lạc bộ được võ trang đầy đủ đứng đó.

Khánh Trần còn chưa tới gần đã có người chĩa họng súng vào mặt:

"Dừng lại, cao ốc Hành Ca không nhận các vụ buôn bán giờ này."

Khánh Trần suy nghĩ một lúc, sau đó lấy ra một tấm danh thiếp mà Giang Tiểu Đường cho hắn:

"Em trai Giang Tiểu Đường của sàn đấu Hải Đường đến thăm."

Lúc tay phải hắn luồn vào trong túi, tất cả bảo vệ ở đây đều cảnh giác kéo chốt an toàn của súng.

Đợi đến khi Khánh Trần đưa danh thiếp ra, lúc này mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.

Khánh Trần nghĩ thầm, có vẻ những tên bảo vệ ở đây chuyên nghiệp hơn các câu lạc bộ bình thường rất nhiều, ít nhất là được huấn luyện nghiêm chỉnh.

Một tên bảo vệ cảnh giác đi lại gần Khánh Trần rồi cầm lấy danh thiếp trong tay hắn, sau khi hắn xác nhận đây là danh thiếp của Giang Tiểu Đường mới bình tĩnh nói:

"Ngươi chờ một lát."

Hắn nói xong thì nhấn vào một cái nút kim loại bên cạnh thang máy, nói:

"Nói với ông chủ, người của sàn đấu Hải Đường tới, có cho qua không..."

Hai phút sau, trong cái nút kim loại vang lên một giọng nữ:

"Ông chủ nói không gặp, chỗ này không mở cửa sau 2 giờ."

Khánh Trần nhíu mày.

Bây giờ, chắc chắn Trương Thừa Trạch đang gặp nguy hiểm, chuyện này rất dễ phán đoán.

Sau khi hắn nói chuyện với mấy người Cô Hoắc Tử cũng thu hoạch được vài thông tin: Trương Thừa Trạch không gọi điện thoại cho Cô Hoắc Tử.

Họ đã mất liên lạc hoàn toàn sau khi đối phương xuyên đến thế giới trong, chuyện này rất bất thường.

Nếu xâu chuỗi các manh mối lại: Đầu tiên, chắc chắn lúc 0 giờ đối phương vẫn còn sống, nếu không đồng hồ đếm ngược trên tay đã biến mất, thời gian đã trôi qua 4 tiếng, xác suất tử vong là một phần tư.

Thứ hai, theo suy đoán của Nhất, có lẽ đối phương đang bị khống chế ở nơi nào đó trong ba khu dưới, người khống chế hắn rất có thể là những kẻ buôn nội tạng.

Cuối cùng, nếu thật sự là buôn nội tạng thì hiệu suất làm việc của họ sẽ rất nhanh. Nhất nói, họ nắm giữ dây chuyền sản xuất vô cùng hoàn chỉnh, nếu bình thường, những con heo vào tay họ chắc chắn không quá 8 tiếng sẽ bị ướp lạnh đóng thùng, vận chuyển đến khắp nơi trong liên bang.

Như vậy, việc Khánh Trần cần làm bây giờ là tìm được Tô Hành Chỉ trước lúc trời sáng để mua tình báo, sau đó cứu Trương Thừa Trạch ra ngoài.

Hắn suy nghĩ một lát rồi nói với bảo vệ:

"Ngươi nói với ông chủ Tô một tiếng, nói Khánh Tiểu Thổ đến, xem hắn có muốn gặp ta không, cảm ơn."

Bảo vệ chần chờ một lúc, nhưng khi hắn thấy thái độ khiêm nhường của Khánh Trần thì vẫn thông báo một tiếng:

"Khánh Tiểu Thổ muốn gặp ông chủ, ông chủ có muốn gặp hắn không?"

Nhưng chưa đến 1 phút sau, một giọng nam đã vang lên:

"Mời hắn vào thang máy chính."

"Vâng thưa ông chủ."

Mấy tên bảo vệ sửng sốt rồi kinh ngạc nhìn Khánh Trần.

Họ đều biết giọng ông chủ, người vừa trả lời chính là ông chủ đó!

Quy luật không làm việc lúc nửa đêm của cao ốc Hành Ca đã có từ rất lâu, ngoại trừ lần đích thân Lý Đông Trạch đến, họ thực sự đánh không lại thì không còn lần nào nữa!

Khánh Tiểu Thổ…một số bảo vệ nhớ ra cái tên này, hắn không phải là Quyền Vương hạng hổ mới nổi của sàn đấu Hải Đường sao.

Chẳng phải hắn chính là người đánh chết cấp Lục Địa Tuần Hành để thành Quyền Vương hạng hổ sao?

Nhưng sao ông chủ Tô lại đối xử đặc biệt với hắn như vậy?

Hắn không gặp bà chủ của Hải Đường, nhưng lại muốn gặp Khánh Tiểu Thổ sao?

Mọi người đều biết, Giang Tiểu Đường là người độc ác nổi tiếng ở khu thứ tư, ngay cả loại người này mà ông chủ cũng dám chặn ngoài cửa...

Ngay lập tức, tất cả bảo vệ đều trở nên khách sáo, mọi người lặng lẽ hạ súng xuống, sau đó giải thích:

"Rất xin lỗi về chuyện vừa rồi, chúng ta cũng chỉ làm theo quy định thôi."

"Không sao, ta biết mà."

Khánh Trần đáp.

Bảo vệ thầm tự nhủ, hắn là Quyền Vương hạng hổ sao, nghe nói hắn đã đánh chết cựu Quyền Vương để lên chức này, nhưng nhìn hắn chẳng nóng nảy chút nào, còn có vẻ rất hòa nhã.

Khánh Trần bước vào thang máy, nhưng hắn chợt phát hiện trong thang máy chỉ có nút 1 tầng và tầng 49.

Bảo vệ giải thích:

"Cái thang máy chính này dẫn thẳng lên chỗ ông chủ, những người ở tầng khác sẽ đi thang máy khác."

"Thì ra là thế, cám ơn đã giải thích."

Khánh Trần nhấn nút tầng 49, sau đó đợi thang máy đi lên.

Vách từng thang máy được làm bằng thủy tinh trong suốt, trần thang máy rực rỡ như một bầu trời đầy sao.

Khi thang máy đi lên cao, Khánh Trần còn cảm thấy như đang đứng trong một đường hầm đầy sao, đầu bên kia co đường chính là vũ trụ.

Đinh một tiếng, cửa thang máy mở ra.

Phía ngoài cửa là một sảnh lớn được trang trí đơn giản với tường màu đen, nền đá cẩm thạch màu trắng, xung quanh là những đồ vật trang trí bằng gỗ nhìn rất tao nhã.

Nếu đứng từ nơi này nhìn ra ngoài có thể nhìn thấy cả thành phố số 18 thu nhỏ.

"Ông chủ nhỏ!!"

Một giọng nói vang lên bên ngoài thang máy, một thanh niên mặc âu phục màu trắng bước nhanh tới:

"Cuối cùng ngươi cũng tới tìm ta!"

Giọng người này giống y hệt giọng nói đã cho hắn đi lên đây, người này chắc chắn là Tô Hành Chỉ.

Nhưng thái độ của Tô Hành Chỉ, không giống những gì hắn tưởng tượng...Hơn nữa, còn khác hoàn toàn với những gì hắn nghĩ...Rõ ràng đối phương đã sớm biết thân phận của Khánh Trần, người này chắc chắn rất thân thiết với Lý Thúc Đồng.